Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 520
Cập nhật lúc: 2025-11-01 08:50:48
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tam hoàng tử là quan tâm đến sống c.h.ế.t của Lục hoàng tử nhất. Khi tin Phó Văn Tiêu thật sự tìm Lục hoàng tử về, phản ứng đầu tiên của là vui.
Hắn nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng phái nhân cơ hội động thủ, vẫn để Phó Văn Tiêu bình an đưa về?
khi Lục hoàng tử tuy cứu về, song đôi mắt xảy chuyện, khỏi mừng thầm.
“Mắt Lão Lục thật sự thấy nữa ?” Tam hoàng tử hưng phấn hỏi.
“Vâng.” Thuộc hạ bẩm báo: “Nghe lúc Lục hoàng tử gấu đen đuổi theo, vô ý ngã xuống núi, một mắt cành cây nhọn đ.â.m trúng. Khi ngài khiêng về, mặt đầy máu…”
Tin tức khiến Tam hoàng tử hưng phấn đến run cả . Mấy năm gần đây, đấu ngang sức với chỉ Lục hoàng tử. Các khác hoặc là ngu xuẩn, hoặc là tàn phế, hoặc là màng tranh đoạt, đáng lo ngại. Hắn vẫn luôn coi Lục hoàng tử là cái gai trong mắt, chỉ cần thể loại bỏ Lục hoàng tử, ngôi vị hoàng đế tương lai còn là của ?
Mẫu tộc của Lục hoàng tử là Anh Quốc công phủ, triều thần ủng hộ ít.
Tam hoàng tử trong lòng rõ, nhà đẻ Khang gia của thể so với Anh Quốc công phủ, đặc biệt là Khang gia còn, còn suýt chút nữa những chuyện Khang gia liên lụy, nhà đẻ giúp gì. Nếu Thái Tử qua đời, Nhị hoàng tử giam cầm, may mắn trở thành hoàng tử lớn tuổi nhất của Thánh nhân, đương nhiên nhận sự ủng hộ của đông đảo triều thần, e là thật sự đè nổi Lục hoàng tử.
Tam hoàng tử vui vẻ mặt, tâm trạng , quyết định xem mắt Lục hoàng tử thương thế nào.
Một hoàng tử thương ở mắt, chắc chắn thể hoàng đế, triều thần sẽ ủng hộ .
Vừa khỏi lều, nụ mặt Tam hoàng tử liền tắt ngấm, vẻ lo lắng.
Mặc kệ ngầm đấu đá với Lục hoàng tử thế nào, công phu bề ngoài vẫn , giả bộ tình thâm.
Điểm Tam hoàng tử vô cùng rõ ràng.
Tam hoàng tử đến lều trại nơi Lục hoàng tử đang chăm sóc. Tận mắt thấy Lục hoàng tử mất một con mắt, suýt nữa thì phá lên mặt .
Hắn hung hăng véo chặt đùi , mới nén ý , vẻ mặt quan tâm hỏi han thái y đang mặt, mắt Lục hoàng tử thế nào, còn thể chữa khỏi .
Trong lều ít thái y, đều do lão hoàng đế phái tới chữa trị cho Lục hoàng tử.
Lần Lục hoàng tử chỉ thương ở mắt, còn ít vết thương, lúc khiêng về hôn mê, thấy Tam hoàng tử.
Nếu còn tỉnh, thấy bộ dạng giả mù sa mưa của Tam hoàng tử, e là tức đến c.h.ử.i ầm lên.
Đều là ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy, đấu đá hơn nửa đời , ai mà ai.
May mà lúc đang hôn mê, cần tức giận, bằng với tình trạng thể hiện tại, chịu nổi còn .
Tam hoàng tử vô cùng "quan tâm" hỏi han tình hình Lục hoàng tử, mắt thể chữa khỏi, cuối cùng cũng yên tâm.
Hắn vẻ quan tâm, dặn dò các thái y nhất định chữa trị thật , tâm trạng cực rời .
