Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 264:-------

Cập nhật lúc: 2025-11-29 06:03:51
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Tuyết lớn rơi như lông ngỗng, phủ trắng xóa cả đất trời.

Trong phòng ấm của Tấn Vương phủ, khí nóng hầm hập bởi cuộc họp khẩn cấp giữa Tấn Vương thế t.ử và đám mưu sĩ.

Tấn Vương phủ tuy tuyên bố khởi binh, nhưng tiến triển như ý . Giao tranh với triều đình khi thắng khi thua, còn đối phó với các cuộc khởi nghĩa nông dân nhỏ lẻ xung quanh. Hơn nữa, đến quy phục ít hơn dự tính nhiều, các danh gia vọng tộc đều án binh bất động, quan sát thời thế.

Tình hình bế tắc khiến sĩ khí sa sút, ai nấy đều sốt ruột.

Tấn Vương thế t.ử đề xuất một kế hoạch táo bạo: Nuốt trọn đồng minh Ngụy Vương phủ .

Tuy mang tiếng là đồng minh, nhưng Ngụy Vương phủ đ.â.m lưng họ thời khắc mấu chốt khiến ghê tởm thôi. Nếu thâu tóm đất phong của Ngụy Vương, thực lực sẽ tăng lên đáng kể, đủ sức tranh giành thiên hạ với triều đình.

Vấn đề là thế nào? Mọi thống nhất rằng thể dùng đao kiếm công khai, chỉ thể dùng âm mưu quỷ kế, phá hoại từ bên trong.

Cuộc thảo luận diễn sôi nổi. Tấn Vương thế t.ử sẵn một bí mật về Ngụy Vương phủ, nếu lợi dụng thể khiến nội bộ Ngụy Vương phủ loạn như canh hẹ.

lúc , một thuộc hạ hớt hải chạy , hét lớn: "Thế tử! Không !"

Sắc mặt Tấn Vương thế t.ử sa sầm: "Vào đây."

Thuộc hạ lảo đảo lao , mặt cắt còn giọt máu: "Thế tử, nguy to ..." Bị ánh mắt lạnh lẽo của Tấn Vương thế t.ử quét qua, vội sửa lời: "Vừa nhận tin báo, Đỗ gia quân định liên thủ với Ngụy Vương phủ tấn công chúng !"

Cả phòng họp im phăng phắc, ai nấy đều kinh hãi tột độ.

Tấn Vương thế t.ử biến sắc: "Ngươi cái gì? Sao thể? Đỗ gia quân đ.á.n.h trận xong, cần thời gian nghỉ ngơi chỉnh đốn chứ?"

Thuộc hạ dâng lên một bản mật báo. Tấn Vương thế t.ử nhanh, sắc mặt càng lúc càng khó coi, đưa cho đám mưu thần truyền tay .

"Tướng quân Tây Lương bán quân nhu vật tư cho Ngụy Vương phủ? Bọn họ điên ? Đây là tội thông đồng với địch (tư địch)! Không sợ triều đình trách tội ư?"

Mì ăn liền? Nghe đây là bảo bối chiến thắng của Đỗ gia quân, xưa nay đều giấu kỹ như mèo giấu cứt, đem bán cho Ngụy Vương phủ? Họ đang nghĩ cái quái gì ?

"Thanh Bình Huyện chủ còn phái đến Ngụy Vương phủ đàm phán bí mật. Không dùng cách gì thuyết phục Ngụy Vương, định liên thủ chia chác đất phong của Tấn Vương phủ chúng ."

Đám mưu sĩ tức giận đùng đùng: "Ả đúng là lòng lang thú, cũng tự lập vua một cõi đây mà. Uổng công Hoàng thượng tin tưởng, phá lệ phong nữ quan cho ả, ha hả, đây là cách ả báo đáp đấy."

"Đàn bà con gái mà cũng đòi tự lập? Đầu óc vấn đề ? Tóc dài kiến thức ngắn, suốt ngày chỉ mơ mộng hão huyền."

Mắng thì mắng , nhưng thông tin trong mật báo khiến họ lạnh toát sống lưng. Tây Lương và Tấn Vương phủ sát , mà Đỗ gia quân nổi tiếng thiện chiến. Nếu họ liên thủ với Ngụy Vương phủ thì Tấn Vương phủ còn đường sống nào nữa?

"Chuyện nhầm lẫn gì ? Quan viên Tây Lương thể đồng ý với kế hoạch hoang đường như ? Không ai quản ả ? Đỗ Soái áp chế ả?"

Tấn Vương thế t.ử thì ngạc nhiên lắm. Nếu Mộc Vãn Tình là giữ quy củ thì leo lên vị trí cao như ngày hôm nay. Nàng là kẻ dã tâm bừng bừng, dám nghĩ dám .

"Mọi đừng hoảng. Ta dám khẳng định Đỗ gia quân sẽ tùy tiện khai chiến với chúng . Họ đ.á.n.h trận lâu như , sức cùng lực kiệt , còn khả năng tái chiến..."

Lời còn dứt, bên ngoài truyền đến tin cấp báo: "Thế tử! Đỗ gia quân tập kích bất ngờ thành Từ Châu! Từ Châu cầu viện khẩn cấp!"

