Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 499

Cập nhật lúc: 2025-10-31 07:42:42
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nghe gã đàn ông , bá tánh xung quanh khỏi ồ lên.

Lại là cháu nội của Hữu tướng.

mà… cho dù là cháu nội Hữu tướng, giữa ban ngày ban mặt, quần áo xộc xệch quan binh lùa từ trong thanh lâu , thật sự quá mất thể diện.

Nếu Hữu tướng ở đây, e là cũng đứa cháu cho tức hộc máu.

Thật mất mặt!

Cháu nội Hữu tướng trắng ghê, hình béo nung núc cứ như tiểu nương tử, cái ngực, cái bụng, cái tay , béo múp míp, ngày thường ăn sơn hào hải vị cỡ nào!

Ai da, quần sắp tụt , sắp tụt

Bá tánh hai mắt sáng rực, chằm chằm đám đàn ông lùa từ Bách Hoa Lâu, chỉ chỉ trỏ trỏ.

Người bụng thật lớn, n.g.ự.c chảy xệ, bên trông như con gà luộc, còn kẻ chỉ khoác mỗi cái áo ngoài, bên mặc gì, lộ hết cả , còn…

Ai da, ai da, hóa quý nhân thì "chỗ đó" cũng chỉ thôi !

Bá tánh lúc cũng mặc kệ cháu nội Hữu tướng là ai, xem đến là say sưa.

Cảnh tượng trăm năm khó gặp thật khiến bọn họ mở mang tầm mắt.

Những kẻ thể đến Bách Hoa Lâu đều là hạng phận, trong mắt bá tánh, bọn họ đều là quý nhân. Giờ bộ dạng chật vật của họ, thật là hả hê.

Tên quan binh lùa đám thấy gã đàn ông , khỏi nhạo một tiếng.

Nếu là ngày thường, bọn họ cũng to gan như , ít nhiều sẽ khách khí một chút, nhưng bây giờ, gì mà sợ?

Lần bọn họ nhân vật lớn chống lưng, cần lo đám trả thù.

“Các ngươi cái gì?” Cháu nội Hữu tướng tức giận tím mặt.

Một tên quan binh : “Chúng , ngài lầm .” Nói xong một cái.

Người bên cạnh trực tiếp đẩy đám một cái, bắt bọn họ yên. Bách Hoa Lâu còn niêm phong tài sản xong, đám một kẻ cũng chạy, phòng khi bọn buôn trộn trốn mất.

Cháu nội Hữu tướng tức đến hai mắt bốc hỏa, lạnh lùng : “Cấp của các ngươi là ai, bảo đây!”

Mấy tên lính kẻ nào cũng như vô , chuyện thông, bằng tìm cấp của bọn họ. Hắn tin kẻ dám đắc tội Hữu tướng.

Hắn tiếp tục gào lên: “Bảo cấp của các ngươi đây! Chuyện sẽ bỏ qua, nhất định trị tội !”

Lúc , một giọng vang lên: “Ngươi tìm ?”

Sở Thiếu Duật trong bộ quan phục bước tới, bên hông đeo bội đao. Hắn về phía cháu nội Hữu tướng, lạnh một tiếng: “Ngươi trị tội thế nào?”

Thấy rõ tới, cháu nội Hữu tướng giật : “Thụy Vương Thế tử?”

“Là đây!” Sở Thiếu Duật mặt , thần sắc khinh thường: “Ngươi trị tội thế nào?”

Cháu nội Hữu tướng c.h.ế.t sững.

Nếu như đối mặt với đám quan binh, còn thể ỷ thế h.i.ế.p , thì bây giờ đối mặt với Thụy Vương Thế tử, cái thế thể dùng nữa. Tuy ông nội là Hữu tướng, nhưng Thụy Vương Thế tử chính là hoàng quốc thích.

Với phận địa vị của Thụy Vương, Thụy Vương Thế tử càng thể kiêu ngạo, tự nhiên chẳng sợ trời chẳng sợ đất, càng sợ một tên cháu nội Hữu tướng quèn.

