Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 512

Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:22:03
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đêm đó, quốc sư ngã vỡ đầu chảy máu, nhưng vì ngại ảnh hưởng hình tượng, dám tìm thái y, chỉ thể tự bôi thuốc.

May mắn là hiểu một chút d.ư.ợ.c lý, bằng mang bộ mặt thương , khi nào mới thể khỏi. Lỡ như hôm nào lão hoàng đế triệu kiến, thấy thương như , còn chút hình tượng nào, e là sẽ sinh nghi.

Điều may mắn cho quốc sư là, bộ dạng chật vật của chỉ hai đồng tử thấy, bọn chúng tuổi còn nhỏ, cũng dễ khống chế.

Chỉ là ngờ, đêm thứ hai, “con quỷ” tới nữa.

Quốc sư giày vò đến khổ nổi, cuối cùng kết thúc bằng một cánh tay trật khớp.

Đêm thứ ba, “con quỷ” đến, quốc sư giày vò đến ngã thương ở chân, tiện.

Liên tục mấy đêm, quốc sư giày vò đến tiều tụy, suýt nữa thì suy sụp.

, cũng dám lơ là, càng dám cho khác tiến đại điện, chỉ giữ hai đồng tử nhóm lửa ở trong đại điện hầu hạ.

Hình tượng bên ngoài của quốc sư nay đều là tiên phong đạo cốt, màng danh lợi, là bậc cao nhân ngoại thế.

Nếu để khác thấy bộ dạng của , e rằng ngay cả lão hoàng đế cũng sẽ tin tưởng nữa. Hắn tự nhiên thể để ai thấy bộ dạng , đành đau khổ che giấu.

Hắn thậm chí ý định rút lui, nghĩ rời khỏi kinh thành, rời xa “con quỷ” , nhưng trong lòng luyến tiếc vinh hoa phú quý của kinh thành.

Mãi đến đêm thứ tư, phát hiện “con quỷ” đến giày vò nữa, chút ý định rút lui tan biến.

Nếu thể, quốc sư vẫn kinh thành quốc sư. Đây chính là “ phận” mà kế thừa từ phụ . Chỉ cần luyện đan cho lão hoàng đế, giả bộ bậc thế ngoại cao nhân, lão hoàng đế sẽ tự động ban cho lợi lộc, thứ vinh hoa phú quý mà đời hằng ao ước, dễ như trở bàn tay.

Về phần hai đồng tử , kỳ thực bắt đầu hoài nghi. Quốc sư chính là tiên sư, thể thương?

Bị thương thành nông nỗi … khẳng định tiên sư.

Thế nhưng, dù lòng hoài nghi, bọn họ đang ở trong phủ quốc sư, là đồng tử chọn để phụng dưỡng, tính mạng cả nhà đều quốc sư nắm giữ, chỉ thể cung kính mà hầu hạ.

**

Phó Văn Tiêu chuyện Úc Ly mỗi đêm đều chạy tới quốc sư phủ giày vò quốc sư, nhưng gì.

Quốc sư mắt thể c.h.ế.t , còn giữ để tiếp tục luyện đan cho lão hoàng đế. Bất quá quốc sư chuyện cũng đủ ghê tởm, để Úc Ly giày vò một chút cũng .

Mấy đêm nay quốc sư phủ, cũng thu hoạch ít.

Đầu tiên, Úc Ly xác định lão hoàng đế sách phong quốc sư năm đó là cha của quốc sư hiện tại. Tiền nhiệm quốc sư dựa thủ đoạn lừa bịp cao siêu để lừa gạt lão hoàng đế, phong quốc sư.

Quốc sư sở dĩ thể khiến lão hoàng đế luôn tin tưởng, là vì bề ngoài của mấy chục năm qua đổi, vẫn là thiếu niên tóc bạc, dung mạo già.

Chân tướng là, tiền nhiệm quốc sư còn một con trai trông giống hệt .

Khi tiền nhiệm quốc sư tuổi tác dần lớn, xuất hiện mặt lão hoàng đế thực chất là con trai .

