Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 534:pn

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:42:37
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

Buổi tối, bọn họ nghỉ ngơi tại trạm dịch.

Dịch thừa (trưởng trạm) tự đón, cung nghênh Nam Quận vương, sắp xếp cho họ phòng nhất, cho chuẩn sẵn đồ ăn và nước tắm rửa, chuẩn vô cùng thỏa đáng, cốt để ấn tượng .

Tuyên Hoài Khanh nhịn thở dài: “Chúng cũng coi như thơm lây Vương gia, hưởng thụ một phen.”

Trước , dịch thừa đối với bọn họ cũng cung kính, nhưng bất kể là chỗ ở thức ăn, cũng chỉ tàm tạm, sẽ tốn tâm tư chuẩn như .

Sở Thiếu Duật gật đầu tán đồng.

Bọn họ một là Thiếu tướng quân của Tướng quân phủ, một là Thế tử của Vương phủ, phận cũng coi như quý trọng, nhưng so với Nam Quận vương do Nữ hoàng sách phong, vẫn kém một chút, thảo nào dịch thừa cung kính đến thế.

Ăn cơm chiều xong, Úc Ly dẫn một đám sân trạm dịch, bắt đầu chỉ điểm bọn họ thể thuật.

Được nàng chỉ điểm, ai nấy đều thu hoạch ít, đặc biệt là Tuyên Hoài Khanh. Hắn luyện đến thể thuật trung cấp, nhưng vì cấp bậc quá cao, vẫn luôn nắm mấu chốt, luyện hơn một năm cũng , còn tưởng thật sự ngu dốt.

Lúc , nàng chỉ điểm, cuối cùng cũng hiểu vấn đề ở , mơ hồ chút thông suốt.

Khi Tuyên Hoài Khanh trở về phòng lĩnh ngộ, Sở Thiếu Duật lẽo đẽo theo bên cạnh Úc Ly hỏi đông hỏi tây.

“Biểu tẩu, thể thuật trung cấp và sơ cấp gì khác ? Đệ cũng luyện trung cấp chứ? Khi nào thì luyện ? Luyện xong thể so chiêu với tẩu ? Có cũng thể tay đập thuyền…”

Hắn hỏi, vẻ mặt hướng tới, tưởng tượng cảnh dũng tay đập thuyền thiên quân vạn mã.

Tuy cũng "thiên quân vạn mã" và "đập thuyền" thì liên quan gì đến .

trẻ tuổi mà, não tưởng tượng phong phú một chút cũng .

Úc Ly vẻ mặt nghiêm túc: “Không thể. Dù ngươi luyện, cũng địch một quyền của , càng thể tay đập thuyền.” Sau đó nàng báo cho một tin tàn khốc: “Ngươi hẳn là luyện thể thuật trung cấp.”

Bộ thể thuật là nghiên cứu dựa thể chất của nhân loại thời mạt thế. Thể chất con khi trải qua đổi từ trường, đều tăng lên nhiều, thường thể so sánh.

Thể thuật đòi hỏi ở luyện cao, thể luyện sơ cấp là may mắn, từ trung cấp trở lên vô cùng kén .

Đến nỗi cao cấp, ở thế giới , ngoài nàng , chắc ai luyện .

“…Vậy !” Sở Thiếu Duật vẻ mặt thất vọng, nhưng nhanh tỉnh táo: “Không , chỉ cần đ.á.n.h thắng đám thứ .”

Hắn cũng tham lam, hiện tại mới luyện bảy tám tháng, sức lực tăng gấp mấy bình thường, nhấc một cái bàn bát tiên bằng gỗ đặc cũng thành vấn đề, đ.á.n.h đau.

Đám thị vệ trong nhà đều đối thủ của .

Hắn thích sự đổi của , nếu thể luyện thể thuật sơ cấp, cũng đủ dùng.

**

Ở trạm dịch nghỉ một đêm, hôm bọn họ liền thẳng tiến đến mục tiêu.

