Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 58:chương 58
Cập nhật lúc: 2025-09-26 05:23:50
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu thị chỉ thêu thùa mà còn nấu ăn ngon. Trong lòng Úc Ly, Chu thị thật sự quá giỏi, giỏi đến mức cô chút rời khỏi nhà họ Phó. Hay là... lúc cô rời khỏi nhà họ Phó, đưa cả Chu thị cùng? đúng, nếu Chu thị thì Phó Văn Tiêu, Phó Yến Hồi và Phó Yến Sanh cũng theo, thì khác gì bây giờ ?
Đồ lão đại ngạc nhiên hỏi: "Cháu lấy chồng ? Lúc nào ?"
Hình như ông mới vắng mặt ở làng vài tháng, liên lạc với ai, mà chuyện cô lấy chồng.
Úc Ly đáp: "Tháng ạ."
Đồ lão đại khỏi liếc cô. Ánh lửa hắt lên gương mặt gầy gò, thật là , thậm chí phần xí. Khi gầy quá, dù đến mấy cũng trở nên .
"Cháu gả cho nhà nào ?" Đồ lão đại hỏi. Nếu cô lấy chồng mà vẫn ở làng Thanh Thạch, xem cô gả cho trong làng.
Úc Ly đáp: "Nhà họ Phó ạ."
Đồ lão đại suy nghĩ một lúc, cuối cùng mới nhớ nhà họ Phó. Nghe họ mới chuyển đến đây ba năm , ngoài ông ấn tượng gì khác. Đồ lão đại cũng hỏi thêm, dù chuyện Úc Ly lấy chồng khiến ông chút ngạc nhiên, nhưng cũng ảnh hưởng gì. Cô ngoài tìm việc kiếm tiền, chứng tỏ nhà chồng cho phép. Hơn nữa, với sức khỏe của Úc Ly, chắc cũng ai bắt nạt cô. Vậy thì cần lo lắng.
Hai nhanh, một canh giờ đến huyện lỵ.
Vào thành, hai thẳng đến tiệm thịt của Trương Phục. Trời còn sáng hẳn, trong thành im ắng, hai bên đường phố, vài cửa hàng treo đèn lồng hắt thứ ánh sáng yếu ớt. Trên đường mấy , chỉ một gã say rượu lảo đảo về nhà.
Úc Ly về phía gã say qua. Nơi đó náo nhiệt, đèn đuốc sáng trưng, xa xa còn thấy tiếng ồn ào.
"Chú Đồ, bên đó là chỗ nào ạ?" Cô chút tò mò. "Ở đó nhiều đèn lồng quá, sáng thật."
Không là nơi gì mà đèn đuốc sáng trưng như . Bây giờ là lúc đang say giấc, mà nơi đó vẫn náo nhiệt, xem cuộc sống về đêm của dân huyện lỵ phong phú.
Đồ lão đại quen thuộc với huyện lỵ, cô hỏi, trong lòng khỏi giật . Ông trừ, lảng : "Chỗ đó... nơi gì , cháu là con gái, đừng dễ dàng đến đó."
Úc Ly cảm thấy lời đúng lắm: "Không nơi ? Vậy là chỗ nào ạ? Cháu đến ? Khi nào thì đến?"
Cô thực sự đến đó, chỉ là thấy nơi đó náo nhiệt, đồ ăn ngon .
Đồ lão đại: "..."
Đồ lão đại chút đau đầu, bỗng dưng cảm giác rõ ràng lấy vợ sinh con mà như vất vả nuôi con mọn. Rõ ràng ông đến ba mươi, đột nhiên cảm thấy già ?
Thấy cô thực sự tò mò, ông đành : "Đó là nơi tiêu tiền, tiền thì nhất đừng đến... mà tiền cũng nên đến."
Úc Ly mà chẳng hiểu gì, rốt cuộc là nơi nào?
Cuối cùng, cô hỏi dồn, Đồ lão đại đành thật: "Là thanh lâu và sòng bạc, tóm nơi con gái nên đến." Nghĩ đến điều gì đó, ông thêm một câu: "Cũng nơi đàn ông nên đến."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-58chuong-58.html.]
Nghĩ đến việc cô lấy chồng, chồng cô là thế nào, hy vọng là , đừng nảy sinh ý đồ , nếu với sức của cô, đàn ông đó chắc chắn chiếm lợi thế gì. Nghĩ , hình như cũng cần lo lắng gì.
Úc Ly vẫn hiểu thanh lâu là nơi nào, lẽ nào là nơi bán hoa? Nếu thật sự như , Đồ lão đại nên đó nơi . Sòng bạc thì cô hiểu, chỉ cần tên là nơi để đánh bạc, từ xưa đến nay, chuyện cờ b.ạ.c đều thể cấm tuyệt .
Úc Ly dù còn thắc mắc, nhưng vì sắp đến tiệm thịt nên cũng hỏi thêm nữa.