Hai cha con trông giống , hơn nữa tiền nhiệm quốc sư thông minh, mỗi đều lấy cớ bế quan luyện đan, mấy tháng mới xuất hiện một , mờ ấn tượng của đời, khiến việc đổi phận cha con thể diễn mà thần quỷ .

, trong mắt thế nhân, quốc sư mấy chục năm đổi, vẫn vô cùng trẻ tuổi, cực kỳ sức thuyết phục.

Tiếp theo, việc đề nghị viên “Sinh con đan” cho Úc Ly, lấy cốt nhục của nàng luyện đan, là do lão hoàng đế .

Bởi vì lão hoàng đế luyện “Trường sinh đan”.

Khi quốc sư đến sự tồn tại của Úc Ly, vị kỳ nhân dị sĩ , vốn để trong lòng.

Trong mắt quốc sư, Trấn Quốc công phu nhân dù là kỳ nhân dị sĩ, cũng chỉ là một nữ tử hậu trạch, lão hoàng đế phong quan cho nàng, ảnh hưởng đến địa vị của .

Mãi đến khi lão hoàng đế ám sát hôm Tết Đoan Ngọ, đó ốm nặng một trận, rõ ràng cảm nhận thể ngày càng sa sút, liền tìm quốc sư đòi “Trường sinh đan”.

Quốc sư trong lòng rõ tình trạng của lão hoàng đế. Những viên đan d.ư.ợ.c quả thực tác dụng, nhưng ngài nay lớn tuổi, hơn nữa bao năm qua, thể sớm đan d.ư.ợ.c ăn mòn, khiến hiệu quả ngày càng giảm.

Về phần “Trường sinh đan”, đó là chuyện thể nào. Nếu thật sự , quốc sư tự ăn .

Hắn chỉ thể lừa lão hoàng đế, rằng hiện tại vì thiếu một vị t.h.u.ố.c quan trọng, nên thể luyện “Trường sinh đan”. Nào ngờ lão hoàng đế lấy đan phương ở , rằng dùng cốt nhục của kỳ nhân dị sĩ t.h.u.ố.c dẫn, thể luyện “Trường sinh đan”.

Quốc sư thể gì bây giờ? Đành luyện viên “Sinh con đan” đưa cho lão hoàng đế.

**

Úc Ly đem những chuyện từ chỗ quốc sư kể cho Phó Văn Tiêu.

Nghe xong, mặt lộ vẻ bừng tỉnh, : “Đan phương “Trường sinh đan” , hẳn là đồ vật của tiền triều.”

“Tiền triều?” Úc Ly như điều suy nghĩ: “Chẳng lẽ thật sự luyện trường sinh đan?”

Thư Sách

Phó Văn Tiêu lắc đầu: “Khẳng định là .”

Mặt lộ vẻ trào phúng, đế vương trường sinh là chuyện bình thường, cho nên cũng ngạc nhiên khi lão hoàng đế chuyện như , tin tưởng cái gọi là đan phương của tiền triều.

Úc Ly hiểu , lão hoàng đế lừa.

Không chỉ quốc sư lừa, còn đan phương của tiền triều lừa.

Hay đúng hơn, là lão hoàng đế c.h.ế.t. Ngài cái gì cũng , giang sơn mỹ nhân trong tay, là thiên hạ chi chủ, tự nhiên sống thật lâu, trường sinh bất lão, nên nguyện ý tin những thứ hư vô mờ m ảo đó.

Cằm Phó Văn Tiêu căng cứng, thấp giọng : “A Ly, Thánh nhân bản lĩnh của nàng, ngài mắt sẽ động thủ với nàng, cho nên mới nàng sinh một đứa con, lấy cốt nhục của đứa bé t.h.u.ố.c dẫn…”

Chàng quá hiểu lão hoàng đế, chỉ cần nắm manh mối, là thể suy diễn bộ.

Úc Ly cho ghê tởm.

Nếu lúc trong cung truyền tin lão hoàng đế bệnh, lẽ ngay đêm đó nàng trèo tường cung, giống như đối phó quốc sư, giả thần giả quỷ dọa lão hoàng đế một phen.

Lão hoàng đế tin quốc sư luyện tiên đan, tự nhiên cũng tin chuyện quỷ thần, dọa một cái chắc chắn trúng.

