Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 488:488

Cập nhật lúc: 2025-10-30 11:59:58
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đi một vòng vườn Trân Cầm, nhiều chứng kiến một cảnh tượng thần kỳ.

 

 

 

 

Mỗi khi họ đến gần, những con mãnh thú vốn đang sát song sắt đều như dọa bởi thứ gì đó, chạy trốn với tốc độ cực nhanh, thoáng cái thấy bóng dáng.

Quản sự chút buồn bực, chúng nó chạy cái gì? Trông như dọa sợ, chẳng lẽ là Trấn Quốc công phu nhân dọa? Có thể ? Hắn cẩn thận đ.á.n.h giá Trấn Quốc công phu nhân, thế nào cũng chỉ là một tiểu cô nương xinh yếu đuối, đáng sợ .

Xem đến cuối cùng, Úc Ly quyết định con hổ lớn .

Chủ yếu là vì lúc nãy nó chạy nhanh nhất, nhanh đến mức tạo tàn ảnh, khiến nàng thử cảm giác cưỡi hổ xem .

“Được, chọn con Bạch ngạch sơn quân* .” Lão hoàng đế thấy nàng chọn xong, bảo quản sự mở cửa vườn hổ.

(*Bạch ngạch sơn quân: Chúa sơn lâm trán trắng)

Quản sự hoảng sợ, vội : “Thánh nhân, ngài lui , nô tài cho chuốc t.h.u.ố.c mê nó khiêng ngoài.”

Lão hoàng đế xua tay: “Không cần, cứ giao cho Trấn Quốc công phu nhân.”

Nghe , quản sự khỏi về phía Úc Ly.

Hắn thầm nghĩ, Thánh nhân đây là đang thiên vị Trấn Quốc công phu nhân, là mong nàng tìm c.h.ế.t? Bằng , thưởng cho nàng một con mãnh thú, bắt nàng tự chọn, tự ?

Tuy Trấn Quốc công phu nhân trấn áp mãnh thú, nhưng quản sự tận mắt thấy, nên bán tín bán nghi, cũng tin lắm. Hắn tiếp xúc với đám súc sinh nhiều nhất, cho rằng con thật sự thể trấn áp chúng, e là lúc đó Trấn Quốc công phu nhân thứ gì đó khiến mãnh thú thích.

Đương nhiên, ý nghĩ dám , sợ đắc tội Trấn Quốc công.

Quản sự lấy chìa khóa mở cửa sắt.

Hắn căng thẳng : “Thánh nhân, ngài rời khỏi đây ạ.”

“Không cần, trẫm ở ngay đây xem.” Lão hoàng đế bình thản ung dung, bộ dạng hề sợ hãi.

Mỹ nhân cung trang thì sợ hãi tột độ, các thị vệ cũng cố nén sợ hãi, như lâm đại địch.

Lúc , Úc Ly vườn hổ.

Lão hoàng đế theo, cũng .

“Thánh nhân!” Quản sự sợ đến mặt mũi trắng bệch.

Bọn thị vệ cuống quýt theo, vây quanh lão hoàng đế, tay siết chặt chuôi đao bên hông.

Vườn lớn, cây cối um tùM, Úc Ly nhanh chóng phát hiện con hổ lớn đang trốn ở .

Khi nàng bước , con hổ lớn trốn , nấp một hòn giả sơn.

Úc Ly hòn giả sơn, với con hổ đang trốn: “Ngươi đây.”

Con hổ bẹp dí mặt đất, thèm để ý đến nàng.

Lão hoàng đế dẫn tới, thấy con hổ đang bẹp dí, mặt lộ vẻ hưng phấn, hỏi: “Tức phụ của Tiêu Nhi, nó chịu thì bây giờ?”

Úc Ly cũng khó xử, cuối cùng : “Không , khiêng nó .”

Nói nàng liền xắn tay áo, vòng qua hòn giả sơn, tới vác con hổ đang bẹp dí lên vai.

Mọi : “…”

Nhìn nàng ung dung vác con hổ lớn nặng mấy trăm cân khỏi vườn, quản sự thần sắc hoảng hốt, ngây tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-488488.html.]

Nguyên lai lời đồn là thật.

Thư Sách

Trấn Quốc công phu nhân chỉ trấn áp mãnh thú, mà còn sức lực hơn —— , là sức vác cả thú.

Khiêng con hổ lớn khỏi vườn, Úc Ly tìm một bãi đất trống thả nó xuống.

Con hổ thả xuống vẫn bẹp dí nhúc nhích, nếu nó còn mở to mắt, còn tưởng nó ngất xỉu .

Ngoại trừ lúc chuốc t.h.u.ố.c mê, quản sự bao giờ thấy nó an tĩnh như .

