Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 92:chương 92

Cập nhật lúc: 2025-09-29 01:40:56
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

cũng thử tìm kiếm, đáng tiếc Tùng Hạc chỉ mới xuất hiện hai bản tay, mang đến là một phu nhân bốn mươi tuổi, đối phương chẳng gì, trông vẻ nhút nhát, trầm mặc quá mức, căn bản hỏi gì, thậm chí cuối cùng vì lúc đó mấy để ý, nên kịp chặn hỏi.

Úc Ly hiểu "Tùng Hạc " chính là Phó Văn Tiêu, chắc hẳn là một cái tên khác mà dùng khi chép sách, tương đương với bút danh.

Thấy những kích động như , nàng dĩ nhiên cũng sẽ , kẻo họ đến phiền Phó Văn Tiêu.

Sức khỏe của Phó Văn Tiêu yếu như , chịu nổi sự quấy rầy. Người sắp c.h.ế.t , cứ để yên sống nốt những ngày cuối cùng.

Nàng trực tiếp bỏ qua câu hỏi , : "Chưởng quỹ, sách bao nhiêu tiền?"

Chưởng quỹ đang định , thì Nghiêm tú tài bên liền : "Ta trả một trăm lạng!" Nói đến đây, chút ngượng ngùng, "Một trăm lạng là quá ít ?"

Đây chính là bản thảo đơn lẻ, chỉ riêng hai chữ "bản thảo đơn lẻ" , chỉ đáng giá một trăm lạng.

Từ xưa đến nay, mỗi khi bản thảo đơn lẻ nào xuất hiện, đều sẽ thu hút các văn nhân mặc khách tranh giành giật, thậm chí khi thể bán cả ngàn lạng bạc. đây là bản chép tay, dĩ nhiên sẽ đắt như , nhưng nét chữ của Tùng Hạc thật sự quá , cảm thấy chỉ riêng bản vẽ đáng để sưu tầm, càng cần đến nội dung của nó.

Úc Ly tiên là kinh ngạc, đang định , thì thấy chưởng quỹ lập tức : "Không !"

Ông đầu với Úc Ly, ôn tồn : "Thưa cô nương, bản thảo đơn lẻ của Tùng Hạc xưa nay quý, nếu cô nương tin tưởng , thể mang nó lên phủ thành để bán đấu giá."

Từ khi bản thảo đơn lẻ của Tùng Hạc nổi danh, tìm mua nhiều. Nếu mang lên hội đấu giá của các văn nhân ở phủ thành, thậm chí thể nâng giá lên đến ba bốn trăm lạng cũng khả năng.

Trên đời , những sách tiền thời gian thực sự ít, càng cần đến những thương nhân học đòi văn vẻ, đều là những kẻ vung tiền như rác.

Chưởng quỹ với Úc Ly, đến lúc đó thư phòng của họ sẽ trích hai phần mười tiền công, còn đều cho nàng.

Nếu nàng tin tưởng thư phòng, thể lập tức lập giấy tờ, trả cho nàng ba mươi lạng tiền cọc, tương đương với việc đặt cọc .

Hai vị tú tài lập tức sốt ruột thôi, nhiều định gì đó, đều chưởng quỹ chặn .

Thậm chí cuối cùng Nghiêm tú tài còn cho , thể trả hai trăm lạng.

Nếu bản thảo đơn lẻ thật sự mang lên phủ thành, phủ thành nhiều giàu , chắc chắn tranh họ.

Úc Ly liếc vẻ mặt lo lắng của họ, cuối cùng quyết định chấp nhận đề nghị của chưởng quỹ.

Tuy nàng hiểu rõ hội đấu giá là thế nào, nhưng cũng thể từ thái độ của những mà thấy giá trị của bản thảo đơn lẻ , như thế dĩ nhiên là chọn phương án tối ưu.

Chắc hẳn Phó Văn Tiêu cũng sẽ đồng ý, dù cũng , cứ tìm chưởng quỹ thư phòng là .

Dưới ánh mắt thất vọng của hai vị tú tài, Úc Ly và chưởng quỹ lập giấy tờ, cất giữ một bản.

Chưởng quỹ : "Nhiều nhất là nửa tháng sẽ kết quả, đến lúc đó cô nương qua đây là ." Đồng thời đưa cho Úc Ly ba mươi lạng tiền cọc.

Úc Ly mang theo ba mươi lạng bạc, một nữa ý thức tiền của sách dễ kiếm đến mức nào.

