Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 491

Cập nhật lúc: 2025-10-31 05:41:17
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Sau khi một con hổ lớn, Úc Ly bắt đầu say mê huấn luyện nó, quyết tâm nó giảm béo để tương lai thể chạy nhanh hơn.

Việc huấn luyện kỳ thực đơn giản, chỉ cần nàng đến gần, con hổ lớn liền sợ hSẽ chạy tán loạn, khiến cả vườn Tuyên U gà bay ch.ó sủa, tiếng hổ gầm dứt.

Thị vệ canh gác bên ngoài vườn Tuyên U thấy động tĩnh bên trong, trong mắt lộ rõ vẻ đồng tình.

Không ngờ ngày, bọn họ đồng tình với một con mãnh thú, đúng là chuyện đời khó đoán.

dường như hễ liên quan đến phu nhân, chuyện trở nên bình thường. Hạ nhân trong Trấn Quốc công phủ hiện tại một sự tin tưởng mù quáng Úc Ly.

Chờ Úc Ly kết thúc huấn luyện, con hổ lớn quỳ rạp mặt đất thở hồng hộc, ngay cả khi hai đứa nhỏ đến sờ, nó cũng mệt đến thèm phản ứng.

Đương nhiên, cũng một phần nguyên nhân là do Úc Ly đang canh ở đó.

Con hổ tắm rửa vô cùng sạch sẽ, lông bóng mượt, sờ vô cùng thoải mái.

Phó Yến Hồi và Phó Yến Sanh đều nhịn mà vùi khuôn mặt nhỏ bộ lông hổ, cọ tới cọ lui, reo hò ầm ĩ, thậm chí còn coi hình mập mạp của con hổ như một ngọn núi nhỏ, bò qua bò , vô cùng sung sướng.

Thị vệ xung quanh thấy mà chút hâm mộ, niềm vui của trẻ con thật đơn giản.

Rời khỏi vườn Tuyên U, hai đứa trẻ vẫn còn thòm thèm, hỏi: “Tiểu thẩm thẩm, khi nào chúng đến chơi ạ?”

Bọn chúng thật sự quá thích con hổ lớn , lông xù, phản kháng, cũng cắn, ai mà thích một con "mèo lớn" như chứ?

Đương nhiên, bọn chúng cũng , chỉ khi tiểu thẩm thẩm ở đây, nó mới ngoan như , lúc khác bọn chúng dám tới gần.

Úc Ly : “Lần các con vượt qua bài kiểm tra của tiểu thúc , sẽ dẫn các con qua đây.”

Hai em liếc , miệng bĩu .

Theo tuổi tác ngày càng lớn, ngoài việc sách luyện chữ, chúng còn học cầm kỳ thư họa, cưỡi ngựa b.ắ.n cung, thứ gì cũng học, những thứ cần học càng ngày càng nhiều, gần như kín hết cả ngày.

Đáng sợ hơn là tiểu thúc (Phó Văn Tiêu) thỉnh thoảng sẽ kiểm tra. Tiểu thúc quá nhiều thứ, bản thúc , cũng yêu cầu bọn chúng học .

Mỗi đối mặt với bài kiểm tra của tiểu thúc thúc, hai em đều như lâm đại địch, sợ qua .

Lúc , Úc Ly : “Thời tiết càng ngày càng nóng, chờ tháng , đưa các con đến thôn trang chơi, mang theo hắc mã và hổ, đến lúc đó để chúng nó chở các con .”

Không đứa trẻ nào thể từ chối việc chơi đùa cùng hổ lớn. Hai em mắt sáng rực, tỏ vẻ nhất định sẽ nỗ lực thành bài kiểm tra của tiểu thúc thúc, nghiêm túc sách.

Vì để cưỡi hổ, liều mạng!

Hai em động lực tràn trề, nỗ lực học tập để cưỡi hổ. Úc Ly cũng nỗ lực huấn luyện hắc mã và hổ lớn để chúng thể chịu áp lực, cho nàng cưỡi.

Vì thế, nàng thường xuyên mang cả hổ và hắc mã đến trại ngựa, bắt đầu dắt chúng dạo, rèn luyện khả năng thích ứng.