Tiếp theo, Tam hoàng tử đến hoàng trướng.
Lục hoàng tử xảy chuyện, tâm trạng phụ hoàng khẳng định , tự nhiên đến đó biểu hiện một phen.
Hoàng trướng là nơi lão hoàng đế nghỉ ngơi, gian bên trong cực đại, bố trí tráng lệ huy hoàng, thua kém gì hành cung.
Vừa bước , Tam hoàng tử liền phát hiện trong lều vài vị đại thần, ngay cả Thất hoàng tử cũng ở đó.
Nhìn thấy Thất hoàng tử, nheo mắt, lập tức cảnh giác.
Lão Thất ở đây?
Tâm tư Tam hoàng tử xoay chuyển cực nhanh, chẳng lẽ Lão Lục ngã xuống, Lão Thất liền ngoi lên?
Chờ thấy lão hoàng đế phân phó Thất hoàng tử thống kê con mồi săn , Tam hoàng tử cuối cùng cũng hiểu , Lão Lục ngã, Lão Thất lên để tranh giành với .
Thất hoàng tử nhận lệnh , liếc thấy thần sắc mặt Tam hoàng tử, trong mắt lộ vài phần châm chọc.
Vừa khỏi lều chính, Thất hoàng tử thấy Phó Văn Tiêu đang tới. Ánh mắt hai chạm , đó lướt qua, hề giao tiếp.
Phó Văn Tiêu lều chính bẩm báo với lão hoàng đế, báo cáo một phát hiện trong bãi săn, liền rời doanh trại, về hành cung nghỉ ngơi.
Trở hành cung, trời tối mịt.
Úc Ly sớm chờ trong phòng, cũng bảo phòng bếp chuẩn cơm nước sẵn sàng.
Úc Ly dậy đón, một lượt, phát hiện tuy hai ngày một đêm nghỉ, vẫn hề tiều tụy, ngay cả tơ m.á.u trong mắt cũng nhiều, vẫn thanh tuyển hiên ngang. Chỉ quần áo dính chút cỏ vụn và bùn đất mới cho bôn ba hồi lâu.
Nhìn thấy nàng, mỉm , vươn tay ôm nàng.
“Ly Nương, về .”
Úc Ly vươn tay ôm đáp , một tiếng vất vả, đó giục tắm rửa, đồng thời hỏi đói : “Phòng bếp chuẩn đồ ăn ngon, chờ về ăn cơm đó.”
Một ngày một đêm, ở trong núi rừng chắc chắn thời gian ăn uống, là lương khô chuẩn sẵn.
Phó Văn Tiêu quả thực đói, hơn nữa luyện thể thuật trung cấp, sức ăn ngày thường nhỏ, lúc một ngày một đêm ăn gì, đói đến mức chịu nổi.
Phòng bếp một bàn đồ ăn, cuối cùng đều hai ăn sạch.
Ăn cơm xong, hai bên cửa sổ uống chuyện.
Phó Văn Tiêu kể tình hình của Lục hoàng tử cho nàng: “…Lúc đó phát hiện ở một khe suối hẻo lánh, thương nặng, những chỗ khác thì , chỉ là một con mắt cành cây đ.â.m trúng, thể thấy …”
Cành cây đó đ.â.m thẳng tròng mắt, cách nào chữa trị.
Úc Ly ngẩn , : “Còn sống là .”
Tuy vẻ thảm, nhưng nhặt về một mạng, cũng coi như may mắn. Hơn nữa là hoàng tử, lão hoàng đế dù cũng bạc đãi , tương lai bất kể ai lên ngôi, cũng sẽ đối xử tệ với . Tân đế hẳn là sẵn lòng ban ân cho một phế nhân, để thể hiện sự khoan dung của với thiên hạ.
Phó Văn Tiêu cũng ngạc nhiên khi nàng . Chàng bưng , mỉm nàng, đôi mắt đen nhánh lấp lánh, như một khối mặc ngọc, thấm đẫm ánh sáng dịu dàng.
