Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 540:pn

Cập nhật lúc: 2025-11-02 13:02:08
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Bước tháng Chạp, khí Tết càng ngày càng đậm.

Năm ngoái, Úc Kim và Tôn Phương Nương theo đoàn tàu thuyền của nhà họ Úc một chuyến đến t

Thanh Giang, mang theo một lô hàng trở về, đó dừng ở tỉnh thành một thời gian, mãi đến ngày 27 tháng Chạp mới trở huyện Sơn Bình.

Cuối năm ngoái, Úc Kim thành lập cửa hàng Úc thị, cuối cùng cũng thuyền buôn của riêng , đồng thời tổ chức đoàn thương hộ, việc ăn mở rộng gấp mấy , hiện tại vươn đến tận tỉnh Thanh Giang.

Một năm nay, Úc Kim thường xuyên qua giữa Nam Quận và Thanh Giang, tích lũy ít kinh nghiệm.

Nàng tính toán sang năm sẽ bắc tiến, mở rộng ăn lên phía bắc, đến lúc đó cũng thể ghé kinh thành thăm đại tỷ và tỷ phu.

Khi Úc Kim lên kế hoạch như , các tỷ trong nhà đều ủng hộ.

Thư Sách

Không vì lý do gì khác, chủ yếu vẫn là yên tâm về Úc Ly, đến kinh thành thăm nàng.

Từ mùa xuân năm ngoái, khi tin tức Phó Văn Tiêu đỗ Trạng Nguyên truyền về huyện Sơn Bình, lâu truyền đến tin là Thế tử Trấn Quốc công, khiến vô cùng kinh ngạc.

Úc Kim sợ trong nhà lợi dụng phận của Phó Văn Tiêu chuyện phi pháp, gây phiền phức cho đại tỷ, nên nghiêm khắc quản thúc tộc nhân họ Úc. Người nào cần răn đe thì răn đe, cần giáo huấn thì giáo huấn, hề nương tay.

Phàm là để nàng ai hành xử quá đáng, nàng trực tiếp vặn cổ đưa đến quan phủ.

Cũng nhờ thủ đoạn sấm sét của nàng, bất kể là dân làng Thanh Thạch tộc nhân họ Úc, đều vô cùng thức thời. Dù mang vàng bạc đến tận cửa, cũng dám tùy tiện nhận.

Úc Kim cũng đối xử qua , nàng cho tu sửa cầu đường trong thôn, giúp đỡ những cảnh khó khăn, tìm cho họ cách kiếm tiền, cho cuộc sống của dân làng ngày càng hơn.

Chỉ là từ đó, kinh thành cũng tin tức gì truyền về.

Mặc dù mỗi tháng đều thư từ, nhưng nội dung thư hạn, các nàng đều lo đại tỷ chỉ báo tin , giấu tin .

Tuy các nàng đại tỷ lợi hại, nhưng tính tình nàng đơn thuần, mà quyền quý kinh thành đông đúc, còn cả hoàng đế… Nghe kinh thành phức tạp, tỷ phu Phó Văn Tiêu phận như , các nàng lo đại tỷ thích ứng , lo kẻ tính kế nàng…

Nếu là đối đầu trực diện, các nàng lo, chỉ sợ những kẻ đó ngấm ngầm hãm hại.

Tóm , mấy chị em Úc Kim lo lắng ít, sợ đại tỷ ở kinh thành sống , xảy chuyện gì.

Cứ lo lắng như , đột nhiên truyền đến tin hoàng đế băng hà, mẫu của tỷ phu – Nguyên An trưởng công chúa – đăng cơ.

Tất cả đều ngây ngẩn, cho rằng lầm.

Tin tức Nữ hoàng đăng cơ truyền khắp Cửu Châu, quan phủ phái khắp nơi thông báo.

Khi thấy cáo thị của quan phủ dán lên, khắp nơi đều chấn động vô cùng. Mọi mất một thời gian dài mới thể tiêu hóa chuyện .

Nguyên lai phụ nữ cũng thể hoàng đế ?

So với những nơi khác, phản ứng ở huyện Sơn Bình còn lớn hơn.