Thế giới nghèo nhiều, nhưng tiền thời  cũng ít.

Khi Úc Ly khỏi thư phòng, liền thấy hai vị tú tài theo.

"Thưa cô nương!" Nghiêm tú tài chắp tay chào nàng, vẻ mặt thành khẩn , "Tại hạ thực sự thích bản thảo đơn lẻ của Tùng Hạc , cô nương thể giới thiệu cho tại hạ một phen ?"

Phương tú tài cũng thành khẩn cho ông cũng .

Thư Sách

Nếu Tùng Hạc thể chép một cuốn bản thảo đơn lẻ, chắc chắn thể chép cuốn thứ hai.

Nếu thể gặp , trực tiếp tìm ông chép chẳng hơn ?

Hơn nữa, phận của Tùng Hạc chắc chắn tầm thường, nếu thể kết giao một vài điều, cũng là hưởng thụ vô cùng.

Úc Ly : "Xin , thể."

Câu trả lời thẳng thừng , khiến hai vị tú tài nghẹn họng. Từ khi họ trở thành tú tài, ít đối xử với họ khách sáo như .

Không đợi họ gì, thấy Úc Ly . Hai theo bản năng đuổi theo.

Chỉ là họ đều là những sách tay trói gà chặt, tuy là thanh niên trai tráng, nhưng mà nhanh bằng Úc Ly . Chỉ trong chốc lát, Úc Ly bỏ xa họ ở phía .

Hai vị tú tài: "..." Tốc độ nhanh thật.

Sau giờ trưa, Úc Ly trở về nhà họ Phó.

Lần đầu tiên, nàng thẳng nhà chính ăn cơm, mà về phòng .

Phó Văn Tiêu đang bên cửa sổ sách, thấy nàng mệt mỏi bước , chút kinh ngạc, : "Ly Nương về , ăn cơm ?"

Úc Ly , lúc trong mắt nàng, đàn ông ốm yếu mặt còn là một thư sinh bệnh tật vô dụng nữa, mà là một cục vàng kiếm tiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-92chuong-92.html.]

Ban đầu nàng cảm thấy mỗi ngày kiếm mấy trăm văn là nhiều lắm , ai ngờ tay thì thôi, tay là ba mươi lạng. Đợi đến khi bán đấu giá xong, thể còn cả trăm lạng trở lên...

"Sao ?" Phó Văn Tiêu khó hiểu nàng, cảm thấy ánh mắt nàng chút kỳ lạ.

Cái ánh mắt "cục vàng" quá mức trắng trợn đó, khiến chút ngượng ngùng.

Úc Ly chậm rãi kể chuyện xảy ở thư phòng hôm nay cho .

Phó Văn Tiêu bình tĩnh lắng , mặt đổi, dường như cảm thấy đây là một chuyện bình thường. Đợi nàng kể xong, : "Ly Nương quyết định là , theo nàng cả."

Úc Ly: "..."

Úc Ly lấy ba mươi lạng tiền cọc từ trong sọt , định đưa cho , nhưng Phó Văn Tiêu : "Nàng cứ giữ lấy ."

Úc Ly nghi hoặc .

"Bây giờ nhà chúng là do nàng quán xuyến, tiền bạc trong nhà dĩ nhiên cũng do nàng quản lý." Nói đến đây, Phó Văn Tiêu lộ vẻ áy náy, "Cũng là do thể , thể san sẻ gánh nặng với nàng, cũng nhờ Ly Nương gánh vác nhiều hơn."

Úc Ly: "Không thành vấn đề!"

Nàng cũng bắt ép một ốm yếu quản lý gia đình. Chàng chỉ cần yên tĩnh ở trong phòng sách, lách là , những việc khác nàng và Chu thị, thành vấn đề.

Úc Ly đặt ba mươi lạng bạc chiếc tráp đựng tiền.

Nàng đầu với Phó Văn Tiêu: "Thuốc của sắp hết , ngày mai tiệm t.h.u.ố.c bốc cho vài thang, nhớ uống cho đều đặn." Cố gắng sống lâu thêm một chút.

Phó Văn Tiêu đáp một tiếng.

Tiếp đó, Úc Ly cuối cùng cũng nhà chính ăn cơm.

Chu thị đang ở nhà chính chờ nàng, đây là thói quen của bà. Biết Úc Ly giờ trưa sẽ về, bà đều sẽ ở đây chờ nàng, múc cơm cho nàng.

