Bị Phản Bội Giữa Tận Thế, Tôi Trở Thành Dị Năng Cường Giả - Chương 10: Căn Cứ Thí Nghiệm Của Bọn Nhật

Cập nhật lúc: 2025-11-09 07:29:06
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quý An và Đường Ninh lục soát khắp tầng một của tòa nhà, cuối cùng tìm thấy lối tầng hầm trong một căn phòng bình thường.

 

"Quý , ở đây một tầng hầm ?" Đường Ninh tò mò, thuận miệng hỏi một câu, Quý An trả lời, Đường Ninh cũng hỏi nữa.

 

Mở cánh cửa dẫn đến căn cứ ngầm , thứ đập mắt là một lối cầu thang đủ cho hai song song, theo cầu thang dần kéo dài xuống, chỉ thấy một mảng tối đen như mực, rõ tình hình bên trong.

 

Khi Quý An chuẩn chạy trốn, nghĩ đến căn cứ thí nghiệm trong đầu, lúc đó tuy xác định thật sự đến , nhưng vẫn tiện tay lấy trộm đèn pin của Trần Thần, chính là để đề phòng căn cứ ngầm quá tối, rõ đường.

 

Để thông gió một lúc lâu, Quý An cảm thấy gần mới dẫn Đường Ninh men theo cầu thang xuống.

 

Anh , Đường Ninh , cả hai đều nắm chặt vũ khí, cảnh giác. Đảm bảo nếu bất thường, sẽ lập tức vung c.h.é.m ngoài.

 

Cầu thang dẫn xuống căn cứ ngầm bằng sắt, trải qua nhiều năm tháng, gỉ sét loang lổ, vài chỗ thậm chí còn ăn mòn rách nát.

 

Bước chân của Quý An dẫm lên phát tiếng kẽo kẹt, lung lay như sắp sụp đổ bất cứ lúc nào.

 

Điều khiến hai bước đó thật nhẹ nhàng.

 

Tiếng kẽo kẹt vang vọng trong khí tĩnh lặng, dường như còn tiếng vọng, khỏi khiến căng thẳng, trong lòng sinh sợ hãi.

 

Đường Ninh căng thẳng ngừng nuốt nước bọt, từ góc độ của cô qua, thấy Quý An vẻ gì là căng thẳng.

 

nghĩ, đại lão thì cần căng thẳng, bởi vì cái bản lĩnh đó.

 

, đối với Đường Ninh, Quý An, thể độc lập đối phó với zombie cấp hai, chính là một đại lão.

 

Căn cứ ngầm quá tối, ánh sáng đèn pin chiếu xa đều bóng tối nuốt chửng, rõ. Cái thể rõ, chỉ là khu vực nhỏ bé ngay mắt.

 

Cuối cùng cũng hết cầu thang, thêm một trăm mét nữa, họ gặp cánh cửa đầu tiên.

 

Cánh cửa khóa, tìm chìa khóa hiển nhiên là thực tế, nhưng Quý An cũng cần chìa khóa. Anh rút một sợi dây thép, chính sợi dây thép từng cạy cửa sổ của Đường Đường, giờ Quý An dùng sợi dây thép để cạy cánh cửa chống trộm mắt.

 

Quý An áp tai cửa, tiếng dây thép nhẹ nhàng cạy ổ khóa vang lên, một tiếng "cạch" trong trẻo, khóe miệng Quý An lộ một nụ . Cửa mở.

 

"Quý , cả cái tay nghề cũng , lợi hại quá mất!" Đường Ninh kinh ngạc thốt lên.

 

Quý An trả lời gì cả, đứa trẻ ngoan nào tự nhiên thứ tay nghề dễ gây định kiến như thế .

 

Chẳng qua là do một trải nghiệm bi t.h.ả.m mà thành. Những đứa trẻ lớn hơn trong trại mồ côi thường bắt nạt trẻ nhỏ, thường xuyên đuổi chúng khỏi phòng nửa đêm khóa cửa .

