Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-11-05 14:57:49
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Mộc Vãn Tình khẽ thở dài một : “Xem giấu nữa .”

Cũng đành chịu, dạo gần đây nàng biểu hiện quá nổi bật, quá khác thường, giấu ngoài chứ thể gạt nhà sớm chiều chung sống.

Nàng dậy về phía cửa phòng, mở hé thoáng qua, xác định ai mới nhẹ nhàng khép cửa .

Dáng vẻ thần bí của nàng khiến cả nhà đều thấy bất an, tim như treo lên.

Mộc Vãn Tình rón rén trở , vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Những lời con sắp tiếp theo là một bí mật động trời. Không một ai phép ngoài, chỉ năm nhà chúng . Sau dù các ca ca cưới vợ cũng kể.”

Mộc nhị gia vẻ mặt căng thẳng tột độ, giơ tay lên: “Được, thề, tuyệt đối tiết lộ lời tối nay.”

Những khác cũng sôi nổi giơ tay: “Con cũng thề, cả đời sẽ nửa lời.”

Mộc Vãn Tình hạ giọng thật thấp: “Ngày xét nhà, con ngã văng ngoài, còn ngã đến bất tỉnh, còn nhớ ?”

Thật , nguyên c.h.ế.t đúng ngày hôm đó.

Mộc nhị phu nhân thể quên sự hoảng loạn lúc : “Ta nhớ, con?”

Mộc Vãn Tình bình tĩnh họ, thần sắc khó hiểu: “Lúc con hôn mê thấy một vị tiên nhân râu tóc bạc phơ. Ngài , khí vận của Mộc gia sắp cạn kiệt, tổ tiên Mộc gia dãi gió dầm mưa, trải qua bao gian khổ mới sáng lập nên chút gia nghiệp , thế mà con cháu chẳng những giữ , mà còn sắp tuyệt tự…”

Tiếng hít khí lạnh vang lên, sắc mặt Mộc nhị gia tái . Tuyệt tự? Ý là c.h.ế.t hết ?

Mộc Vãn Tình tiếp tục : “Sau đó ngài cứ chằm chằm con hồi lâu, một câu: 'Chuyển cơ duy nhất của Mộc gia con bé '. Xong ngài vỗ nhẹ lên đầu con…”

Nàng ngừng , tất cả đều nín thở, chờ đợi phần tiếp theo.

“Sau đó thì ?”

Mộc Vãn Tình sờ sờ đầu : “Con liền tỉnh , phát hiện trong đầu thêm nhiều thứ, đủ loại thực đơn, sách dạy dỗ xử thế, các loại phương thuốc... Dù cũng nhiều, tạp nham, con nhất thời .”

Mọi ngẩn ngơ. Chuyện thật khó tin, nhưng chỉ như mới giải thích thông suốt chuyện.

Mộc nhị gia bỗng nhiên kích động: “Nhất định là lão tổ tông đành lòng con cháu c.h.ế.t sạch, mới để cho Mộc gia một đường sinh cơ. Tổ tông phù hộ!”

Không ? Nếu nhờ Mộc Vãn Tình, chừng nhị phòng bọn họ gục ngã đường .

Bọn họ lúc đầu gì cả, vật tư, cũng chẳng ngân lượng.

Hiện giờ, những khác trong tộc đều hưởng ké ơn của Mộc Vãn Tình, quan sai hà khắc, lúc gặp mưa bệnh cũng tĩnh dưỡng đầy đủ, giữ tính mạng.

Thử nghĩ mà xem, nếu cứ lôi vội vã, đến lúc đó nguyên khí đại thương, chừng c.h.ế.t đường lưu đày.

Tất cả những điều đều là nhờ phúc của Mộc Vãn Tình.

Ông , cả nhà đều tin. Người thời đại đều tin thần phật.

Hốc mắt Mộc nhị phu nhân đỏ hoe, vô cùng kiêu ngạo: “Tình nhi, con là cứu tinh của cả tộc Mộc thị!”

“Muội , thảo nào trở nên lợi hại như .” Hai ca ca mắt sáng rực.

“Có cứu tinh thì con rõ, nhưng cả nhà chúng nhất định sẽ bình an đến biên quan, con bảo đảm.” Mộc Vãn Tình thấy lừa gạt trót lọt, liền khẽ mỉm : “Chúng bàn chút chuyện , bạc xử lý thế nào đây?”

Mộc nhị gia giờ đây càng tin tưởng con gái, cảm thấy tương lai cả tộc đều dựa nàng. “Con thông minh như , con cứ quyết .”

Nếu tiếp nhận thứ của nguyên , nàng trách nhiệm che chở những nhà . Mộc Vãn Tình chuẩn thêm vài đường lùi.

