Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 98:chương 98

Cập nhật lúc: 2025-09-29 07:15:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

"Con bé ? Không chứ?" Chu thị rối rít hỏi.

Úc Ngân nức nở đáp: "Tiểu đập đầu, chảy nhiều m.á.u lắm..."

Nghe , Chu thị giật run rẩy. Hai em Phó Yến Hồi đang tò mò hóng chuyện cũng sợ đến mức tròn mắt kinh ngạc.

Không lời nào, Úc Ly lập tức kéo Úc Ngân rời khỏi nhà họ Phó. Chu thị ở cửa theo bóng hai chị em vội vã chạy về phía nhà họ Úc, lòng lo lắng yên.

Úc Ly chạy nhanh, nhanh đến mức Úc Ngân gần như theo kịp. Chỉ trong chốc lát, bóng cô khuất xa. Úc Ngân cũng dám gọi, chỉ cố hết sức chạy theo đến thở hổn hển.

Cảnh tượng hai chị em chạy như bay trong thôn thu hút sự chú ý của nhiều . Ai nấy đều ngẩng lên , hiểu chuyện gì xảy .

"Có chuyện gì thế nhỉ? Kia là Ly Nương nhà Úc lão nhị ?"

" là Ly Nương ... Chà, con bé chạy nhanh thật đấy."

"Xảy chuyện gì ?"

Những dân làng đồng về đều vô cùng thắc mắc. Thấy hướng hai chị em chạy, họ đoán chắc là nhà họ Úc chuyện.

Một thạo tin : "Nghe con gái út nhà Úc lão nhị ngã đập đầu, chảy nhiều m.á.u lắm."

Mọi đều kinh hãi, xúm hỏi rõ sự tình.

"Nghe hôm nay Châu Nương cắt cỏ lợn về, gặp bà nội ở cổng. Chẳng hai bà cháu gì mà bà nội nó vẻ tức giận lắm, đẩy con bé một cái. Châu Nương nhỏ, gầy gò, nhẹ hều , đẩy một cái là ngã nhào. Ai ngờ chỗ nó ngã hòn đá, đầu đập ngay đó, vỡ đầu luôn."

"Lúc m.á.u tuôn xối xả, va đập nặng lắm. May mà thím Phùng ngang qua, vội bế Châu Nương nhà cầm máu..."

Mọi đều hít một lạnh.

vội : "Trời đất ơi, đập đầu cơ , thế thì nguy đến tính mạng ."

Trước trong thôn một ông lão may vỡ đầu, tắt thở ngay tại chỗ. Làng bên cũng từng đập đầu, hôn mê bất tỉnh, thầy lang cũng bó tay, mấy tháng cũng . Vì thế, ai cũng , đập đầu mà chảy m.á.u thì còn đỡ, chứ thấy m.á.u là chuyện c.h.ế.t .

"Châu Nương giờ ?"

"Không rõ nữa, ngất lịm ngay lúc đó."

"Vậy bây giờ? Châu Nương mới tám tuổi thôi ? Vẫn còn là một đứa trẻ mà."

"Ai . Thím Phùng cho thằng Phùng Đại Lang nhà lên huyện mời thầy lang , hy vọng thầy cứu con bé."

Sau khi bàn tán một hồi về vết thương của Úc Châu, chủ đề chuyển sang bà Úc lão thái thái.

" Úc lão thái thái thế nhỉ? Làm bà nội mà nhẫn tâm như ?"

" thế, dù thích cháu gái thì cũng đừng hại nó chứ! Mới ở riêng bao lâu tay với cháu gái, bà phân gia ?"

"Nói thế cũng đúng, chắc bà cố ý . Thím Úc dù trọng nam khinh nữ đến , cũng nhẫn tâm đến mức lấy mạng cháu gái chứ?"

" cũng thấy cố ý, bà già đó gan ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-98chuong-98.html.]

Úc Ly đến khu nhà họ Úc, rẽ qua cổng chính, một lối nhỏ ở phía tây. Đây là cánh cửa nhỏ mà nhà nhị phòng mở khi xây tường, giờ đây họ đều bằng lối .

Cô nhanh chóng phát hiện một hòn đá dính m.á.u gần đó. Hòn đá lớn lắm, khuất trong bụi cỏ, loại đá vụn thể thấy ở khắp nơi ven đường trong thôn. Dân làng thường dọn dẹp chúng.

Ánh mắt Úc Ly trầm xuống, cô bước trong.