Thấy nàng về là thẳng phòng, bà cũng để ý, ngược còn tủm tỉm.

Úc Ly lấy sáu lạng bạc bán khung thêu hôm nay cho bà.

"Không là năm lạng ?" Chu thị nghi hoặc hỏi, chưởng quỹ từng , phường thêu thu mua khung thêu thể trả từ ba đến năm lạng. Vì bà công phu, nên đoán thể năm lạng.

Úc Ly kể lời của chưởng quỹ cho bà , Chu thị lập tức hiểu .

Ở thôn Thanh Thạch lâu ngày, bà luôn quên mất rằng kỹ thuật thêu thùa mà học là từ các tú nương ở kinh thành, hơn nữa còn là tú nương của các gia tộc lớn, tài nghệ dĩ nhiên các tú nương dân gian thể so sánh. Chưởng quỹ chỉ cần mắt , liền giá trị của nó.

chút bất an, sợ sẽ gây phiền phức gì, Úc Ly, nén nỗi bất an đó.

Đã qua ba năm , chắc là… nhỉ?

Buổi chiều, Úc Ly ngủ một giấc tỉnh dậy, liền thấy Úc Ngân đang ở nhà chính thêu thùa.

Bây giờ Úc Ngân theo Chu thị học thêu, đều là sáng sớm đến, gần trưa thì về nhà ăn cơm, chiều đến, đợi đến chạng vạng.

Tuy Chu thị nhiệt tình giữ ăn cơm, nhưng nàng ngượng ngùng, nhà ai cũng cái khó của nhà nấy, nàng thể ở nhà ăn cơm trả tiền .

Thấy Úc Ly, Úc Ngân ngoan ngoãn gọi một tiếng chị cả, dậy rót cho nàng.

Úc Ly lấy những mảnh vải vụn mà phường thêu tặng cho nàng, để nàng dùng để luyện tập.

Đây cũng là đề nghị của Chu thị, Chu thị bây giờ chủ yếu thêu khung thêu, để ý đến những mảnh vải vụn .

"Cái tốn bao nhiêu tiền ạ?" Nhìn thấy nhiều vải vụn như , Úc Ngân vui mừng. Những mảnh vải vụn tuy nhỏ, nhưng những mảnh khá lớn, thể dùng để may túi tiền, thể may nhiều túi tiền.

Úc Ly cần tiền, phường thêu tặng miễn phí.

Úc Ngân vui mừng nhận lấy, nhẹ nhàng cảm ơn nàng.

Tiếp đó, Úc Ngân thêu trò chuyện với Úc Ly, chủ yếu là một ít chuyện nhà họ Úc.

"... Tường nhà chúng xây xong, ngăn cách với bên ông bà nội, bác cả và chú ba. Lúc đó chị hai gọi mang ngói và đất đỏ đến xây tường, ông bà nội họ vui, cho đến khi chị hai là do chị cả đồng ý, họ mới gì."

Úc lão thái thái họ quả thực sẽ vui.

Tuy chia gia tài, nhưng vì vẫn ở chung một chỗ, chẳng qua là ăn chung một nồi cơm, trông vẫn khác gì chia, như cũng tiện cho Úc lão gia tử tiếp tục khống chế các con trai.

  nhị phòng xây một bức tường, ngăn cách họ .

Điều khiến ông tức giận hơn là, tam phòng thấy , cũng xây tường, chỉ là cuối cùng Úc lão gia tử mắng cho một trận, mới xây.

xem tình hình , nếu mâu thuẫn gì,  tam phòng chắc chắn cũng sẽ xây tường.

Đến lúc đó, lão gia tử và  đại phòng  coi như là cô lập.

, bác dâu cả và chị Cầm, Tông ca lên huyện . Nghe bác cả bệnh nặng, ốm mấy ngày nay . Hình như là từ hôm bác cả từ quê về huyện bắt đầu bệnh. Anh cả họ cách nào, liền nhờ trong thôn lên huyện báo một tiếng, để bác dâu cả lên chăm sóc."

Úc Ngân đến đây, đoán rằng bác cả bệnh là do chuyện chia  nhà .

Dĩ nhiên, cũng thể là do chuyện chị cả ấn quỳ hôm đó kích động, khiến ông về là sinh bệnh.

Úc Ly "" một tiếng, căn bản để trong lòng.

Bác cả bệnh thì liên quan gì đến nàng? Dù cũng nàng chăm sóc.

Loading...