Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 55:chương 55

Cập nhật lúc: 2025-09-26 05:03:17
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu thị nhỏ giọng hỏi: "Ly Nương, các con định ?"

Mỗi con gái cả về nhà, vợ chồng bà yên, lo Úc Ly gây chuyện gì chọc giận bà cụ. Họ quản cô con gái , cũng chẳng quản thế nào, nhưng trong lòng vẫn mong con đừng gây chuyện. Nếu , đợi Bác  cả Úc  trở về, chịu thiệt thòi vẫn là con bé.

Bác cả Úc  xưa nay luôn vợ chồng Úc lão gia tử coi trọng. Từ nhỏ gửi học ở trường tư, cưới con gái của một tú tài, sinh hai con trai tiền đồ, còn tìm một công việc tử tế ở huyện, ăn ở đều tại huyện lỵ, nghiễm nhiên trở thành thành thị đáng kính trong mắt dân làng quê.

Trong lòng ông  hai Úc  và  chú  ba Úc , cả cao cao tại thượng, uy quyền trong nhà họ Úc gì lay chuyển nổi. Chỉ cần là lời , ngay cả lý trưởng, hương lão, tộc trưởng cũng đều nể nang vài phần, dân trong làng cũng vô cùng kính trọng.

Không vợ chồng ông  hai Úc  bi quan, mà vì họ quá hiểu uy thế của bác  cả Úc  trong nhà và trong làng. Rất ít dám chống . Nếu bác  cả Úc lão đại trừng trị con gái , họ nghĩ Úc Ly căn bản sức phản kháng.

cũng là con gái , họ mong con bé phạt, rơi cảnh khốn cùng. Thật , họ chỉ mong con bé sống yên ở nhà họ Phó, đừng về nhà đẻ dính thị phi nữa. Nhà họ Phó nhiều việc, Chu thị là một bà chồng hiền lành, dâu nhà họ Phó hơn ở nhà họ Úc nhiều, con bé hiểu chứ?

Úc Ly liếc họ một cái đáp: "Đi tìm chú Ba."

Nghe , vợ chồng họ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần tìm ông bà cụ là . họ chút ngạc nhiên, ông  hai Úc  hỏi: "Các con tìm  chú  ba gì?"

Úc Ly gì, gương mặt bình thản của cô ánh chiều tà toát lên một vẻ xa cách. Cô giống như đang đối mặt với cha , mà như hai xa lạ hề liên quan.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Úc Kim lên tiếng: "Cha, , hai đừng xen . Chuyện là chú Ba sai, hai cứ ở trong phòng là ."

cha yếu đuối, thể trông cậy , cũng mong họ bênh vực. Cô chỉ cần họ ngoan ngoãn ở yên trong phòng, mặc kệ khác gì, họ cứ giữ im lặng là . Cô trông mong họ bảo vệ con gái, cũng mong họ hùa theo ngoài chì chiết các cô.

Yêu cầu của Úc Kim đối với cha bây giờ thấp, thấp đến mức chỉ cần họ cứ tiếp tục vô dụng như , gây thêm phiền phức cho các cô là đủ.

Vợ chồng ông  hai Úc  vẻ mặt bình tĩnh của các con gái, miệng mấp máy nhưng gì. Cuối cùng, họ đành trơ mắt các con về phía tam phòng.

Có lẽ vì Úc Ly trở về mà nhà họ Úc vô cùng yên tĩnh. Mọi đều co ro trong phòng, dù khát cũng dám ngoài uống ngụm nước. Chân trời chỉ còn một vệt nắng chiều, sắc trời càng lúc càng tối sầm.

Úc Ly dẫn các em đến cửa tam phòng gõ cửa.

"Ai đấy?" Giọng của thím Ba Vương thị từ trong phòng vọng .

Úc Ly đáp: "Là cháu đây."

Giọng vang lên, trong phòng bỗng im bặt một lúc, đó là tiếng ghế đổ loảng xoảng. Có thể hình dung cảnh tượng hỗn loạn bên trong. Úc Kim và các em rõ, ba cặp mắt trong bóng chiều sáng rực như mắt mèo.

Các cô khó thể diễn tả tâm trạng của lúc , kích động, căng thẳng, một luồng khí lạ từ lồng n.g.ự.c trào dâng, khiến các cô cảm thấy còn gì sợ hãi. Trên đời gì khiến các cô sợ sệt. Khi gặp chuyện bất công, các cô nên dũng cảm đối mặt như thế , chứ nhẫn nhịn và tự cho rằng đó là của .

Một lúc lâu , cửa nhà tam phòng cuối cùng cũng mở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-55chuong-55.html.]

Người mở cửa là  chú  ba Úc . Ông ở cửa, bốn đứa cháu gái, vẻ mặt rõ ràng tự nhiên, giọng cũng chút run rẩy: "Ly, Ly Nương, các cháu chuyện gì ?"

Trong phòng, Vương thị căng tai lắng , lo sợ Úc Ly, ngôi tai họa , đến gây sự với nhà . Ngay cả bên nhà chính, thấy động tĩnh, ông  bà  nội Úc  cũng khỏi dỏng tai lên. Có thể , từ lúc nào , nhất cử nhất động của Úc Ly chi phối tâm trạng của cả nhà họ Úc. Chỉ cần cô động đậy một chút là họ lo lắng yên.

