Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 51:chương 51
Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:19:12
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy mấy con heo tự giác về phía , con nào tách đàn, cần lo lắng, Đồ lão đại trò chuyện với Úc Ly.
Ông hỏi về sức lực của Úc Ly, mặt đầy vẻ tán thưởng: “Ly Nương, sức của cô lúc nào cũng khỏe ?”
“ Phải!” Úc Ly mặt đổi sắc.
Nguyên chủ quả thực khỏe, nhưng cũng chỉ khỏe hơn bình thường một chút. Thêm đó, từ nhỏ giúp việc nhà, mùa gặt còn xuống đồng cắt lúa, gùi kê về phơi, giúp giã gạo xay thóc, sức lực dần dần tăng lên, nhưng đến mức nhấc bổng cả tảng đá.
Dù đây cũng ai kiểm chứng sức lực của nguyên chủ lớn đến , bây giờ khỏe đến mức nhấc tảng đá chắc cũng nhỉ?
Đồ lão đại quả thực nghĩ nhiều, tuy con gái ít ai khỏe như , nhưng cũng là .
Ông : “Con gái khỏe mạnh cũng , dễ khác bắt nạt.”
Úc Ly đồng tình, khỏe mạnh đúng là thật, ngứa mắt đứa nào là đánh đứa đó.
Tiếc là nguyên chủ từ nhỏ sống trong môi trường trọng nam khinh nữ, luôn tẩy não, giống như vợ chồng chú hai Úc, quen nhẫn nhục chịu đựng, âm thầm gánh chịu điều . Nếu , với sức lực của cô, đánh trả kẻ bắt nạt dễ như trở bàn tay, đến nỗi cuối cùng mất mạng.
Hai trò chuyện, chủ yếu là bác Đồ , Úc Ly im lặng lắng , ít khi mở miệng.
Đồ lão đại là tinh tế, thô mà tế. Rất nhanh ông dò tính cách của cô, cô tuy ít nhưng bụng .
Nếu bụng thì cũng chẳng cứu Tuyên Hoài Khanh trong núi gì.
Có lẽ vì cả hai đều nhanh, một giờ , họ gần đến thôn Thanh Thạch.
Úc Ly vẫn luôn nhẩm tính thời gian trong đầu, cảm thấy một giờ đường cũng xa lắm, mỗi ngày về về tốn bao nhiêu thời gian, ở trong thôn cũng .
Đợi cô qua giai đoạn thức tỉnh, cô còn thể nhanh hơn nữa.
Đồ lão đại thôn cùng Úc Ly, nhà ông ở trong núi, một con đường khác, cần qua cổng làng nên hai chia tay ở cổng.
“Ly Nương, ngày mai cũng thành, là cùng nhé.”
Ông nghĩ trời sáng, một Úc Ly thành sẽ sợ hãi hoặc gặp nguy hiểm gì đó, bằng cùng cô. Cô gái giống Tuyên Hoài Khanh, đều gọi ông một tiếng bác, cùng thôn, chiếu cố một chút cũng .
Úc Ly ý kiến gì.
Cô suy nghĩ trong lòng Đồ lão đại chỉ nghĩ hai đều thành, tiện đường cùng thôi.
Sau khi chia tay Đồ lãođại, Úc Ly liền thôn.
lúc hoàng hôn buông xuống, khói bếp từ các mái nhà bốc lên nghi ngút. Không ít vác cuốc, cõng sọt tre con đường làng, hoặc bờ sông gột rửa bùn đất và mồ hôi. Vài đứa trẻ da ngăm đen cởi trần tắm táp vùng vẫy sông, một khung cảnh làng quê yên bình.
Thấy Úc Ly cõng sọt qua, mấy bà thím đang hóng mát gốc cây, việc trò chuyện, nhiệt tình chào hỏi cô.
“Ly Nương, về đấy cháu?”
Úc Ly trả lời: “Cháu lên huyện mua đồ ạ.”
Trên gùi che ít lá cây để chống nắng, cũng rõ cô mua gì, ý tứ hỏi nhiều.
Úc Ly nhanh, chẳng mấy chốc qua nơi tụ tập, hướng về phía nhà họ Phó.
Mọi theo bóng lưng mảnh khảnh của cô, chiếc gùi lưng trông càng to hơn, như thể đang gánh vật gì nặng mà vẫn nhanh nhẹn.
Họ đột nhiên chút thổn thức.
“Ly Nương trông béo thì , xem gả về nhà họ Phó cũng .”
“Còn , tuy lúc đầu là để xung hỉ, nhưng Phó tỉnh ? Xung hỉ thành công , Ly Nương coi như là đại công thần của nhà họ Phó, thím Chu là hiền lành, chắc chắn sẽ bạc đãi nó.”
“ , xem Ly Nương cũng coi như khổ tận cam lai.”
“Nhà họ Phó lo ăn mặc, ruộng đất đều cho thuê lấy địa tô, trong nhà nhiều việc , Ly Nương cần việc quần quật như ở nhà đẻ, gả đến nhà họ Phó đúng là thật.”
Người phụ nữ câu quả thực chút ghen tị.
Thực gả nhà họ Phó khá , nhà ít , chồng tính tình hiền lành dễ tính, gả qua đó là thể chủ gia đình, lo ăn uống. Sau sinh một đứa con, nắm chắc nhà họ Phó trong tay, cuộc sống chẳng sung sướng lắm .