 

Quý An dần dần học cách mở khóa, khi những đứa trẻ lớn ngủ say, tự mở cửa lén lút về.

 

"Đi thôi, cảnh giác, chú ý xem gì phía cửa ." Quý An nhắc nhở.

 

"Vâng." Đường Ninh đáp lời, và bắt đầu cảnh giác.

 

Khẽ đẩy một cái, cánh cửa phát tiếng "kẽo kẹt" cũ kỹ, bụi dày đặc bay thẳng mặt. May mà Quý An che chắn kín mít, nếu lúc chắc chắn ho sặc sụa. Cách lớp quần áo bảo hộ kín đáo, Quý An dường như vẫn thể ngửi thấy mùi ẩm mốc đó.

 

Khi cánh cửa lớn từ từ mở , bóng tối tranh ùa , như một con quái vật há to mồm, chỉ chờ đợi những kẻ tự chui đầu lưới, nuốt chửng bọn họ.

 

Tĩnh lặng, tĩnh lặng một cách quỷ dị, bộ gian một chút âm thanh nào. Chính sự tĩnh lặng khiến sợ hãi, trong lòng nảy sinh nỗi khiếp đảm.

 

"Nếu cô sợ, thể rời ngay bây giờ." Nhận thấy sự hoảng sợ của Đường Ninh, Quý An .

 

Mèo con Kute

"Không." Đường Ninh vô cùng kiên định, "Ban đầu cùng , tuyệt đối sẽ bỏ giữa chừng."

 

"Không hề cùng ." Quý An thờ ơ : " sẽ chịu trách nhiệm về an của cô."

 

Đường Ninh khẽ , " cứu hai . Tuy nhiên, nếu gặp nguy hiểm mà ngay cả cũng giải quyết , thể thực hiện lời hứa ban đầu, bỏ , tự rời ."

 

Quý An gì nữa, chỉ nhàn nhạt : "Cô tự cẩn thận."

 

Quý An khẽ nhấc chân, dẫn đầu bước miệng con quái vật ăn thịt , theo là Đường Ninh.

 

Ánh sáng đèn pin chiếu xa, nhưng thấy gì cả.

 

Quý An sang hai bên, phát hiện đang ở trong một hành lang, bên một căn phòng.

 

Cánh cửa phòng mục nát, ánh đèn pin chiếu bên trong nhưng vẫn thấy gì.

 

Quý An vội vã , mà nhặt một mảnh ván gỗ mục sàn, ném qua cái lỗ lớn cửa.

 

Một tiếng động trầm đục vang lên, bụi dày đặc bay mù mịt. Khi bụi lắng xuống, bên trong căn phòng vẫn bất kỳ động tĩnh nào.

 

Lúc , Quý An mới đạp cửa xông , chiếu đèn pin để rõ một nhỏ trong tầm mắt. Không thấy gì nguy hiểm, mới bước .

 

Căn phòng vẻ lớn và trống trải, đồ đạc gì.

 

Đi một đoạn, Quý An cảm thấy dẫm thứ gì đó, cúi xuống thì thấy một đoạn xương ống chân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bi-phan-boi-giua-tan-the-toi-tro-thanh-di-nang-cuong-gia/chuong-10-can-cu-thi-nghiem-cua-bon-nhat.html.]

 

Quý An khẽ nhíu mày, tránh qua khúc xương và tiếp tục tới.

 

Lần , mãi đến khi tới giữa phòng, mới phát hiện chính giữa đặt hai chiếc giường. Hai chiếc giường kê sát , chỉ đủ một qua.

 

Ánh đèn pin quét qua hai chiếc giường, Đường Ninh phía thấy cảnh tượng giường thì hít một lạnh.

