Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 497
Cập nhật lúc: 2025-10-31 07:29:19
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tìm trong thanh lâu cũng dễ dàng.
Bởi vì nơi chỉ các hoa nương, mà còn đám khách làng chơi. Có những kẻ sáng sớm vẫn rời , trực tiếp coi thanh lâu như nhà, ôm hoa nương vui vẻ.
Lúc , ngoài một vài , đại đa vẫn đang nghỉ ngơi. Dù khách đến đây vui vẻ đều là "chiến đấu" hăng hái ban đêm, ban ngày nghỉ ngơi. Người trong thanh lâu phần lớn cũng giờ giấc việc và nghỉ ngơi như .
Thời gian còn sớm, khách đến Bách Hoa Lâu lúc cũng nhiều.
Ở tiền viện Bách Hoa Lâu, mấy thuộc hạ của Sở Thiếu Duật dám hành động thiếu suy nghĩ, liền xuống uống rượu, uống đưa mắt hiệu cho .
Nếu gây sự thì quá lộ liễu. Bọn họ kiềm chế nhúc nhích, chuẩn chờ bên trong Bách Hoa Lâu động tĩnh gì, bọn họ hành động cũng muộn, để tránh hỏng việc của quan .
Ở hậu viện, Sở Thiếu Duật bám sát Úc Ly.
Thư Sách
Úc Ly đẩy cửa phòng, một tiếng động, giống như u linh.
Sở Thiếu Duật như , chỉ thể tập trung tinh thần, cố gắng hết sức cẩn thận, để xảy sai sót lớn, tránh kinh động đám bảo kê tuần.
Có phòng khóa cửa, thể trực tiếp đẩy , phòng khóa trái bên trong thì trèo cửa sổ.
Vừa lúc thời tiết nóng nực, trong phòng oi bức, cửa sổ đều đang mở.
Những lúc , Úc Ly để Sở Thiếu Duật canh gác bên ngoài, còn nàng nhanh chóng trèo qua cửa sổ xem đang ngủ bên trong là tên đầu sỏ buôn cần tìm .
Trước khi tới, Úc Ly xem kỹ bức họa của Thành Lão Đại, cần Sở Thiếu Duật tự xác nhận.
Khi phát hiện , nàng nhanh chóng nhảy , thời gian chỉ mất vài thở.
Tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức Sở Thiếu Duật còn kịp phản ứng.
Hắn chút ngây ngốc, nhưng vài thì cũng bình tĩnh .
Tìm kiếm suốt một đường, Úc Ly xem như mở rộng tầm mắt.
Đàn ông trong thanh lâu thật ít, đều coi đây là nhà, ôm hoa nương ngủ say li bì.
Đương nhiên, cũng lúc bắt gặp cảnh "đang mây mưa". Nàng chỉ liếc mắt một cái, xác nhận nam nhân trong đó Thành Lão Đại liền rời , hề nhiều.
Cũng gì , một mảng trắng bóng, thấy ngấy.
Trước lúc mổ heo, mỡ lá lôi cũng ngấy bằng bọn họ.
Sở Thiếu Duật cũng thấy động tĩnh bên trong, chút hổ, đặc biệt là còn để Úc Ly thấy, khỏi đỏ mặt.
Hắn cảm thấy với biểu tẩu, để nàng thấy thứ ghê tởm như .
A a a!!!
Hắn quyết định, chờ bắt Thành Lão Đại, sẽ gọi quan binh tới vây thanh lâu , đó lôi hết đám khách làng chơi đường, lột quần áo bọn họ, xem còn dám tới chơi bời !
Sở Thiếu Duật thầm phát độc, cúi gằm mặt theo Úc Ly tiếp tục tìm Thành Lão Đại.
Ngoài những cảnh đó, Úc Ly cũng thấy ít hoa nương, thậm chí giống như tiểu cô nương lúc nãy, vì đủ loại lý do mà lưu lạc đến đây. những nữ tử phần lớn đều nhận mệnh, sự sắp xếp của tú bà Bách Hoa Lâu, học cầm kỳ thư họa và các tài nghệ khác.
Các cô nương ở Bách Hoa Lâu ngoài dung mạo bất phàm, tài nghệ cũng vô cùng xuất chúng. Dung mạo tài nghệ càng , càng khiến khách làng chơi tranh tìm tới, giá cũng càng cao, địa vị ở Bách Hoa Lâu càng cao, đãi ngộ càng , ít nhất sẽ dễ dàng hành hạ.
Úc Ly im lặng , gì thêm.
Chờ bọn họ lật tung các phòng ở hậu viện, cũng tìm thấy Thành Lão Đại.
Đi đến một góc , Sở Thiếu Duật chút sốt ruột: “Không thể nào, tin tức nhận , Thành Lão Đại chắc chắn ở đây…”
Nếu tin tức sai, chịu đựng sự ghê tởm dạo thanh lâu cùng Vinh Thân Vương Thế tử, còn mắng là đồ yếu đuối, chẳng là công cốc ?
Nghĩ thôi thấy uất ức.