Trong lòng nàng, mạng là trân quý, sinh tử chuyện gì lớn.
Có thể sống sót là một loại may mắn, những thứ khác cần quá để ý, giống như Lục hoàng tử nhặt về một mạng .
Đương nhiên, lẽ trong lòng Lục hoàng tử, thương một mắt, vô duyên với đế vị, đối với là đả kích cực lớn, e là sẽ suy sụp gượng dậy nổi.
Đây cũng là điều Việt Quận vương .
Phó Văn Tiêu nhiều về Lục hoàng tử, ngược : “Đêm nay nghỉ hành cung một đêm, ngày mai chúng sẽ trở về.”
Cuộc săn thu chỉ năm ngày, hôm nay vặn là ngày thứ năm. Hơn nữa xảy những chuyện , cũng ai còn quan tâm đến kết quả săn bắn, đều mong về sớm.
Úc Ly cũng quan tâm chuyện săn thu.
Nghe lúc trở về doanh trại, Thất hoàng tử thống kê lượng con mồi săn , cũng đem tên mười biểu hiện xuất sắc nhất trình lên lão hoàng đế, để ngài ban thưởng.
“Thất hoàng tử?” Nàng chút kinh ngạc: “Lão hoàng đế bắt đầu để việc ?”
Trước Thất hoàng tử chính là vô hình, luôn trầm mặc theo các hoàng tử khác, khiến khó chú ý. Lần lão hoàng đế đột nhiên bảo việc , rõ ràng là lộ diện.
Có lẽ là do ngày thường chồng công chúa và Phó Văn Tiêu bàn luận nhiều, nàng đối với một việc cũng tương đối nhạy cảm, liền cảm thấy lão hoàng đế sắp động thái mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-520.html.]
Quả nhiên, Phó Văn Tiêu : “Lục hoàng tử mất một mắt, cách nào đấu với Tam hoàng tử, Thánh nhân tự nhiên sẽ đề bạt một hoàng tử khác lên để đấu với Tam hoàng tử, tránh cho Tam hoàng tử một nhà độc chiếm.”
Hiện tại thể dùng , cũng chỉ còn Thất hoàng tử.
Lão hoàng đế trời sinh tính đa nghi, ngay cả con trai cũng tin tưởng, đặc biệt là khi các con trai tuổi lớn, ngài hận thể đè bẹp hết bọn họ. Ngài cho phép kẻ nào uy h.i.ế.p đến ngôi vị của . Hoàng đế và hoàng tử, trời sinh là đối lập.
Úc Ly : “Lão sợ hoàng tử xảy chuyện ?”
Chỉ trong năm nay, hao tổn ba hoàng tử: Ngũ hoàng tử, Lục hoàng tử và Bát hoàng tử. Chẳng lẽ lão hoàng đế lo lắng ? Vạn nhất hoàng tử đều hao tổn hết, chẳng lẽ tương lai lão hoàng đế cho hoàng tôn kế vị?
Nghĩ , hình như lão hoàng đế cũng cần lo lắng gì, dù cháu nội của ngài ít.
Phó Văn Tiêu nàng , chút buồn : “Thánh nhân… quả thực lo lắng, dù các hoàng tử còn, ngài vẫn còn “Sinh con đan”.”
Thư Sách
Nói đến đây, mặt lộ vẻ trào phúng.
nghĩ đến viên đan lão hoàng đế ban thưởng cho bọn họ, sắc mặt trầm xuống.
Úc Ly thấy vui, đang nghĩ đến chuyện viên đan , nhưng nàng thì bình tĩnh .
Xem thời gian còn sớm, nàng giục ngủ. Chàng thức trắng hai ngày một đêm, dù luyện qua thể thuật, cũng thể thức khuya như .
Sợ thể chịu nổi, lúc ngủ, Úc Ly truyền cho một ít dị năng.
