Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 511
Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:15:18
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi nghiên cứu thấu triệt viên “Sinh con đan” , Úc Ly liền vứt thẳng nó .
Nhớ tới vị “canh mỹ nhân” trong cung tin vui, nàng nhịn hỏi Phó Văn Tiêu, chuyện đó thật , là bên lừa gạt lão hoàng đế?
“Là thật.” Phó Văn Tiêu : “ khẳng định là công lao của viên đan đó.”
Úc Ly cảm thán: “Lão hoàng đế đúng là càng già càng dẻo dai.”
Chuyện cũng quá trùng hợp, thảo nào lão hoàng đế tin tưởng “Sinh con đan” đến , cảm thấy nó là nhất định sinh hoàng tử, còn ban cho bọn họ một viên, nàng sinh một đứa con để quốc sư lấy m.á.u luyện đan.
Úc Ly vui, bất cứ ai tính kế như đều sẽ tức giận.
Tính kế nàng thì thôi, dám tính kế cả đứa bé còn thành hình. Hành động của quốc sư chạm đến giới hạn của nàng.
Phó Văn Tiêu xoa xoa khuôn mặt đang căng thẳng của nàng, : “A Ly đừng giận, quốc sư sẽ vênh váo lâu .”
Thần sắc lạnh lùng.
Khi nhận dụng ý của lão hoàng đế, giận sôi lên, nhưng vẫn giữ lý trí. Bất kể việc là do quốc sư kiêng kị Úc Ly nên cố ý nhắm , là ý của chính lão hoàng đế, trong lòng , món nợ nhất định tính.
Khi Nguyên An trưởng công chúa việc , bà giận tím mặt.
Lúc Úc Ly qua thăm, bà trầm mặt : “Ly Nương, chuyện viên đan , con cần để ý! Bọn chúng dám tính kế đến con dâu của bổn cung, chuyện bổn cung tuyệt sẽ bỏ qua!”
Lúc tức giận, Nguyên An trưởng công chúa vô cùng sắc bén, hạ nhân hầu hạ xung quanh im như ve sầu mùa đông, sôi nổi quỳ xuống.
Úc Ly : “Mẫu , con tức giận.”
Nguyên An trưởng công chúa nàng, cũng cảm thấy nàng là giận, tiếp đó liền Úc Ly : “Con tính toán chọn thời gian quốc sư phủ xem .”
Nguyên An trưởng công chúa: “…”
Hiếm khi Nguyên An trưởng công chúa nghẹn họng, lẽ ngờ nàng trực tiếp như , nhưng cũng phù hợp với cách hành xử của nàng, ai nàng thoải mái, nàng liền tìm đó.
Im lặng một lát, bà : “Đi , cẩn thận một chút.”
Bà ngăn cản, chỉ dặn dò con dâu cẩn thận. Bản lĩnh của con dâu nhỏ, ngay cả hoàng cung cũng thể tự nhiên, đêm khuya viếng thăm quốc sư phủ cũng gì.
Thấy Nguyên An trưởng công chúa phản đối, Úc Ly mỉm .
Phó Văn Tiêu chuyện, hỏi: “Nàng tính khi nào quốc sư phủ?”
“Để qua mấy ngày nữa .” Úc Ly : “Chờ trăng sáng như nữa.”
Phó Văn Tiêu bật , mấy ngày nay buổi tối trăng sáng, cần thắp đèn lồng cũng thể thấy rõ vật trong sân.
Chàng : “Ta cùng nàng.”
“Không cần.” Úc Ly lắc đầu: “Ta một là , thăm dò tình hình .”
Thấy nàng kiên trì, Phó Văn Tiêu đành thôi. Mặc dù cảm thấy nàng thể nào chỉ “thăm dò tình hình”, e là còn gì đó.
quốc sư dám tính kế bọn họ, bất kể nàng gì cũng là đáng đời. Nếu quốc sư tới trêu chọc nàng, nàng cũng chẳng tính gì .