Thành Từ Châu cách thành Phù Phong xa, là căn cứ quân sự quan trọng của Tấn Vương phủ, nơi mỏ sắt!

Đỗ gia quân chọn đ.á.n.h chỗ , đúng là "nhất chiêu phong hầu" (một chiêu đoạt mạng), nhắm chuẩn hồng tâm.

Đám mưu sĩ: "..."

Vả mặt nhanh quá, đỡ kịp.

Mặt Tấn Vương thế t.ử xanh mét: "Đỗ Thiếu Huyên điên ?"

Đỗ gia quân trấn thủ biên quan trăm năm, trung thành tận tâm, uy danh lẫy lừng, nhưng bao giờ khơi mào nội chiến! Không lệnh triều đình, bất kỳ đội quân nào cũng phép tự ý điều binh. Đỗ gia quân dám phạm pháp?

oán thán: "Mộc Vãn Tình giữ chữ tín! Đã sẽ gây chiến nữa, đ.á.n.h là đánh? Chẳng thèm báo tiếng nào."

Người khác phản bác: "Lần Đỗ gia quân tinh nhuệ xuất động, liên quan gì đến Mộc Vãn Tình? Nàng điều khiển quân đội."

"Lần nàng cũng dẫn Đỗ gia quân đ.á.n.h thành Phù Phong mà."

"Khác chứ."

Đám mưu sĩ cãi ỏm tỏi.

Đây là thao tác "ngáo ngơ" nhất, cái "ngáo" hơn còn ở phía .

"Thế tử, thư của Đỗ chủ soái."

Mọi . Cái quỷ gì nữa đây?

Là thư của Đỗ Thiếu Huyên. Hắn ngắn gọn súc tích: Muốn đ.á.n.h ? Không thì nôn tiền ! Coi như là quân phí xuất binh.

Tóm là: Đưa tiền thì yên , đưa thì cướp, dù cũng mỏ sắt gán nợ .

Mẹ kiếp, ai mượn các ngươi xuất binh tấn công? Tấn Vương thế t.ử nhịn c.h.ử.i thề.

"Đỗ Thiếu Huyên trở nên vô sỉ từ bao giờ thế? Mở miệng đòi 200 vạn lượng, cướp luôn ?"

Hắn tức đến mức giữ nổi hình tượng, hận thể xé xác Đỗ Thiếu Huyên .

Một thuộc hạ lí nhí: "Thì đây là cướp công khai mà."

"A, hiểu ! Đỗ gia quân đ.á.n.h hết tiền , túi rỗng tuếch nên mới tống tiền."

Giải thích hợp lý phết. Tuy cùng là Đại Tề nhưng các ngươi tạo phản thì Đỗ gia trấn lột phản đảng cũng chẳng gì sai.

Mọi cạn lời.

"Mẹ kiếp, Đỗ gia quân học cái thói của bọn man di thế ?" Không cái ăn thì cướp, cướp xong thì chạy.

Thư Sách

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-264.html.]

Tấn Vương thế t.ử cảm thấy bất lực. Hắn và Đỗ Thiếu Huyên quả nhiên là thiên địch, từ nhỏ hợp , lớn lên cũng chẳng khá hơn.

"Giờ đây?"

Một mưu sĩ rụt rè đề nghị: "Hay là... dùng tiền tiêu tai (phá tài tiêu tai) ạ?"

Sắc mặt Tấn Vương thế t.ử khó coi. Có phản đối: "Cái gì? Sao thể thế ?"

"200 vạn chắc chắn , đưa 10-20 vạn tống cổ là xong." Mưu sĩ ánh mắt lóe lên tia gian xảo, "Hơn nữa, bắt Tây Lương ký hiệp ước vĩnh viễn xâm phạm đất phong Tấn Vương phủ."

Những khác gật gù: "Ta thấy đấy. Coi như bố thí cho ăn mày. À đúng , thể dùng vật tư chúng cần để gán nợ mà."

"Có hiệp ước trong tay là nắm thóp của bọn họ, đến lúc đó sợ gì bọn họ trở mặt?"

Mọi nhất trí tán thành phương án đưa tiền, chi tiết cụ thể sẽ bàn .

Tấn Vương thế t.ử trong lòng ngũ vị tạp trần. Nói thì lắm, thực là bọn họ đều sợ Đỗ gia quân, dám đối đầu trực diện với tinh nhuệ Đỗ gia quân chứ gì?

"Các ngươi sợ Tây Lương xé bỏ hiệp ước ?"

Thuộc hạ ha hả: "Thế tử, chúng thể chuyển tay đưa hiệp ước đến kinh thành, mượn tay văn võ bá quan xử bọn họ."

Mọi hưởng ứng nhiệt liệt: "Ta thấy đấy."

Việc cứ thế quyết định. Tấn Vương thế t.ử đích thư hồi âm, mời Đỗ Thiếu Huyên đến đàm phán, chuyện gì từ từ . Hắn hiểu rõ tính cách Đỗ Thiếu Huyên, tin rằng thể chiếm thượng phong bàn đàm phán.