Phó Văn Tiêu thấy nàng tâm trạng , hiếm khi tranh thủ lúc rảnh rỗi, liền đưa nàng ăn d.ư.ợ.c thiện (món ăn thuốc).

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-512.html.]

Món d.ư.ợ.c thiện là thứ Úc Ly nhắc nhắc từ lúc còn ở nam địa.

Lúc Chu thị vì bồi bổ thể cho nàng, ít d.ư.ợ.c thiện, ăn đến mức nàng phát ngán. Khi ở kinh thành thể d.ư.ợ.c thiện vô cùng mỹ vị, nàng liền nhớ mãi quên.

từ khi kinh, nàng vẫn ăn.

Cũng Phó Văn Tiêu quên, mà là vị đầu bếp d.ư.ợ.c thiện lúc ở kinh thành, xa.

Vừa gần đây nọ trở về, Phó Văn Tiêu nhận tin, liền quyết định đưa nàng ăn.

Quả nhiên, sự chú ý của Úc Ly lập tức dời , hứng thú bừng bừng theo cửa.

Đến nơi, Úc Ly quanh, phát hiện đó là một biệt viện, tên gọi Dược Thiện Đường, vô cùng đơn giản và thẳng thắn.

Đi , liền quản sự tiếp đãi, dẫn họ đến một sương phòng nghỉ ngơi.

Hoàn cảnh sương phòng thanh nhã. Một nha đoan trang tú lệ bưng dụng cụ rửa mặt hầu hạ họ rửa tay, tiếp theo đem các món ăn tinh xảo lượt bưng lên.

Các món ăn cầu kỳ, món nguội món nóng đều , món nào trông cũng ngon mắt.

Phó Văn Tiêu để nha hầu hạ, bảo các nàng lui , với Úc Ly: “Dược Thiện Đường chỉ một chủ bếp, tên là Từ Thiện, d.ư.ợ.c thiện ông là mỹ vị đỉnh cấp…”

Từ gia là ngự trù của tiền triều, chuyên d.ư.ợ.c thiện cho quý nhân trong cung.

Sau khi tiền triều diệt vong, Từ gia trải qua nhiều thăng trầm, đến nay sa sút. Hiện giờ, duy nhất của Từ gia còn kiên trì d.ư.ợ.c thiện, chỉ còn một Từ Thiện.

Từ Thiện quả thực thiên phú, đáng tiếc tính tình cổ quái, xưa nay thích giao du với quyền quý, càng cung ngự trù, mà lựa chọn mở một Dược Thiện Đường ở kinh thành để mưu sinh. Ông xem việc d.ư.ợ.c thiện như một thú vui, thì , thì nghỉ.

Vì d.ư.ợ.c thiện ông vô cùng mỹ vị, tìm đến ít.

Muốn ăn ở Dược Thiện Đường đều hẹn , thậm chí phần lớn thời gian còn hẹn , tiếp khách , còn xem tâm trạng của Từ Thiện.

Úc Ly tò mò: “Lại hẹn ? Vậy hẹn ?”

Theo ý , Từ Thiện mới về kinh, thêm tính tình cổ quái, việc bằng sở thích, lúc hẳn là tiếp việc ăn của quyền quý?

Chẳng lẽ dùng quyền thế ép ? Cũng khả năng.

Phó Văn Tiêu thấy nàng , đôi mắt đen trắng rõ ràng, sóng mắt lưu chuyển, vô cùng đáng yêu, nàng đang nghĩ gì.

Chàng , : “Ta đây từng cứu ông .”

Từ Thiện d.ư.ợ.c thiện bằng tâm ý, dễ đắc tội khác.

Lúc Phó Văn Tiêu tình cờ gặp ông nhục, liền tiện tay cứu, cũng để trong lòng. Sau , những kẻ đó đều cho rằng Từ Thiện Phó Tiêu che chở, nên ai dám cưỡng ép nữa, khiến ông cuối cùng cũng thể yên phận kinh doanh Dược Thiện Đường.

Cho nên Phó Văn Tiêu đến đây, cần hẹn .

Khi Phó Văn Tiêu đang giải thích duyên cớ, món d.ư.ợ.c thiện cuối cùng cũng bưng lên.