Bởi vì bọn họ ý thức , Nữ hoàng đăng cơ là mẫu của Phó Văn Tiêu, Phó Văn Tiêu chẳng là hoàng tử ?

Phó Văn Tiêu từng ở huyện Sơn Bình nhiều năm, nhiều ở đây từng tiếp xúc với , ai nấy đều cảm giác chân thật. Bọn họ ở gần một vị hoàng tử như , đó chính là hoàng tử…

Tóm , chuyện Nữ hoàng đăng cơ, ở huyện Sơn Bình còn náo nhiệt hơn những nơi khác.

Nơi của bọn họ xuất hiện một vị hoàng tử!

Bọn họ còn từng tiếp xúc với hoàng tử, thậm chí ít sĩ tử còn hoàng tử chỉ điểm…

Người làng Thanh Thạch và nhà họ Úc phản ứng vô cùng dữ dội, còn hơn cả lúc Phó Văn Tiêu là Thế tử Trấn Quốc công, rốt cuộc phận Thế tử và hoàng tử khác xa .

Kia chính là hoàng tử!

Nghe Nữ hoàng chỉ một con trai, Phó Văn Tiêu chẳng là “Thái tử” ? Tương lai còn thể là hoàng đế…

Tiếp theo, tin tức từ kinh thành cuồn cuộn truyền về huyện Sơn Bình.

Vì Phó Văn Tiêu, dân huyện Sơn Bình vô cùng chú ý đến tin tức kinh thành. Sau đó họ , Nữ hoàng đăng cơ luận công hành thưởng, sách phong một vị nữ Dị họ vương, lấy t Nam Quận đất phong, phong nàng Nam Quận vương.

Theo tin tức sách phong truyền đến, còn tên của Nam Quận vương, cùng với công lao của nàng.

Nam Quận vương Úc Ly, là thôn Thanh Thạch, huyện Sơn Bình, phủ Khánh An, tỉnh Nam Quận, là thê tử của Phó Văn Tiêu.

Vì nàng nhiều cứu giá công, bình định phản loạn công, cùng với công lao diệt phỉ… Nữ hoàng phá lệ sách phong nàng Nam Quận vương.

Tất cả những xem xong cáo thị đều ngây , thể hình dung nổi sự kinh ngạc trong lòng.

Nguyên lai quốc triều chỉ Nữ hoàng, mà còn một vị Nữ Vương gia, hơn nữa vị Nữ Vương gia xuất từ dân gian, từ một thôn xóm xa xôi ở nam địa.

Người Nam Quận đều sững sờ.

Người huyện Sơn Bình càng sững sờ hơn.

Đặc biệt là những từng tiếp xúc, hoặc , hoặc qua về Úc Ly, đều ngây cả .

So với việc Nữ hoàng đăng cơ, Phó Văn Tiêu biến thành hoàng tử, thì việc Úc Ly sách phong Nam Quận vương càng khiến dân huyện Sơn Bình kinh ngạc hơn.

Ngay cả nhà họ Úc cũng kinh sợ, mấy ngày liền phản ứng kịp, cứ như đang mơ.

Tuy mấy chị em Úc Kim vẫn luôn tin tưởng bản lĩnh của Úc Ly, cũng ngờ nàng thể bằng chính năng lực của phong Vương.

Sau kinh ngạc, chính là kích động thôi.

Lúc đó cả ba chị em đều ở đó, kích động ôm chầm lấy , đều mừng cho đại tỷ.

Các nàng thể cảm xúc mãnh liệt mênh m.ô.n.g lúc đó, chỉ thứ gì đó cứ quanh quẩn trong lòng, đó bén rễ nảy mầm, khiến các nàng khó kìm nén mà sinh một niềm cảm động và hướng tới, tựa hồ cảm thấy bầu trời đầu cũng trở nên tươi rực rỡ.

Rất lâu , Úc Kim rốt cuộc cũng hiểu niềm cảm động lúc đó là gì.

Đó là vì nữ tử cuối cùng phá vỡ thành kiến thế tục, xé rách một con đường, chỉ rõ lối cho những kế tục, để đời rằng, nữ tử bao giờ thua kém nam nhân.