Thị vệ ở trại ngựa mỗi khi thấy cảnh , chỉ cảm thấy mở mang tầm mắt.

Trước phu nhân dắt ngựa dạo, bọn họ thấy giống thường, ngờ phu nhân còn thể dắt cả ngựa lẫn hổ dạo cùng lúc, thật sự phi phàm.

Phó Văn Tiêu tan triều trở về, thấy cảnh , cũng khỏi im lặng một lát.

Sở Thiếu Duật theo Phó Văn Tiêu qua đây, chỉ sững sờ một chút, đó liền vẻ mặt kinh hỉ chạy tới: “Biểu tẩu, dắt giúp tẩu cho!”

Thư Sách

Hắn xoa tay, hứng thú dâng trào.

Úc Ly thấy , hào phóng đưa hai sợi dây thừng trong tay cho .

Để tiện dắt chúng dạo, nàng buộc dây thừng cho cả hai con vật, đầu nắm trong tay. Nếu chúng nó quỳ rạp đất chịu , nàng cũng thể lôi chúng nó , cũng .

Hai con vật: “…”

Hai sợi dây thừng trông y hệt dây dắt chó.

Nếu thấy, ngựa vương và hổ lớn buộc dây như chó, e là đều nhỏ lệ chua xót chúng.

Hiện giờ, dắt hổ và hắc mã dạo đổi thành Sở Thiếu Duật, nhưng ngại Úc Ly còn ở đó, chúng nó vẫn chậm rì rì, dám chạy loạn.

Úc Ly bên cạnh, hỏi: “Biểu , ngươi tới đây?”

Sở Thiếu Duật dắt ngựa : “Biểu tẩu, ngày tẩu rảnh ? Mẹ ngày chùa Ngọc Hoa dâng hương, tiện thể ăn đồ chay, mời tẩu cùng. Vừa lúc ngày nghỉ, cũng cùng luôn.”

“Đồ chay?” Úc Ly hai mắt sáng ngời: “Ngon ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-491.html.]

“Đương nhiên, đồ chay ở đó nổi tiếng lắm, ai ăn qua cũng khen ngớt lời.” Sở Thiếu Duật : “Năm cùng một , quả thực ngon.”

Úc Ly lập tức đồng ý, đối với đồ ăn ngon nàng nay đều tích cực.

Sở Thiếu Duật đầu hỏi: “Phó biểu ca, cùng ?”

Phó Văn Tiêu lắc đầu: “Ngày việc, đến Ngũ Quân Doanh.”

Sở Thiếu Duật “ồ” một tiếng, nhớ chuyện gần đây từ phụ vương, lão hoàng đế bất mãn với tình trạng hủ bại của Ngũ Quân Doanh, đây là giao cho Phó biểu ca chỉnh đốn. Đây là một việc dễ đắc tội khác, chờ Ngũ Quân Doanh chỉnh đốn xong, đám huân quý kiếm chác lợi lộc từ Ngũ Quân Doanh e là hận c.h.ế.t Trấn Quốc công.

Hắn khỏi bĩu môi. Người đời đều lão hoàng đế thiên vị cháu ngoại Trấn Quốc công , nhưng theo thấy, cũng sủng ái gì. Những việc dễ đắc tội khác đều giao cho Trấn Quốc công , giống như sủng ái?

Nghe cũng y như .

Lão hoàng đế còn tại vị thì , thể đè nén sự bất mãn của thế nhân đối với Trấn Quốc công. Chờ khi ngài , tân đế đăng cơ, khẳng định sẽ thanh toán Trấn Quốc công.

Hắn cảm thấy lão hoàng đế thể nghĩ tới điểm , nhưng ngài vẫn cứ , chỉ thể ngài cũng sủng ái cháu ngoại đến thế, hoặc là để cho tân đế xử lý, để tân đế mượn đó thu phục nhân tâm.

Nghĩ , Sở Thiếu Duật cảm thấy vị Thánh nhân trong cung thật đáng sợ.