Úc Ly : “Đừng vội, còn mấy chỗ tìm.”
Những nơi bọn họ tìm là chỗ ở của mấy hoa nương giá trị nhất Bách Hoa Lâu, và phòng của tú bà. Mấy nơi đó ít canh gác, thể dễ dàng tiếp cận.
Bách Hoa Lâu cấp bậc rõ ràng, hoa nương càng giá, chỗ ở càng , gác lửng độc lập, càng cần đến tú bà, là quản lý Bách Hoa Lâu, chỗ ở càng kém.
Úc Ly cảm thấy đây vấn đề, nhưng nàng sắp xếp cho Sở Thiếu Duật .
Nàng đưa lên nóc nhà, : “Ta mấy chỗ xem, lính canh ở đó đông, tiện mang theo ngươi, ngươi ở đây chờ .”
Sở Thiếu Duật: “…”
Sở Thiếu Duật nhận , chính là kẻ vướng chân, vướng chân biểu tẩu.
Hắn chút hổ thẹn, im lặng một lát, : “Biểu tẩu, tẩu cẩn thận một chút.”
Nhìn theo bóng Úc Ly nhẹ nhàng lật từ nóc nhà xuống, Sở Thiếu Duật hít sâu một , đó thụp xuống.
Bách Hoa Lâu là một trong những thanh lâu hàng đầu kinh thành, chiếm diện tích nhỏ, trong sân còn trồng cây cổ thụ, cành lá vươn tận nóc nhà, vô cùng tươi .
Chỗ Úc Ly chọn cho khá , lá cây bên cạnh chỉ che hình, mà còn che nắng giúp .
Lúc mặt trời còn lặn, ánh nắng nóng rát, nếu phơi nắng một lát, đầu óc cũng váng vất.
Như khá .
**
Không Sở Thiếu Duật, tốc độ của Úc Ly càng nhanh hơn.
Nàng tránh đám bảo kê tuần, đến một gác lửng, thoắt cái lật sang sườn bên , nơi cửa sổ đang mở. Nàng xổm bên cửa sổ, cần cũng trong phòng ba thở.
Úc Ly lặng lẽ thò đầu xem.
Một là nữ tử đang trang điểm, hẳn là hoa nương, còn hai nha đang hầu hạ.
Xác nhận cần tìm, nàng nhanh chóng lật .
Hoa nương đang trang điểm lưng về phía cửa sổ, cầm một chiếc gương đồng ngắm nghía dung mạo của . Tối qua nghỉ ngơi , sắc mặt trông cực kém, khiến nàng chút uể oải, tâm trạng cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-497.html.]
Đột nhiên, nàng gương đồng, dường như bóng lướt qua ngoài cửa sổ.
Nàng khỏi đầu, về phía cửa sổ.
“A tỷ, ?” Nha hầu hạ bên cạnh hỏi.
Hoa nương ngoài cửa sổ, đột nhiên nhớ đây là lầu hai, ngoài cửa sổ , khỏi bật .
Nàng : “Vừa hình như hoa mắt, thấy trong gương bóng bay qua cửa sổ.”
Hai nha rộ lên: “A tỷ, đây là lầu hai, bên ngoài trống trơn, tường cao như , cho dù kẻ trộm trèo cửa sổ cũng lên , thể nào .”
“Có ngài thấy mây bay qua ?”
Nghe hai nha , hoa nương cũng cảm thấy chắc là lầm, để trong lòng nữa.
Nàng trang điểm, hỏi: “Mụ mụ dậy ?”
“Mụ mụ” trong miệng nàng chính là tú bà Bách Hoa Lâu. Đối với vị tú bà , các cô nương ở Bách Hoa Lâu phần lớn đều căm ghét, cho dù căm ghét, cũng khó sinh hảo cảm.
“Vẫn động tĩnh.” Nha trả lời: “E là hôm qua mụ mụ cũng mệt .”
Hoa nương mặt lộ vẻ khinh thường: “Đã già cả đống tuổi, mà còn bám lấy đàn ông buông.”
Hiển nhiên vị hoa nương hề tôn trọng tú bà, buông lời châm chọc mỉa mai.
Nha vội : “A tỷ, ngài nhỏ chút, lỡ mụ mụ , bà kiếm cớ dạy dỗ ngài, sắp xếp cho ngài mấy vị khách sở thích quái đản, ngài tội gì ?”
Các cô nương trong thanh lâu phần lớn đều bất do kỷ, cho dù giống như A tỷ đây, giá trị tồi, tú bà cũng thể dễ dàng nắm đằng chuôi.
Chỉ cần còn ở nơi , tú bà cả đống thủ đoạn đối phó ngươi, khiến kêu trời trời , kêu đất đất chẳng . Nữ tử cương liệt đến mấy, cuối cùng chẳng cũng bẻ gãy xương sống, đành nhận mệnh ?
Rơi chốn , c.h.ế.t, thì là nhận mệnh, con đường thứ ba.
Hoa nương hừ lạnh một tiếng: “Ta sợ gì? Cùng lắm thì c.h.ế.t là xong.”
