Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 201: Kính Màu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:05:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

sự cho phép của Đàm Thành Bích, Vân Nhiễm liền thuận lợi tới chỗ bọn họ.

 

“Ngươi đến đây?” Khi lời , ánh mắt Vân Nhiễm rõ ràng sự kinh hỉ.

Mèo con Kute

 

Tuy nhiên, đến gần nàng mới thấy trợ lý đang xe lăn, đợi đến khi rõ mặt trợ lý, Vân Nhiễm khẽ cau mày. Sắc mặt trung niên bên cạnh Đàm Thành Bích chợt trầm xuống.

 

Quả nhiên là đồ gánh nợ, hề chút giáo dưỡng và phong thái vinh nhục kinh của một thiên kim hào môn. Từ lúc Vân Nhiễm tới, y vẫn luôn quan sát nàng, những phận như thiếu gia nhà họ, quá nhiều kẻ lao , đủ loại thủ đoạn đều .

 

Chỉ là đây thiếu gia minh mẫn, những kẻ đó phí công vô ích. giờ đây, cái đồ gánh nợ của Vân gia thể thiếu gia bằng con mắt khác, dùng thủ đoạn gì nữa.

 

Ấn tượng đầu tiên của đàn ông trung niên về Vân Nhiễm chẳng mấy , huống chi là lúc nàng Từ Hằng (trợ lý) với vẻ mặt rõ ràng kinh ngạc, y càng coi thường Vân Nhiễm hơn.

 

“Ngươi gặp chuyện phiền phức nào ?” Đàm Thành Bích thấy Vân Nhiễm hoạt bát như , vốn dĩ vui mừng, nhưng Vân Nhiễm đột ngột chuyển lời, liền ngây .

 

“Gì... gì cơ?”

 

“Trợ lý của ngươi dùng Vong Tự Chú, còn thương, đây là chọc trong Huyền môn ?”

 

Nếu là khác, Vân Nhiễm lẽ sẽ lắm lời. ai bảo Đàm Thành Bích cũng tệ, đó còn gián tiếp giúp nàng tìm nguyên nhân cái c.h.ế.t của Bình Dã Thứ Lang, nhờ nàng còn kiếm ít công đức.

 

“Vong Tự Chú?” Ánh mắt Đàm Thành Bích Vân Nhiễm chợt ánh lên vẻ đề phòng, việc trợ lý quên mất một đoạn ký ức là điều tuyệt đối thể tiết lộ ngoài.

 

Người thể chuyện , chỉ kẻ tay, nhưng Vân Nhiễm liếc mắt một cái , sự trùng hợp như , Đàm Thành Bích đương nhiên tin.

 

Hắn là kẻ tiểu bạch, những gia tộc trong vòng tròn của bọn họ đều Huyền sư lợi hại cung phụng. Cũng ít chuyện trong Huyền môn, dù Vân Nhiễm quả thật một vài thủ đoạn Huyền môn, nhưng ở tuổi của nàng, phần lớn vẫn còn đang học hỏi, thể chú thuật cấp cao .

 

Hơn nữa, phàm là hiểu một chút đều , những tử quan trọng của các gia tộc , từ khi sinh phù chú đặc chế của Huyền sư gia tộc cung phụng, để phòng ngừa khác ám hại.

 

Những hầu cận, thuộc hạ, vệ sĩ theo bọn họ cũng ít nhiều vật phòng . hiện tại, Vân Nhiễm mở miệng Từ Hằng dùng Vong Tự Chú, khó tin Vân Nhiễm trong sạch.

 

Ngại vì phong thái quân tử, lập tức cắt lời Vân Nhiễm, nhưng trong lòng sinh một chút hoài nghi về nàng. Trong mắt chợt lóe lên một tia thất vọng, ngờ đầu tiên kết giao với bằng hữu ngoài vòng tròn của , kết thúc theo cách .

 

Người trung niên lúc càng thêm khẳng định, Vân Nhiễm khác gì những kẻ tiếp cận thiếu gia, nhưng đá tấm sắt mà vẫn còn dương dương tự đắc.

 

Y từng thấy ai thích trò hề đến , dám gây chuyện thị phi mặt nhà họ Đàm, thật nực !

 

Vân Nhiễm nhận bầu khí hiện tại chút đổi, càng nàng đang khác bằng ánh mắt định kiến. Lúc , sự chú ý của nàng tập trung trợ lý.

 

Nàng lâu thấy nào thể dùng chú thuật tinh xảo đến , đủ để chứng minh nội công tầm thường.

 

Chỉ thấy Vân Nhiễm hai tay kết ấn, trong mắt ngoài, đó chính là Vân Nhiễm đang biểu diễn công phu thêu thùa vô thực.

 

“Phá!”

