Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 527
Cập nhật lúc: 2025-11-01 09:49:35
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Úc Ly tỉnh , phát hiện trời đang mưa.
Mưa lớn lắm, lất phất từng đợt, mang theo cái lạnh đặc trưng của cuối thu.
Nàng đẩy cửa sổ , màn mưa bên ngoài. Gió thu cuốn theo mưa phùn lành lạnh tạt mặt, chốc lát , gò má ẩm ướt, lạnh băng.
Thanh Hoàn dẫn nha bưng nước rửa mặt , thấy nàng chỉ mặc trung y mỏng manh bên cửa sổ, vội cầm áo khoác choàng lên nàng.
Nàng lo lắng : “Phu nhân, ngài hóng gió ở đây, lỡ bệnh thì .”
“Ta lạnh.” Úc Ly với nàng. Nàng sợ nóng chứ sợ lạnh, chút mưa gió chẳng thấm .
Đáng tiếc các nha rõ tình trạng của nàng. Mặc dù cả năm nay thấy nàng bệnh bao giờ, trông khỏe mạnh, nhưng vóc dáng nàng nhỏ nhắn, yên lặng ở đó, vẻ mỏng manh như chịu nổi gió, luôn khiến bất giác thương tiếc, coi nàng như một nữ tử yếu đuối mà chăm sóc.
Có một , rõ ràng nàng mạnh mẽ, nhưng vẻ ngoài quá sức lừa gạt, khiến theo bản năng che chở.
Úc Ly nỡ phụ ý của các nha , ngoan ngoãn để họ kéo trang điểm, bộ y phục mùa thu dày dặn hơn.
Ăn sáng xong, Úc Ly chuyện một lát, liền chuẩn cửa.
Chu thị sắc trời bên ngoài, : “Ly Nương, trời đang mưa, con ?”
“Con đến phủ Công chúa.” Úc Ly , cũng cho bà chuyện Phó Văn Tiêu triệu cung lúc nửa đêm.
Gần đây Phó Văn Tiêu đều sớm về khuya, Chu thị ít khi thấy ban ngày, nên sáng sớm nay thấy cũng nghĩ nhiều, chỉ tưởng cửa sớm.
Không tình hình long thể của lão hoàng đế thế nào. Chuyện trong cung tạm thời để lộ tiếng gió, việc triệu Phó Văn Tiêu cung suốt đêm, hẳn là cũng tạm thời giấu giếm, cho bên ngoài .
Thân thể của đế vương liên quan đến giang sơn xã tắc, nếu tin lão hoàng đế bệnh nặng truyền , dễ gây hỗn loạn.
Tạm biệt Chu thị, Úc Ly cưỡi xe ngựa đến phủ Công chúa.
Đại môn phủ Công chúa rộng mở, sáng sớm ít khách tới thăm, phần lớn đều là quan viên đến đưa công văn cho Nguyên An trưởng công chúa.
Khi xe ngựa của Trấn Quốc công phủ tiến , nhiều đều thấy, trong lòng là Trấn Quốc công phu nhân tới.
Biết Nguyên An trưởng công chúa đang bận, Úc Ly quấy rầy, đến thiên sảnh uống ăn điểm tâm.
Nha trong phủ Công chúa nắm rõ sở thích của nàng, bánh bưng lên đều là món nàng thích, thể dùng để g.i.ế.c thời gian.
Ngồi một lát, Nguyên An trưởng công chúa liền qua.
Bà mặc một bộ hoa phục, thần sắc nghiêm nghị, cặp mắt phượng xếch lên, sắc bén uy nghiêm, uy nghi trời sinh của công chúa hoàng gia toát , khiến dám thẳng, chỉ cúi đầu thần phục.
Các triều thần ở mặt bà, ít ai dám thẳng.
Vị công chúa từ nhỏ theo nhiếp chính Hoàng Thái hậu, Hoàng Thái hậu tự tay dạy dỗ, tâm cơ thủ đoạn đều thiếu, xử lý chính vụ còn thành thục lão luyện, minh quả quyết hơn cả lão hoàng đế.
Dù các triều thần e dè phận nữ tử của bà, cũng thể thừa nhận, Nguyên An trưởng công chúa quả thực thích hợp hơn lão hoàng đế, và cả đám hoàng tử .
Nguyên An trưởng công chúa xuống, khi về phía Úc Ly, đôi mắt phượng sắc bén liền ánh lên ý , khí thế cũng dịu vài phần.
Bà : “Ly Nương tới đây?”
Úc Ly liền đem chuyện Phó Văn Tiêu triệu cung tối qua kể cho bà .
Nguyên An trưởng công chúa nâng lên uống một ngụm, thần sắc đổi, hiển nhiên việc .
Bà với Úc Ly, : “Thánh nhân long thể lắm, Tiêu Nhi chắc còn ở trong cung mấy ngày, con cần lo lắng cho nó, mấy ngày vất vả cho con .”
