Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 146: Được thôi, như ngươi mong muốn! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:02:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Nhiễm khẽ thở dài, trách sư thúc , nàng còn thiếu lịch duyệt. Những thủ đoạn thế gian quả nhiên khó lường! Những mưu kế đường mật, thật khó lòng đề phòng.
Khi về khách điếm, nàng thấy Vân Cảnh Dương mặt mày nghiêm nghị đang đợi: “Chúng cần chuyện!”
Việc khiến một kẻ cuồng công việc như y bỏ dở thứ, đích chờ đợi ở đây, khiến trái tim vốn phần lơ đãng của Vân Nhiễm cũng khẽ thắt .
Chẳng lẽ mấy ngày nàng vắng mặt, xảy chuyện gì đó nghiêm trọng?
“Được.”
Bảo tiêu và các nhân viên còn tinh ý, lập tức rời , nhường gian cho hai .
Vân Cảnh Dương đưa mắt đ.á.n.h giá Vân Nhiễm từ xuống , nhận thấy nàng chỉ đổi y phục và kiểu tóc, còn gì khác biệt, sắc mặt thậm chí còn hồng hào hơn .
“Ngồi .”
Mèo con Kute
Nghe giọng Vân Cảnh Dương còn nghiêm nghị như lúc đầu, Vân Nhiễm hiểu cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
“Muội đang việc cho Tạ gia ?”
Vân Nhiễm xuống, khẽ nhíu mày. Nàng vẫn luôn nghĩ, nàng và Vân gia một sự ăn ý ngầm, chỉ cần giữ vẻ ngoài hòa thuận là đủ.
Vân Cảnh Dương đợi Vân Nhiễm trả lời, tiếp tục : “Vốn dĩ chuyện , nên hỏi đến, càng nên nhúng tay .
Thậm chí chỉ cần giả vờ gì cả, chỉ cần vẫn là tam tiểu thư Vân gia, Vân gia sẽ nhận ít lợi ích.
dù , vẫn là của . Muội thông minh, cũng tài giỏi, nhưng xưa nay, bao nhiêu tài hoa kiệt xuất, cuối cùng đều c.h.ế.t những mưu tính hiểm độc của lòng .
Mấy ngày mất tích, tài nào chợp mắt . Dù phía phong tỏa tin tức, Vân gia vẫn kênh tin tức riêng.
Ta các gặp chuyện gì du thuyền, chỉ nhị phòng Triệu gia đó im ắng, những gia tộc khách mời cũng tuyệt nhiên nhắc đến chuyện .
Trong giới, cũng lờ mờ truyền tin đồn Hàn gia phá sản là do . Muội , đại thiếu gia Hàn gia phá sản mua chuộc sát thủ nước ngoài để trừ khử !
Mọi dấu hiệu đều cho thấy đại tiểu thư Triệu gia thành thạo thủ đoạn 'mượn đao g.i.ế.c ', còn thể tự phủi sạch liên quan.
Cho dù là Triệu gia, Tạ gia, nước trong đó quá sâu, ỷ thiên phú của mà sa lầy đó.”
Vân gia vẫn luôn tiến thêm một bước nữa, thậm chí nỗ lực lâu vì điều .
Lợi dụng Vân Nhiễm, đối với Vân gia mà , là một mối ăn chỉ lợi chứ hề hại.
Dù Vân Nhiễm gặp chuyện gì, Vân gia chỉ cần phủi sạch quan hệ, coi Vân Nhiễm là quân cờ bỏ là .
Vân Cảnh Dương , vẫn luôn giữ vẻ ngoài của một khiêm khiêm công tử.
Chỉ những quen y mới , y lạnh lùng xa cách đến mức nào, thể vì Vân gia mà hy sinh tất cả , kể cả bản y.
Giờ đây, Vân Cảnh Dương ngầm cảnh cáo nàng, bảo nàng tránh xa những gia tộc như Tạ gia và Triệu gia, điều trái ngược với tín điều nhân sinh của y.
“Đại ca…”
“Vân gia, cũng đến nỗi nguy nan đến , ? Lời hết, tự suy nghĩ cho kỹ!”
Nói xong, Vân Cảnh Dương trực tiếp dậy. Y lãng phí quá nhiều thời gian ở Hoa Nam, giờ thấy Vân Nhiễm trở về an , y cần rời .
Nhìn bóng lưng Vân Cảnh Dương rời , tâm trạng Vân Nhiễm phần phức tạp.
【Ký chủ, Vân Cảnh Dương trông vẻ vẫn còn vài phần nhân tính, tuy ban đầu y vẫn luôn lợi dụng nguyên chủ, nhưng phần lớn cũng là do Khúc Dĩnh, , dẫn đầu việc lợi dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-146-duoc-thoi-nhu-nguoi-mong-muon.html.]
