Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 182: Chỉ cần còn một hơi thở là được ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:03:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Thanh nãy vì kịch thống mà ngất , giờ phút cuối cùng cũng khôi phục chút thần trí, một gương mặt lớn quen thuộc mạnh mẽ xông mắt nàng. Vân Thanh trong lòng bỗng nhiên nhảy một cái, nàng chẳng đang Tế Dã Nại Tử giam cầm ? Bên tai ngay đó truyền đến tiếng của Vân Nhiễm: “Ôi chao, tỉnh , xem cũng thương nặng lắm nhỉ.” Vừa , Vân Nhiễm liền nhét miệng nàng một viên t.h.u.ố.c đắng đến nỗi khiến nàng nghi ngờ cõi đời, còn kịp nôn , viên t.h.u.ố.c trôi tuột xuống cổ họng nàng .
Giọng Vân Thanh khàn đặc khó : “Ngươi... ngươi ...”
“Chủ nhân, xe từ núi xuống ~”
Đôi chân bì kịp xe sang, huống hồ hiện tại còn đang kéo theo một nửa phế, nếu nhanh chóng tránh , chẳng sẽ tông trúng .
“Mang !”
Người giấy nhỏ , lập tức hành động, lượt dán lên tứ chi của Vân Thanh. Vân Thanh tuy thương, thể , nhưng chúng giúp đỡ, ngay cả quán quân thế giới cũng chẳng thể chạy nhanh hơn chúng.
Vân Thanh kịp phản ứng, chỉ cảm thấy thể đột nhiên ngửa , tay chân nàng càng nhanh chóng vung vẩy. Cứ như thể nàng lắp đặt động cơ nào đó, vèo một cái, thấy tăm .
Vân Nhiễm thong thả theo phía , nhận thấy xe của Tế Dã Nại Tử sắp tới, Vân Nhiễm liền trốn rừng cây, tận mắt chiếc xe chạy , mới bước .
Khi Vân Nhiễm trở về khách điếm, Vân Thanh kiệt sức đến nỗi sắp tắt thở. Tuy cần tự sức, nhưng việc động chạy nhanh như vẫn khiến nàng chút thở .
Nhìn Đạo trưởng mù đang châm ít châm lên Vân Thanh, Vân Nhiễm tức thì tấm tắc khen: “Đã mù mà còn bản lĩnh .”
Đạo trưởng mù: ...
Y giờ thật sự cảm thấy, cái miệng của Vân Nhiễm thật sự độc, sớm muộn gì cũng ngày độc cho câm.
Vân Nhiễm trực tiếp xuống, cầm lấy quả táo đặt bên cạnh, c.ắ.n kêu răng rắc. “À, đúng , cho ngươi một tin may, chúng e là chuyển chỗ .”
Đạo trưởng mù thu ngân châm của , đối với việc ở nơi nào Vân Nhiễm xuất hiện thì rắc rối sẽ như hình với bóng, y bình tĩnh. Đặc biệt là khi ‘thấy’ giấy nhỏ mang về một thương nặng đến , y liền , rắc rối tìm đến tận cửa.
Tuy nhiên, bản y cũng chẳng hề kém cạnh, tin tức về Cửu Dương Thảo mà y truyền ngoài. Giờ đây chỉ những trong Huyền Môn lúc , mà ngay cả các Huyền Sư khác ở Anh Hoa Quốc cũng để mắt tới y. Trước khi mắt y phục minh, nhất là nên đối đầu trực diện với những , hai quyền khó địch bốn tay.
Trước khi Vân Nhiễm trở về, y thu dọn xong thứ, chỉ chờ Vân Nhiễm về là cả hai sẽ nhanh chóng rời .
“Vậy nàng thì ? Bị thương nặng thế , cần dưỡng thương thật , theo chúng trốn chui trốn lủi, e là khó khăn.” Đạo trưởng mù quen Vân Thanh, nhưng nghĩ rằng là do Vân Nhiễm cứu về, nên cần cẩn thận chăm sóc.
Ai ngờ, Vân Nhiễm thờ ơ đáp: “Còn một thở là , với nàng chẳng quan hệ gì.” Nàng bỏ đá xuống giếng là lắm , huống hồ nàng còn dùng hết một viên Dưỡng Nguyên Đan do tỉ mỉ luyện chế. Những của Vân gia , cho dù dập đầu 100 cái với nàng, đó cũng là họ kiếm lời lớn .
Đạo trưởng mù lời Vân Nhiễm, lập tức hiểu , nàng dù cứu , nhưng cũng xuất phát từ bản tâm , chỉ là một chút tình nghĩa xã giao mà thôi. Thế thì y cũng còn gì để , dù cũng y quen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-182-chi-can-con-mot-hoi-tho-la-duoc.html.]