Đương nhiên, gì, cho vẽ bố cục quốc sư phủ đưa cho nàng.
**
Vài ngày , một đêm tối trời, Úc Ly bộ y phục màu đen, dùng vải đen che mặt, lặng yên tiếng động lật qua cửa sổ ngoài.
Tốc độ của nàng quá nhanh, như quỷ mị, ngay cả thị vệ tuần tra trong Trấn Quốc công phủ cũng phát hiện nàng cửa.
Phó Văn Tiêu theo bóng nàng rời , bên cửa sổ, đ.á.n.h cờ, chờ nàng trở về.
**
Phủ của quốc sư cũng ở trong nội thành, gần hoàng cung, ở góc Đông Bắc hoàng cung.
Nơi nguyên bản cũng thuộc phạm vi hoàng cung, lão hoàng đế đổi thành quốc sư phủ, ban thưởng cho quốc sư, tách nó khỏi hoàng cung.
Từ khi nơi trở thành quốc sư phủ, dần dần biến thành cấm địa, bình thường thể dễ dàng đến gần, binh lính tuần tra gần đó cũng tăng lên ít.
Úc Ly tránh đám lính tuần tra, gần quốc sư phủ, quan sát cảnh xung quanh, đó nhảy lên tường cung, từ góc Đông Bắc hoàng cung.
Nơi binh lính tuần tra, là một góc c.h.ế.t, hơn nữa tường cung cực cao, bình thường tuyệt đối thể lật qua, đám lính tuần tra cũng lười đến bên xem xét.
Lật quốc sư phủ, Úc Ly nhớ bố cục, về phía đại điện.
Nghe nơi là nơi quốc sư ngày thường tu luyện, luyện đan và nghỉ ngơi, ngay cả thị vệ, đồng tử hầu hạ trong phủ cũng thể dễ dàng đến gần.
Xung quanh đại điện binh lính tuần tra canh gác. Úc Ly nóc nhà, lật xuống ở một nơi hẻo lánh, tránh né , một thiên điện.
Thời tiết nóng bức, cửa sổ thiên điện đang mở.
Xác nhận trong thiên điện ai, Úc Ly lật qua cửa sổ . Đại điện bên ngoài lính canh ít, nhưng bên trong mấy .
Úc Ly nhanh chóng tìm thấy quốc sư ở một thiên điện khác. Nơi chứa ít đồ, trông như phòng chứa tạp vật, phần lớn là d.ư.ợ.c liệu, còn nhiều thứ linh tinh, trong khí tràn ngập mùi thuốc.
Nàng lật lên xà nhà, im lặng quốc sư đang bận rộn bên .
Quốc sư mặc một bộ áo bào trắng, tóc cũng màu trắng, tựa như thiếu niên tóc bạc, phối với khuôn mặt trẻ tuổi , cũng vài phần thuyết phục.
Lúc đang một lò đan, ném d.ư.ợ.c liệu trong, bên cạnh còn hai đồng tử đang nhóm lửa, nhiệt độ trong điện cao, vô cùng oi bức.
Một đồng tử lau mồ hôi mặt, cung kính hỏi: “Tiên sư, nóng quá, đốt tới khi nào ạ?”
Quốc sư : “Đốt thêm hai canh giờ nữa.”
Hai canh giờ? Hai đồng tử mặt mày đau khổ, xem đêm nay thức trắng.
Có lẽ trong phòng thật sự quá nóng, quốc sư cũng chút chịu nổi, mồ hôi ướt đẫm, ngay cả y phục cũng thấm ướt, cái vẻ tiên phong đạo cốt cố tình tạo cũng vơi vài phần.
Hắn dặn hai đồng tử tiếp tục nhóm lửa, sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Úc Ly theo, phòng bên cạnh, lật qua cửa sổ, nhanh chóng trốn một tấm màn che.
Quốc sư cho chuẩn nước tắm.