Nơi đầu tiên đến là núi Hổ Đầu.

Núi Hổ Đầu địa thế hiểm trở, núi một đám phỉ khấu chiếm cứ. Quan phủ từng tổ chức nhân lực diệt phỉ, nhưng mấy đều thất bại trở về. Phỉ khấu núi Hổ Đầu cũng trở thành một khối u ác tính của vùng , bá tánh xung quanh quấy nhiễu yên, chỉ thể lượt dọn nơi khác, ít ruộng nhà cửa vì mà hoang phế.

Đám phỉ khấu núi cũng trở thành vấn đề đau đầu của quan phủ.

Bọn họ đến núi Hổ Đầu buổi trưa.

Tiết trời cuối thu, cây cỏ tiêu điều, trung âm u, mấy ngày thấy ánh mặt trời.

Đoàn tìm một chỗ chân núi nghỉ ngơi, chuẩn ăn chút gì đó, đó liền trực tiếp xông lên, tiêu diệt bộ phỉ khấu núi.

Sở Thiếu Duật trợn mắt há hốc mồm: “Cái , chúng lập kế hoạch , phái lên núi dò la tình hình ?”

Cái gì cũng , cứ thế xông lên, ?

Tuy từng diệt phỉ, nhưng cũng qua, ai như bọn họ, chuẩn xông lên.

Tuyên Hoài Khanh bình tĩnh : “Trước khi tới phái đến quan phủ tìm hiểu tình hình núi Hổ Đầu .”

Quan phủ từng phái diệt phỉ, khẳng định hiểu về nơi , tuy thể nhiều, nhưng đối với bọn họ đủ.

Còn kế hoạch tác chiến, đó là cái gì? Có Úc Ly, vị Nam Quận vương ở đây, căn bản cần thiết!

Cứ theo nàng xông lên là !

Sở Thiếu Duật: “…”

Chờ thấy Úc Ly đang bình tĩnh ăn cơm trưa, đột nhiên cũng bình tĩnh theo.

Thôi , hiểu , nàng ở đây, hình như cũng cần kế hoạch gì sất, xông lên là xong.

Dưới vũ lực cường đại, âm mưu quỷ kế đều vô dụng, bao nhiêu kế hoạch cũng bằng .

Tuyên Hoài Khanh vốn tưởng sẽ còn gì nữa, ai ngờ chấp nhận nhanh như , cũng chút kinh ngạc.

Chờ thấy Sở Thiếu Duật sán gần Úc Ly, “biểu tẩu” “biểu tẩu” nọ, bộ dạng sùng bái ngốc nghếch, cuối cùng cũng hiểu , đây là một phàm nhân nữa thần phục vũ lực cường đại của Nam Quận vương.

Ăn uống no đủ, Úc Ly liền lên.

Sở Thiếu Duật theo bên cạnh, ân cần hỏi: “Biểu tẩu, tẩu ăn thêm chút gì ? Con còn một túi bánh bao ăn hết.”

“Không cần, cứ giữ .”

Sở Thiếu Duật “ồ” một tiếng, đem bánh bao giao cho thị vệ bên cạnh, đó mặt đầy mong chờ nàng, xoa tay, chuẩn theo.

Chỉ là bắt đầu lên núi, phát hiện tốc độ của Úc Ly quá nhanh, như quỷ mị xuyên qua rừng cây, thoáng cái thấy bóng , chạy gãy chân cũng đuổi kịp.

Khi bọn họ đuổi tới nơi, phỉ khấu núi Hổ Đầu giải quyết xong, la liệt đầy đất, bọn họ còn đất dụng võ.

Việc họ thể , chính là canh giữ các con đường xuống núi, cho tên nào trốn thoát.

Phỉ khấu núi Hổ Đầu hơn 300 tên, tội ác tày trời, quan phủ vài tiễu phạt đều thất bại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-534pn.html.]

