Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 23

Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:32:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Một ngày mới bắt đầu, mặt trời dần nhô lên ở phía đông.

Hôm nay là một ngày nắng , thời tiết quang đãng, dấu vết của trận bão tố tàn phá ngày hôm qua.

Tằng đại nhân đang say ngủ thì một tràng tiếng đập cửa đ.á.n.h thức.

Ông cau mày dậy, khoác áo mở cửa: “Sáng sớm chuyện gì?”

Thuộc hạ của ông mặt mày hốt hoảng: “Đầu lĩnh, bên chỗ ngã bệnh, sốt cao hạ, tình huống nguy kịch.”

Các phạm nhân chia thành bốn tổ, tá túc ở những nhà khác , ông phụ trách một tổ trong đó, xảy chuyện đương nhiên báo cáo.

Một quan sai khác cũng vội vã chạy tới: “Đầu lĩnh, bên cũng bệnh, bây giờ?”

Lý phó đội cũng chạy đến: “Bên tình hình cũng , sốt nặng lắm.”

Tằng đại nhân xoa xoa mi tâm. Mấy cơ thể cũng quá yếu ớt, mới dầm mưa một trận ngã bệnh. “Thống kê xem, tổng cộng bao nhiêu ? Đưa những bệnh tập trung một chỗ cho dễ quản lý.”

“Đi hỏi thôn trưởng xem ở đây thể mời đại phu ở ? Mau mời một vị.”

“Vâng.”

“Không cho phép bất kỳ ai chạy lung tung.”

“Vâng.”

Không tra , tra giật , gần một nửa phạm nhân đều ngã bệnh.

Họ đều là những nuông chiều từ bé, hưởng hết vinh hoa phú quý, da dẻ non mềm, yếu ớt chịu nổi.

Giống như Mộc lão thái thái, bà bệnh đến dậy nổi, sốt đến mê man, cứ kéo tay trưởng tử đòi ăn thịt hươu nướng.

Tằng đại nhân lệnh một tiếng, di dời hết bệnh ngoài, tránh lây bệnh khí.

Lúc đang bàn bạc, họ bỗng ngửi thấy một mùi thức ăn thơm lừng, ai nấy đều bất giác ngoái .

“Thơm quá, mùi hương từ …” Lý phó đội bỗng nhiên phản ứng , cất bước chạy về phía nhà bếp.

Những khác cũng vội vàng đuổi theo, tranh chạy tới, sợ chậm chân.

Trong nhà bếp, khói bếp lượn lờ, mùi thức ăn thơm nức xộc mũi, chỉ ngửi thôi cũng thấy đói.

“Mộc tam tiểu thư, cô đang món gì ngon ?”

Một bóng hình mảnh mai , mỉm rạng rỡ: “Cháo gà ạ.”

Nắp nồi mở , một nồi cháo gà lớn đầy đủ hương sắc bày mắt , lập tức đ.á.n.h thức vị giác.

Mộc nhị gia cầm chiếc muỗng lớn múc cháo cho , Mộc Tử Ngang phụ trách chia bánh ngàn lớp, còn Mộc Tử Thành thì bưng từng phần củ cải muối đưa qua.

Lý phó đội vội vàng húp một ngụm cháo gà lớn: “Á, nóng quá!” Bỏng mà ông cũng nỡ nhổ , cố gắng nuốt xuống. Món ngon quá thể.

Cháo đặc quánh, thơm ngậy, béo mềm, trôi tuột xuống thực quản, dày ấm áp, thoải mái nên lời.

Bánh ngàn lớp qua thì thấy các lớp mỏng như giấy, c.ắ.n một miếng vỏ ngoài giòn tan, bên trong thơm mềm, tơi xốp nhiều tầng, lớp nào lớp nấy, hương vị vô cùng phong phú.

Ông húp liền một mạch hết hai bát lớn, tốc độ mới chậm . Củ cải muối chua chua ngọt ngọt, khiến ăn càng thêm ngon miệng.

Ông vạn ngờ, ngay cả món ăn kèm cũng khiến sáng mắt.

“Chưa bao giờ củ cải cũng ngon thế , đây thèm động .”

“Bánh ngàn lớp ăn kèm với cháo gà béo ngậy, đúng là thơm hết sẩy.”

Mộc Vãn Tình bưng phần của nhà về phòng ăn. Nàng cố ý lấy nhiều một chút, sợ đủ ăn.

Mộc nhị phu nhân ăn đến mồ hôi đầm đìa, khen ngớt miệng.

Tiếng gõ cửa vang lên, Mộc Vãn Tình dậy mở cửa, ngờ là Mộc Dung Tuyết.

“Tam tỷ tỷ.” Mộc Dung Tuyết tỏ vẻ thật sự chỉ ngang qua, nhưng vô tình ngửi thấy mùi thức ăn, đôi chân như ý thức riêng, bén rễ dính chặt đây nổi.

Ánh mắt nàng dừng bát cháo gà hấp dẫn, cuối cùng khống chế nổi khát vọng trong lòng, nước miếng nuốt ừng ực. “Cái đó… Ta mua một phần thức ăn, ?”

Nàng chịu hết nổi cảnh ăn lương khô ! Chỉ ăn một miếng gì đó thuận miệng thôi!

Mộc Vãn Tình ngạc nhiên: “Ngươi tiền ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-23.html.]

“Có.” Mộc Dung Tuyết lấy bạc vụn từ trong n.g.ự.c .