Nhà bà một cô con gái đang tuổi cập kê, gần đây đang tìm kiếm nhà nào phù hợp trong làng ngoài xóm. Lúc thấy Úc Ly, khỏi cảm khái.
“Tiếc là Phó sức khỏe .” một bà lão lớn tuổi khác tiếp, “Nghe ngày nào cũng uống thuốc, nhà nhiều của cải đến mấy cũng ngày tiêu hết.”
Nhà họ Phó sống khép kín, ruộng đất cũng cho khác thuê, thu nhập gì, tiêu là tiền của để dành, chỉ , chẳng đến lúc nào thì nghèo.
Nhà như , ai dám gả con gái qua?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-51chuong-51.html.]
Lúc nhà họ Phó cả nhà chuyển đến thôn Thanh Thạch, đầu tiên là mua ruộng đất, đó xây mấy gian nhà ngói, rõ ràng là tiền, bao nhiêu thèm thuồng.
khi họ đàn ông trưởng thành duy nhất trong nhà là một kẻ ốm yếu uống thuốc từ nhỏ, liền lập tức dập tắt ý nghĩ.
Con sợ nhất là bệnh tật, một khi bệnh, thể kéo sập cả một gia đình.
Nhà họ Phó tuy ăn buôn bán, thể nuôi một ốm, nhưng bây giờ sa sút ? Làm gì nhiều tiền của để nuôi một bệnh.
Sau còn nhiều phiền phức nữa.
Bây giờ trông vẻ , nghĩa là cũng . Con vẫn cái dài hạn, thể chỉ ham cái lợi mắt.
Lời của bà lão mặt đồng tình, nhà nào con gái đến tuổi gả chồng cũng bao giờ nghĩ đến việc xem xét nhà họ Phó.
Dù nhà họ Phó giàu đến , gả cho một kẻ ốm yếu thể c.h.ế.t bất cứ lúc nào, sớm muộn gì cũng thành góa phụ, phụ nữ còn hạnh phúc gì nữa.
Mọi cảm khái vài câu nhanh chóng chuyển sang chuyện khác.
**
Úc Ly trở về nhà họ Phó, hai đứa trẻ đang chơi trong sân hưng phấn chạy .
“Thím nhỏ, thím về !”
Những đứa trẻ rạng rỡ, mỗi đứa nắm một tay cô, dắt cô nhà chính, chủ động rót cho cô.
Chúng tuy còn nhỏ nhưng việc bưng rót nước , mỗi thím Chu xong việc, thấy bà mồ hôi nhễ nhại, chúng đều chu đáo rót cho bà.
Vô cùng ngoan ngoãn và điều.
Úc Ly đặt gùi xuống, nhận lấy chén chúng rót, uống liền mấy chén, cuối cùng cũng giải cơn khát.
Tiếp theo cô rửa mặt và tay, cuối cùng cũng xua tan phần nào cái nóng bức .
Đi một mạch về đây, thật sự nóng, mồ hôi ướt sũng cả quần áo, tóc cũng ướt hơn nửa. Úc Ly vuốt ngược mái tóc dính má , để lộ khuôn mặt vẫn còn vàng vọt.
Chu thị từ nhà bếp , bưng cho cô một chén chè đậu xanh để giải nhiệt.
“Ly Nương, hôm nay việc thuận lợi chứ con?”
Cô gần cả ngày, trong lòng Chu thị ít nhiều vẫn chút lo lắng, sợ một cô lên huyện xảy chuyện gì. Tính bà là , lúc nào cũng lo lắng cái , bận tâm cái .
Úc Ly thấy chè đậu xanh, mắt sáng rỡ. Cô hứng thú với thức ăn của thế giới , món nào cũng ăn. Hơn nữa cô đang trong giai đoạn thức tỉnh, cần nhiều thức ăn để bổ sung dinh dưỡng, nên càng ăn hơn.
Thư Sách
Chè đậu xanh ướp lạnh, vị man mát, uống một ngụm chỉ cảm thấy khoan khoái.
Úc Ly uống chè đậu xanh, : “Rất thuận lợi ạ.”
Nói cô dùng một tay nhấc chiếc gùi đất lên, lấy những chiếc lá cây bên , tiên là lấy vải vóc, chỉ thêu, kẹo và bánh bao màn thầu , tiếp theo là 30 cân lương thực, cuối cùng là tảng thịt gói trong lá chuối, đặt ở cùng.
Sợ trời nóng thịt sẽ hỏng, trong gùi còn lót ít lá cây.
Chu thị ngờ cô mua nhiều đồ như , đến khi thấy tảng thịt, bà kinh ngạc : “Ly Nương, con mua nhiều thịt thế?”
Không lễ tết gì, một lúc mua nhiều thịt như , trời nóng khó bảo quản, đây còn là một khoản tiền nhỏ.
Úc Ly : “Cái cho, tốn tiền ạ.”
“Hả?” Chu thị chút ngẩn , ai bụng đến , cho cô cả một tảng thịt to thế , cũng mười cân.
Hai đứa trẻ vui mừng, hai mắt dán chặt tảng thịt, rõ ràng là ăn thịt.
Úc Ly lấy một viên kẹo, bẻ đôi, đưa cho hai đứa trẻ.
Hai đứa trẻ quả nhiên vui, nhưng chúng vội nhét miệng ăn ngay, mà cất túi áo, hai cái đầu nhỏ chụm , đang gì.