Úc Ly vòng vo với ông , thẳng vấn đề: "Chú Ba, đây chú giúp A Ngân mang đồ thêu huyện bán, trừ tiền vải vóc và chỉ thêu , mỗi tháng bốn trăm văn. Chú chỉ đưa cho bà nội ba trăm văn, một trăm văn còn ạ?"

Trong phút chốc, tất cả đều sững sờ.

Chú  ba  Úc  và Vương thị trong phòng mặt biến sắc.

Lúc , từ phía nhà chính vang lên một tiếng "rầm",  bà  nội Úc đột nhiên mở cửa, lao như một viên đạn.

"Được lắm  thằng ba, mày dám biển thủ của tao một trăm văn tiền!"

Đó là một trăm văn đấy, mỗi tháng một trăm văn, mấy năm nay cộng là bao nhiêu tiền!

Trong lòng bà  nội Úc , tiền của tất cả trong nhà họ Úc đều là của bà, là tiền bà dành dụm cho hai đứa cháu trai ăn học. Trước đây, bà cũng   chú  ba Úc   thật thà, ngoài việc vặt chắc chắn bớt xén chút ít, nhưng nghĩ nhiều nên mắt nhắm mắt mở cho qua. Ai ngờ lá gan của nó lớn đến , chỉ riêng tiền đồ thêu của Úc Ngân mà dám biển thủ cả trăm văn. Nếu chỉ vài văn, mười mấy văn thì thôi, một trăm văn thì thực sự quá nhiều.

Bà nội Úc  nổi tiếng đanh đá, trong cơn tức giận, bà vớ ngay cây roi mây trong sân quất tới tấp   chú  ba Úc .

 Chú  ba Úc   dám đánh trả, bà quất cho nhảy dựng lên.

"Mẹ, đừng đánh, đừng đánh nữa..."

"Tao đánh c.h.ế.t cái đồ tham tiền nhà mày! Đồ chổi! Dám lừa cả mày !"  Bà  nội Úc  giận dữ, quất càng mạnh tay hơn. "Mau nôn tiền đây, đấy là tiền của tao..."

Úc Ly dẫn các em lùi , để tránh roi mây lạc của  bà  nội Úc  vạ lây.

Nghe bà  nội Úc , cô nhắc nhở: "Bà nội, đây là tiền của A Ngân, của bà."

Trong lòng cô, tiền Úc Ngân kiếm là của riêng con bé. Dù ở riêng, đóng góp quỹ chung cũng , nhưng nhà trưởng đóng góp bao nhiêu phần trăm thì con bé cũng đóng bấy nhiêu. Phải để một ít cho tiền chứ, nếu thì thất vọng và tủi mấy. Ăn thì ít, thì nhiều, mà tiền kiếm lấy một đồng. Ngay cả con trâu già cũng bóc lột đến mức . Chẳng nhà nào như , để cho kiếm tiền một đồng nào. Ở vùng , già quản lý tiền bạc thường chỉ lấy một nửa thu nhập quỹ chung, phần còn để cho con cháu giữ.

Bà nội Úc  nghẹn lời, phản bác nhưng sợ cô tay, cuối cùng đành trút giận lên chú  ba Úc, quất càng mạnh hơn.

Chú ba  Úc   là Úc Ly, ông dám chống , càng dám giật cây roi mây tay  bà  nội Úc , chỉ thể chạy quanh sân, xin bớt giận.

Vương thị trong phòng thể trơ mắt chồng đánh, liền lao ngăn cản.  Bà  nội Úc  đang lúc tức giận, liền đánh luôn cả thím , khiến Vương thị kêu la thảm thiết. Tiếng la hét thậm chí còn vang sang cả nhà thím Phùng, khiến họ ở cửa sang.

Thư Sách

Cuối cùng, ba em Úc Kính Trung đành lòng cha đánh, chạy ngăn bà nội .

"Bà ơi, bà đừng đánh cha cháu nữa..."

Em  út Úc Kính Nghĩa ôm chân  bà  nội Úc òa lên.

Bà nội Úc   nỡ đánh cháu, cuối cùng mới dừng tay, cầm roi mây chỉ chú ba Úc , lạnh lùng hỏi: "Tiền ?"

 Chú  ba Úc   đánh đến mặt mũi, cổ đều hằn vết roi, chỗ sưng lên. Bà cụ tay hề nương nhẹ, nhắm những chỗ quần áo che. Không chỉ ông , Vương thị cũng đầy mặt vết roi, đau tủi .

Nghe bà nội Úc  chất vấn, chú ba Úc ấp úng : "Mẹ, đều, đều con tiêu hết ..."

"Tiêu hết?" Úc lão thái thái cao giọng. "Mỗi tháng một trăm văn, hai năm nay hơn hai lạng bạc ..."

Úc Ngân còn nhỏ, hai năm tay nghề thêu thùa còn non kém, bán bao nhiêu tiền. Sau , cô bé chăm chỉ rèn luyện, tay nghề ngày càng tinh xảo, tiệm thêu mới bắt đầu nhận hàng. Chỉ mấy năm gần đây, lượng và giá cả đồ thêu mới định.

 

 

 

 

Loading...