Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương423

Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:07:20
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện xảy ở thi họa hội của Ngũ hoàng tử nhanh chóng lan truyền.

Những chuyện đều cảm thấy thể tin nổi. Ngũ hoàng tử tuy ngu dốt như heo, nhưng cũng thể thật sự giống heo, ngu xuẩn đến mức đó chứ?

Ngu xuẩn thì thôi , đằng còn té ngã thành như , thật sự là…

Ngay cả Tam hoàng tử, dạo đang bận đến sứt đầu mẻ trán, cũng ngóng , nhịn nhạo: “Lão Ngũ cũng chỉ thế, ngu xuẩn đến mức bổn điện hạ còn lười để ý đến .”

Các bao giờ xem trọng Ngũ hoàng tử, coi gì.

So với Ngũ hoàng tử, Tam hoàng tử chú ý đến Anh quốc công thế tử hơn: “Triệu Sưởng đến đó gì? Không là do lão Lục bảo đấy chứ?”

Mẫu phi của Lục hoàng tử – Triệu phi – là của Anh quốc công. Lục hoàng tử và Anh quốc công thế tử Triệu Sưởng là em họ ruột, hai từ nhỏ tình cảm .

Lần Anh quốc công thế tử đột nhiên xuất hiện ở thi họa hội, khó tránh khỏi khiến nghĩ rằng do Lục hoàng tử phái đến .

Nếu Tam hoàng tử cảm thấy ai khả năng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với nhất, đó chính là Lục hoàng tử. Hắn Anh Quốc công phủ chống lưng, cộng thêm thái độ mập mờ của thánh nhân, khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều.

Phụ tá : “Cũng khả năng. Nghe Lục hoàng tử cũng lo lắng Phó thế tử trở về, đến lúc đó thái độ của thánh nhân sẽ thế nào.”

Lời hàm súc, nhưng thật , hoàng tử nào mà lo lắng?

Năm đó thánh nhân thiên vị Trấn Quốc công thế tử , đều thấy rõ. Dù xảy chuyện như , thánh nhân cũng hề Trấn Quốc công thế tử c.h.ế.t, thậm chí còn ngầm đồng ý cho Phó gia đưa , chỉ công bố tin qua đời bên ngoài.

Đây chẳng là một cách bảo hộ Phó Tiêu .

Quả nhiên, mặt Tam hoàng tử vặn vẹo, buột miệng c.h.ử.i một câu.

Hắn hận thể để Phó Tiêu c.h.ế.t ngay lập tức, nhưng vì thái độ của thánh nhân bày ở đó, dám trắng trợn động thủ, chỉ thể ngấm ngầm tay.

Đáng tiếc, vẫn thể thuận lợi g.i.ế.c c.h.ế.t Phó Tiêu, ngược còn để trở kinh thành.

Phụ tá coi như thấy, tiếp tục : “Ngược là Phúc Tuệ công chúa, lẽ vẫn từ bỏ ý định với Phó thế tử, lỡ như nàng nhắc đến ngài mặt thánh nhân…”

Phúc Tuệ công chúa tuy hoàng tử, nhưng địa vị của nàng trong lòng thánh nhân cũng hề thấp.

Mẫu phi của Phúc Tuệ công chúa chỉ là một cung nữ bình thường, do thánh nhân say rượu khi lâm hạnh mà nàng.

Một thời gian dài, hai con Phúc Tuệ công chúa chỉ là những kẻ mờ nhạt trong cung, cho đến một thánh nhân tập kích, mẫu phi của Phúc Tuệ công chúa xả , c.h.ế.t vì cứu thánh nhân. Thánh nhân trong lòng cảm kích, liền bắt đầu sủng ái Phúc Tuệ công chúa. Phúc Tuệ công chúa cũng một bước trở thành vị hoàng nữ sủng ái nhất trong cung, ngay cả các hoàng tử cũng bì kịp.