Nào ngờ , dùng đến một canh giờ giải quyết xong. Chuyện truyền , cũng khiến đời tâm phục khẩu phục, một nữa cảm khái Nam Quận vương một đủ để địch thiên quân vạn mã.

Diệt phỉ ở núi Hổ Đầu đối với Úc Ly, ngay cả khởi động cũng tính, chỉ là bắt đầu.

Lần ngoài, nàng xem kỹ bản đồ, đ.á.n.h dấu mấy nơi phỉ khấu chiếm cứ. Đã tới , thể nào chỉ tiêu diệt một chỗ.

Ngoài núi Hổ Đầu là nàng tự tay, để đạt hiệu quả răn đe, những nơi tiếp theo, nàng mấy động thủ, để Tuyên Hoài Khanh dẫn , kiểm tra thành quả thể thuật của bọn họ, ngay cả Sở Thiếu Duật cũng tham gia.

Cứ như qua mấy ngày, vài ổ phỉ nguy hại bá tánh tiêu diệt, từng tin thắng trận truyền về kinh thành.

Mọi từ kinh ngạc lúc đầu đến c.h.ế.t lặng về .

Chờ bọn họ , Nam Quận vương ngay cả hải tặc ở bãi Tào Thủy cũng dẹp yên, đều sợ hãi kinh ngạc.

Bãi Tào Thủy là một nơi cực kỳ đặc thù, là một hòn đảo giữa sông, nơi đó ít ngư dân sinh sống, ngư long hỗn tạp. Từ tiền triều tồn tại ít vấn đề lịch sử, tình huống phức tạp. Hải tặc sống ở đây, ngày thường là ngư dân, khi cần liền hóa thành hải tặc, cướp bóc thương thuyền và qua đường.

Quan phủ bọn chúng, biện pháp đều dùng hết, mấy chiêu an, cuối cùng đều thất bại.

Nào ngờ Úc Ly tay, trực tiếp san bằng bãi Tào Thủy.

Là san bằng.

Nàng gì đám ngư dân, chỉ là san bằng nơi họ ở, khiến họ thể nhận sự trợ giúp của quan phủ mà di dời, lúc vấn đề đều giải quyết.

Mọi : “…”

Cũng quá đơn giản thô bạo, khiến tức điên!

Không đúng, cái thật đáng sợ!

Nàng san bằng bãi Tào Thủy, đám ngư dân sống ở đó dọn về đất liền.

Những ở kinh thành đang chú ý việc diệt phỉ của Nam Quận vương đều ngây như phỗng.

Bọn họ tuy nàng diệt phỉ sẽ vấn đề gì, nhưng cũng nàng "mãng" như , suy xét hậu quả —— dù c.h.ế.t .

Một đám tụ xì xào bàn tán.

“…Nghe lúc đó là ban ngày, đột nhiên động đất, ngư dân ở bãi Tào Thủy sợ hãi, ngay cả hành lý cũng kịp thu dọn, vội vàng dắt già trẻ lớn bé lên thuyền bờ, rời khỏi đảo. Khi đảo còn một ai, bãi Tào Thủy đột nhiên san bằng trong trận động đất, thậm chí nước sông chảy ngược, biến thành một biển nước mênh mông.”

“Trận động đất , hình như chỉ xảy ở bãi Tào Thủy, bên bờ thì gì bất thường.”

“Các ngươi xem, động đất chỉ chấn ở bãi Tào Thủy, mà chấn chỗ khác?”

“Cái …”

“…”

Mọi , trong lòng đều hiện lên một ý nghĩ: Không là Nam Quận vương đấy chứ?

Chẳng lẽ nàng còn khả năng băng sơn nứt vỡ thật?

Nhìn thấy Phó Văn Tiêu, nhịn liếc vài cái, lấy hết can đảm hỏi: “Trấn Quốc công, Nam Quận vương ngày thường… cũng như ?”