Vốn thời gian còn sớm, nàng buồn ngủ, nhưng khi dị năng tiêu hao, liền bắt đầu mệt mỏi.
Ngược Phó Văn Tiêu vì nàng truyền dị năng, cảm thấy hình như còn mệt mỏi, tinh thần vô cùng tỉnh táo. Chàng ôm nàng lòng, hỏi nàng ban ngày gì.
“…Cũng gì, hôm qua ở lều trại của Hoàng Hậu cả ngày, hôm nay ban ngày cũng ở bên chỗ Hoàng Hậu.” Nàng ngáp dài.
Dù cũng chỉ là ở chỗ Hoàng Hậu nương nương ăn ăn uống uống, trôi qua khá thoải mái.
Phó Văn Tiêu khóe môi tươi dần biến mất.
Nhận thấy cánh tay siết , ôm nàng thật chặt, nàng hỏi: “Sao ?”
“Không gì.” Chàng ôn tồn : “Ngủ .”
**
Cuộc săn thu năm nay cứ thế qua loa kết thúc.
Lúc về, đều im lặng, tâm trạng , cũng dám biểu hiện vui vẻ.
Đặc biệt là lão hoàng đế, ngài vốn định nhân chuyến săn đến hành cung giải sầu, ở nửa tháng mới về. Ai ngờ xảy những chuyện , khiến ngài cũng còn tâm trạng, quyết định trở về sớm.
Tâm trạng lão hoàng đế , cũng ảnh hưởng đến bên , ai nấy đều nơm nớp lo sợ. Các đại thần dám bén mảng đến mặt lão hoàng đế.
May mắn lão hoàng đế cũng thích tìm bọn họ, thấy mấy gương mặt già nua, ngài ngày thường chỉ triệu Phó Văn Tiêu hoặc Tuyên Hoài Khanh đến hộ giá. Thậm chí khi lão hoàng đế tâm trạng thuận, nổi trận lôi đình, cũng chỉ Phó Văn Tiêu dám qua khuyên can, giúp lão hoàng đế bớt giận.
Phần lớn thời gian, lão hoàng đế đều lời khuyên, khiến các đại thần tránh việc đế vương trút giận.
Các đại thần vô cùng cảm kích Trấn Quốc công, khỏi cảm khái, Trấn Quốc công hổ là cháu ngoại Thánh nhân yêu thương nhất. Bất kể là đây hiện tại, thể khuyên Thánh nhân cũng chỉ .
Thậm chí trong lòng bọn họ còn sinh một chút tiếc nuối, Trấn Quốc công ưu tú như , đáng tiếc hoàng tử.
, nếu Trấn Quốc công là hoàng tử, e là cũng sẽ bước lên kết cục của Ý Đức Thái tử năm đó. Hoàng tử quá ưu tú ở chỗ lão hoàng đế đều kết cục .
Chờ sắp về đến kinh thành, lão hoàng đế đột nhiên quyết định đến chùa Phổ Nguyên (chùa của hoàng gia) ở một thời gian.
Ngài cảm thấy gần đây vận thế của lắm, bằng lúc săn xảy nhiều chuyện như , chuẩn để các pháp sư chùa Phổ Nguyên một buổi lễ, giải trừ vận xui.
Tuy trong kinh thành sách phong quốc sư, nhưng lão hoàng đế đối với các cao tăng chùa Phổ Nguyên cũng vô cùng tín nhiệm.
Tam hoàng tử và Thất hoàng tử phụng dưỡng hoàng phụ, liền theo đến chùa.
Phó Văn Tiêu vẫn lão hoàng đế gọi hộ giá, còn thống lĩnh cấm quân Tuyên Hoài Khanh cũng theo. Cộng thêm một vương, thần tử, đoàn mênh m.ô.n.g cuồn cuộn vòng đường chùa Phổ Nguyên.
Những khác thì về kinh thành , Lục hoàng tử thương cũng đưa về kinh thành tĩnh dưỡng.