Không lâu , nhận thư trả lời: "Cái gì? Mộc Vãn Tình đến đàm phán? Địa điểm là thành Từ Châu?"

Phản ứng của thái quá khiến thuộc hạ ngạc nhiên: "Có gì ạ?"

Tấn Vương thế t.ử thể sợ Mộc Vãn Tình ? Nàng hành sự quái đản quá, đỡ nổi. Hắn còn giữ thể diện!

Hậu viện, Cẩm Các.

Mộc Cẩm Dao vận hoa phục lộng lẫy, châu ngọc đầy , ung dung quý phái như đóa mẫu đơn nở rộ.

Vương gia Vương phi tước quyền, Thế t.ử phi mặt, nàng nghiễm nhiên trở thành đầu hậu viện, quản lý việc nhà Tấn Vương phủ. Nàng cai quản đấy, thể hiện năng lực quản lý cực mạnh, dịu dàng chu đáo, lòng Tấn Vương thế tử.

"Chàng bảo mặt đàm phán? Đàm phán với Tây Lương? Chắc nhầm ."

"Không sai. Tây Lương phái Mộc Vãn Tình, bên cũng phái một nữ t.ử mới công bằng." Tấn Vương thế t.ử thẳng vấn đề.

"Đương nhiên, đàm phán chỉ là cái cớ, nàng chỉ cần treo cái danh thôi. Nhiệm vụ quan trọng nhất của nàng là tìm cách thuyết phục Mộc Vãn Tình, khiến nàng kết minh với ."

Lần đến chuyện lôi kéo nữa, mà là kết minh. Đàm phán quan trọng như đương nhiên để tín quyền phụ trách, Mộc Cẩm Dao đủ trình.

Mộc Cẩm Dao ngẩn : "Kết minh?"

Lần lôi kéo thất bại, xôi hỏng bỏng , còn Mộc Vãn Tình hố cho một vố, quên ?

Người dã tâm thường da mặt dày, tâm địa đen tối và vô sỉ. Chỉ cần đạt mục đích, thủ đoạn nào cũng chơi.

Tấn Vương thế t.ử vẻ mặt phức tạp: "Ta thể thừa nhận, nàng thông minh hơn nữ t.ử bình thường. Tây Lương trong tay nàng hề xảy sai sót, hậu cần quân đội cũng chu . Nàng là một nhân vật lợi hại. Ta giao hảo với nàng , bù trừ cho , đôi bên cùng lợi."

Thực vẫn luôn theo dõi sát động tĩnh của Tây Lương. Lần chịu thiệt thòi lớn, gỡ một ván nhưng Tây Lương phòng thủ như tường đồng vách sắt, len chân .

Hắn thấy ở Mộc Vãn Tình năng lực cầm quyền mạnh mẽ và thủ đoạn phi thường. Mộc Vãn Tình cũng điểm yếu: Nàng tự lập. Đây chính là điểm đột phá. Có điểm yếu là thể lợi dụng.

Mộc Cẩm Dao mím môi. Tên đàn ông tồi tệ đang lừa nàng. Nói cái gì mà giao hảo, thực chất là hố Mộc Vãn Tình. Kế hoạch cụ thể nàng , nhưng đẩy nàng bia đỡ đạn. Hừ, đàn ông...

Vấn đề là Mộc Vãn Tình thường. Ai chơi ai còn . Nàng rõ thủ đoạn của Mộc Vãn Tình, 14 tuổi c.h.é.m ngã vô , giờ lớn hơn chắc chắn còn lợi hại hơn.

"Khó lắm. Mộc Vãn Tình cốt cách kiêu ngạo, thiện cảm với cả ."

Tấn Vương thế t.ử vốn tin tưởng lắm, nhưng khi phát hiện điểm yếu của Mộc Vãn Tình, thấy hy vọng.

"Không việc gì khó, chỉ sợ lòng bền. Bảo nàng cứ giá, bạn bè vĩnh viễn, chỉ lợi ích vĩnh viễn." Tấn Vương thế t.ử trầm ngâm hứa hẹn, "Nếu nàng thành việc , sẽ sắc phong nàng Hoàng hậu."

Mộc Cẩm Dao: "..."

Nghĩ xa thật đấy, bát tự gạch nét nào Hoàng hậu. Đàn ông ai cũng thích ảo tưởng sức mạnh thế ? Hay là tên cẩu tặc đặc biệt thích mơ mộng?

Nàng đầy thâm tình như tín ngưỡng của đời , ánh mắt chan chứa tình ý: "Vâng, vì đại nghiệp của ngài, sẽ dốc hết sức lực, dù đ.á.n.h cược tính mạng cũng giúp ngài thành công."

Tấn Vương thế t.ử hài lòng về nàng: thông minh nhưng lộ liễu, năng lực nhưng phô trương, dịu dàng chăm sóc, một lòng một với , nguyện c·hết vì .

Đây mới là phụ nữ cần!

Loại như Mộc Vãn Tình thì tính là phụ nữ cái gì? Chẳng nam nhân nào chịu nổi nàng , một cũng .

Ủa, tự nhiên nghĩ đến nàng thế nhỉ?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...