Phó Văn Tiêu thong dong : “Như thế nào?”

“Chính là… Nghe nàng ở tỉnh Nam Quận cũng từng diệt phỉ, khi đó nàng cũng như ?”

Chuyện Úc Ly diệt phỉ ở tỉnh Nam Quận còn là bí mật. Tuyên Hoài Khanh từng dâng tấu lên Nữ hoàng, còn Tuần phủ tỉnh Nam Quận và các quan viên khác cũng đều dâng tấu, đều là vì Úc Ly mà thỉnh công.

Tuy hiện tại Úc Ly sách phong Nam Quận vương, nhưng công lao của nàng cũng thể che giấu.

Còn vì chờ đến khi Nữ hoàng đăng cơ mới thỉnh công, đều hiểu. Nếu tiên đế còn tại vị, e là sẽ vui khi thấy Trấn Quốc công phu nhân lập đại công như , hơn nữa với tính keo kiệt của tiên đế, e là sẽ đè chuyện xuống, chuyện ban thưởng.

Trong mắt tiên đế, phụ nữ cần quá lợi hại, dù là kỳ nhân dị sĩ, nên ở yên thì cứ ở yên.

Phó Văn Tiêu đối phương , khỏi , đáp: “Vương gia xưa nay đều như .”

Xưa nay đều như !

Bốn chữ coi như trả lời nghi vấn của đối phương, khiến đều im lặng.

Nguyên lai đêm cung biến, Nam Quận vương Úc Ly lấy sức một bình định phản loạn tính là gì, diệt phỉ, còn thể trời long đất lở, dọa đám phỉ khấu sợ vãi quần.

Quốc triều kỳ nhân dị sĩ như , lo gì thịnh vượng?

Nữ hoàng trong tay thần tử lợi hại như , cũng là điềm lành. Ngay cả trời cao cũng về phía Nữ hoàng, Nữ hoàng đăng cơ là thuận theo thiên mệnh.

Trước khi Úc Ly trở về, khí trong dân gian lặng lẽ chuyển biến.

Nữ hoàng và Phó Văn Tiêu đối với chuyện trong lòng hiểu rõ, đều chỉ .

Bất quá, vì Úc Ly chạy đến tận bãi Tào Thủy, khiến cho chuyến vốn chỉ cần sáu bảy ngày, cuối cùng biến thành mười ngày.

Phó Văn Tiêu chờ đến mòn mỏi, mỗi ngày bận xong việc, đều sẽ cổng thành dạo một vòng.

Người thấy đều hiểu, Trấn Quốc công đây là đang đợi Nam Quận vương trở về.

Lúc , bọn họ cuối cùng cũng nhớ , hôn lễ của Nam Quận vương và Trấn Quốc công sắp tới, mà Nam Quận vương còn đang ở bên ngoài diệt phỉ, kịp về ?

Nghĩ đến đây, ít thầm nôn nóng, hận thể lập tức thấy Nam Quận vương, giục nàng mau trở về, ngàn vạn đừng bỏ lỡ hôn lễ.

Cũng bọn họ lo cho Trấn Quốc công, mà là vì đây là hôn lễ đầu tiên Lễ Bộ tổ chức cho con trai ruột của Nữ hoàng khi bà đăng cơ. Nếu thuận lợi, e là Nữ hoàng tâm trạng sẽ , hoàng thất cũng trở thành trò .

Chuyện liên quan đến thể diện hoàng gia, vẫn sốt sắng.

Ngày , Phó Văn Tiêu cổng thành, mãi đến khi cổng thành sắp đóng, một đoàn nhân mã rốt cuộc cũng về đến kinh thành.

Phó Văn Tiêu vén rèm xe, thấy kỵ sĩ dẫn đầu, mặt lộ nụ .

Chàng gọi một tiếng: “Ly Nương!”

 

 

 

 

 

 

 

Loading...