Bị Hệ Thống Ngược Đãi, Tôi Được Tổng Tài Sủng Ái - Chương 361: Bắt Đầu Lại Từ Đầu
Cập nhật lúc: 2025-09-06 16:50:36
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Trầm linh cảm rằng phụ nữ trong bức ảnh chính là Tô Dụ Nghi!
Giữa họ rốt cuộc xảy chuyện gì?
Lục Trầm liếc chiếc đồng hồ treo tường, là một giờ sáng.
Lần đầu tiên, Lục Trầm cảm nhận cảm giác bồn chồn khó tả, gọi điện nhưng sợ phiền giấc ngủ của cô.
Mộng Vân Thường
Sau một hồi đắn đo, Lục Trầm quyết định sẽ liên lạc ngày mai. lúc đó, phụ trách chi nhánh gõ cửa, "Lục tổng, về nghỉ sớm ạ."
Lục Trầm: "Được, về ."
Lục Trầm từ tốn tắt máy tính, lặng lẽ bàn việc trầm tư, nhớ những cảm giác khác thường mỗi khi đối diện với Tô Dụ Nghi.
Lục Trầm cảm thấy chạm đến bờ rìa của sự thật.
Cuối cùng, Lục Trầm dậy trở về khách sạn.
Đêm đầu hạ tháng năm mang theo chút se lạnh, Lục Trầm bước nhanh khỏi công ty, nhưng dừng chân khi thấy ghế đá.
...
...
Tô Dụ Nghi?
Đêm khuya thế , cô ở đây?
Vừa định bước tới, phụ nữ từng sẽ bao giờ gặp lao lòng .
Mùi hương hoa cỏ lan tỏa trong thở.
Dù là Lục Trầm cũng thể ngờ đây là cảnh nào.
"Tô tổng?"
Lục Trầm thử hỏi, nhưng đôi tay kìm mà vòng quanh eo Tô Dụ Nghi.
Một lúc , Tô Dụ Nghi ngẩng đầu lên, đôi mắt ướt đẫm. "Lục Trầm, em xin ."
Nói lời xin với , nhưng bản ấm ức đến mức chịu nổi.
Khiến Lục Trầm cuốn theo, thể suy nghĩ về sự vô lý trong hành động của cô. "Không , gặp chuyện gì ? Em cứ từ từ ."
Giọng điệu đầy chiều chuộng.
Tô Dụ Nghi nghẹt mũi hơn. "Nếu em gì, chắc chắn sẽ thể ' ' dễ dàng như ."
Gió lạnh thổi qua, cổ Tô Dụ Nghi nổi lên những nốt gai nhỏ, Lục Trầm ôm cô chặt hơn.
Hối hận vì lúc ngoài mang theo áo khoác.
"Dụ Nghi, chúng tìm chỗ nào đó chuyện ."
Tô Dụ Nghi gật đầu. "Vâng."
Khi Lục Trầm buông cô , cô ấp úng . "Anh nắm tay em ?"
Ánh mắt Lục Trầm tối sâu, tâm tình hề bình lặng.
Lục Trầm nắm tay cô dẫn đến phòng khách của khách sạn. "Vậy là tán tỉnh thành công ?"
Tô Dụ Nghi ngờ Lục Trầm câu , chớp mắt hai cái, "Ừm, chúng ... nắm tay thành công."
Nói xong, cô cũng bật .
Chuyện kỳ lạ như chỉ cô và Lục Trầm mới .
Lục Trầm rót cho cô một tách nóng, "Nói , đợi giữa đêm khuya thế ?"
Bắt đầu thẩm vấn .
Lúc , Lục Trầm thường dễ qua mặt, nhưng Tô Dụ Nghi từ lúc đến định giấu nữa.
Tô Dụ Nghi nghiêm túc . "Từ bây giờ, lời em , dù khó tin đến , cũng tin em. Em điên, cũng kẻ lừa đảo."
Lục Trầm gật đầu. "Được, em ."
"Em và từng ở bên ba năm ."
Lục Trầm: "Nói rõ hơn, 'ở bên ' nghĩa là gì?"
"Chúng từng là yêu, nhưng ký ức của biến mất , nên nhớ em nữa. Chỉ còn em nhớ tất cả những gì qua."
Lục Trầm trả lời, Tô Dụ Nghi đành tiếp tục. "Chúng một đứa con, chính là Tuế Tuế, gặp nó . Nếu tin, cách đơn giản nhất là thể đưa Tuế Tuế xét nghiệm ADN, con sẽ ngay."
Lục Trầm nhíu mày. "Không đang bịa chuyện chứ?"
Quên luôn yêu và con trai của ?
Thật quá hoang đường.
Tô Dụ Nghi kiên định lắc đầu. "Em , thật giả, thử một cái là . Sau khi xác nhận mối quan hệ với Tuế Tuế, chuyện giữa em và sẽ dễ chấp nhận hơn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bi-he-thong-nguoc-dai-toi-duoc-tong-tai-sung-ai/chuong-361-bat-dau-lai-tu-dau.html.]
Lục Trầm dậy từ ghế sofa, cúi gần Tô Dụ Nghi. "Điều quan trọng nhất em vẫn ."
"Tại mất trí nhớ? Hai ngày em còn sẽ đến với , hôm nay đổi thái độ, tại ?"