Nếu khi Phó thế tử “c.h.ế.t”, thể chuyện mặt thánh nhân nhất, chỉ Phúc Tuệ công chúa.

Hiện nay Phó thế tử về kinh, với thủ đoạn khuấy đảo kinh thành năm xưa của , thật sự khiến thể kiêng dè. Nếu Phúc Tuệ công chúa đỡ cho mặt thánh nhân, thánh nhân nhớ tình cũ, khôi phục phận cho thì…

Sắc mặt Tam hoàng tử trở nên vô cùng âm trầm, lạnh lùng : “Chuyện thể xảy !”

Thấy hiểu rõ lợi hại, phụ tá tiếp tục : “Cho nên, điện hạ nhất nên chuyện với Phúc Tuệ công chúa một tiếng.”

Hiện nay Tam hoàng tử là hoàng tử lớn tuổi nhất, cũng là hy vọng kế thừa ngôi vị nhất, chỉ chờ thánh nhân … Phàm là thông minh, Phúc Tuệ công chúa hẳn sẽ nên thế nào.

Tam hoàng tử trong lòng phiền chán, bực bội : “Phúc Tuệ thích mỹ nam tử ? Ngươi tìm mấy kẻ ngoan ngoãn dịu dàng đưa đến công chúa phủ cho nàng .”

Tuy khinh thường thói lang thang háo sắc của vị , nhưng cũng dễ nắm bắt, dù cũng hơn Hoàng Thái Hậu và Nguyên An trưởng công chúa cầm quyền năm đó.

Hai nữ nhân đó mới là đáng sợ nhất, đàn bà lấn át đàn ông, tranh quyền đoạt lợi với nam nhân, ngay cả phụ hoàng của bọn họ khi xưa cũng tránh mũi nhọn, từng bước mưu tính.

Năm đó Ý Đức thái tử c.h.ế.t, khó là do lão hoàng đế cố ý , hy sinh một vị Thái Tử, để dùng việc đó đả kích thế lực của Nguyên An trưởng công chúa, hơn nữa cũng thành công.

Nghĩ đến Nguyên An trưởng công chúa, Tam hoàng tử hỏi: “Bên hành cung Tây Giao tin tức gì ?”

Mấy năm nay, vì chuyện của Nguyên An trưởng công chúa, hành cung Tây Giao biến thành một vùng cấm, ít dám nhắc tới bà, càng cần đến việc tới gần nơi đó.

Mọi cũng dần dần quên mất Nguyên An trưởng công chúa.

Phụ tá : “Không tin tức gì ạ.”

“Không ?” Tam hoàng tử kinh ngạc, “Phó Tiêu đều về kinh, phái hành cung tìm hiểu ?”

Thư Sách

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong423.html.]

Phụ tá vẫn lắc đầu. Hắn cũng phái đến theo dõi bên Liễu Văn hẻm, nhất cử nhất động của Phó thế tử ở kinh thành đều nắm rõ như lòng bàn tay.

“Phó thế tử kinh ít ngoài, trừ việc bái phỏng một vị cử nhân họ Uông của  Nam Quận, thì cũng chỉ tham gia buổi thi họa hội hôm nay, thời gian khác đều ở trong nhà. Nghe ngài đang ôn bài, chuẩn tham gia kỳ thi Hội năm .”

Tam hoàng tử xong thấy thể tin nổi: “Hắn thật sự tham gia thi Hội?”

Tuy thánh nhân từng khen Trấn Quốc công thế tử là ngọc quý hiếm , văn tài xuất chúng, nhưng với phận của , căn bản cần giống như các sĩ tử khác, từng bước một leo lên.

Nào ngờ thời thế đổi, một ngày, dùng phận một sĩ tử phương nam để kinh dự thi.

Phụ tá : “Hẳn là ạ.”

