Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 485

Cập nhật lúc: 2025-10-30 10:55:06
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Chuyện lão hoàng đế ám sát nhanh chóng lan truyền.

Lúc đó thị vệ hô "Hộ giá", ít gần đó đều thấy, bá tánh cũng gặp chuyện chính là hoàng đế.

Tất cả những tin , điều đầu tiên họ quan tâm là: “Thánh nhân thế nào ?”

Người đến bẩm báo : “Có Trấn Quốc công phu nhân ở đó, Thánh nhân bình an vô sự, thánh giá hồi cung!”

Mọi : “…”

Nghe lời , ai nấy đều nghẹn họng.

Thánh nhân bình an vô sự thì thôi, vì thêm một câu “Có Trấn Quốc công phu nhân ở đó”? Không cảm thấy lời kỳ kỳ quái quái ? Cho dù là “Có Trấn Quốc công ở đó”, bọn họ cũng thấy bình thường.

nghĩ đến vị Trấn Quốc công phu nhân thể trấn áp mãnh thú, sức mạnh phi thường, họ cảm thấy bình thường. Có nàng ở đó, thích khách Thánh nhân thương là thể nào.

Chuyện càng chứng thực, Trấn Quốc công phu nhân quả thực là một vị kỳ nhân dị sĩ, là loại bản lĩnh thật sự.

Nhận tin tức, các hoàng tử và quan sôi nổi chạy cung.

Trên đường, họ tìm hiểu sự việc lúc đó. Khi xong quá trình lão hoàng đế ám sát, đều tâm tư khác .

Các hoàng tử đầu tiên là chút tiếc nuối, nếu Thánh nhân hôm nay xảy chuyện, lẽ…

Rất nhanh bọn họ gạt bỏ ý nghĩ đại nghịch bất đạo . Hiện tại bọn họ còn chuẩn sẵn sàng, nếu Thánh nhân xảy chuyện hôm nay, mấy của họ đều khả năng chớp thời cơ đoạt lấy Thần Khí.

Thánh nhân tạm thời vẫn nên còn sống thì hơn.

Tam hoàng tử thầm nghĩ như . Phụ hoàng tuổi tác cao, chẳng ngày nào liền… Vẫn sắp xếp thỏa đáng, để thể thuận lợi bước lên vị trí .

Tốt nhất là lôi kéo Chỉ huy sứ Hoàng Thành Tư là Uy Viễn hầu Phương Bích Hạc. Nếu khiến chịu vì việc, hà cớ gì lo thành đại sự.

Đáng tiếc, mấy của ý tưởng chắc cũng tương tự.

Tam hoàng tử chút bực bội, Uy Viễn hầu Phương Bích Hạc quả thực trơn trượt nắm , giống hệt Phó Tiêu năm đó, lôi kéo hề dễ dàng.

Không đúng, tên Phó Tiêu cần thiết lôi kéo, nhưng chỗ Phương Bích Hạc vẫn thể cố gắng một chút.

**

Bên , Lục hoàng tử và Anh Quốc công Thế tử Triệu Sưởng chung một xe ngựa.

Lục hoàng tử : “Không ngờ Trấn Quốc công phu nhân năng lực như , ung dung giữa một đám thích khách, thể che chở phụ hoàng bình an rời …”

Ánh mắt Triệu Sưởng lóe lên, : “Trấn Quốc công quả thực cưới một vị phu nhân lợi hại.”

.” Lục hoàng tử cảm thán, “Vị Trấn Quốc công phu nhân hẳn là loại kỳ nhân dị sĩ ẩn thế, ngờ thế gian tài ba như . Quốc sư mà so với nàng, xem còn bằng.”

Quốc sư tuy trông tiên phong đạo cốt, nhưng chỉ luyện đan, so với Trấn Quốc công phu nhân, trấn áp mãnh thú thể chiến đấu, vẫn cảm thấy Trấn Quốc công phu nhân lợi hại hơn.

Nếu Trấn Quốc công phu nhân Úc Ly là một nam tử, e rằng sớm Thánh nhân ban chức quan, giống như quốc sư năm đó.

Trong nhất thời, cũng nên may mắn nàng là nữ tử, tiếc hận nàng là nữ tử.