Tô Dụ Nghi cúi đầu đầy áy náy. "Em xin . Lúc đó Âm Âm gặp chuyện, em đánh đổi tình yêu của chúng để cứu mạng cô ."
Lục Trầm sửng sốt. "Em đang gì ?"
Đánh đổi tình yêu?
Đó là chuyện chỉ trong phim ảnh ?
Tô Dụ Nghi nắm c.h.ặ.t t.a.y Lục Trầm. "Chỉ cần , em thể kể từ từ cho . Còn những thứ siêu nhiên cho là thể, em thể chứng minh ngay bây giờ."
"Chứng minh thế nào?"
Tô Dụ Nghi hít một , lúc nãy xúc động quá khiến giọng cô khàn. "Em đưa cho Sade một viên thuốc, bảo mang về cho Orms, viên thuốc đó tác dụng chữa bệnh dày, em từng dùng cho Lục thái gia, bây giờ dày của Lục thái gia khỏe ? Giọng hát hỏng của Trần Hi Hi cũng là em chữa, kể cả vấn đề vô sinh của em, cũng là em tự chữa."
Lục Trầm từ từ siết chặt bàn tay nhỏ của cô. "Em đánh đổi cái gì?"
"Không cần đánh đổi, đây đều là những thứ em tự kiếm . Lục Trầm, thể chấp nhận những gì em ?"
Lục Trầm từ từ buông tay cô . "Đêm khuya , ngày mai tiếp."
Không quan tâm Tô Dụ Nghi phản ứng thế nào, Lục Trầm bước cửa.
Tô Dụ Nghi lao tới ôm Lục Trầm từ phía , trái tim như thiêu đốt trong lo lắng. "Anh giận em . Lúc đó em cùng đường , thấy Âm Âm lúc , dù đánh đổi mạng sống em cũng cam lòng, em thật sự cố ý."
Lục Trầm tiếng lưng, trái tim đau nhói hiểu vì .
Lục Trầm cũng đang tức giận, vốn định đợi bình tĩnh sẽ , nhưng Tô Dụ Nghi cho .
Vì , Lục Trầm kìm nén nữa. "Tô Dụ Nghi, em dễ dàng từ bỏ như ?"
"Em..."
Tô Dụ Nghi nghẹn ngào, lặp lặp . "Em xin . Anh tha thứ cho em cũng , coi như là trừng phạt em."
Lục Trầm , nâng cằm cô lên, hôn lên môi cô.
Một nụ hôn đầy tức giận.
"Tô Dụ Nghi, em còn định bỏ rơi nữa ?"
Tô Dụ Nghi kịp trả lời khóa môi.
Lục Trầm trừng phạt bằng cách cắn lên môi cô, một cái thấy máu.
Tô Dụ Nghi kêu đau, bản năng lùi , Lục Trầm ôm chặt eo cô. "Em còn định nữa?"
Giọng run rẩy vì kìm nén. "Anh ngày mai tiếp, em lời?"
"Bây giờ kiểm soát cảm xúc, em cứ chọc ."
Tô Dụ Nghi thẳng mắt Lục Trầm. "Không kiểm soát thì thôi, trút giận thì cứ trút . Chúng lỡ ba năm, em lỡ nữa."
Rồi cô hôn lên môi Lục Trầm một cách vụng về.
Mắt nhắm nghiền, lông mi ướt đẫm nước mắt, thỉnh thoảng run nhẹ, trông thật đáng thương.
Lục Trầm nhẹ nhàng nâng mặt cô, hôn lên môi tách .
"Là , nên nổi nóng. Em để suy nghĩ thêm, ?"
Tô Dụ Nghi ngoan ngoãn gật đầu.
Lục Trầm: "Ngoan, giờ ngủ ."
Lục Trầm đưa Tô Dụ Nghi về phòng nghỉ của , để cô ngủ trong phòng ngủ, còn Lục Trầm thì tạm ngủ sofa.
cả hai trong bóng tối đều mở to mắt, chút buồn ngủ.
Con Cáo chợt lên tiếng. "Chủ nhân, hệ thống hiển thị cô vi phạm tinh thần hợp đồng, Tô Âm khôi phục bộ ký ức. Cô gọi điện xác nhận ?"
Tô Dụ Nghi lấy điện thoại , Tô Âm gọi tới.
"Cục cưng, đừng gì, tớ . Lúc đầu tớ mất trí nhớ, nhưng ký ức đó nhanh chóng , tớ nghi ngờ đó là giấc mơ , vì ai nhớ, chỉ tớ."
"Tớ từ từ kiểm chứng chuyện, phát hiện sự đổi duy nhất trong cuộc sống là , và Lục tổng chia tay, một sinh Tuế Tuế. Nếu thật, thể con .
Tớ đoán thực hiện một giao dịch nào đó vì tớ, nhưng vì sự hèn nhát của , tớ dám ."
Tớ hiểu , xiềng xích trói buộc tớ chính là ánh mắt của khác, bây giờ tớ đủ dũng khí để đối mặt, hãy với Lục tổng ."
Tô Dụ Nghi ôm điện thoại. "Âm Âm..."
...
Trời sáng, tiếng chim hót véo von.
Tô Dụ Nghi dựa giường, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Lục Trầm bước từng bước đến bên giường, đôi mắt đỏ ngầu. "Dụ Nghi, chúng bắt đầu từ đầu."
(Hết)