Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 14: --- Tiểu Giấy Nhân

Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:59:07
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi , mở cửa, đám rình rập một hồi lâu, cuối cùng còn cách nào đành rời . Kết quả là nhà bên cạnh gài bẫy, cuối cùng ngay cả cảnh sát cũng đến. Loại chuyện như , một khi dính , cho dù cuối cùng thể tẩy rửa những vết nhơ , thì thanh danh cũng tổn hại lớn. Đặc biệt là một giáo viên của trường quý tộc như , nhà trường tuyệt nhiên sẽ quan tâm hãm hại , những vị phụ , càng thể thông cảm cho . Mỗi năm thu nhập mấy chục vạn, kể các khoản trợ cấp khác, một công việc khiến khác đỏ mắt như , một khi vết nhơ, những kẻ chà đạp chắc chắn sẽ ít. Nghĩ đến đây, vị giáo viên trưởng đoàn khỏi sợ hãi, tiền đồ tươi sáng của suýt chút nữa hủy hoại. Hắn rõ lai lịch của Vân Nhiễm, nhưng điều ngăn cản hạ quyết tâm, trong thời gian , nhất định sẽ chăm sóc Vân Nhiễm thật , nhất định để nàng một chuyến du học thoải mái.

 

Cũng lúc , cách đó vài trăm dặm, Đặng Minh, từng Vân Nhiễm nhắc nhở, ký xong hợp đồng, lô thủy sản đầu tiên đ.á.n.h bắt và vận chuyển . Khi chuẩn về, xe ngang qua một hồ chứa nước, trong lòng y đột nhiên giật thót, liền lập tức dừng xe .

 

Em rể những ngày theo khắp nơi, gần như kiệt sức, chỉ sớm về khách sạn nghỉ ngơi, thấy rể dừng xe, còn ngây một chút.

 

“Anh rể, ?”

 

“Mau lấy những thứ dặn ngươi chuẩn đây!”

 

Sắc mặt của em rể lập tức tái , giọng còn run rẩy: “Anh rể…”

 

“Nhanh lên!”

 

Em rể vội vàng chạy cốp xe, lấy mấy thanh đại đao chặt xương cốt . Bọn họ là đầu bếp, nên sử dụng những thanh đại đao cũng thành thạo. Nhìn Đặng Minh đặt đao xuống chân, tim em rể như nhảy khỏi lồng ngực. Mấy ngày nay bận rộn quá, y quên mất lời cô bé . Giờ phút đột nhiên xảy chuyện như , khiến cơn buồn ngủ của y lập tức tan biến.

 

“Anh rể, suy nghĩ quá nhiều ?”

 

“Không chuyện gì dĩ nhiên là nhất, nếu chuyện, đó là chuyện sống còn, chúng cẩn thận một chút!”

 

Em rể lập tức não bộ tưởng tượng một đống chuyện cướp đường, mưu tài hại mệnh, khiến y đều nổi da gà. Thấy xe sắp rời khỏi khu vực hồ chứa nước, em rể lập tức thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy thật sự là bọn họ lo lắng quá nhiều.

 

lúc , biến cố xảy , chiếc xe dường như đột nhiên gặp sự cố, mất lái , xe của bọn họ cứ thế lao thẳng phía hồ chứa nước. Bất kể là Đặng Minh em rể xe, thần sắc mặt cả hai thể dùng từ kinh hoàng để hình dung.

 

Một tiếng “ầm”, chiếc xe của bọn họ đ.â.m vỡ hàng rào bên cạnh, đó rơi xuống hồ chứa nước. Hai chiếc xe dần dần chìm xuống, trong lòng hoảng loạn, nhưng nhanh phản ứng kịp, nhân lúc cửa xe và cửa sổ trời còn thể mở, nhanh chóng thoát .

 

“Anh rể, dây an của mở !”

 

Đặng Minh lời em rể , lập tức vớ lấy thanh đại đao chân, nhằm dây an mà c.h.é.m tới. kỳ lạ , thanh đại đao sắc bén thể cắt đứt dây an . Lần , chỉ em rể , ngay cả Đặng Minh cũng tái mét mặt mày.

 

Đặng Minh đưa đao cho em rể : “Ngươi cắt , đập vỡ cửa sổ xe!”

 

Cửa sổ xe bình thường chỉ cần một viên gạch cũng thể đập vỡ một lỗ, nhưng sự va chạm của đại đao, hề một vết nứt nào. Chiếc xe chìm một nửa, lúc thanh đại đao giống như từ bọt biển, tác dụng.