Cháu nội Hữu tướng á khẩu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-499.html.]

Thư Sách

Hắn thể la hét với quan binh, nhưng đối mặt với Thụy Vương Thế tử, bất kể phận gì cũng vô dụng.

Trừ phi ở đây là đương kim hoàng tử.

Sở Thiếu Duật đám đàn ông quần áo xộc xệch, vô cùng hài lòng.

Cho bọn họ chơi bời ! Cho bọn họ giữa ban ngày ban mặt dám ở trong thanh lâu chuyện đó, hại biểu tẩu thấy, bẩn cả mắt nàng! Giờ thì , lôi hết đường, lột quần áo bọn họ, xem còn dám chơi bời nữa .

Sở Thiếu Duật nghĩ , liền liếc mắt hiệu cho một thuộc hạ bên cạnh.

Thuộc hạ giật giật da mặt, tuy quan bày trò quái quỷ gì, nhưng vẫn dẫn lột sạch quần áo đám khách làng chơi, chỉ chừa cho mỗi một cái quần lót che .

Một đám đàn ông lùa đường phố, cao thấp mập ốm đủ cả, bá tánh xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ, hổ tức giận đến mức suýt ngất .

Không ít kẻ che mặt, chỉ chạy nhanh khỏi đây.

E rằng hôm nay, bọn họ sẽ nổi danh khắp kinh thành, mà còn là danh tiếng chẳng gì.

đám quan binh cho họ , lý do cũng đường hoàng: Nghi ngờ bọn họ liên quan đến tội phạm mà Bách Hoa Lâu chứa chấp. Trước khi sự tình điều tra rõ ràng, một kẻ cũng !

Dù Hữu tướng tự đến đây, cũng theo lẽ công mà .

**

Xe ngựa của Trấn Quốc công phủ dừng ở cách đó xa, cũng thấy cảnh tượng .

Phó Văn Tiêu chút nghi hoặc, Sở Thiếu Duật đang gì. Vừa là cố ý giày vò , tuy là tâm tính thiếu niên, nhưng chắc là còn nguyên nhân khác.

Thấy Úc Ly vén rèm xe xem, vươn tay che mắt nàng .

Chàng bất đắc dĩ : “A Ly, đừng , bẩn mắt.”

Úc Ly chớp mắt, thấy hạ rèm xe xuống, bảo xe ngựa rời , nàng mới chậm rãi : “Kỳ thực ở Bách Hoa Lâu em cũng thấy ít, quả thực bẩn mắt.”

Phó Văn Tiêu: “…”

Chờ Phó Văn Tiêu nàng kể những gì thấy và ở Bách Hoa Lâu, biểu cảm mặt chút gượng gạo.

Đột nhiên vô cùng thấu hiểu cách của Sở Thiếu Duật, thậm chí còn cảm thấy Sở Thiếu Duật vẫn còn nương tay. Gặp tình huống , đáng lẽ lột sạch bọn họ, treo lên cổng Bách Hoa Lâu thị chúng mới đúng.

Chàng nghĩ , liền , cho thông báo với Sở Thiếu Duật một tiếng.

Sở Thiếu Duật đang bận rộn dẫn niêm phong tài sản Bách Hoa Lâu, trói tú bà và Thành Lão Đại vẫn còn hôn mê bất tỉnh .

Nhìn bộ dạng của hai kẻ , thấy ghê tởm thôi, nghĩ đến việc thể Úc Ly cũng thấy, trong lòng càng thêm áy náy, để nàng thấy thứ bẩn mắt như , e là tối về cũng gặp ác mộng.

, khi Phó Văn Tiêu cho truyền lời, chút do dự, lập tức cho .

Thuộc hạ phân phó, ngơ ngác , do dự : “Việc, việc lắm ? Ngoài cháu nội Hữu tướng, trong đám đó còn vài vị là hậu duệ của lão đại thần trong triều, cùng với con cháu huân quý, nếu như…”

Nếu như , là thật sự đắc tội đến tận cùng. Dù là Thụy Vương, e là cũng gánh nổi?

 

 

 

 

 

 

Loading...