Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 76:chương 76
Cập nhật lúc: 2025-09-27 11:15:35
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi việc chia nhà định đoạt, Úc Ly ở nữa mà rời khỏi nhà họ Úc.
Úc Kim kéo cha đang ngây ở đó, dẫn theo ba đứa em gái tiễn nàng.
Thực là vì nhị phòng tiện ở nhà chính, kẻo ông bà nội và bác cả đang tích một bụng lửa giận trút giận lên họ.
Dĩ nhiên, Úc Kim cảm thấy dù họ trút giận thì cũng cần sợ, nhưng vì nghĩ cho sức khỏe của ông bà, tạm thời vẫn nên tránh mặt họ một chút.
Thấy họ ngoài, Úc lão tam cũng lanh trí dẫn vợ con rời .
Còn , ở đó để bà lão mắng ?
Bà lão lẽ sẽ kiêng dè Úc Ly, dám tùy tiện mắng mỏ nhị phòng nhưng với tam phòng của họ thì chẳng gì e ngại, chừng sẽ lấy họ để trút giận.
Cả tam phòng đều trốn về phòng.
Lúc , vẻ mặt họ vô cùng phấn khởi, đặc biệt là Vương thị, bà kích động hỏi: "Mình ơi, sắp chia nhà thật ? Chúng sẽ chia bao nhiêu?"
Bà chỉ quan tâm tam phòng của những gì, thể nào ít hơn đại
phòng và nhị phòng
Úc Kính Trung và Úc Kính Tín cũng lộ vẻ kích động.
Chỉ cần nghĩ đến việc chia nhà xong ai lo phận nấy, Úc Ly sẽ còn cớ gì để sai bảo họ việc, họ nhịn mà vui mừng. Việc nhà của họ, thì , thì thôi, cần lo chị họ xa đè đầu cưỡi cổ nữa.
Còn một điều nữa là, khi chia nhà, họ thể tránh xa Úc Ly, nàng sẽ lý do gì để đánh họ nữa ?
Tuy Úc Ly cũng mấy khi động thủ với họ, vì khi nàng kịp tay, họ sợ hãi mà răm rắp lời.
chỉ cần nghĩ đến cảnh nàng đánh gãy cột nhà chính, họ khỏi run sợ, sợ nàng đánh.
Sức lực của nàng lớn như , đánh thì đau đến mức nào chứ.
Úc lão tam vợ con, thấy họ đều quá kích động, khỏi hỏi: "Mọi chia nhà ?"
"Dĩ nhiên !" Vương thị chút do dự, "Không chia nhà thì gì? Tiếp tục trâu ngựa chu cấp cho đại phòng như đây ? ngốc."
Khi chia nhà, tiền bạc trong nhà đều do bà lão nắm giữ, mua cây kim sợi chỉ cũng hỏi xin tiền bà , kể tiền công vặt những lúc nông nhàn của họ cũng nộp lên, mua chút đồ ăn ngon cũng dám, chỉ thể lén lút ăn, chẳng khác nào ăn trộm.
Ai mà chịu chứ?
Vương thị cũng là vợ, , bà cũng chủ gia đình, oai phong như bà lão, cũng mua đồ ăn ngon cho con .
Chỉ cần chia nhà, bà sẽ là nữ chủ nhân trong nhà, việc trong nhà chẳng đều do bà định đoạt .
Úc lão tam ngạc nhiên : "Trước đây bà vẫn luôn , đợi Kính Đức, Kính Lễ thi đỗ tú tài, để chúng thơm lây hưởng phúc ?"
Đại phòng hai sách, nếu họ thi đỗ công danh, những chú thím chu cấp cho họ ăn học như họ cũng sẽ lợi.
Vương thị khẩy một tiếng: "Thôi , thi đỗ công danh? Còn là chuyện của năm nào tháng nào nữa."
Trước đây bà quả thực nghĩ như , vì bà lão, lão gia tử vẫn luôn với họ như thế, lâu dần, bà cũng cho là , chờ hai em Úc Kính Đức đại phòng tiền đồ thơm lây.