Úc Ly bà, tuy công chúa bà bà sắp xếp gì, nhưng thấy bộ dạng tính toán của bà, liền là cần nhọc lòng.
Nguyên An trưởng công chúa là bận rộn, chuyện với nàng vài câu lo công việc. Úc Ly ăn xong bánh, cũng dậy rời .
Đi ngang qua Nghị Sự Đường của phủ Công chúa, nàng thấy các quan viên Lục Bộ đang chờ bên ngoài, tay ôm công văn, hành lang. Ngoài hành lang, mưa thu lất phất, mang đến từng cơn gió lạnh.
Úc Ly cưỡi xe ngựa rời khỏi phủ Công chúa.
Nàng về Trấn Quốc công phủ, mà cho xe ngựa rời khỏi nội thành, ngoại thành.
Đến một con phố, nàng cho xe dừng .
“Phu nhân, ngài ạ?” Thanh Hoàn hỏi: “Hôm nay trời còn đang mưa.”
Tuy mưa lớn, nhưng cứ tí tách rơi, ở bên ngoài lâu một chút, e là quần áo giày vớ đều ướt sũng, cảm giác đó dễ chịu, cũng dễ sinh bệnh.
Úc Ly : “Ta dạo chút thôi, các ngươi về .”
Thanh Hoàn tính nàng, liền đưa cho nàng một cây dù, nhét cho nàng ít ngân lượng, phòng khi lát nữa nàng đói bụng tiền mua đồ ăn.
Tạm biệt Thanh Hoàn, Úc Ly cầm dù giấy, chậm rãi phố.
Có lẽ vì trời mưa, đường ít, ai nấy đều vội vã, trong tiết trời . Ngay cả những bá tánh bôn ba vì cuộc sống, cũng đều khoác áo tơi, đội nón, bận rộn ngừng.
Kinh thành vẫn như thường lệ, dường như gì đổi.
Úc Ly ngắm, cuộc sống của bá tánh vẫn sóng gió triều đình ảnh hưởng. Sự hỗn loạn lúc do lão hoàng đế trúng gió gây , cũng Nguyên An trưởng công chúa dẹp yên khi bà nắm quyền, khôi phục bình tĩnh.
Nàng chút hiểu .
Xưa nay việc đổi chính quyền đều sẽ ảnh hưởng đến bá tánh. Tầng lớp đáy luôn bất do kỷ, dòng chảy lịch sử cuốn , thể gì khác.
Một khi loạn lạc, nhất định kịp thời định, tuyệt đối thể ảnh hưởng đến bá tánh.
Nguyên An trưởng công chúa ở phương diện , khống chế ảnh hưởng ở mức nhỏ nhất.
Mưa dần nặng hạt, Úc Ly phát hiện giày ướt, đang định tìm chỗ trú mưa, đột nhiên thấy phía cầm ô tới.
“Tẩu tử.”
Người nọ nâng vành ô lên, lộ một khuôn mặt tuấn tú mỉm .
**
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-527.html.]
Mười lăm phút , Úc Ly trong một thất ở hậu viện lâu.
Trong phòng hương lượn lờ, Phương Bích Hạc tự rót cho nàng ly nóng ấm , hỏi: “Tẩu tử y phục , đồ của tẩu ướt cả .”
Hắn kéo một sợi dây thừng trong góc phòng.
Tiếng chuông vang lên, một nữ tử mặc trang phục nha tiến , với Úc Ly: “Phu nhân, mời theo nô tỳ.”
Úc Ly liếc một cái, theo nha xuống, một bộ y phục sạch sẽ thoải mái, trở thất.
Thư Sách
Phương Bích Hạc ở đó chờ nàng. Khi nàng xuống, rót cho nàng một ly nóng.
Trà nóng miệng, phảng phất hàn khí trong đều tan vài phần. Úc Ly bưng nóng chậm rãi uống, ngửi mùi hương thanh đạm, vẻ mặt chút hưởng thụ.
Phương Bích Hạc hỏi: “Hôm nay trời mưa, tẩu tử ngoài một ?”
“Đi dạo loanh quanh thôi.” Úc Ly bình thản đáp: “Ngược là Phương tiểu hầu gia, ở đây?”
Là Chỉ huy sứ Hoàng Thành Tư, Phương Bích Hạc vô cùng bận rộn, đột nhiên gặp đường, thể nào là trùng hợp.
Phương Bích Hạc : “Tối qua Thánh nhân triệu Trấn Quốc công cung suốt đêm, cũng long thể Thánh nhân thế nào. Nếu lỡ như… e là kinh thành sắp loạn.”
Úc Ly im lặng lắng , cầm lấy một miếng bánh bàn ăn, phát hiện hương vị tệ.
Hắn , nàng an tĩnh .
Phương Bích Hạc thấy nàng ăn ngừng, phảng phất như về thời ở huyện Sơn Bình, : “Tẩu tử, tẩu và Trấn Quốc công kinh lâu như , vẫn thể cùng tụ tập, thật là đáng tiếc.”
