Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 157:7

Cập nhật lúc: 2025-11-18 10:52:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Con bé trang điểm lên trông khác hẳn, tươi mát thoát tục, mặt mày như họa, vô cùng xinh .

“Mọi mau xem, đây là đại công thần của Tây Lương chúng , sáng tạo guồng nước Mộc thị, Mộc Vãn Tình tiểu thư.”

Mọi ồ lên. Thì là nàng, ngờ trẻ như .

Mọi thuận theo ý Đỗ phu nhân mà khen ngợi một phen. Mộc Vãn Tình hào phóng đáp lễ vài câu, cử chỉ ưu nhã thong dong, ứng đối tự nhiên, một chút bối rối.

So với nàng, Mộc nhị phu nhân gò bó, đủ tự nhiên.

, xem chính là Mộc Vãn Tình.

Mộc Vãn Tình mặc một chiếc áo vạt chéo (cân vạt) màu vàng nhạt, bên là chiếc váy quây (tề ngực) màu xanh lục mềm mại. Nàng búi tóc hai bên, cài một đóa hoa mai bằng ngọc thạch màu cam, dùng một chiếc trâm ngọc bích cố định, sự hoạt bát, đáng yêu của thiếu nữ, mất vẻ ưu nhã, thanh lệ. (Chú 3)

Trang điểm thanh nhã tự nhiên, làn da trắng hơn tuyết, mắt ngọc mày ngài, tay cầm một chiếc quạt lụa tròn, tựa một dòng suối mát giữa ngày hè.

Mộc Vãn Tình ngắm chiếc quạt, mắt cong cong, thở thiếu nữ ngọt ngào lan tỏa.

Các nữ quyến hứng thú với quần áo trang sức: “Bộ y phục quá, đặt ?”

Mộc Vãn Tình mỉm : “Là tự thiết kế, tương đối hợp với khí chất của .”

Mọi đều ngạc nhiên. Nàng còn bản lĩnh ? nghĩ , nàng thiết kế cả guồng nước, thì thiết kế vài bộ quần áo cũng chẳng gì lạ.

Mọi tán gẫu ngừng, khí hòa thuận. Bỗng nhiên, một phụ nữ cất giọng chanh chua: “Ngươi thì khí chất gì chứ?”

Mộc Vãn Tình ngẩng đầu sang. À, trông vài phần giống Triệu Nhất Đan, nhưng tướng mạo già nua và khắc nghiệt hơn. Đây chắc là của cô .

Xong , nàng đắc tội hết cả nhà họ Triệu .

“Có thể mặn mà, thể ngọt ngào, cũng thể ôn nhu.”

Triệu phu nhân (Triệu mẫu) mất kiên nhẫn trừng mắt: “Ta hiểu, ngươi tiếng .”

Mộc Vãn Tình phe phẩy chiếc quạt, nụ ngọt ngào vô cùng: “Ta xưa nay gặp tiếng , gặp quỷ tiếng quỷ. Sao ngài hiểu nhỉ?”

Nghe hiểu tiếng , thì là gì? Nàng nhẹ nhàng phản đòn, Triệu phu nhân thua!

Cả sảnh: ... Tốt lắm, mới hợp một câu . Đáng là, nàng thì ngọt ngào, mà lời sắc lẹm.

Triệu phu nhân tức đến tím mặt: “Hỗn xược! Đừng tưởng ngươi cái guồng nước gì đó mà lên mặt. Đây là nơi để ngươi giương oai.”

Mộc Vãn Tình khẽ: “Ồ, ngài ở Đỗ phủ lên mặt coi ai gì là ỷ cái gì? Quân công? Hay là cống hiến to lớn cho dân chúng Tây Lương? Nói nhanh lên, để bọn vãn bối mở mang tầm mắt.”

“Ta...” Triệu phu nhân mặt đỏ bừng, lời nghẹn ở cổ họng.

C.h.ế.t tiệt, đây là đang mắng bà địa vị, công lao gì cũng , mà dám lên mặt.

tức đến run tay, nhất thời nghĩ lời nào để phản kích. Hiệp thứ hai, Triệu phu nhân thua!

Đỗ nhị tiểu thư bưng một ly qua: “Mẹ chồng, mời uống sen. Hạt sen hái từ hồ sen trong phủ, ngon lắm ạ.”

Triệu phu nhân đảo mắt, nảy một ý: “Vẫn là con ngoan. Thân là Đỗ gia nhị tiểu thư mà vẫn hiếu thuận, hiểu chuyện, phụng dưỡng cha chồng, đối với phu quân thì ngoan ngoãn phục tùng, giống hạng ngông cuồng nào đó, ngay cả 'tam tòng tứ đức' thế nào cũng .”