Khi Sở Thiếu Duật đang miên man suy nghĩ, Phó Văn Tiêu đột nhiên hỏi: “Nghe gần đây ngươi và Vinh Thân Vương Thế tử khá gần, các ngươi thường xuyên rủ …”

Giọng ngưng , liếc Úc Ly, thêm.

Sở Thiếu Duật thấy chằm chằm , ánh mắt sâu thẳm, dựng cả lông gáy, vội vàng : “Phó biểu ca, chuyện ! Ta đến đó là để tra tin tức, gì cả.”

Gần đây Vinh Thân Vương Thế tử rủ thanh lâu, sòng bạc ít. Hắn , nhưng chỉ là đến xem, ăn uống chút đỉnh, chứ chơi bời cờ bạc, thậm chí còn Vinh Thân Vương Thế tử lưng nhạo là đồ nhát gan, yếu đuối, uổng cái danh ăn chơi trác táng.

Sở Thiếu Duật trong lòng ủy khuất, cái danh ăn chơi trác táng chẳng do mấy gã thứ của tuyên truyền ngoài ?

Lúc từ Giang Nam trở về, tuy là Thụy Vương Thế tử, nhưng việc gì , ăn , so với mấy gã thứ chức vụ, trông chẳng khác gì kẻ ăn chơi lêu lổng.

Tiếng cứ thế truyền .

Sở Thiếu Duật từ nhỏ Thụy Thái phi quản thúc, tuy nuông chiều một chút, nhưng hề ức h.i.ế.p ai, chơi bời cờ bạc, cũng hại .

Không ngờ trong mắt Vinh Thân Vương Thế tử, như biến thành đồ nhát gan, yếu đuối. Thật quá đáng!

Phó Văn Tiêu vỗ vỗ vai : “Ta đương nhiên tin ngươi.”

Bằng , cũng để qua với Ly Nương.

Sở Thiếu Duật lập tức cảm động vô cùng. Ngoài bà nội và mẫu , còn Phó biểu ca tin tưởng . So với mấy gã thứ chỉ mách lẻo, Phó biểu ca càng giống trưởng hơn.

Lúc cùng Vinh Thân Vương Thế tử đến những nơi đó, phụ vương căn bản tin, lêu lổng, đòi dùng gia pháp. Nếu bà nội và mẫu ngăn cản, e là một trận đòn.

Phó Văn Tiêu : “Vinh Thân Vương Thế tử hành sự xưa nay kiêng dè, nếu việc gì, ngươi nên bớt qua với .”

“Ta .” Sở Thiếu Duật ngoan ngoãn gật đầu.

Hắn cũng thích Vinh Thân Vương Thế tử, chỉ vì đến những nơi đó dò la tin tức, nên dạo mới cùng. Quả thực cũng tra ít tin tức hữu dụng.

Khó mới đến Trấn Quốc công phủ, Sở Thiếu Duật tiện thể ở ăn ké một bữa cơm mới về.

Chu thị lâu gặp , đối với vô cùng nhiệt tình. Hai đứa nhỏ cũng vui vẻ gọi “Sở thúc”, chơi đùa cùng .

Sở Thiếu Duật thuận tiện với Chu thị chuyện chùa Ngọc Hoa dâng hương: “Chu dì cũng , đồ chay ở đó ngon lắm.”

Chu thị hai mắt sáng ngời. Bà chùa Ngọc Hoa, chỉ đồ chay ngon, mà cầu tự, cầu nhân duyên cũng linh nghiệm.

Bà lập tức đồng ý, trong lòng thầm tính toán, đến lúc đó cúng thêm nhiều tiền dầu đèn, để Phật Tổ phù hộ Ly Nương và Tiêu ca phu thê ân ái, nhất là mau chóng tin vui.

**

Chớp mắt đến ngày xuất phát.

Sáng sớm, Úc Ly đưa Chu thị và hai đứa nhỏ cùng chùa Ngọc Hoa dâng hương.

Đương nhiên, dâng hương là Chu thị, còn nàng là đến đó ăn đồ chay.

Xe ngựa cửa, đến cổng thành thì hội ngộ với xe của Thụy Vương phủ, cùng về phía chùa Ngọc Hoa ở ngoại thành.

 

 

 

 

 

Loading...