 

Theo tiếng Vân Nhiễm dứt, trợ lý đột nhiên đầu óc đau nhói, mặt đầy vẻ dữ tợn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-201-kinh-mau.html.]

 

“Thiếu gia, mau chạy!” Câu đột ngột của trợ lý khiến sắc mặt những bên phía Đàm gia chợt biến đổi.

 

Từ Hằng là thế nào, bọn họ quá rõ ràng, thể khiến Từ Hằng lời như , chắc chắn là phát hiện chuyện cực kỳ nguy hiểm.

 

“Vân tiểu thư, hiện tại chúng việc quan trọng cần xử lý...” Vân Nhiễm lúc cuối cùng cũng nhận khí gì đó đúng, nhưng nàng cảm thấy bầu khí kỳ lạ liên quan đến .

 

“Được, về đây.”

 

Nhân Sâm Quả gãi gãi đầu: 【 Ký chủ, thấy gì đó lạ, bọn họ... 】 Sách đến khi dùng mới hận ít, Nhân Sâm Quả nên hình dung thế nào, chỉ cảm thấy nhà họ Đàm ác ý với ký chủ.

 

Vân Nhiễm tùy tiện phất tay: “Người tiền đều cái bộ dạng thần thần thao thao , quen là .” Nhân Sâm Quả lập tức thấy ký chủ đúng, quả nhiên là thần thao thao mà, thật là bệnh.

 

Khi Vân Nhiễm trở về chỗ , nhà họ Đàm rời .

 

“Tam tiểu thư, xảy chuyện gì , nhà họ Đàm vội vã rời ?”

 

“Chuyện nhà khác bớt quản thì hơn~”

 

Trợ lý Ba: ... Hắn chỉ , tâm của Tam tiểu thư thật sự quá rộng lượng, nếu là khác, mối quan hệ như , nào nỡ bỏ qua, ai da, thật đáng tiếc.

 

Người của gia tộc Tế Dã, từ khi nhà họ Đàm đến chú ý đến họ. Cho đến khi thấy Vân Nhiễm cùng đàn ông rõ ràng quyền phát biểu của Đàm gia vui vẻ, lòng bọn họ càng thêm nặng trĩu.

 

Sự hung hăng của gia tộc Bartholomew, nếu thêm cả nhà họ Đàm cũng nhúng tay , thì bọn họ sẽ chịu áp lực gấp đôi.

 

Người phụ trách đàm phán của gia tộc Tế Dã hiệu tạm dừng cho Tế Dã Nại Tử. Hai bên bước giai đoạn tạm nghỉ.

 

“Tiểu thư, e rằng chúng thể tiếp tục giằng co với bên Vân gia nữa, Vân Nhiễm quan hệ tầm thường với nhà họ Đàm...”

 

Tế Dã Nại Tử những ngày cũng dễ chịu, vốn dĩ nàng về nước là định thi thố bản lĩnh, nào ngờ, một bước sai là vạn bước sai.

 

Lúc ánh mắt nàng còn vẻ ý khí phong phát như , mà âm u hiểm độc về phía Vân gia.

 

“Lùi thêm hai mươi phần trăm nữa, với bọn họ, nếu đồng ý, thì cá c.h.ế.t lưới rách!” Rõ ràng, cục diện hiện tại chạm đến giới hạn của Tế Dã Nại Tử, nếu phá vỡ giới hạn của nàng, thì đừng ai mong sống yên .

 

Kết thúc nghỉ ngơi, khi đàm phán thì thuận lợi hơn nhiều, hai bên nhanh chóng đạt thỏa thuận. Vân gia nhận khoản bồi thường ý, nhưng cũng coi như triệt để trở thành kẻ tử địch với gia tộc Tế Dã.

 

Sau , hễ là gặp thương trường, tuyệt đối sẽ là cục diện một mất một còn. Vân Cảnh Dương đề phòng bọn họ, đương nhiên cần chuẩn nhiều hơn, bận rộn đến ngớt, ngay cả thời gian để ý đến Vân Nhiễm cũng .

 

Ánh mắt Tế Dã Nại Tử tràn đầy sát khí, khóa chặt Vân Nhiễm, dường như g.i.ế.c c.h.ế.t nàng thì thể nuốt trôi cục tức .

 

Từ xa, Vân Nhiễm rõ khẩu hình tiếng động của Tế Dã Nại Tử: “Ngươi chờ đấy, sớm muộn gì cũng g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi!”

 

Vân Nhiễm chỉ cảm thấy thật sự oan uổng, nàng thể rằng tất cả đều là trùng hợp ? Đều là họa do cái thứ đồ ngu xuẩn Vân Thanh gây , giờ thì nàng thành kẻ gánh tội .

 

 

Loading...