Thư Sách
Cửa tiệm thịt khóa, chỉ khép hờ, bên trong im ắng, tiếng động gì. Đẩy cửa bước , họ thấy trong tiệm thắp một ngọn đèn dầu. Hai xuyên qua tiệm, sân trong.
Trương Phục đang xổm trong sân, gặm bánh bao ngáp. Thấy họ đến, chào một tiếng.
"Hai đến , đến sớm đấy. Đợi chút nữa, chú La và sắp đến ."
Rồi mời họ ăn bánh bao. Đồ lão đại khách sáo, dẫn Úc Ly qua ăn. Bánh bao mới hấp xong, đều là bánh bao thịt, chiếc nào chiếc nấy vỏ mỏng nhân nhiều, ăn chắc bụng. Ngay cả một đàn ông to khỏe, ăn hai cái cũng đủ no.
Úc Ly cắn một miếng, hai mắt sáng rực. Bánh bao thịt ngon hơn nhiều so với bánh bao chay cô mua hôm qua. Cắn một miếng, lớp vỏ mềm mại thấm đẫm mỡ, nhân thịt thơm lừng, quả thực siêu ngon. Cô nhịn ăn liền ba cái.
Thấy cô lấy cái thứ tư, Trương Phục kinh ngạc thốt lên: "Ly Nương, cháu ăn khỏe thật đấy, nhưng đừng để bội thực."
Anh ăn hai cái thấy no tám phần, ăn ba cái là no căng, con gái thì một cái là đủ . Đây là đầu tiên thấy cô gái ăn ba cái bánh bao thịt, mà trông cô còn gầy như .
Đồ lão đại cũng kinh ngạc: "Lúc nãy cháu ăn màn thầu và bánh trứng ?"
Úc Ly ho nhẹ một tiếng, chút ngượng ngùng : "Cháu khỏe nên ăn nhiều ạ."
Dù họ cũng sẽ cô ăn khỏe đến mức nào, chuyện giấu . Cô đang trong giai đoạn phát triển, thể bạc đãi cái miệng của ... Hay là cô trả thêm tiền cơm?
Lời hai đàn ông tán thành. Người khỏe mạnh đúng là ăn nhiều, nếu lấy sức? Chỗ bánh bao là Trương Phục đặc biệt nhờ thím bán bánh bao bên cạnh , chiếc nào cũng to, là để ăn no bụng, sức mổ lợn.
Trong lúc chuyện, thêm hai nữa bước . Một là đàn ông trung niên bốn mươi tuổi, gầy gầy cao cao; một là thiếu niên đen gầy, chính là tiểu nhị trông tiệm thịt hôm qua.
Đồ lão đại giới thiệu cho Úc Ly, đàn ông trung niên tên là La thúc, thiếu niên tên Trương Diệu Bình, là trong họ của Trương Phục, gọi Trương Phục bằng chú Bảy.
Thấy ở đây thêm một cô gái trẻ, La thúc và Trương Diệu Bình đều chút ngạc nhiên. Đặc biệt là khi cô sẽ việc ở đây, còn công việc mổ lợn, cả hai đều ngẩn . Cô gái trông gầy gò, như thể một cơn gió thổi qua là bay, thật sự thể mổ lợn ?
Trương Phục cũng giải thích gì, dù việc , lát nữa sẽ .
Thời gian còn sớm, La thúc và Trương Diệu Bình ăn vội cái bánh bao bắt đầu việc. Lợn nuôi trong chuồng ở sân . La thúc và thiếu niên lùa ba con lợn , Trương Phục và Đồ lão đại cũng đang chuẩn , trong bếp bắc nồi nước nóng. Chỉ Úc Ly là việc gì . Hôm nay là ngày đầu tiên cô việc, Trương Phục bảo cô cứ xem .
Khi ba con lợn lùa sân, Úc Ly sang.
Lúc , chân của ba con lợn đột nhiên mềm nhũn, trực tiếp khuỵu xuống đất, kêu eng éc.
La thúc và Trương Diệu Bình đang lùa lợn, vẻ mặt khó hiểu: "Sao thế ? Lẽ nào bệnh?"
Cả hai đều lộ vẻ lo lắng. Mổ lợn bán thịt sợ nhất là gặp lợn bệnh. Thịt lợn bệnh tuyệt đối thể ăn, nếu ăn cũng sẽ bệnh theo. Họ tuyệt đối sẽ bán thịt lợn bệnh, thà kéo ngoại ô thiêu hủy còn hơn.
Trương Phục cũng lo lắng tới xem xét, nắm lấy tai lợn, nhấc nó lên kiểm tra.
Chỉ Đồ lão đại, chứng kiến cảnh hôm qua, là hiểu rõ. Ông khỏi Úc Ly, với cô: "Ly Nương, cháu lùi một chút."
Úc Ly lời lùi .
Khi cô lùi một , ba con lợn đất mới từ từ dậy, vòng qua cô trong sân.
Mọi : "..."