Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 486:486
Cập nhật lúc: 2025-10-30 10:55:07
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục hoàng tử mặc kệ , trực tiếp rời .
Trên đường trở về, oán giận với Triệu Sưởng: “Nhìn như , cứ tưởng là hoàng tử lớn tuổi nhất thì phụ hoàng sẽ truyền ngôi cho . Cũng những chuyện , phụ hoàng trong lòng chắc cũng rõ rành rành, coi trọng .”
So , cảm thấy phần thắng của lớn hơn.
Triệu Sưởng một tiếng: “Dù nữa, thế lực của Tam hoàng tử mấy năm nay quả thực tồi, nhiều triều thần ủng hộ .”
Lục hoàng tử châm chọc: “Nói chừng ngày nào đó phụ hoàng sẽ tay thu thập .”
Vị phụ hoàng của chẳng từng trải qua chuyện , con trai thu thập là thu thập, hề nương tay.
Lục hoàng tử về Tam hoàng tử nữa, bèn kể chuyện thấy ở Dưỡng Tâm Điện, cảm thán: “Không ngờ phụ hoàng tin tưởng Trấn Quốc công phu nhân đến thế.”
Triệu Sưởng gì, im lặng lắng .
Sau khi chia tay Lục hoàng tử, Triệu Sưởng trở Anh Quốc công phủ, phụ đang ở thư phòng chờ .
Triệu Sưởng qua gặp phụ .
Anh Quốc công hỏi: “Thánh nhân long thể thế nào?”
“Nghe ạ.”
Anh Quốc công thở phào nhẹ nhõm, : “Thánh nhân hiện tại thể xảy chuyện. Không việc gì là .”
Triệu Sưởng đem chuyện ở Dưỡng Tâm Điện kể cho ông , Anh Quốc công xong cũng thấy kỳ lạ.
“Trải qua chuyện , xem Thánh nhân ngày sẽ càng tin tưởng vợ chồng Trấn Quốc công… Như cũng .” Ông , với con trai: “Con theo Lục hoàng tử điện hạ, ngày thường cũng cẩn thận, đừng nhúng tay mấy chuyện đó.”
Triệu Sưởng gật đầu, chần chừ : “Phụ , chuyện Thánh nhân ám sát hôm nay, nhi tử cứ cảm thấy chút kỳ quặc.”
Sắc mặt Anh Quốc công đổi: “Con cần nghĩ nhiều. Chuyện thể nhúng tay thì đừng nhúng tay.”
Nghe lời cảnh báo của phụ , Triệu Sưởng im lặng đồng ý.
**
Bên , thấy Lục hoàng tử cứ thế bỏ , Tam hoàng tử tức giận vô cùng.
Hắn về phía hai còn , một kẻ nóng nảy ngu ngốc (Bát hoàng tử), một kẻ an tĩnh màng tranh đoạt (Thất hoàng tử), so với Lục hoàng tử, thấy thuận mắt hơn ít. Hắn hiếm khi lấy tư thế trưởng , an ủi bọn họ vài câu.
Bát hoàng tử ngoài mặt đáp lời, trong lòng hừ lạnh một tiếng. Nếu Nhị hoàng còn ở, tới lượt tên giả nhân giả nghĩa Lão Tam oai trưởng. Nghe giả mù sa mưa an ủi, chỉ thấy buồn nôn.
Chờ thấy Thất hoàng tử bình thản đồng ý, c.h.ử.i thầm Thất hoàng tử, giống như tượng đất tức giận.
Mấy vị hoàng tử ở cửa cung chia tay, ai về phủ nấy.
Thất hoàng tử trở về phủ, gọi quản sự trong phủ tới, thấp giọng hỏi: “Việt Quận vương đang ở ?”
“Việt Quận vương gần đây vẫn luôn ở trong phủ, từng ngoài.”
Thất hoàng tử liền một phong thư, cho đưa đến Việt Quận vương phủ, giao cho Việt Quận vương.
Sau khi đưa thư rời , cây quạt trong tay, mắt lộ vẻ suy tư.
Không lâu , quản sự vương phủ dẫn một đàn ông tướng mạo bình thường tiến , nọ đưa cho một phong thư.
Thư niêm phong kín, trong một góc ấn ký đặc thù màu đỏ thắm.
Nhìn thấy ấn ký , Thất hoàng tử rũ mắt im lặng một lát, hỏi: “Nguyên An cô mẫu long thể thế nào ?”
Người đàn ông cúi đầu nghiêm, cung kính : “Thân thể công chúa chuyển biến , thể xuống giường .”