 

Em rể mặt đầy sợ hãi về phía Đặng Minh: “Anh rể, chúng chọc thứ gì đó sạch sẽ …”

 

Cả hai hẹn mà cùng nghĩ đến lời Vân Nhiễm đó, dặn họ tránh xa những nơi nước. Tại bọn họ tin, ôm giữ tâm lý may mắn chứ!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-14-tieu-giay-nhan.html.]

Vân Nhiễm vốn đang cùng đoàn tham quan các di tích cổ trấn nhỏ, đó là cố cư của một đại thi nhân nào đó. Tham quan xong, bọn họ còn cảm nghĩ, đó còn tiếp tục bày quầy bán hàng từ thiện ở những nơi phép trong khu danh lam thắng cảnh.

 

Lúc , nàng thả lỏng đầu óc, cứ như một con rối, vô cảm theo đoàn , lắng thuyết minh phía kể những chuyện cũ của vị đại thi nhân .

 

Đột nhiên, Vân Nhiễm dừng bước, khẽ nhíu mày. Sau đó kéo lấy tiểu béo bên cạnh: “Ta nhà xí một lát, lát nữa nếu điểm danh, ngươi giúp với giáo viên trưởng đoàn một tiếng!”

 

Tiểu béo còn kịp đồng ý, Vân Nhiễm chạy mất, chỉ còn cánh tay như níu kéo của tiểu béo. Cuối cùng y chỉ đành bực bội lẩm bẩm một câu: “Sao cứ túm lấy mỗi con dê là mà vặt lông chứ!”

 

“Ký chủ, ?”

 

Mèo con Kute

“Hai gặp ở trạm dịch vụ đường cao tốc đó, gặp rắc rối !”

 

Thần sắc Vân Nhiễm lắm, mặc dù nàng ngoài miệng rằng cho đối phương lời khuyên, tùy họ. giờ đây đối phương từ vận rủi trực tiếp biến thành tử kiếp, thì thể ngơ nữa. May mà đó nàng bày hàng, chuẩn một thứ, nếu , cứu từ xa như , e rằng đủ để nàng vài ngày.

 

Chỉ thấy tay Vân Nhiễm nhanh chóng cắt hai con rối giấy xí, nhẹ nhàng điểm lên trán, đó giải phóng một tia nguyên khí rối giấy, nhỏ một giọt m.á.u của .

 

“Đi, vớt lên!”

 

Rối giấy ngoan ngoãn gật đầu, còn mật cọ cọ ngón tay Vân Nhiễm, đó vút một cái, liền biến mất. Có rối giấy của nàng ở đó, hai sẽ c.h.ế.t , nhưng lông mày Vân Nhiễm vẫn giãn .

 

“Rõ ràng chỉ là tướng mạo xui xẻo, biến thành thế ?”

 

Vân Nhiễm bấm ngón tay tính toán, lúc mới hiểu rõ, hai gặp tử kiếp, hóa là vì khoe của, kẻ tâm tư để mắt tới.

 

Khoảng cách vài trăm cây , dù là máy bay cũng mất nửa giờ mới tới, nhưng cách , tiểu rối giấy chỉ chốc lát đến.

 

Lúc , xe của Đặng Minh và em rể , chỉ còn một cái nóc xe.

 

“Anh rể, chết…”

 

Đặng Minh em rể lóc thút thít, trong lòng cũng nghẹn một cỗ uất ức, nhưng động tác tự cứu tay vẫn ngừng . Tay y chảy máu, nhưng dây an vẫn buộc chặt bọn họ. Nước bắt đầu từ từ thấm , hai đều bao phủ một thở tuyệt vọng.

 

Một tiếng “rầm”.

 

Cửa sổ xe đó dù đập thế nào cũng vỡ, dường như thứ gì đó đ.ấ.m vỡ tan tành. Nước trong hồ chứa ồ ạt đổ , hai thể mở dây an , cứ tưởng c.h.ế.t chắc . Trước khi bất tỉnh, Đặng Minh dường như thấy một con rối giấy nhỏ bằng lòng bàn tay đang bay về phía y.

 

Sau khi rối giấy đập vỡ cửa sổ xe, đôi tay tròn mập nhẹ nhàng giật một cái dây an . Dây an chắc chắn đến nỗi ngay cả đại đao cũng thể cắt đứt, mà lập tức vỡ vụn thành từng mảnh.

 

 

Loading...