Người tự bưng món ăn lên chính là chủ bếp Từ Thiện. Ông cố ý đến để bái kiến, cung cung kính kính hành lễ với họ, đó liền dẫn lui .

Dược thiện quả thực vô cùng mỹ vị, căn bản ăn mùi thuốc, ngược là một món mỹ thực hiếm .

Úc Ly cảm thấy Từ Thiện lợi hại, chỉ d.ư.ợ.c thiện ngon, mà các món khác cũng tệ, đều là những món riêng do chính ông nghiên cứu .

“Ngon quá!” Nàng ăn vô cùng thỏa mãn.

Phó Văn Tiêu rót cho nàng một ly , ôn tồn : “Sau nếu nàng ăn, cứ cho qua đây báo một tiếng, bảo Từ Thiện cho nàng.”

Úc Ly bưng lên uống một ngụm, vui vẻ đáp ứng.

“Tiêu ca, cảm ơn  .” Nàng nghiêng đầu với .

Phó Văn Tiêu lấy khăn lau vệt dầu mỡ bên khóe môi cho nàng, ánh mắt dịu dàng: “Cảm ơn cái gì, A Ly vui vẻ là .”

Nàng gật đầu: “Vâng, hiện tại vui vẻ.”

Tuy lão hoàng đế ghê tởm, nhưng nghĩ đến  lão thực cũng còn nhiều ngày nữa, cũng vội gì.

**

Những ngày tiếp theo, hễ thèm là Úc Ly chạy đến Dược Thiện Đường ăn cơm, hoặc là Phó Văn Tiêu tan tầm trở về, sẽ ghé qua mang chút thức ăn về cho nàng.

Bất kể là món gì, đều khiến nàng vui vẻ, dường như ăn ngán.

Từ thôn trang trở về, Úc Ly nhận ít thiệp, đều là mời nàng tham gia các loại yến hội, hoặc là đến cửa bái phỏng.

Điều nàng chút kỳ quái.

Từ sinh thần Hoàng Hậu, nàng thể trấn áp mãnh thú, sức mạnh phi thường, quyền quý trong kinh đối với nàng phần lớn là kính sợ, việc gì tuyệt đối sẽ gửi thiệp mời, đến cửa bái kiến, khiến cho vị Quốc công phu nhân là nàng đây ai hỏi thăm.

Đối với chuyện Úc Ly cũng để ý, nàng quen kinh thành, cũng thích qua xã giao, ai quấy rầy, nàng càng thêm tự tại.

Thậm chí nàng còn ý thức ngầm giới quyền quý kinh thành bài xích.

Chờ Phó Văn Tiêu trở về, nàng đem đống thiệp mời đưa cho xem.

“Sao đột nhiên nhiều gửi thiệp mời cho ?” Nàng buồn bực hỏi.

Phó Văn Tiêu trong lòng hiểu rõ, : “Ly Nương, nàng quên , Thánh nhân ban thưởng cho nàng một viên “Sinh con đan”, hẳn là nhiều tò mò về nó.”

Úc Ly: “Bọn họ đều là vì viên đan đó mà tới?”

Chàng mỉm gật đầu, ý tứ sâu xa: “Trong kinh thành , thiếu con trai hẳn là nhiều, ai chê nhiều con trai cả.” Dù cũng thiếu tiền nuôi, thể nuôi nổi, sinh mười tám đứa cũng thấy nhiều.

Những đó tiện tìm lão hoàng đế xin “Sinh con đan”, lão hoàng đế ban cho bọn họ một viên, liền đến dò hỏi tin tức.

Úc Ly cuối cùng cũng hiểu , thì là do viên “Sinh con đan” gây ồn ào.

Nàng : “ đây là lão hoàng đế ban thưởng, chúng cũng thể tùy tiện tặng khác?”

Dù bọn họ hỏi, cũng thể cho họ.

“Không còn quốc sư ?” Phó Văn Tiêu : “Nếu quốc sư thể luyện , nhất định cũng thể tiếp tục luyện.”

Cho nên bọn họ tìm đến để hỏi rõ tình hình về viên đan , tương lai mới tiện đến cầu quốc sư.

 

Loading...