 

Trên hai chiếc giường đó vẫn còn những bộ xương vỡ nát, cùng với những mảnh chi thể vụn vặt. Mỗi chiếc giường đều một hộp sọ, chúng há hốc những hốc mắt đen sì chằm chằm hai Quý An.

 

Trên đầu giường đặt một khay y tế, trong khay một con d.a.o mổ tháo rời và một chiếc kìm phẫu thuật.

 

Bên cạnh cả hai chiếc giường đều máy theo dõi y tế, nhưng một chiếc thì đặt ngay ngắn, còn một chiếc thì rơi xuống đất, vỡ tan tành.

 

Quý An kén chọn, hai tay đặt lên các máy theo dõi y tế, thu cả hai chiếc gian.

 

lúc , thấy bên cạnh máy theo dõi y tế hai tập hồ sơ. Mở xem, phát hiện đó là hai bệnh án.

 

Đường Ninh cũng tò mò ghé qua xem, chỉ thể lờ mờ nhận vài từ trong đống chữ: "Đây là tiếng Nhật, Quý An, tiếng Nhật ?"

 

"Ừm, chút." Đường Ninh Quý An chăm chú từng chữ, giống như chỉ " chút" chút nào.

 

Khi Quý An sâu hơn, lông mày dần cau . Đường Ninh tò mò hỏi: "Anh Quý An, đó ?"

 

"Là bệnh án của hai ." Quý An trả lời, lật một trang, nhanh chóng lướt qua vứt sang một bên.

 

"Đây là hai bệnh nhân ? phòng phẫu thuật đều là phòng đơn ? Sao hai phẫu thuật cùng lúc?" Đường Ninh chút nghi ngờ ở mạt thế quá lâu, trí nhớ loạn, nhớ nhầm .

 

--- Thiên tai ập đến, trọng sinhHậu duệ [Hoàn thành] (13) ---

 

" , phẫu thuật là phòng đơn, nhưng đây là phẫu thuật ghép thận." Vẻ ghê tởm thoáng qua trong mắt Quý An, "Phẫu thuật ghép thận cần thận sống."

 

Đường Ninh liên tưởng đến đây chính là một bệnh viện, mà phẫu thuật ghép thận thực hiện công khai mà ở trong một phòng thí nghiệm lòng đất, lập tức hiểu tất cả.

 

"Vậy đây là một bệnh viện đen, đủ tư cách thực hiện phẫu thuật ghép thận, hoặc nguồn thận hợp pháp." Đường Ninh kinh ngạc .

 

Quý An gật đầu, "Người lấy thận là một nam sinh mười bảy tuổi, cơ thể khỏe mạnh bất kỳ bệnh tật nào, tên là Lý Diệu Tổ."

 

"Lý Diệu Tổ, cái tên quen tai , hình như ." Đường Ninh gõ gõ đầu, đột nhiên : " nhớ , đây chẳng là học sinh mất tích của trường nội trú ở khu chúng ."

 

Nghe Đường Ninh nhắc nhở, Quý An cũng lờ mờ chút ấn tượng, "Cậu đột nhiên biến mất ở trường, gây ầm ĩ lớn, cảnh sát và gia đình tìm kiếm lâu nhưng thấy, xuất hiện ở đây. Chẳng lẽ bắt cóc bán ?"

 

"E rằng ." Quý An tìm thấy một tủ bệnh án ở góc phòng, từ bên trong lật vài quyển bệnh án, hầu hết đều là phẫu thuật ghép tạng. Trong đó thậm chí một ca phẫu thuật ghép tim, nhưng rõ ràng là một thí nghiệm. Người nhận tạng và cho tạng đều là bản xứ, đều là học sinh mười bảy, mười tám tuổi, và đều khỏe mạnh, bất kỳ bệnh tật nào, nhưng kết quả thí nghiệm thất bại.

