Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 532:pn

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:42:35
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Phó Văn Tiêu ở trong cung bận rộn mấy ngày mới trở về.

Mấy ngày nay, trong cung tổ chức tang lễ cho lão hoàng đế, chuẩn đại điển đăng cơ cho Nguyên An trưởng công chúa, công việc dồn dập, bận tối mày tối mặt, Phó Văn Tiêu đặc biệt bận rộn.

Vào ngày đại điển đăng cơ, Úc Ly mời cung, tham dự lễ đăng cơ của nữ hoàng.

Trên điện Kim Loan, nữ hoàng vận đế phục mười hai chương, uy nghi thiên thành, nâng bảo tỷ tượng trưng cho quyền lực đế vương, từng bước tới, chậm rãi lên long ỷ, trở thành vị nữ hoàng đầu tiên của Đại Khánh triều.

Văn võ bá quan cúi đầu bái lạy, hô to: “Ngô hoàng vạn tuế.”

Đại điển đăng cơ kết thúc, chính là luận công hành thưởng.

Úc Ly vì công lao cứu giá và bình định phản loạn, sách phong Nam Quận vương.

Nam địa một tỉnh là Nam Quận, nữ hoàng đem Nam Quận ban cho Úc Ly đất phong, phong nàng Nam Quận vương.

Khi triều đình tuyên bố việc , điện phản đối lác đác vài , thậm chí ít triều thần và tông thất đều im lặng.

Bọn họ trong lòng Úc Ly công lớn, nhưng công lao đó lớn đến mức nào, cũng cái gọi là "cứu giá" là ý gì.

Thậm chí cho rằng, công lao cứu giá chỉ là chuyện của lão hoàng đế lúc , khi đó lão hoàng đế keo kiệt chỉ thưởng một tấm kim bài, hành động của nữ hoàng là để thu phục nhân tâm.

Nguyên bản bọn họ cho rằng, nữ hoàng nhiều nhất sẽ phong Hầu cho nàng, ai ngờ trực tiếp sách phong Dị họ vương, cũng là vị nữ Dị họ vương đầu tiên từ xưa đến nay.

Tuy cảm thấy việc , nhưng trong triều chịu ân huệ của Úc Ly thật sự quá nhiều. Người nhà của bọn họ nhờ nàng mà thoát khỏi cảnh du côn g.i.ế.c hại, nhục, bảo tính mạng, ân tình như , khó thể báo đáp.

Hơn nữa công lao bình định phản loạn của nàng thật sự quá lớn, căn bản thể phản đối, cuối cùng chỉ đành im lặng.

Đại điển đăng cơ kết thúc, Úc Ly, vị Nam Quận vương tân nhiệm, cũng rời khỏi hoàng cung.

Dọc đường , ít hướng nàng chúc mừng, đặc biệt là những quen như Thụy Vương, Uy Viễn hầu Phương Bích Hạc và Tuyên Hoài Khanh, ai nấy đều rạng rỡ.

“Nam Quận vương, chúc mừng.”

Úc Ly ban đầu chút quen khi gọi là Nam Quận vương, nhưng nhiều cũng thành quen.

Chỉ là một cái xưng hô thôi, dù bọn họ đang gọi .

Thư Sách

đều tới chúc mừng, khó tránh khỏi trì hoãn chút thời gian. Chờ nàng khỏi cửa cung, bước lên xe ngựa, mới phát hiện trong xe chờ.

“Tiêu ca!” Nàng hai mắt sáng ngời, lộ nụ .

Đã mấy ngày gặp , dù gặp cũng là vội vội vàng vàng, xung quanh nhiều mắt tạp, hai vợ chồng cũng dám gì, lâu họ ở riêng bên .

Nam nhân trong xe vươn tay về phía nàng, kéo nàng lòng ôm lấy.

Chàng cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, lướt dần xuống, cuối cùng dừng cánh môi ấm áp.

Xe ngựa bắt đầu chạy, tiếng vó ngựa lộc cộc, tiếng chuông vang lên, che lấp động tĩnh bên trong xe.

Rèm xe buông xuống, ánh sáng trong xe mờ ảo.

Một lúc lâu , nhẹ vuốt tóc nàng, giọng khàn khàn mang theo ý vang lên: “Ly Nương, nàng chính là Nam Quận vương, chỉ mong Vương gia chê chỉ là một Quốc công, xứng với Vương gia.”

Lời thật ủy khuất, như thể sợ nàng cư địa vị cao sẽ vứt bỏ .

Úc Ly : “ Chàng vẫn là con trai ruột của Nữ hoàng mà.”

“Con trai Nữ hoàng cũng chỉ là Quốc công, đến lúc đó Vương phủ ban thưởng, e là phận Quốc công cũng giữ Vương gia, buổi tối chỉ thể một lẻ bóng…”

Úc Ly tuy đôi khi "diễn", nhưng , vẫn chút chịu nổi.