Khi tiếng nước vang lên, ánh mắt Úc Ly liếc qua. Vị trí nàng vặn đối diện với bồn tắm, xuyên qua khe hở màn che, thể thấy rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-511.html.]
Chờ quốc sư gội đầu, trong lòng nàng chợt “hử” một tiếng, kỹ , phát hiện chân tóc của quốc sư chút đen. Mái tóc trắng lẽ nào là nhuộm?
Quốc sư tắm rửa xong, khoác áo bào trắng, lấy gương đồng xem xét tóc , cũng chú ý tới chân tóc chút đen, lẩm bẩm: “Nhanh như phai màu ? Xem cao trắng tóc hiệu quả , bằng loại cha .”
Quốc sư coi trọng tóc của , mỗi tắm xong, đều lấy gương xem xét cẩn thận.
Phát hiện chân tóc gặp nước biến đen, xuống bàn trang điểm, lấy một cái bình, bên trong là t.h.u.ố.c mỡ, bôi lên tóc .
Nhìn đến đây, Úc Ly còn hiểu.
Mái tóc trắng của quốc sư là nhuộm, dùng một loại t.h.u.ố.c mỡ nào đó trắng tóc. Thuốc mỡ là do chính , tự tay , qua tay khác, thảo nào ai lai lịch của .
Quốc sư quả nhiên là kẻ lừa đảo.
Nếu thật sự bản lĩnh, cần gì cố ý nhuộm tóc trắng lừa .
Nhớ những gì thấy lúc nãy, Úc Ly suy đoán quốc sư hẳn là hiểu y lý, cũng chút kiến thức hóa học thô sơ, dựa chiêu để lừa gạt, lừa lão hoàng đế mấy chục năm.
Nhìn quốc sư đang bôi thuốc, Úc Ly b.ắ.n một hòn đá nhỏ .
“Choang” một tiếng, ấm men sứ xanh trắng bàn vỡ tan, nước chảy lênh láng.
Quốc sư giật nảy , hoảng sợ đầu , thấy ấm yêu thích vỡ nát, đầu tiên là đau lòng, đó da đầu tê dại.
Cái ấm đang yên lành đột nhiên vỡ?
Quốc sư bất chấp t.h.u.ố.c mỡ đầu, vội dậy xem xét ấm .
Hắn rời , lọ t.h.u.ố.c mỡ bàn trang điểm cũng nổ tung theo.
Quốc sư: “…”
Tiếp theo, các chai lọ trong phòng lượt nổ tung, quốc sư dọa sợ.
Hắn quát: “Kẻ nào giả thần giả quỷ? Lăn đây!”
Động tĩnh nơi kinh động đến hai đồng tử đang nhóm lửa ở phòng bên, bọn họ vội hỏi: “Tiên sư, ?”
Nhìn thấy quốc sư, ánh mắt bọn họ liếc lên đầu , thấy nhão nhoét, cũng bôi thứ gì.
Kỳ lạ, chân tóc quốc sư chút đen ?
Sắc mặt quốc sư trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ, nuốt nước bọt: “Trong phòng … thứ gì đó, các ngươi xem.”
Hai đồng tử “thứ đó” là gì, , phát hiện nhiều chai lọ trong phòng đều vỡ nát, bọn họ chút nghi hoặc, nhưng cũng nghĩ nhiều, tưởng là quốc sư .
Hai đồng tử kiểm tra một vòng trong phòng, cái gì cũng phát hiện.
“Quốc sư, gì ạ!”
Hai quốc sư, phát hiện bộ dạng sợ hãi, chút buồn bực. Quốc sư lợi hại như , thứ gì dọa chứ?
Quốc sư chú ý tới thần sắc của bọn họ, lấy bình tĩnh, bảo bọn họ lui .
Hai đồng tử lui , cẩn thận đ.á.n.h giá căn phòng, chỉ cảm thấy nơi đây âm u, chừng “con quỷ” vẫn còn, chỉ là bọn họ thấy.
Nghĩ đến khả năng thật sự quỷ, quốc sư sợ hãi, cũng dám ở , vội vàng rời .