Mèo con Kute
Cắn xong quả táo, Vân Nhiễm và Đạo trưởng mù liền mang theo Vân Thanh chạy . Bọn họ chạy lâu, của Tế Dã Nại Tử tìm đến tận cửa, ngay cả một cọng lông cũng tìm thấy.
Đạo trưởng mù ‘’ ngôi tiểu viện mắt, tinh xảo nhưng mang theo một chút tà khí, chút nghi hoặc Vân Nhiễm.
“Ngươi tìm thấy nơi ở , hơn nữa, chúng sự đồng ý của chủ nhân...”
Vân Nhiễm một cước đá văng cửa tiểu viện: “Chủ nhân toi mạng , yên tâm, chỗ , thường chắc chắn nghĩ tới, chúng cứ trốn mấy ngày, chờ mắt ngươi khôi phục, chúng sẽ về nước.”
Đạo trưởng mù cũng theo , thấy trong tiểu viện ít vật tư sinh hoạt, tệ hơn việc ở khách điếm là bao.
“Ta cảm thấy, đây hình như là đạo trường của ai đó .”
“Chúc mừng ngươi đoán đúng.”
Nơi Vân Nhiễm và bọn họ đang tá túc, chính là đạo trường đây của Hắc Mộc Liên Kỷ. Hắn toi mạng , thầy của cũng toi mạng, đầy hai ngày nữa, tiểu tử của cũng sẽ toi mạng.
Giờ phút , lợi cho Vân Nhiễm, nhất là ngôi tiểu viện lớn là bao, nhưng Hắc Mộc Liên Kỷ thật sự cất giữ ít đồ . Người giấy nhỏ theo bên cạnh Vân Nhiễm, giờ phút cứ như thổ phỉ xông nhà, lục lọi khắp nơi tìm kiếm đồ vật bên trong. Chủ yếu là, toi mạng, đồ vật cũng chẳng cần giữ gì.
Vân Nhiễm tự thấy là một hào phóng, khi tìm thấy đồ vật, nàng bày tất cả một chỗ, vung tay áo một cái, bảo Đạo trưởng mù tự chọn.
Giờ phút , Đạo trưởng mù chỉ cảm thấy mí mắt cứ giật liên hồi. Y thật sự ngờ, trong lúc y gì, Vân Nhiễm mà g.i.ế.c c.h.ế.t hai Huyền Sư tu luyện tà thuật. Giờ còn trực tiếp đường hoàng tiến , vơ vét tất cả đồ vật của mà chia chác. Hành vi , khác gì thổ phỉ, nhưng ‘ thấy’ những giấy nhỏ đang bay lượn khắp nơi trong tiểu viện, cuối cùng y vẫn ngậm miệng. Đồng thời trong lòng thầm tự răn , tuyệt đối thể dễ dàng đắc tội với Vân Nhiễm, tên tiểu tử chỉ thù tất báo, mà còn thích g.i.ế.c tru tâm.
Giày vò lâu, Đạo trưởng mù còn tốn ít sức lực để châm kim cho Vân Thanh, y thật sự chút mệt mỏi , cần nghỉ ngơi thật , nếu , mắt sẽ khôi phục .
Tiểu viện giờ chỉ còn Vân Nhiễm, nàng lúc mới thả hai con tiểu quỷ đó bắt . Vừa trở về ngôi tiểu viện quen thuộc, hai con tiểu quỷ ngẩn một chút, đó với bộ dạng bầm tím mặt mày, ‘phịch’ một tiếng quỳ sụp xuống mặt Vân Nhiễm. Chúng điên cuồng dập đầu, cầu xin Vân Nhiễm tha thứ, chúng đó cũng ép buộc mà thôi.
“Nói , đó các ngươi chuyện gì, thành thật khai báo!” Lời của Vân Nhiễm, giờ phút đối với hai con tiểu quỷ mà , còn uy nghiêm hơn cả lão hòa thượng, hơn nữa tu vi của chúng quá thấp, mặt Vân Nhiễm, thể dối.
Chúng vội vàng kể hết những chuyện lão hòa thượng lợi dụng mà . Vân Nhiễm trầm ngâm một lát, luôn cảm thấy, những thủ đoạn , hình như từng thấy qua.
Sau đó nàng vung tay áo một cái, liền phong ấn hai con tiểu quỷ viên châu đó phong ấn quỷ vương, giờ quỷ vương còn, tiện cho chúng .
Đang định về phòng nghỉ ngơi một chút, thấy vật trang trí đặt bàn, Vân Nhiễm đột nhiên vỗ một cái đầu. Chuyện mà hai con tiểu quỷ , chẳng chút tương tự với lúc Bình Dã Thứ Lang toi mạng .
Tức thì nàng lẩm bẩm một : “Chẳng lẽ, một mạch lão hòa thượng là truyền từ thời điểm đó ?”