“Chuyển biến ?” Thất hoàng tử tò mò, “Chẳng lẽ vị lão đại phu từ nam địa tới thật sự là thần y, thể chữa khỏi cho Nguyên An cô mẫu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-486486.html.]
Người đàn ông lên tiếng.
Thất hoàng tử cũng để ý, chậm rãi mở thư, xem xong liền trực tiếp dùng nến đốt, ném chậu than.
Hắn với đàn ông : “Ngươi về với Nguyên An cô mẫu, chuyện , sẽ sắp xếp thỏa đáng.”
Người đàn ông một tiếng, cung kính lui .
**
Từ hoàng cung tới, trời tối mịt.
Úc Ly vén rèm xe lên, phát hiện đường thắp đèn lồng, uốn lượn kéo dài, mang đậm khí lễ hội.
Đáng tiếc đường một bóng .
Buổi tối Tết Đoan Ngọ thường náo nhiệt, cấm ban đêm, bá tánh sẽ cửa du ngoạn, các phố lớn ngõ nhỏ đều là đường.
hôm nay hoàng đế ám sát, các phố lớn ngõ nhỏ đều giới nghiêm, hoạt động vui chơi ngày Đoan Ngọ đều hủy bỏ.
Úc Ly cảm thấy chút đáng tiếc.
Phó Văn Tiêu nắm tay nàng, an ủi: “Không , vẫn thể chơi.”
Nàng gật đầu, trông vẫn tràn đầy tinh thần.
**
Trở Trấn Quốc công phủ, Chu thị chờ bọn họ, mặt đầy lo lắng.
Thư Sách
Bà đ.á.n.h giá hai , hỏi: “Ly Nương, Tiêu ca, các con chứ?”
Nghe lão hoàng đế ám sát, bà liền bắt đầu lo lắng, đặc biệt là thấy hai mãi về, sốt ruột yên, sợ hai xảy chuyện ngoài ý .
“ Mẹ, chúng con !” Úc Ly .
Phó Văn Tiêu cũng gật đầu theo, bảo bà yên tâm.
Chu thị kỹ bọn họ, xác nhận hai việc gì, cuối cùng mới an tâm, đó hỏi: “Thánh nhân ám sát? Kẻ nào to gan như , dám hành thích ở kinh thành?”
“Chuyện còn ạ.” Úc Ly vẻ mặt thản nhiên .
Phó Văn Tiêu : “Uy Viễn hầu dẫn tự tra, chắc là sắp tin tức thôi.”
Là Chỉ huy sứ Hoàng Thành Tư, Phương Bích Hạc cũng chút năng lực. Chỉ cần tra, nhanh sẽ kết quả. Dù chuyện khác với lúc cung yến, hoàng đế ám sát, ai dám dốc lòng tra xét.
Chu thị cũng quan tâm là ai động thủ với lão hoàng đế, bà nhỏ giọng hỏi: “Thánh nhân long thể thế nào?”
“Uống tiên đan xong, ạ.”
Chu thị nhịn , vẻ mặt lộ rõ sự thất vọng. bà cũng , vội vàng thu thần sắc, vẻ lo lắng.
Úc Ly thấy chút ngạc nhiên, chồng tính tình hiền lành, ngờ bà mong lão hoàng đế xảy chuyện.
nghĩ đến sự kính trọng của bà đối với Nguyên An trưởng công chúa, thể hiểu .
Lão hoàng đế đối xử với Nguyên An trưởng công chúa, thậm chí mấy năm sa sút của bà cũng liên quan đến lão hoàng đế. Chu thị mà mong lão hoàng đế khỏe mạnh thì mới là quỷ.
Nói chuyện với Chu thị một lát, hai liền dùng bữa.
Vừa ở trong cung, Úc Ly ăn một ít điểm tâm, nhưng sức ăn của nàng nay đều lớn, bây giờ vẫn thể ăn tiếp.
Hơn nữa Phó Văn Tiêu còn ăn gì, nàng là đang ăn cùng .
Muộn hơn một chút, hai vợ chồng tắm rửa xong, lên giường nghỉ ngơi.
Đêm khuya, hai rúc chuyện.
Úc Ly tò mò hỏi: “Tiêu ca, tiên đan lợi hại thật, lão hoàng đế lúc đó trông như lên cơn đau tim, uống một viên mà khỏe .”
Nhìn thấy lão hoàng đế ôm ngực, nàng còn tưởng ngài bệnh tim, lúc đó còn lo ngài sẽ đột tử ngay tại chỗ.
Lão hoàng đế già như , nếu lên cơn đau tim, khẳng định cứu sống .
Nào ngờ thị vệ lấy một cái hộp, cho ngài uống một viên gọi là tiên đan, ngài liền khỏe , đó sắc mặt trông cũng tệ lắm.