Phản ứng của những khác cũng tương tự quản sự.

Bọn họ hoảng hốt theo , con hổ đang bẹp dí, chỉ cảm thấy cảnh chân thật.

Mãnh thú thật sự ngoan ngoãn như ?

Lão hoàng đế hài lòng, một nữa chứng kiến sự thần kỳ của Úc Ly, ngài càng thêm tin tưởng nàng chính là kỳ nhân dị sĩ bản lĩnh thật sự.

Ngài hỏi: “Tức phụ của Tiêu Nhi, cần trẫm cho đưa Bạch ngạch sơn quân qua phủ ?”

“Vậy phiền Thánh nhân.” Úc Ly : “Cho nó xe, đừng dọa bá tánh.”

Lão hoàng đế gật đầu.

Úc Ly khiêng con hổ đang ngoan ngoãn im lên, bỏ lồng sắt, để đưa về Trấn Quốc công phủ.

Nàng cảm tạ ban thưởng của lão hoàng đế: “Đa tạ Thánh nhân, thích nó.”

Lão hoàng đế tủm tỉm: “Con cũng cần gọi trẫm là Thánh nhân, cứ giống Tiêu Nhi, gọi là Cậu.”

“Cậu.” Úc Ly đổi xưng hô sảng khoái, cũng chỉ là cái xưng hô, dù cũng như .

Lão hoàng đế càng thêm vui vẻ, ban thưởng cho Úc Ly một ít đồ vật.

**

Chưa đầy nửa ngày, trong kinh thành đều , Thánh nhân ban thưởng một con hổ trán trắng cho Trấn Quốc công phu nhân.

Ngày Tết Đoan Ngọ, Trấn Quốc công phu nhân cứu giá công, nhưng mấy ngày nay, vì Thánh nhân ốm, long thể , trong cung cũng tin tức gì.

Ai ngờ, ban thưởng, chỉ là một con súc sinh.

Trong nhất thời, cũng nên gì, lão hoàng đế keo kiệt, là Trấn Quốc công phu nhân dễ lừa.

Từ cung yến, chú ý đến Trấn Quốc công phu nhân Úc Ly ít.

Qua vài tiếp xúc, bọn họ nhanh chóng nắm rõ tính cách của nàng, cảm thấy cô nương tuy một bản lĩnh, nhưng quả thực đơn thuần, thảo nào Phó Tiêu lừa gả Phó gia, đó lão hoàng đế lừa.

Với năng lực như , gả cho hoàng tử hậu duệ quý tộc đều xứng đáng. Khi Phó Tiêu giấu giếm phận, đối ngoại chỉ là một thư sinh nghèo túng, nàng đều nguyện ý gả, thể thấy là tình nghĩa, tham danh lợi.

Sao may mắn Phó Tiêu cưới chứ?

Không ít thầm hâm mộ Phó Văn Tiêu vận khí , sa sút đến như , nào ngờ gặp thần y chữa khỏi bệnh, còn gặp một cô nương lợi hại, nguyện ý gả cho vợ, cùng một đường từ nam địa về kinh thành, Thánh nhân ưu ái.

**

Phó Văn Tiêu hôm nay khỏi thành, đến Ngũ Quân Doanh ở ngoại ô.

Còn về kinh, thuộc hạ báo tin lão hoàng đế ban thưởng một con hổ cho Úc Ly.

Trở phủ, Phó Văn Tiêu phát hiện hạ nhân trong phủ ai cũng mang vẻ mặt rối rắm. Trung thúc tới, thôi: “Quốc công gia, phu nhân mang Bạch ngạch sơn quân về, nuôi ở vườn Tuyên U. Nơi đó cây cối rậm rạp, phu nhân tương đối thích hợp với nó.”

Phó Văn Tiêu “ừ” một tiếng, : “Ông tìm xây tường rào cao lên, phái thêm canh gác, đừng để hạ nhân nhầm mà mất mạng.”

Trung thúc một tiếng.

Phó Văn Tiêu thấy ông vẫn còn băn khoăn, bèn : “Trung thúc yên tâm, Ly Nương chừng mực. Dù cũng mang về , cứ nuôi .”

Trung thúc đáp “”, thở dài: “Cũng Thánh nhân nghĩ thế nào, ban thưởng cho phu nhân một con mãnh thú.”

Phần thưởng quả thực quá qua loa.

Phó Văn Tiêu cảm thấy , Thánh nhân thể phong quan cho Ly Nương, nên chỉ thể tùy tiện ban thưởng.

Sấm sét mưa móc đều là ân vua, bất kể là gì, cũng chỉ thể nhận.

Loading...