Nàng quả thực mềm lòng với chiêu . Chỉ cần tỏ yếu thế, nàng liền nhịn mà thuận theo. Đã là bạn đời, nên thấu hiểu lẫn , cho đối phương an tâm là điều nên .

“Yên tâm, sẽ bỏ .” Nàng bảo đảm: “Đến lúc đó ở cả hai nơi, theo .”

Phó Văn Tiêu khúc khích, tiếp tục hôn nàng: “Được, chỉ cần A Ly chê .”

Úc Ly thầm nghĩ, thể chê con trai Nữ hoàng , huống hồ thế gian khó tìm đàn ông nào mắt, ưu tú và chất lượng như , nàng ngốc mà bỏ để chọn kém hơn?

Đương nhiên, quan trọng nhất là, nàng cũng thích mới .

**

Trở Trấn Quốc công phủ, Trung thúc dẫn theo hạ nhân trong phủ đón, sôi nổi chúc mừng Úc Ly.

Tin tức Úc Ly sách phong Nam Quận vương truyền , hạ nhân trong phủ tuy chút bối rối nên xưng hô với phu nhân thế nào, nhưng đây vẫn là một chuyện vui.

Quan trọng nhất là, với năng lực của phu nhân, nàng xứng đáng.

Không ai thể nghi ngờ công lao của nàng, Nữ hoàng sách phong nàng Vương, danh xứng với thật, là công lao thực sự tích lũy mà nên.

Chu thị cũng tươi rạng rỡ, cho chuẩn yến tiệc chúc mừng.

Ăn cơm xong, chuyện thêm một lát, Chu thị liền thúc giục hai nghỉ ngơi, lo bọn họ mệt.

Bận rộn mấy ngày, Phó Văn Tiêu cũng vô cùng mệt mỏi, lập tức chối từ, kéo Úc Ly về phòng.

Trở về phòng tắm rửa xong, hai rốt cuộc cũng giường.

Phó Văn Tiêu vươn tay ôm cô nương bên cạnh lòng, nhẹ nhàng cọ mặt nàng, : “Ly Nương, đều mừng cho nàng đó.”

Chàng , ánh hào quang nàng là thể che giấu, quan hệ giới tính, chỉ vì nàng là Úc Ly.

Khi đời đều thấy nàng, con nàng, sẽ tự đáy lòng mà hướng về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-532pn.html.]

Có thể cùng một cô nương như tương ngộ, hứa hẹn, bạn, lẽ thật sự là vận may mấy đời tích góp mới . Những khổ cực từng chịu đựng, rốt cuộc cũng tan biến.

Úc Ly “ừ” một tiếng: “Bọn họ đều .”

Người thật lòng mừng cho nàng, đều là . Suy nghĩ của nàng chính là đơn giản như , quá nhiều phức tạp. Những thứ quá phức tạp nàng lười phản ứng, thể dùng vũ lực giải quyết thì đều là chuyện.

Phó Văn Tiêu khẽ , : “Ly Nương, chúng tổ chức hôn lễ .”

Mọi chuyện rốt cuộc định, cho nàng một hôn lễ long trọng, cũng là cho chính một hôn lễ.

Hôn lễ lúc quá sơ sài, quá vội vàng, ủy khuất nàng, cũng ủy khuất chính , cả thế gian đều chúc phúc cho họ.

Úc Ly kỳ thực mấy để ý chuyện hôn lễ, tuy từng xem Mạc Ngọc Thiền xuất giá náo nhiệt, nhưng cũng chỉ là tò mò về phong tục cưới hỏi ở thế giới , còn bản cũng . thấy vẻ để tâm, nàng tự nhiên phản đối: “Được thôi, với mẫu một tiếng, mẫu hẳn là thể tham gia.”

Mặt lộ nụ : “Tự nhiên là thể. Ta thưa chuyện với mẫu , cũng thể ủy khuất nàng.” Sau đó chút ngượng ngùng: “Kỳ thực hôm qua mẫu bảo Khâm Thiên Giám chọn ngày, sẽ tự chủ trì hôn lễ cho chúng .”

Nữ hoàng , Úc Ly càng ý kiến, nàng vẫn tương đối hiếu thuận với trưởng bối.

Hai ôm chuyện, tuy thể mệt, nhưng ngủ, quý trọng sự yên tĩnh hiện tại.

Bọn họ lâu bên nhàn nhã tán gẫu như .

Phó Văn Tiêu lải nhải kể cho nàng nhiều, về mấy ngày ở Dưỡng Tâm Điện hầu bệnh, cùng những lời lão hoàng đế lúc hấp hối…

“Ta đáp ứng cữu cữu, sẽ hoàng đế.” Giọng chút thấp: “Cữu cữu cam lòng, nhưng ngài thua . Bất kể ngài đồng ý , sự thành, mẫu đều sẽ đăng cơ, là điều ngài thể ngăn cản…”

Úc Ly hỏi : “Vậy hoàng đế ?”