Mộc Vãn Tình cũng hỏi tiền từ : “Một bát cháo gà, một phần bánh ngàn lớp, 30 văn.”

Mắt Mộc Dung Tuyết sáng rỡ, vội đưa tiền cho nàng chen phòng: “Ta thể ở đây ăn ?”

Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu. Mộc Dung Tuyết vội vàng bưng cháo gà lên húp một miếng, vị ngon tinh tế bùng nổ nơi đầu lưỡi, thật dễ chịu.

Nước mắt nàng chảy . Đây mới là đồ ăn cho ăn chứ.

“Ngon quá.” Nàng ăn lúng búng biểu đạt sự yêu thích mãnh liệt của .

Nàng ăn ngấu nghiến, còn hình tượng thục nữ. Mộc nhị phu nhân mà thấy hụt hẫng, từng là thiên chi kiêu nữ, là danh môn thục nữ lễ nghi ăn uống hảo, mà mới sa sút bao lâu biến thành thế .

Mộc Dung Tuyết ăn xong, còn kịp lau miệng Mộc Vãn Tình với vẻ mong chờ: “Tam tỷ tỷ, còn mua thêm chút nữa mang về, cho nhà đang bệnh nếm thử.”

Nhà Mộc lớn hơn nửa ngã bệnh, chỉ nàng và Mộc Cẩm Dao cùng mấy đứa nhóc là .

Chỉ thể , canh khu hàn vẫn tác dụng.

Mộc Vãn Tình đúng là chuẩn dư, nhưng lượng hạn: “Cha và các của còn đang múc cơm, họ còn ăn.”

Nàng chỉ phụ trách nấu cơm, chuyện khác quan tâm.

Nếu là tính cách kiêu ngạo của Mộc Dung Tuyết đây, từ chối chắc chắn sẽ đầu bỏ ngay. đồ ăn nóng hổi, nghĩ đến mỹ vị tuyệt diệu , nàng … nhào tới nắm lấy cánh tay Mộc Vãn Tình, lay lay một cách cứng nhắc, hết cái đến cái khác.

Lay riết thành quen, nàng mặt dày nũng: “Tam tỷ tỷ, cầu xin ngươi đó, ngươi là , tiểu tiên nữ tỷ tỷ, tiểu tiên nữ xinh lương thiện, giúp mà.”

Khóe miệng Mộc Vãn Tình giật giật. Mấy trò là học từ đám nhóc , học dùng đó ngay.

Thật sự bám riết tha, Mộc Vãn Tình đành chia một phần, nhưng lượng nhiều.

Mộc Dung Tuyết vui vẻ nhảy cẫng lên: “Cảm ơn tam tỷ tỷ, tỷ là nhất, thích tỷ nhất!”

Cái vẻ tự nhiên thiết khiến Mộc Vãn Tình cạn lời. Trước đây kiêu ngạo lắm ? Em gái , OOC (lạc quẻ) đấy.

Mộc Dung Tuyết xách đồ ăn chuẩn ngoài, đầu thì thấy Mộc nhị gia và hai con trai ông. Bọn họ đều trợn tròn mắt, trưng vẻ mặt như gặp quỷ.

Mặt nàng đỏ lên, nhưng ngay đó liền ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c qua, cung kính hành lễ: “Chào nhị thúc, chào hai vị ca ca, con xin phép về.”

Mộc nhị gia và các con trai im lặng né một lối, theo nàng rời .

“Con bé như biến thành khác ? Trước hất cằm chúng , xa cách vô cùng.”

Mộc nhị phu nhân , dọn cơm canh lên bàn: “Con , nếm trải đau khổ sẽ hiểu chuyện thôi.”

Mộc nhị gia ngẫm cũng thấy đúng.

Ăn cơm xong, Mộc Vãn Tình bảo nhị ca mời Tằng đại nhân tới.

Tằng đại nhân từ sáng sớm bận ngơi tay, lúc ông rảnh rỗi thì gần đến trưa.

Ông bên giếng nước, chút mờ mịt: “Có chuyện gì?”

Mộc Vãn Tình ngẫm nghĩ một lát: “Tằng đại nhân, tình hình thế nào ?”

Tằng đại nhân chau mày: “Có mấy bệnh khá nghiêm trọng, tạm thời dừng ba ngày xem .”

“Ba ngày , thì…” Mộc Vãn Tình đảo tròn mắt, ranh mãnh như một con hồ ly, “Tằng đại nhân, ông kiếm tiền ?”

Nàng dứt khoát tung mồi nhử.

Đây chẳng là lời thừa ? Đám quan sai bọn họ ngại cực khổ, vượt ngàn dặm xa xôi áp giải phạm nhân, chẳng là vì cầu tài?

Tằng đại nhân nàng là một cô nương thông minh, sẽ vô duyên vô cớ chuyện phiếm. “Cô ý tưởng gì?”

Mộc Vãn Tình liếc xung quanh, chỉ Mộc nhị gia và hai con trai đang canh giữ ở bên cạnh.

“Ta một phương t.h.u.ố.c xà phòng, dự định chế tạo để bán…”

Tằng đại nhân hiểu: “Đó là thứ gì?”

Mộc Vãn Tình kinh ngạc ông, vẻ mặt như thể: “Thứ mà ông cũng ?”

“Chính là thứ dùng để tẩy bẩn cho bồ kết, chuyên dùng để rửa mặt tắm gội, cũng thể giặt quần áo.”

Thư Sách

Nàng nghĩ qua vô phương án, cuối cùng chọn xà phòng thơm.

 

 

 

Loading...