Nam nhân thể kiến công lập nghiệp, nữ tử cũng .

**

Khi thuyền buôn của nhà họ Úc về đến huyện Sơn Bình, lúc trời đổ tuyết.

Bến tàu huyện Sơn Bình hiện giờ mở rộng gấp đôi, càng thêm phồn hoa náo nhiệt. Khi thuyền nhà họ Úc cập bến, ở bến tàu càng đông hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-540pn.html.]

Nam địa bên ít khi tuyết, dù rơi, tuyết cũng lớn, thể ngăn cản sự nhiệt tình của .

Gần đến cuối năm, vẫn ít phu khuân vác chờ việc ở bến tàu, nhân lúc kiếm thêm chút tiền, để thể cùng nhà đón một cái Tết sung túc.

Thấy thuyền của Úc thị đến, đám phu khuân vác vội theo quản sự, chuẩn hỗ trợ bốc dỡ hàng hóa.

Bọn họ thích việc cho cửa hàng Úc thị, bởi vì Úc thị trả công hào phóng, chỉ đủ tiền công, mà còn cung cấp cơm nắm, để bọn họ thể ăn no, tiết kiệm một bữa cơm.

Dần dà, chỉ cần thuyền của Úc thị đến, đám phu vác đều sẽ xông lên đầu tiên, việc cũng vô cùng hăng hái.

Úc Kim rời thuyền, liền thấy hai đang chờ ở bến tàu, cũng các nàng đợi bao lâu.

“Sao hai đứa tới đây?” Nàng nhíu mày: “Trời lạnh thế , mau về , đừng để cảm.”

Úc Ngân : “Nhị tỷ, tụi em lạnh.”

Nàng cũng là lời thật, từ khi luyện thể thuật, thể chất lên rõ rệt, còn sợ lạnh như thường, thời tiết thế chẳng là gì.

Úc Châu là nóng tính, : “Nhị tỷ, đại tỷ gửi thư về, còn cho mang hàng Tết tới.”

“Thật ?” Úc Kim kinh hỉ thôi: “Đại tỷ gì trong thư… Thôi, về tự xem.”

So với việc hỏi các , nàng tự xem đại tỷ gì hơn, chút nôn nóng.

Vì vội vã về xem thư, Úc Kim liền giao thuyền cho Tôn Phương Nương.

Tôn Phương Nương tin Úc Ly gửi thư về, cũng vui, : “Được, Kim Nương em về , ở đây giao cho , chờ xong sẽ qua tìm các em.”

Trong lòng cô vô cùng tôn sùng và hướng tới Úc Ly, mỗi nàng gửi thư về, cô cũng quan tâm.

Tạm biệt Tôn Phương Nương, ba chị em xe ngựa trở về.

Về đến nhà, Úc Kim phát hiện cha đều ở nhà, thuận miệng hỏi một câu, họ đang ở tiệm phụ bán cơm nắm, nàng cũng để ý, vội vàng rửa tay, lau thật khô, lúc mới nhận lấy thư để xem.

Khi nàng thấy nội dung thư, hai mắt trợn, vui vô cùng: “Đại tỷ sang năm về ?”

!” Úc Ngân rót cho nàng chén canh nóng để ấm , mặt cũng là vẻ vui mừng.

Từ tháng Tám năm ngoái, đại tỷ cùng tỷ phu kinh, các nàng hơn một năm gặp. Dù mỗi tháng đều thư từ qua , nhưng thấy , trong lòng vẫn nhớ nhung vô cùng.

Úc Châu một bên, rạng rỡ: “Em nhớ đại tỷ quá! Vốn còn nghĩ, sang năm nhị tỷ bắc ăn, em cũng theo xem , ngờ đại tỷ trong thư là sang năm sẽ về, em nữa, em huyện Sơn Bình chờ đại tỷ!”

Úc Ngân cũng : “Em cũng chờ đại tỷ.”

Úc Kim cẩn thận xem xong thư, một nữa cất kỹ, đặt một chiếc hộp gỗ đàn.