Tam hoàng tử nhạo, nhưng cũng yên tâm phần nào, : “Xem Phó Tiêu đáng lo ngại, bây giờ chỉ là một cử nhân bình thường từ phương nam đến, cũng Trấn Quốc công thế tử như , hiện giờ cũng nhân thủ gì, thể gì?”

Nếu thật sự bản lĩnh, sớm đưa Nguyên An trưởng công chúa khỏi hành cung .

Phụ tá thấy thần sắc thả lỏng, gì đó thôi.

Hắn cảm thấy chuyện đơn giản như . Hắn bao giờ dám coi thường vị Phó thế tử , đặc biệt là khi Tam hoàng tôn trong phủ ngựa đạp gãy chân, thì thật trùng hợp, bên Giang Nam liền xảy chuyện buôn lậu muối, còn liên quan đến Tam hoàng tử. Gần đây Tam hoàng tử vì việc mà bận đến sứt đầu mẻ trán, ngay cả Tam hoàng tôn gãy chân cũng thời gian thăm, chỉ thể bảo thái y cố gắng chữa trị…

Chuyện buôn lậu muối vẫn luôn giấu kỹ, lúc nào nổ , cố tình bùng nổ đúng thời điểm .

Phụ tá nghĩ tới nghĩ lui, hoài nghi là do Phó Tiêu cho , nhưng như lời Tam hoàng tử , Phó Tiêu hiện tại chỉ là một cử nhân phương nam, nhân thủ nào để dùng, thật sự thể nghi ngờ đến .

Tam hoàng tử thì càng cảm thấy là do đám đang nhòm ngó đ.â.m chọc .

Phụ tá thấy để tâm đến hành cung Tây Giao, cũng nhắc chuyện , ngược : “ , điện hạ, Uy Viễn hầu sắp về kinh.”

“Phương Bích Hạc về kinh?” Tam hoàng tử nhíu mày, “Lần thế?”

“Phỏng chừng là Bắc Cương.”

“Hắn Bắc Cương gì?”

“Thuộc hạ .”

“…”

Tam hoàng tử nổi nóng, nhưng cố nhịn xuống.

Hắn bực bội qua trong phòng, chỉ cảm thấy mấy năm nay, dường như gì thuận lợi.

Từ khi gia tộc bên ngoại là Khang gia xảy chuyện năm ngoái, Tam hoàng tử vì thoát tội, cũng như để vãn hồi hình tượng mặt thánh nhân, chỉ thể nhịn đau hy sinh ít lợi ích, dẫn tới nguyên khí đại thương.

Đặc biệt là Khang gia mất, còn ai ngầm giúp kiếm tiền, khiến bạc trong tay càng ngày càng ít, ngay cả bạc thưởng cho thuộc hạ cũng suýt lấy nổi, càng cần đến việc lôi kéo các quan viên.

Điều phiền chán nhất, vẫn là thái độ của Uy Viễn hầu Phương Bích Hạc.

Mấy năm nay, Phương Bích Hạc cực kỳ lòng thánh nhân, trực tiếp thế vị trí của Phó Tiêu, trở thành Chỉ huy sứ Hoàng Thành Ti, phong quang vô hạn, nhiều việc thánh nhân đều thích giao cho .

Tam hoàng tử và Phương Bích Hạc quan hệ . Bề ngoài Phương Bích Hạc dường như cận với hoàng tử nào, nhưng lão Lục vẫn luôn lôi kéo Phương Bích Hạc, mà Phương Bích Hạc cũng cố ý giao hảo.

Như ?

Nghĩ đến đây, Tam hoàng tử nghiến răng nghiến lợi. Đám đứa nào đứa nấy đều lòng lang sói, đều tranh ngôi vị hoàng đế với .

Hắn nén cơn bực bội trong lòng, : “Chờ Phương Bích Hạc về kinh, ngươi báo cho một tiếng.”

Phụ tá đồng ý.

 

 

 

 

 

Loading...