“Con mua thêm hai chiếc xe ngựa. Xe la dùng để chở vật tư, xe ngựa thì để phiên nghỉ ngơi. Cứ như , dù ăn ngủ ngoài trời nơi hoang vu, gặp mưa to gió lớn cũng sợ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-28.html.]

“Đến biên quan, nếu thiếu tiền tiêu thì bán .”

Sau khi trải qua trận mưa dầm, nhà họ Mộc ý thức rõ ràng việc công cụ bộ quan trọng đến mức nào. Ngày nắng thì dùng đường, ngày mưa bão thì dùng để trú ẩn.

“Được, con.”

Thời tiết quang đãng, mây trắng lững lờ trôi, đoàn tiếp tục bước lên con đường đến biên quan.

bệnh vẫn khỏi hẳn, chỉ thể dựa nhà dìu từng bước một, nếu nữa thì cõng.

Lúc , họ vô cùng hâm mộ những xe, hâm mộ đến đỏ cả mắt.

Mộc lão thái thái cũng ốm một trận, tinh thần rệu rã, cả uể oải trong xe, miệng ngừng lẩm bẩm: “Cẩm Dao, con là đích trưởng nữ tôn quý nhất của Mộc gia, thể xuất đầu lộ diện mấy chuyện đáng như ?”

Mộc Cẩm Dao mấp máy môi, nhưng tổ mẫu sắc mặt , nàng đành im lặng.

Mộc lão thái thái bệnh nặng, như dạo một vòng Quỷ Môn quan. Lúc , bà chỗ nào cũng thoải mái. Nghĩ đến việc Mộc Vãn Tình chịu nhường xe la, khiến bà thiếu chút nữa mất mạng, trong lòng bà tràn đầy oán khí.

“Còn con nữa, Dung Tuyết! Con là một tiểu nương tử xuất giá, hùa theo náo nhiệt cái gì? Không gả chồng nữa ?”

Mộc Dung Tuyết lập tức vui: “Tổ mẫu, con sai cái gì? Chẳng là dẫn dắt cùng việc ? Con thích dẫn đầu.”

Tính cách nàng vốn hiếu thắng, thích nổi trội, việc để nàng quản lý một đội quá hợp ý nàng.

Sự thật chứng minh, nàng quản lý tệ, trật tự đấy, còn nhận một trăm văn tiền thưởng thêm.

Đây chính là khoản tiền đầu tiên do chính tay nàng kiếm !

Cảm giác thành tựu là điều nàng từng đây.

Mộc lão thái thái lạnh một tiếng: “Dẫn đầu? Rõ ràng là ch.ó săn cho Mộc Vãn Tình!”

Chó săn? Mộc Dung Tuyết tức đến đỏ mặt. Có ai cháu gái như ? Rõ ràng là càng già càng hồ đồ. “Tổ mẫu, đây là Tằng đại nhân sắp xếp. Người bất mãn với Tằng đại nhân …”

Thư Sách

Mộc lão thái thái kinh hãi: “Ta , con đừng bậy! Ý là, các con nên theo sự sắp xếp của Mộc Vãn Tình. Nó là cái thá gì chứ? Các con cao quý hơn nó nhiều, là nó lời các con mới đúng.”

“Vậy cũng bản lĩnh đó .” Mộc Dung Tuyết tận mắt chứng kiến năng lực của Mộc Vãn Tình, trong lòng nể phục. “Dù thì, con bằng nó.”

Mộc lão thái thái khỏi chán nản. Cháu gái của bà thể kém cháu gái của con tiện phụ ?

Mộc đại gia khẽ nhíu mày: “Lão thái thái là vì cho các con thôi. Các con đều là danh môn đích nữ, xuất cao quý…”

Mộc Dung Tuyết chút phiền ông . Đừng tưởng nàng ông đang nghĩ gì.

Mộc Vãn Tình thà để một thúc trong tộc thiết dẫn đội, chứ chịu để bá phụ ruột thịt như ông mặt.

Trong lòng ông chắc chắn thoải mái, nhưng tỉnh táo một chút ? Ông còn là quan tam phẩm triều đình nữa! Đừng bày cái vẻ quan cách đó !

“Hiện tại đều là tù nhân, là phạm nhân lưu đày sống c.h.ế.t .”

Như một gáo nước lạnh dội từ đầu xuống, sắc mặt hai con Mộc lão thái thái đều .

“Nghe lời , các con giống Mộc Vãn Tình. Nó chính là một chổi, ai đến gần kẻ đó xui xẻo…”

Bà lão chỉ với con cháu nhà , mà còn rêu rao với tộc nhân, tích cực phá hoại danh tiếng của Mộc Vãn Tình.

Nói cho cùng, bà chỉ cần một nơi để trút giận, còn đối phương là thế nào thì quan trọng.

 

 

 

 

 

Loading...