Tuy , nhưng sắc mặt nàng cực kỳ khó coi, còn chút ảm đạm.
“A tỷ của ơi, ngài đừng nữa!” Nha sắp : “C.h.ế.t tử tế bằng sống dở, ngài còn trẻ, tương lai còn bao nhiêu ngày chờ ngài.”
“ , A tỷ, ngài ngàn vạn đừng đối đầu với mụ mụ, lỡ như mụ mụ cắt phấn son của ngài, còn bắt ngài một ngày tiếp mười mấy khách…”
Nghĩ đến kết cục của những hoa nương lời đây, hai nha mặt lộ vẻ sợ hãi.
Hai nha hết lời khuyên can.
Hoa nương im lặng một lát, thở dài: “Ta , dù vì , cũng vì hai ngươi. Nếu còn nữa, các ngươi e là cũng bà sắp xếp tiếp khách.”
Sắc mặt nàng ảm đạm, nếu nàng còn, ai thể che chở cho hai nha đầu ?
Hai nha , vành mắt ươn ướt.
Một nha c.ắ.n môi, : “A tỷ, gã đàn ông trong phòng mụ mụ, hình như mấy ngày nữa đưa một nhóm tới.”
Sắc mặt hoa nương tái , mặt hiện lên vẻ hận ý, nguyền rủa: “Bọn chúng chuyện tổn hại âm đức như , sẽ c.h.ế.t tử tế, khi c.h.ế.t chắc chắn sẽ đày xuống Tu La địa ngục!”
Gã đàn ông trong phòng tú bà, trong thanh lâu ai quen, thậm chí nhiều. Mỗi gã tới, đều ngụy trang cẩn thận, hành sự vô cùng kín kẽ. Khi ở thanh lâu, gã thường ở lì trong phòng tú bà, chuyện đều cho rằng gã là khách quen của bà .
Tú bà tự nhiên cũng vui vẻ "vui đùa" cùng . Nghe lúc động tĩnh lớn, khiến nhiều hoa nương chán ghét thôi.
chỉ cần cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện lai lịch gã đàn ông đơn giản.
Hoa nương cũng là tình cờ phát hiện gã là kẻ buôn . Nơi như Bách Hoa Lâu cá mè một lứa, vặn để che giấu.
Tú bà tất nhiên cũng việc gã , thậm chí còn lấy từ chỗ gã, tự nhiên nguyện ý che giấu giúp.
**
Ngoài cửa sổ, năm ngón tay Úc Ly bấu sâu tường, thể treo lơ lửng. Nghe cuộc chuyện của hoa nương và nha , nàng chút bừng tỉnh.
Nguyên lai cần tìm đang ở trong phòng tú bà.
Sau khi tin tức , Úc Ly chậm trễ, về phía phòng của tú bà.
Nơi ở của tú bà là lầu các nhất Bách Hoa Lâu, canh gác, thể từ cửa chính. Nàng cũng định cửa chính, vẫn chọn con đường bình thường, trực tiếp trèo tường.
Ngoài tường là một con hẻm nhỏ hẹp, phát hiện ngang qua, nàng nhanh chóng lật lên nóc nhà nấp. Mãi đến khi xác nhận xung quanh ai, nàng tiếp tục vượt nóc băng tường.
Vừa đến bên cửa sổ phòng tú bà, liền thấy động tĩnh bên trong. Nàng tự nhiên đó là gì, nghĩ đến lời hoa nương , khỏi im lặng.
Động tĩnh bên trong quá lớn, cũng khi nào mới xong. Úc Ly treo lơ lửng vách tường bên ngoài, một tay bấu tường để định cơ thể. Nếu kỹ, sẽ thấy vách tường, cứ cách một mấy lỗ ngón tay sâu hoắm.
Úc Ly lười chờ, nàng bẻ hai viên ngói lớn tường, ném bên trong.
Động tĩnh trong phòng lập tức tắt ngấm, còn tiếng động.
Người canh gác cách đó xa chút nghi hoặc, chẳng lẽ hôm nay bọn họ xong sớm ? Không ai dám qua xem, trừ phi tú bà gọi, bằng nếu tùy tiện qua quấy rầy hứng thú của bà , e là sẽ mắng chửi, đó là một hồi giày vò.
Ở Bách Hoa Lâu, uy tín của tú bà cao, chỉ các hoa nương sợ bà , mà đám bảo kê cũng kém.
Úc Ly nhân cơ hội lật qua cửa sổ .
Phòng tú bà vô cùng xa hoa, mặt đất trải t.h.ả.m lông xù, giẫm lên mềm mại, một tiếng động.
Đồ trang trí trong phòng đều toát lên mùi tiền của trọc phú, còn ít tranh xuân cung đồ, cùng các loại đồ vật thành hình thù nhạy cảm, qua thôi cũng đủ chói mù mắt.
Giống như một cái ổ mại dâm .
Tuy Úc Ly cảm thấy chuyện là bản năng nguyên thủy của con , nhưng cũng quá nguyên thủy , nàng mở rộng tầm mắt.