“Không .” Chàng bình tĩnh : “Đó là điều mong . Từ nhỏ , cữu cữu bao giờ hy vọng hoàng đế.”

Có lẽ năm đó khi Hoàng Thái hậu còn tại thế, từng nghĩ tới việc để cháu ngoại kế thừa huyết mạch của hoàng đế. Chính vì tâm tư đó của bà, mà lão hoàng đế vẫn luôn đề phòng.

Nguyên An trưởng công chúa thể lấy nữ tử đăng cơ đế, nhưng Phó Văn Tiêu tuyệt đối thể.

Chiếu thư lập Nguyên An trưởng công chúa đăng cơ, là sự thỏa hiệp cuối cùng của lão hoàng đế.

Hoàng Thái hậu dã tâm của con gái, chỉ là bà cũng nữ tử phá vỡ gông xiềng thế tục, phá vỡ thành kiến của đời là quá khó khăn.

Bà đau lòng cho con gái, chỉ thể cố gắng hết sức lót đường cho nàng.

Phó Văn Tiêu hiểu rõ những điều . Lúc lão hoàng đế hấp hối, rốt cuộc đưa lời hứa, để lão hoàng đế thể hạ quyết tâm, truyền ngôi cho Nguyên An trưởng công chúa.

“Không .” Úc Ly : “ Chàng hoàng đế cũng , chúng cùng khắp đại giang nam bắc, trời cao biển rộng, tương lai chúng cùng biển chơi.”

Bất kể gì ngon, gì vui, nàng bây giờ đều nghĩ đến . Nếu thể dắt cùng , đương nhiên là .

Phó Văn Tiêu ôm nàng lòng, rốt cuộc cũng vui vẻ thành tiếng.

Thật , bắt đầu mong chờ, những ngày tháng cùng nàng nắm tay đồng du non sông gấm vóc, khắp thiên sơn vạn thủy, thưởng ngoạn phong cảnh thế gian.

Đó nhất định sẽ là một trải nghiệm vô cùng .

**

Tuy phong vương khác họ nhưng cuộc sống của Úc Ly cũng đổi, nếu , cũng là gần đây đặc biệt bận rộn hơn một chút.

Người đến cửa bái phỏng quá nhiều, đều là cố ý tới lấy lòng vị Nam Quận vương .

Ngoài , còn mang lễ vật đến cảm tạ. Ngày đó nàng dẹp loạn trong kinh thành cứu ít , bọn họ đều ghi nhớ trong lòng.

Úc Ly giỏi ứng phó mấy chuyện , nhưng là tâm ý của , cũng tiện từ chối ngoài cửa, chỉ thể căng da đầu tiếp đãi.

Vài , nàng chút chịu nổi, trực tiếp trốn trong cung.

Nữ hoàng chuyện, nhịn , nhưng cũng tính tình của nàng, liền : “Con nếu thích, cứ để Tiêu Nhi ứng phó, ai dám gì con .”

Quy củ lễ nghi đời đều do con đặt , dù nàng thất lễ, cũng ai dám gì.

Úc Ly ăn điểm tâm, : “Tiêu ca dạo bận lắm, tiện phiền mãi.”

Tân đế đăng cơ, công việc cần thật sự quá nhiều, ngay cả Nữ hoàng cũng bận đến mức mỗi ngày chỉ ngủ hai canh giờ. Là con trai ruột, Phó Văn Tiêu khẳng định giúp bà.

Năng lực của bày ở đó, quá dễ dùng, Nữ hoàng thể nào trọng dụng.

Nữ hoàng ho nhẹ một tiếng, đối với việc ném quá nhiều việc cho con trai, bà chút áy náy nào, : “Chờ qua trận .” Ngược hỏi: “Ly Nương, hôn lễ của các con định mùng mười tháng , lúc là tiết Lập Đông. Con ý kiến gì , thể với Ngọc Trúc.”

Ngọc Trúc cô cô bây giờ là nữ quan bên cạnh Nữ hoàng.

Úc Ly lắc đầu: “Con cũng ý kiến gì, xem .”

Nàng là đầu thành , đối với hôn lễ ở thế giới cũng hiểu, vẫn là để bọn họ lo liệu.

Chờ Úc Ly từ chỗ Nữ hoàng rời , nàng nhận thêm một nhiệm vụ diệt phỉ.

Cách hôn lễ còn hơn nửa tháng, nàng cũng , hơn nữa diệt phỉ cũng coi như là nghề cũ, tất nhiên là vui vẻ nhận lời.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...