Úc Ly cũng trong những trở về kinh thành.
Nàng vén rèm xe, theo ngự giá của lão hoàng đế rời . Xung quanh ngự giá đều là hộ vệ cấm vệ, bảo vệ kín mít.
Đến chạng vạng, rốt cuộc cũng về đến kinh thành.
Trở Trấn Quốc công phủ, Chu thị dẫn hai đứa nhỏ đón, phát hiện chỉ Úc Ly trở về, chút nghi hoặc.
Bà hỏi: “Ly Nương, Tiêu ca con?”
Úc Ly liền đem chuyện Phó Văn Tiêu cùng lão hoàng đế đến chùa Phổ Nguyên kể .
Chu thị buồn bực: “Đang yên đang lành, Thánh nhân đến chùa Phổ Nguyên lễ?”
Chờ bà chuyện xảy lúc săn thu, thậm chí Lục hoàng tử phế một con mắt, vội vàng hỏi bọn họ .
“Nương yên tâm, con và Tiêu ca đều khỏe mạnh.” Úc Ly trấn an, bảo bà đừng lo lắng.
Liên tục xác nhận cả hai đều bình an, Chu thị mới yên lòng. Một lúc , bà Phật đường dâng hương, cảm tạ Phật Tổ phù hộ.
**
Ở nhà nghỉ ngơi một đêm, hôm Úc Ly đến công chúa phủ thăm công chúa bà bà.
Nguyên An trưởng công chúa tuy ở kinh thành khỏi cửa, nhưng tin tức vô cùng linh thông. Khi còn về kinh, bà chuyện xảy lúc săn thu.
Bà lạnh một tiếng, với Ngọc Trúc: “Hoàng thật là càng già càng hồ đồ.”
Ngọc Trúc dám lão hoàng đế , nhưng trong lòng tán đồng lời của công chúa.
Từ khi Hoàng Thái Hậu qua đời, vị đế vương trong cung từng bước thu hồi quyền lực, từ Lão Trấn Quốc công, đến Thế tử hạ độc, đến Công chúa lui về hành cung… Cuối cùng ngài thu hồi quyền lực.
Có lẽ vì nắm quyền, phong quang đắc ý, liền theo đuổi trường sinh bất lão, sai một ly một dặm.
Úc Ly ở chỗ chồng công chúa , tránh ăn ăn uống uống, thuận tiện bà một ít chuyện triều đình.
Tuy nàng chút hiểu lắm, nhưng phần lớn vẫn hiểu, bởi vì khi thấy nàng hiểu, công chúa bà bà sẽ kiên nhẫn giải thích cặn kẽ cho nàng , giúp nàng hiểu rõ.
Như săn thu , những công tử trẻ tuổi ban thưởng thuộc thế lực nào, đại thần trong triều đang gì…
Úc Ly mỗi xong, đều cảm thấy chồng công chúa thật lợi hại. Người khỏi cửa, mà chuyện bên ngoài rõ như lòng bàn tay, còn thể điều khiển từ xa sự đổi vị trí của các đại thần trong triều, cài cắm của .
Bà còn cho Úc Ly về các chính sách triều đình ban hành gần đây, chính sách nào hữu dụng, chính sách nào hao tài tốn của, thời, chính sách nào trong thời gian ngắn thấy hiệu quả, nhưng sẽ lợi cho bá tánh…
Úc Ly chồng công chúa về những chính sách đó, cảm thấy thú vị, thể hiểu rõ hơn về tình hình Đại Khánh triều.
Vì thế, nàng mỗi ngày đều chạy qua phủ công chúa, cố ý đến chồng công chúa giảng giải chính sách triều đình.
Ngọc Trúc và những khác thấy , khỏi che miệng , ngờ phu nhân thích mấy chuyện .
Ngay lúc Úc Ly đang say sưa chồng công chúa giảng giải chính sách, phủ công chúa nhận tin tức, lão hoàng đế xảy chuyện ở chùa Phổ Nguyên.