Vân gia cũng chỉ là thêm dầu lửa, bảo Vân gia độc ác đến mức nào thì hình như cũng , nhiều nhất là thờ ơ và bỏ mặc, ai bảo bọn họ vốn dĩ bất kỳ quan hệ gì với nguyên chủ chứ.
Người vẫn tình yêu của cha dành cho con cái là vô điều kiện, nhưng thực tế, những bậc cha chính là kẻ đầu tiên bắt nạt con cái .
, nếu bây giờ ở đây vẫn là nguyên chủ, e rằng cũng sẽ một ngày Vân Cảnh Dương bày tỏ thiện ý như , ai ya…】
Nhân Sâm Quả lúc lẽ là kẻ hiểu rõ nhất tâm trạng phức tạp của Vân Nhiễm. Nói là tình cảm, , là lợi ích, cũng .
May mắn , Vân Nhiễm lãng phí tâm lực. Nàng rõ đang gì, cũng gì, cần phiền muộn, lãng phí thêm một phút giây nào.
Nghĩ đến chuyện Vân Cảnh Dương , đại thiếu gia Hàn gia , dám đổ hết tội phá sản lên đầu nàng, còn tìm sát thủ nước ngoài để đối phó nàng, điều khiến Vân Nhiễm tuyệt đối thể nhẫn nhịn.
Thật sự cho rằng nàng là quả hồng mềm, nắn bóp thế nào cũng !
Lập tức cầm điện thoại lên, gọi cho Tạ Hủ Chi, dù nàng cũng là đặc biệt chiêu mộ, chuyện gì cứ tìm thẳng lớn nhất, tiện lợi!
“Có chuyện gì?”
Nghe giọng Tạ Hủ Chi chút cảm xúc, rõ ràng đầy nội lực, Vân Nhiễm cũng chút khâm phục.
Không ít ngưỡng mộ Tạ Hủ Chi địa vị cao, quyền thế lớn, nhưng thấy rằng, thời gian việc của y luôn kéo dài quá mức, loại như mà thành công, thì quả là thiên lý.
Vân Nhiễm kể chuyện một lượt, mới tiếp tục : “Lần thấy ở trang viên Triệu gia, chắc lầm nhỉ, Triệu gia cũng là một trong những ‘tay sai’ của Tạ gia?”
Tạ Hủ Chi: …
“Tạ gia là thế gia danh giá, là phản diện gì. Muội dùng hai chữ ‘tay sai’ như , lẽ mang chút ân oán cá nhân .”
“Hừ, là . Ta quản quan hệ gì với Triệu gia, nhưng , chấp nhận bất kỳ sự điều đình nào, cũng đừng nghĩ đến việc hòa giải, sẽ nể mặt .
Triệu Minh Châu mặt một kiểu, lưng một kiểu, những đổ vấy chuyện cho , mà còn g.i.ế.c . Chuyện , tự đòi công bằng!”
Vân Nhiễm , rằng đây chính nàng cứu Triệu Minh Châu, việc kẻ khác lấy oán báo ân chẳng là chuyện vẻ vang gì.
Đương nhiên, Vân Nhiễm cũng cảm thấy ủy khuất, tự nhiên cũng cần than vãn gì với Tạ Hủ Chi.
Nàng khả năng ban ơn, tự nhiên cũng bản lĩnh gánh chịu hậu quả.
Tạ Hủ Chi im lặng một lúc, mới đáp: “Vậy , đến là để cảnh cáo , đừng nhúng tay chuyện .”
“ , nếu hòa giải theo kiểu ba , thì sự hợp tác của chúng chỉ thể dừng ở đây. Ta sẽ cùng với một kẻ vì lợi ích mà trái lương tâm!”
Lần , Tạ Hủ Chi gần như lập tức đáp: “Được thôi, như ý !”
Sau khi cúp điện thoại, Tạ Hủ Chi Cố Nguyên đang lạch bạch việc.
“Hàn gia phá sản , mà vẫn còn tiền dư dả để thuê sát thủ nước ngoài, xem các thế gia ở Hoa Nam quá lỏng lẻo . Ngươi phái đến ‘siết chặt’ bọn họ một chút .”
Cố Nguyên ngẩng đầu lên, ánh mắt chút mờ mịt. Hàn gia là gia tộc nào ? Chưa từng qua, chọc vị tổ tông ?
Đã phá sản mà vẫn chịu an phận, giờ thì .
Vốn dĩ còn thể chút tiền nhàn rỗi để sống những ngày an nhàn thoải mái, mà giờ đây, e rằng sống nhờ việc ăn xin .
Ai da, là đứa con bất hiếu của gia tộc nào, thật sự hại cả nhà già trẻ lớn bé đến t.h.ả.m hại, đến ch.ó trong nhà cũng nhảy mà c.h.ử.i rủa ầm ĩ .
“Được, ngay!”
Vừa y còn thể lười biếng ngoài hóng gió nữa, hi hi~