Khi đến phòng của mấy chị em Úc Kim, Úc Ly thấy tiếng nức nở. Trời về chiều, gian nhà phía tây thiếu sáng nên trong phòng tối om. Cô nheo mắt, lờ mờ nhận vài bóng , đó là vợ chồng Úc lão nhị, Úc Kim và cả thím Phùng.

Liễu thị bên giường, Úc Kim cạnh lau nước mắt, còn Úc lão nhị thì lặng lẽ cuối giường, lưng còng xuống. Thím Phùng thỉnh thoảng kiểm tra tình hình của Úc Châu và vài lời an ủi vô nghĩa. Không khí trong phòng vô cùng nặng nề.

Sự xuất hiện của Úc Ly thu hút sự chú ý của .

Thấy cô, Úc Kim oà nức nở: "Chị cả, tiểu chảy nhiều m.á.u lắm, em vẫn tỉnh ..."

Cô bé sợ, lỡ như tiểu bao giờ tỉnh nữa thì ? Cô thậm chí dám đưa tay thử thở của em, vì sợ thể chấp nhận sự thật phũ phàng.

Liễu thị sưng cả mắt, Úc lão nhị cũng đỏ hoe hai mắt, rõ ràng là lòng đau như cắt. Dù ngày thường họ vẻ cam chịu như gỗ đá, mấy khi bảo vệ các con gái sự bắt nạt của nhà họ Úc, thậm chí thể cho chúng ăn no, để chúng đói khát đến gầy mòn... nhưng thực họ vẫn thương con. Con gái của , thể quan tâm cho .

Úc Ly bước tới, chỉ lờ mờ thấy một đang giường chứ rõ mặt mũi. Chứng quáng gà của cô vẫn khỏi.

"Kim Nương, thắp đèn lên."

Úc Kim lau nước mắt, châm đèn dầu.

Dưới ánh đèn, Úc Ly rõ Úc Châu. Gương mặt con bé đen gầy, chẳng mấy thịt, trông cũng giống nhiều đứa trẻ khác trong thôn. Hai tháng qua ăn uống đủ đầy, con bé phục hồi cân nặng bình thường, dù gầy một chút nhưng cũng ảnh hưởng đến sức khỏe.

Lúc , gương mặt đen gầy xám ngoét, môi còn chút huyết sắc, tử khí như đang bao trùm. Hơi thở cũng vô cùng yếu ớt, thể đứt đoạn bất cứ lúc nào. Úc Ly đưa tay sờ lên má em, nhiệt thấp, lạnh ngắt. Vết thương gáy.

Thím Phùng : "Lúc nãy cầm m.á.u cho Châu Nương , nhưng nó cứ mê man mãi. Ta bảo Đại Lang lên huyện mời thầy lang, một canh giờ nữa là thầy tới."

Rồi bà sang Úc Ly: "Ly Nương, con đừng quá lo lắng, Châu Nương nhất định sẽ ! Nó là đứa trẻ phúc, ông trời sẽ nỡ mang nó ."

Nói nhưng nét mặt bà vẫn đầy lo âu. Thím Phùng tận mắt chứng kiến cảnh Úc Châu đập đầu. Máu lúc đó b.ắ.n tung tóe, bà sợ hết hồn, vội xé áo để cầm m.á.u cho con bé.

Úc Ly để ý thấy vết m.á.u áo thím Phùng, : "Thím, cảm ơn thím."

"Cảm ơn gì chứ," thím Phùng tự trách, "Phải chi về sớm hơn thì ." Nếu bà về sớm hơn, lẽ ngăn bà Úc lão thái thái, và Úc Châu thương.

Úc Ly gì, sang hỏi Úc Kim: "Bà nội ?"

Úc Kim mím môi, ánh mắt ánh lên vẻ oán hận: "Bà mới qua xem một lát ." Gian nhà phía tây quá tồi tàn, lão thái thái nay chẳng thèm ghé qua. Nếu Úc Châu xảy chuyện, lẽ bà cũng sẽ đến.

Úc Ly Úc Châu giường thêm một lúc bước ngoài.

"Chị cả, chị ?" Úc Kim hỏi.

Những khác cũng cô, ngay cả tiếng của Liễu thị cũng ngừng . Úc lão nhị một dự cảm lành.

Úc Ly đáp: "    tìm bà nội, hỏi xem tại đẩy tiểu ."

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

Loading...