 

"Đây chắc hẳn là phòng thí nghiệm và phòng phẫu thuật tạng của Nhật." Quý An giơ tập bệnh án trong tay lên, "Những bệnh án đều là bệnh án ghép tạng. Và trừ một vài bệnh án thí nghiệm thất bại, tất cả nhận tạng và cho tạng trong các ca phẫu thuật đều là một Nhật và một bản xứ."

 

Ánh mắt Đường Ninh cũng đổi, cô gần như chắc chắn hỏi: "Tất cả nhận tạng đều là Nhật, còn lấy tạng đều là bản xứ?"

 

" ." Quý An gật đầu, "Và những ép hiến tạng đều là những thiếu niên, thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi khỏe mạnh."

 

Quý An vài cái tên quen thuộc, ánh mắt Đường Ninh càng thêm hung dữ, "Những đứa trẻ ấn tượng, đều là những đứa trẻ mất tích. Trong đó ba còn là bạn học với Lý Diệu Tổ, ngôi trường đó chắc chắn liên quan đến bệnh viện do Nhật mở."

 

Quý An nhớ , "Trường mà Lý Diệu Tổ mất tích là trường ngoại quốc do Nhật đầu tư. Bây giờ xem , học sinh trong trường đó đều là nguồn tạng sống những Nhật nuôi dưỡng. Một khi những Nhật cần ghép tạng, trường sẽ lấy lý do khám sức khỏe để kiểm tra sự tương thích tạng cho học sinh, đó chọn một khỏe mạnh nhất, độ tương thích cao nhất trong những phù hợp."

 

"Mẹ kiếp." Đường Ninh khẽ nguyền rủa một tiếng, "Ước gì những kẻ Nhật Bản đó c.h.ế.t tiệt hết trong trận virus zombie thì mấy, quá đáng ghét!"

 

Phòng phẫu thuật còn thứ gì giá trị khác, Quý An liền dẫn Đường Ninh rời .

 

Hai tiếp tục sâu hơn dọc theo hành lang, xuất hiện một ngã rẽ, bên trái cũng một lối .

 

Quý An vẫn chọn bên . Vẫn là những cánh cửa mục nát khóa, và xương cốt vương vãi sàn, may mắn là nguy hiểm.

 

Căn phòng cần Quý An nhắc nhở, Đường Ninh cũng nhận đó là một phòng thí nghiệm, bên trong nhiều thiết và dụng cụ thí nghiệm mà Đường Ninh .

 

Đường Ninh cảm thấy những thiết thí nghiệm hẳn quý giá, bởi vì cô nhận thấy thái độ của Quý An đối với những thiết khác so với những máy theo dõi y tế lúc nãy. Anh cẩn trọng và nâng niu hơn nhiều.

 

Thiết thí nghiệm nhiều, nhưng việc thu gom cũng nhanh, chỉ vài phút thu hết gian.

 

Hai tiếp tục về phía , một phòng thí nghiệm nữa. Quý An định theo cách cũ để , đột nhiên một đôi tay khô héo thò từ trong cửa.

 

Đôi tay đó sợ đau, thẳng tắp thò , mang theo mảnh ván gỗ lao thẳng mặt Quý An.

 

Quý An nghiêng , tay vung lên, một luồng sáng lạnh lẽo lướt qua trong trung, cánh tay khô gầy liền rơi xuống, m.á.u phun , b.ắ.n từng giọt lên Quý An.

 

Tuy nhiên, dù chặt mất cánh tay, cái phần chi thể đứt lìa đẫm m.á.u đó vẫn tiếp tục chọc về phía , như thể dùng nó để đ.â.m c.h.ế.t Quý An.

 

Quý An vung tay xuống, một luồng sáng lạnh lẽo nữa lóe lên, hai cánh tay của con zombie chặt đứt ngang vai.

 

Hành động dường như chọc giận con zombie, nó phát tiếng gầm gừ giận dữ trong miệng, thậm chí còn trực tiếp dùng miệng c.ắ.n Quý An.

 

 

Loading...