Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 529:529
Cập nhật lúc: 2025-11-01 09:49:37
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi mắt ngài như thấy gì, vươn tay quờ quạng trong trung, miệng lẩm bẩm gọi tên , lộ rõ vẻ cam lòng và tuyệt vọng.
Phó Văn Tiêu nắm lấy tay ngài, ghé sát tai, : “Cậu, con từng với ngài, con màng ngôi vị hoàng đế, con vĩnh viễn sẽ hoàng đế.”
Lão hoàng đế thở dốc nặng, nhưng vẫn lời .
Ngài gắt gao chằm chằm , Phó Văn Tiêu sắc mặt bất biến, thản nhiên .
Phúc Tuệ công chúa bên cạnh kinh ngạc qua, vô cùng giật .
Hiện giờ thế cục , chỉ cần Nguyên An trưởng công chúa đăng cơ, là con trai duy nhất của bà, Phó Văn Tiêu chính là Thái tử, là đế vương đời kế tiếp.
Nguyên An trưởng công chúa tuổi tác cao, thể sinh con nữa, cũng thể để ngôi vị rơi tay kẻ khác, đem hoàng vị trả cho đám cháu chắt , lựa chọn duy nhất chính là Phó Văn Tiêu.
như , hơn nữa xem thần sắc, cũng để hù dọa lừa gạt lão hoàng đế.
Phó Văn Tiêu cũng khinh thường , xưa nay quang minh lạc, một lời ngàn vàng, một khi , tuyệt đối sẽ nuốt lời.
Chẳng lẽ thật sự thể vứt bỏ ngôi vị chí tôn ?
Đột nhiên, lão hoàng đế lộ một nụ : “Tốt, … Tiêu Nhi của trẫm…” Ngài nặng nề thở hổn hển một , đứt quãng : “Người , gọi, gọi Đế sư…”
Phúc Tuệ công chúa hồn, vội bảo Lý Mậu gọi Diêu Đế sư đang chờ bên ngoài Dưỡng Tâm Điện .
Diêu Đế sư tóc bạc trắng, đường chút khập khiễng.
Vì tuổi tác cao, hai năm gần đây Diêu Đế sư đều ở trong nhà, ít khi rời phủ. Khi trong cung truyền tin lão hoàng đế bệnh nặng, ông vội vội vàng vàng triều phục cung.
Là Đế sư tiên đế bổ nhiệm, phận của ông vô cùng quý trọng, ngay cả lão hoàng đế cũng lễ ngộ vài phần.
Nhìn thấy lão hoàng đế đang thống khổ thở dốc giường, Diêu Đế sư hiểu rõ ngài sắp băng hà, mặt lộ vẻ khổ sở, tiến lên cúi đầu thật sâu.
Lão hoàng đế khó nhọc : “Đế… sư, soạn… chỉ…”
Diêu Đế sư run rẩy cúi sát , lão hoàng đế đứt quãng, cho mài mực soạn thánh chỉ.
Khi ông xong thánh chỉ, đóng ngọc tỷ lên, đầu liền thấy lão hoàng đế trợn tròn mắt, mang theo vẻ cam lòng và tuyệt vọng sâu sắc, cứ thế thống khổ mà nuốt thở cuối cùng.
“Thánh nhân ——”
**
Đêm khuya tĩnh lặng, con đường dẫn hoàng cung, vang lên một trận tiếng vó ngựa.
Người dân gần đó thấy động tĩnh, sợ hãi thôi, đóng chặt cửa nhà, sợ bên ngoài xông .
Một toán binh mã đến cửa cung, Tam hoàng tử dẫn đầu lạnh lùng : “Phá cửa, xông !”
Cấm vệ gác cửa cung tiến lên ngăn cản.
“Dừng tay!” Tuyên Hoài Khanh dẫn một đám cấm vệ chạy tới, phẫn nộ quát: “Tam hoàng tử, Việt Quận vương, đây là hoàng cung, các ngươi còn mau lui !”
Tam hoàng tử hô to: “Nguyên An trưởng công chúa khống chế triều chính, mưu hại đế vương! Bọn hôm nay chính là thanh quân sườn, trừ nịnh thần!”
Tướng sĩ phía cũng hô theo: “Thanh quân sườn, trừ nịnh thần!”
“Thanh quân sườn, trừ nịnh thần!”
“Thanh quân sườn, trừ nịnh thần!”
“…”
Tiếng hô vang vọng trời cao, xuyên qua tường cung, lan bốn phía.
Việt Quận vương lưng ngựa, cửa cung đóng chặt, đôi mắt như lửa thiêu đốt. Mưu hoa lâu như , rốt cuộc cũng đến bước .
Hắn lão hoàng đế dù c.h.ế.t cũng nhắm mắt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-529529.html.]