Không nghĩ thì thể ? Dù cũng thể chia nhà, dĩ nhiên chỉ thể nghĩ theo hướng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-76chuong-76.html.]
những chuyện xảy gần đây thực sự quá nhiều, đến cả Úc lão đại xưa nay vẫn kính trọng cũng thua trong tay Úc Ly, khiến bà đột nhiên nảy sinh ý nghĩ "bọn Úc Kính Đức thực sự nên trò trống gì ".
"Trước đây cả oai phong bao." Vương thị bĩu môi , "Người trong thôn ai cũng kính trọng ông , cảm thấy ông tiền đồ, nhưng ông xem, ông tiền đồ đến , đến cái đồng sinh cũng thi đỗ, chỉ thể lên huyện kế toán gẩy bàn tính cho ."
"Có cha như , các nghĩ Kính Đức, Kính Lễ thể khá hơn ?"
Người thường , con nhà tông giống lông cũng giống cánh, lỡ như hai em Úc Kính Đức giống hệt cha chúng, đến đồng sinh cũng thi đỗ thì…
Úc lão đại là sách, xưa nay luôn cao cao tại thượng, vô hình trung tạo cách với trong thôn, khiến cảm giác kính sợ rằng ông lợi hại.
Dĩ nhiên, điều cũng liên quan đến việc đời quá sùng bái sách.
Người sách thực sự lợi hại đến ?
Bỏ qua điểm , ông lợi hại ở chỗ nào?
Nếu ông thực sự lợi hại như , tại Úc Ly ấn quỳ ở đó như một con ch.ó chết?
Có thể , cảnh Úc lão đại ấn quỳ đó, đập tan sự kính sợ của Vương thị đối với ông , khiến bà nhận Úc lão đại thực cũng chỉ là kẻ vô dụng, đến một cô nương nhỏ cũng đối phó — tuy rằng họ cũng đối phó , nhưng điều đó chẳng chứng minh, Úc lão đại cũng chẳng khác gì họ, đều là trần mắt thịt ăn cơm vệ sinh .
Úc lão tam ngạc nhiên bà , ngờ bà thể những lời như .
"Sao, chẳng lẽ đúng ?" Vương thị hỏi .
Úc lão tam : "...Cũng đúng." Quả thực, cả thi cả đời, đến đồng sinh cũng đỗ, chẳng lẽ Úc Kính Đức, Úc Kính Lễ thể thi đỗ?
Kể cả họ thi đỗ đồng sinh, thì còn tú tài, cử nhân.
Nghe đồng sinh chẳng là gì, tú tài thì vô cùng khó thi, thi cả đời cũng đỗ, chỉ là một lão đồng sinh, càng cần đến cử nhân.
Muốn đợi họ nên chuyện… thật đúng là đợi đến bao giờ.
Họ thể cứ mãi chu cấp cho đại phòng , chu cấp đến khi già chứ?
Nghĩ , cuộc sống như thế sống cũng , vẫn là nên chia nhà.
Cả tam phòng đều ý kiến gì về việc chia nhà, ngược còn tích cực.
Họ tụ với , bàn bạc về chuyện chia nhà ngày mai, xem trong tay lão gia tử họ bao nhiêu tiền bạc, ruộng đất và đồ đạc trong nhà sẽ chia như thế nào.
Dù thì tam phòng của họ thể chịu thiệt.
Bên , khí trong nhà chính cũng chẳng khá hơn là bao.
Người nhị phòng và tam phòng đều , chỉ còn vợ chồng Úc lão gia tử và đại phòng .
Úc lão thái thái xót xa đứa con trai cả đang bệt đất, vội vàng đỡ ông dậy, nhỏ giọng mắng: "Đồ trời đánh, ông trời giáng sét đánh c.h.ế.t nó cho , đỡ để nó tai họa nhà chúng …"
Úc lão đại sắc mặt âm trầm, gì.
Úc lão gia tử cũng lời nào, chỉ cần nghĩ đến ngày mai chia nhà trong lòng ông nghẹn uất.
Ông là chia nhà nhất, vẫn luôn nắm chặt tam phòng trong tay, ai dám hó hé chuyện chia nhà, ông sẽ ngần ngại đè nén, thậm chí còn đánh cho một trận để họ nhớ đời.
Thư Sách