Nghe gọi là “Tẩu tử”, Úc Ly thần sắc chút vi diệu.
Trước nàng phận Phó Văn Tiêu, tưởng Phương Bích Hạc và là bạn bè thế giao, tiếng “Tẩu tử” cũng gì. từ khi kinh, rõ tình hình của hào môn quý tộc, nàng luôn cảm thấy tiếng “Tẩu tử” của Phương Bích Hạc thật quái dị.
Phương Bích Hạc buông tay: “Không còn cách nào, ở huyện Sơn Bình gọi quen .”
Quan hệ giữa và Phó Văn Tiêu tính là , nhưng cũng thiết gì, chỉ là cùng là con cháu huân quý, khó tránh khỏi giao tiếp.
Ở nam địa, mạng của là do Úc Ly và nàng cứu, trong lòng cảm kích, gọi một tiếng “Tẩu tử” cũng là nên.
Hai chuyện một lát, Phương Bích Hạc dậy rời .
Trước khi , với Úc Ly: “Chờ qua trận bận rộn , tại hạ sẽ đến Trấn Quốc công phủ bái phỏng, hy vọng tẩu tử còn nhận bằng hữu .”
Úc Ly gật đầu: “Tất nhiên.”
Nhìn rời , Úc Ly trong thất thảnh thơi uống . Cửa sổ thất mở , thể thấy cảnh thu trong màn mưa ngoài cửa sổ.
Chờ mưa ngớt một chút, Úc Ly dậy rời khỏi lâu.
**
Mấy ngày tiếp theo, Phó Văn Tiêu vẫn về, nhưng mỗi ngày chạng vạng, đều cho mang thư tay về, trong thư cũng gì quan trọng, chỉ là tán gẫu linh tinh.
Dù thư cướp, xem xong cũng chỉ tưởng là chuyện phiếm giữa phu thê, tin tức gì hữu dụng.
Úc Ly thể từ những lời tán gẫu , ở trong cung ăn ở đều , mắt cũng việc gì, thể lão hoàng đế vẫn còn đang cầm cự.
Hứa đại phu cũng triệu cung, và cũng .
Từ đó thể thấy, tình hình của lão hoàng đế nghiêm trọng, thảo nào thể cung, ở đó canh giữ.
Chuyện lão hoàng đế bệnh nặng cuối cùng thể giấu .
Không khí kinh thành trở nên khẩn trương, ngay cả bá tánh chữ cũng thể cảm nhận thở mưa gió sắp đến, trong lòng ít nhiều chút lo lắng.
Thiên tử bệnh nặng, trữ quân định, khó tránh khỏi là một trận tanh phong huyết vũ.
Ngày chạng vạng, Úc Ly đang dẫn hai đứa nhỏ chơi cùng hổ lớn, đột nhiên thấy quản gia Trung thúc vội vã tới.
“Phu nhân.” Trung thúc đè thấp giọng: “Trong cung tin tức, long thể Thánh nhân e là… Vừa ít đại thần đều cung hầu bệnh.”
Úc Ly mày nhướng, gật đầu tỏ vẻ .
Từ khi thu, trời tối luôn sớm.
Ăn cơm chiều xong, Úc Ly chuyện với Chu thị một lát, liền trở về phòng nghỉ ngơi.
Vừa nghỉ lâu, hạ nhân tới gõ cửa.
Úc Ly mặc chỉnh tề , liền thấy Trung thúc, nôn nóng : “Phu nhân, Tam hoàng tử và Việt Quận vương động thủ , tư binh Tam hoàng tử nuôi dưỡng thành.”
Ông chút gấp, ngờ Tam hoàng tử dám nuôi tư binh, đây là tạo phản!
Úc Ly xong, cảm giác chuyện cuối cùng cũng đến, đồng thời cũng cảm thấy chờ đủ lâu.
Đang chuyện, thị vệ chạy tới, vội vàng: “Phu nhân, một đám quan binh đang tiến về phủ chúng , bảo ngài ngoài, đón ngài cung.”
Trung thúc đối phương đang tính toán gì.
Đây là thừa dịp Quốc công gia ở đây, tay với nữ quyến trong phủ, nhất là bắt họ, đến lúc đó thể dùng con tin uy h.i.ế.p Nguyên An trưởng công chúa và Quốc công gia.
Ông tức giận đến nghiến chặt hàm, thầm mắng Tam hoàng tử và Việt Quận vương là súc sinh, nhưng cũng loại chuyện xưa nay hiếm, cũng bất ngờ.
Lúc , Úc Ly mở miệng: “Mang trường thương của tới!”
“Hả?”
Mọi xung quanh đều sững sờ, nhưng nhanh phản ứng , vội vàng chạy lấy trường thương.
Lúc thể thấy tiếng ồn ào bên ngoài, thậm chí bắt đầu đập cửa “ầm ầm”, phá cổng Trấn Quốc công phủ.
Chu thị đang nghỉ ngơi trong phòng đ.á.n.h thức, hoảng loạn chạy .