Trong hộp mười mấy phong thư, đều là của Úc Ly gửi về. Các tỷ đem cất giữ cẩn thận, đôi khi nhớ đại tỷ, liền lấy xem.

Cất thư xong, Úc Kim : “Đại tỷ chờ qua tháng Giêng sẽ về, đường mất một tháng, chắc là tháng Ba thể về tới…”

Tính như , chỉ cần chờ hơn hai tháng nữa là thể thấy đại tỷ.

Ba chị em đều vô cùng cao hứng, bắt đầu đếm ngày.

Một lúc , vợ chồng Úc Lão Nhị từ tiệm trở về.

Thấy Úc Kim hôm nay về, hai vợ chồng vui mừng khôn xiết, đồng thời cũng đau lòng con gái tứ xứ ăn, hai cùng bếp mấy món nàng thích ăn.

Từ khi việc ăn của Úc Kim càng ngày càng lớn, bọn họ dọn nhà một , đổi sang một căn nhà lớn hơn, đồng thời cũng thuê thêm hạ nhân hầu hạ. Nhà lớn, dù cũng cần dọn dẹp, chút việc vặt.

về bản chất, bọn họ vẫn đổi, sống giản dị, phần lớn thời gian vẫn tự việc, quen khác hầu hạ.

Buổi tối ăn cơm, cả nhà đều chuyện Úc Ly sang năm sẽ về.

Vợ chồng Úc Lão Nhị trong lòng cũng nhớ cô con gái cả ở kinh thành, nàng sắp về, vui mừng chút lo lắng.

“Ly Nương về một ? Cũng con bé bây giờ thế nào…” Liễu thị than nhẹ. Bà cũng xem thư, chỉ là thông tin trong thư quá ít.

Mấy ngày nay, bà ít lời chúc mừng, thậm chí đầy chua xót, rằng con gái cả của họ tiền đồ như , hai vợ chồng cứ ở đó mà hưởng phúc, chừng con gái sẽ đón họ lên kinh thành.

Liễu thị lên kinh, chỉ cần con gái cả sống là bà mãn nguyện .

Úc Kim : “Đại tỷ trong thư.”

Nàng cũng đại tỷ về một , là về cùng tỷ phu. Tỷ phu hiện tại phận đặc thù, chắc là cách nào về cùng?

Từ khi Phó Văn Tiêu là hoàng tử, trong lòng nàng ít nhiều chút lo lắng.

Sau khi bắt đầu ăn, tiếp xúc nhiều, chứng kiến ít mặt của các gia đình giàu , đàn ông nhà quyền quý đều tam thê tứ , hậu viện mấy ai yên .

Nếu tỷ phu cũng… tỷ của nàng chắc chắn sẽ đ.á.n.h . Tỷ kiểu nhẫn nhục chịu đựng, chuyện ủy khuất cầu thể nào.

tỷ phu là hoàng tử, nếu đ.á.n.h hoàng tử, Nữ hoàng sẽ vui, khi nào sẽ giáng tội ?

Úc Kim lo lắng, dám với cha các , sợ bọn họ cũng lo theo.

Úc Lão Nhị an ủi: “Bà yên tâm, Ly Nương bây giờ là Vương gia, lợi hại vô cùng, dù con bé về một cũng .”

Liễu thị nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng đúng, con gái cả lợi hại như , thậm chí bằng chính bản lĩnh của phong Nam Quận vương, ngẫm cũng thấy thể tin nổi.

Lúc tin truyền tới, bà còn tưởng là lừa .

Cho tới bây giờ, bà vẫn cảm giác chân thật, đôi khi còn mơ, mơ thấy bọn họ vẫn ở thôn Thanh Thạch, sống trong căn nhà đất tối tăm chật hẹp, cả đời cứ thế mơ màng hồ đồ trôi qua…

Mỗi khi tỉnh mộng, Liễu thị luôn chút hoảng hốt, trong lòng dâng lên một nỗi buồn bã và khổ sở khó tả.

Cuộc sống hiện tại quá , càng , càng khó mà tin.

là một đủ tư cách, bảo vệ mấy đứa con, kết quả là hưởng phúc của con, chúng nó che chở.

 

 

 

 

 

 

 

Loading...