Mộc Vãn Tình coi như thấy, thong thả uống , vẻ mặt hứng thú xem kịch, tựa hồ cảm thấy cảnh chồng nàng dâu chung sống thú vị.

Đỗ gia nhị tiểu thư phận kim chi ngọc diệp, hoa dung nguyệt mạo, khí chất dịu dàng, đáng tiếc là kẻ lụy tình.

Đối với lụy tình thì còn gì để , chỉ thể chúc phúc thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-1577.html.]

Triệu phu nhân một hồi, bỗng nhiên chuyển chủ đề: “Mộc tiểu thư, ngươi thấy con dâu của thế nào?”

Đây rõ ràng là đang khó Mộc Vãn Tình. Đỗ gia nhị tiểu thư thường thể bình phẩm?

Mọi đồng loạt chằm chằm Mộc Vãn Tình, xem nàng đối phó .

Mộc Vãn Tình mắt cũng chớp, thuận miệng : “Lại con dâu của , thì gì để ? Muốn sống lâu, thì đừng xen chuyện nhà khác mà chỉ trỏ, .”

Nói quá lý, khiến thể phản bác.

Hiệp thứ ba, vẫn là Triệu phu nhân thua.

lúc , hạ nhân tiến bẩm: “Phu nhân, sắp khai tiệc ạ. Ngài xem nên đặt ở Lãm Nguyệt Lâu là ngay tại thủy các ?”

Đỗ phu nhân xem kịch nãy giờ, lúc mới chậm rãi lên tiếng: “Ngay tại đây . Nam khách ở lầu một, nữ quyến ở lầu hai.”

Thư Sách

“Vâng ạ.”

Một lát , tiếng ồn ào vang lên. “Phu nhân, các nam khách đều tới, qua thỉnh an ngài.”

Đây cũng là lễ nghi cần , Đỗ phu nhân khẽ gật đầu.

Mấy nam nhân tiến , đầu ai khác chính là Đỗ Thiếu Huyên. “Nương.”

Đỗ phu nhân mừng rỡ vô cùng, vội nắm lấy tay con trai: “Trạch nhi, con về? Không ở quân doanh thêm mấy ngày ?”

Đỗ Thiếu Huyên bao giờ tham gia mấy yến hội thế , quá nhàm chán. Có thời gian đó thà luyện thêm một bài quyền còn hơn.

Trước nay, nam khách đều do lão quản gia của Đỗ phủ tiếp đãi, bây giờ thêm hai con rể Đỗ gia phụ giúp.

Đỗ Thiếu Huyên hành lễ với mẫu : “Con chút việc nên về một chuyến, tiện thể qua thỉnh an nương ngay.”

Đỗ phu nhân kéo y chịu buông: “Sao vội vàng như ? Ở ăn một bữa cơm đàng hoàng. Nương lâu gặp con.”

Xung quanh xôn xao ngớt, các nữ quyến đồng loạt chằm chằm Đỗ Thiếu Huyên, ánh mắt nóng rực.

Đây chính là đối tượng hôn phu lý tưởng nhất trong lòng vô thiếu nữ Tây Lương, là chủ nhân tương lai của Tây Lương.

Các gia đình ở đây đều kết với Đỗ gia, leo lên mối hôn sự . Đây cũng là lý do thật sự khiến bất chấp nắng nóng mà từ bốn phương tám hướng kéo tới.

Đỗ Thiếu Huyên cũng thích ở chỗ nhiều nữ quyến: “Nương, cũng bao lâu. Ở đây đông , con xin lui .”

Y vài bước, một bóng hình thu hút: “Hả? Đây là...”

Y thiếu nữ quen thuộc xa lạ, đầu óc trống rỗng.

Đỗ đại tiểu thư trêu ghẹo: “Trạch , đoán xem, đây là ai?”

Đỗ Thiếu Huyên ngây ngốc thiếu nữ xinh mềm mại mắt: “Vãn Tình, ngươi... ăn mặc thế ?”

Mộc Vãn Tình theo bản năng . Rất mà, đúng chuẩn tiên nữ xinh xắn.

“Có vấn đề gì ?”

Đỗ Thiếu Huyên chỉ cảm thấy m.á.u nóng dồn hết lên não: “Ngươi... là con gái .”

Mộc Vãn Tình trợn mắt. Cái quỷ gì ? Y đầu giới tính của nàng. “Ta vẫn luôn là con gái, cảm ơn.”

Đỗ Thiếu Huyên quen nàng mặc nam trang, đột nhiên thấy nàng vận nữ trang xinh , nội tâm va đập cực mạnh.

Trông quá, mỹ quá.

Mặt y nóng bừng lên, trái tim đập thình thịch kiểm soát.

Đó là âm thanh của sự rung động.

Loading...