Khi tới cửa, phía giống như một lực mạnh ập tới, quốc sư bất ngờ kịp phòng, ngã văng khỏi ngạch cửa.
“Á ——” Quốc sư kêu t.h.ả.m thiết.
Hai đồng tử phòng bên thấy động tĩnh vội chạy , thấy quốc sư ngã sóng soài đất, giật nảy , vội chạy qua đỡ dậy.
Hai đỡ quốc sư đến thiên điện, thấy khuôn mặt bầm tím, m.á.u mũi chảy ròng ròng, còn bộ dạng tiên phong đạo cốt ngày thường.
Cú ngã của quốc sư thật sự quá thảm, khiến hai đồng tử tâm trạng chút vi diệu.
**
Trở Trấn Quốc công phủ là nửa đêm.
Úc Ly từ cửa sổ lật , liền thấy nam nhân đang bên cửa sổ.
Một đôi tay ôm lấy nàng, giọng ôn nhã của nam nhân vang lên: “Ly Nương, nàng về , chứ?”
Úc Ly kéo miếng vải đen che mặt xuống, : “ Chàng còn ngủ?”
Thấy nàng đầu đầy mồ hôi, Phó Văn Tiêu lấy khăn lau cho nàng: “Nàng về, ngủ ?”
Trong phòng chuẩn sẵn nước, Úc Ly tịnh phòng tắm rửa.
Chờ nàng quần áo sạch sẽ tới, phát hiện bàn còn chuẩn đồ ăn khuya, đều là món nàng thích, tâm trạng khỏi .
Phó Văn Tiêu bên cạnh, gắp thức ăn cho nàng, đồng thời dặn nàng ăn chậm một chút.
Úc Ly ăn, kể cho tình hình đêm nay viếng thăm quốc sư phủ.
“Quốc sư quả nhiên là kẻ lừa đảo! Tóc trắng của là nhuộm, căn bản thiếu niên tóc bạc, bản lĩnh gì, chỉ là bình thường…”
Phó Văn Tiêu nàng kể quá trình trêu đùa quốc sư. Có lẽ cũng gọi là trêu đùa, mà là thăm dò. Kết quả quốc sư chỉ tưởng nàng đang nấp trong bóng tối là quỷ, cuối cùng còn ngã vỡ đầu chảy máu.
Đến thị vệ bình thường cũng bằng.
Thư Sách
Điều cũng kỳ lạ, quốc sư chỉ cần luyện đan là , lão hoàng đế tin tưởng , ai dám bất kính với , càng ai như nàng, nửa đêm mò phủ quốc sư trêu đùa .
“Lão hoàng đế lừa mấy chục năm.” Úc Ly cũng chút đồng tình với lão hoàng đế: “Ủa, đúng, quốc sư hiện tại trông cũng chỉ ngoài hai mươi, nếu ba mươi năm gặp lão hoàng đế, bây giờ cũng năm mươi mấy chứ?”
Một bình thường, thể trẻ như ?
Phó Văn Tiêu : “Có lẽ quốc sư hai , bọn họ trông giống , thể là cha con.”
Úc Ly đầu : “Huynh ?”
“Trước từng cho tra quốc sư.” Chàng hàm súc: “Lúc đó chút phát hiện, nhưng kịp tra tiếp, phụ xảy chuyện, đành thôi.”
Úc Ly bừng tỉnh, thảo nào thái độ của đối với quốc sư kỳ quái như , thì sớm quốc sư là kẻ lừa đảo.
“Vậy tính cho lão hoàng đế ?” Nàng tò mò .
Phó Văn Tiêu với nàng, rót cho nàng một chén sữa bò nguội, thản nhiên : “Không cần thiết.”
Úc Ly chút hiểu .
Quả thực cần thiết. Lão hoàng đế tin tưởng quốc sư, uống đan dược, đây cũng là điều nhiều thấy, đều đang chờ lão hoàng đế sớm ngày băng hà.