Hắn Nguyên An trưởng công chúa lưu tiếng muôn đời, đừng hòng thuận lợi đăng cơ!
Tuyên Hoài Khanh canh giữ cửa cung, dẫn cấm vệ giao chiến với đám . Trước cửa cung một trận binh đao vang lên, mùi m.á.u tanh xộc mũi.
Ngay lúc cấm vệ sắp địch nổi, trong con phố tối đen, một cưỡi hắc mã lao tới.
Thư Sách
Khi thoáng thấy lưng hắc mã, Tuyên Hoài Khanh đầu tiên là sững sờ, đó mừng rỡ.
“Úc cô nương!” Hắn hô to một tiếng.
Úc Ly giục ngựa xông tới, hai chân kẹp bụng ngựa, một tay cầm trường thương, như chốn .
Nhìn thấy nàng, Việt Quận vương thần sắc đại biến, lập tức lộn xuống ngựa.
Những khác phản ứng nhanh bằng, đặc biệt là Tam hoàng tử. Khi nàng đến gần, ngựa của bọn họ đột nhiên khuỵu chân xuống, bọn họ bất ngờ kịp phòng, ngã nhào từ lưng ngựa xuống đất, ngã đến ngớ cả .
Thấy cảnh , Tuyên Hoài Khanh suýt nữa thì bật .
Còn động thủ, kỵ binh địch giải quyết, chỉ còn một đám lính cầm vũ khí mờ mịt quanh, nhất thời phản ứng thế nào.
Lúc , Úc Ly lật xuống ngựa, vài chiêu liền giải quyết đám lính xung quanh, đến cửa cung.
Tuyên Hoài Khanh cao hứng tới gần, chào nàng: “Úc cô nương!”
Lần rốt cuộc cần giả vờ quen nàng.
Việt Quận vương vài binh lính che chở, thấy Tuyên Hoài Khanh gọi “Úc cô nương”, thần sắc đại biến, nháy mắt hiểu , đôi mắt gắt gao chằm chằm hướng cửa cung, trán nổi gân xanh.
Tuyên Hoài Khanh quen Trấn Quốc công phu nhân, chẳng là…
Tam hoàng tử đỡ dậy, cũng ý thức đúng: “Các ngươi…”
Trong lòng dâng lên một dự cảm bất hảo. Nếu Tuyên Hoài Khanh và Trấn Quốc công phu nhân quen , hơn nữa giao tình tệ, ba ngàn Trấn Nam quân ngoài thành…
Trong lòng Tam hoàng tử, lão hoàng đế triệu Tuyên Hoài Khanh về kinh, còn cho mang ba ngàn Trấn Nam quân đóng ở ngoại ô, là để đề phòng Nguyên An trưởng công chúa và Phó Văn Tiêu.
lão hoàng đế , Tuyên Hoài Khanh quen Trấn Quốc công phu nhân, thậm chí thể là của Phó Văn Tiêu.
Nếu là của Phó Văn Tiêu, khẳng định sẽ về phía Nguyên An trưởng công chúa…
Úc Ly gật đầu với Tuyên Hoài Khanh, hỏi: “Có bắt bọn họ ?”
Tuyên Hoài Khanh: “Bọn họ là loạn thần tặc tử, nếu bắt , tất trọng thưởng!”
“Được!”
Nghe Tuyên Hoài Khanh mấy câu biến bọn họ thành loạn thần tặc tử, Tam hoàng tử tức giận tím mặt.
Nguyên An trưởng công chúa lòng lang thú, mưu hại đế vương mới là loạn thần tặc tử!
Đáng tiếc, cũng chỉ tức giận một chút, bởi vì nhanh bên cạnh Úc Ly giải quyết, cũng nàng quét một thương bay , cả bay văng , nặng nề đập xuống đất.
Tam hoàng tử: “…”
Việt Quận vương chạy, đáng tiếc kịp, nhanh cũng theo vết xe đổ của Tam hoàng tử, trực tiếp quỳ rạp mặt đất.
Khoảnh khắc đó, hận ý ngập trời, ngẩng đầu chằm chằm Úc Ly.
Một Úc Ly bình định đám loạn quân .
Không chỉ cửa cung kinh ngạc, ngay cả đang quan sát tình hình từ một gác mái trong hoàng cung cũng khó tin nổi.
Tuy bọn họ Trấn Quốc công phu nhân là kỳ nhân dị sĩ, mang tuyệt kỹ, nhưng lợi hại cũng mức độ thôi chứ?
Tam hoàng tử chính là mang theo một đám binh mã tới, lượng ít, đủ để xông hoàng cung, huyết tẩy triều đình, đổi một hoàng đế mới cho Đại Khánh.