Kỳ thực là nữ tử cũng chẳng , nếu nàng gả cho Phó Tiêu thì mấy, chừng thể nạp nàng phủ…

**

Thất hoàng tử và Bát hoàng tử cùng xe ngựa về cung.

Hai lúc đó đang ở cùng , tin hoàng đế ám sát, liền cùng.

Bát hoàng tử tức giận : “Phó Tiêu rốt cuộc là vận khí gì, thể cưới phu nhân lợi hại như , hết đến khác cứu giá thành công? E rằng trong lòng phụ hoàng, càng thêm tin tưởng Phó Tiêu.”

Chỉ cần nghĩ đến mẫu phi đang nổi điên trong lãnh cung, Nhị hoàng tử giam cầm trong phủ, đối với Phó Tiêu hận ý càng sâu.

Có đôi khi Bát hoàng tử cũng oán hận Hoàng Thái Hậu năm đó, vì đồng ý cho Phó Tiêu cung, dưỡng ở chỗ phụ hoàng bọn họ, khiến phụ hoàng một lòng hướng về đứa cháu ngoại , thậm chí để ý là Nguyên An trưởng công chúa.

Chẳng lẽ bởi vì Phó Tiêu thật sự trung thành như , màng đến ngôi vị hoàng đế?

Bát hoàng tử mắng suốt dọc đường, mắng xong hỏi Thất hoàng tử: “Thất hoàng , thấy thế nào? Có cũng cảm thấy Phó Tiêu đáng giận vô cùng ?”

Thất hoàng tử bình tĩnh , chậm rãi : “Đáng giận thật.”

Thấy tán thành, Bát hoàng tử lập tức hài lòng, tiếp tục c.h.ử.i mắng.

Thất hoàng tử cúi đầu cây quạt tranh thủy mặc trong tay, coi như thấy tiếng c.h.ử.i bới bên tai, trong lòng suy nghĩ về chuyện lão hoàng đế tập kích .

Cũng là ai động thủ.

Hay là, phụ hoàng tự biên tự diễn để thử Trấn Quốc công phu nhân?

**

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-485.html.]

Các hoàng tử và triều thần cuối cùng cũng tới hoàng cung, vội vã gặp lão hoàng đế.

Bọn họ lão hoàng đế tuy thương, nhưng dường như kinh hãi tột độ, hơn nữa tuổi cao, khó tránh khỏi thể chịu nổi.

Lão hoàng đế là đa nghi, từ khi nắm quyền, hành sự càng tùy hứng. Sau khi xem đua thuyền rồng, ngài chỉ mang vợ chồng Trấn Quốc công và một đám thị vệ rời , cho những khác theo. Các hoàng tử tự nhiên cũng dám quấy rầy hứng thú của ngài, các thần tử càng tự giác, chủ động sáp gần khiến lão hoàng đế chướng mắt.

Chỉ là ai ngờ , lão hoàng đế gặp thích khách.

Mọi đến Dưỡng Tâm Điện, phát hiện thị vệ canh gác điện còn đông hơn ngày thường, trong lòng khỏi trĩu nặng.

Bọn họ chờ điện gần mười lăm phút, mới thấy Tổng quản thái giám Lý Mậu xuất hiện, cho họ .

Đoàn tiến Dưỡng Tâm Điện, thấy lão hoàng đế đang ở đó.

Sắc mặt ngài lắm, trông như già mấy tuổi, mí mắt rũ xuống. Trong điện tràn ngập mùi t.h.u.ố.c đắng, khí còn đốt hương an thần, hai mùi vị hòa lẫn , khiến ngửi thấy chút khó chịu.

Điều khiến họ kinh ngạc là, trong điện ngoài cung nhân hầu hạ, vợ chồng Trấn Quốc công cũng ở đó. Đặc biệt là vị Trấn Quốc công phu nhân , đang một bên ăn điểm tâm.

Mọi : “…”

Thấy cảnh , trong lòng chỉ cảm thấy thể tin nổi.

Đây là nơi nào chứ, Trấn Quốc công phu nhân thể an tâm đây ăn uống? Hơn nữa nàng ăn cũng nhiều quá ? Như thùng cơm chuyển thế ?

Chẳng lẽ kỳ nhân dị sĩ đều chỗ đặc biệt?

Tuy nhiên, trong lòng cũng hiểu, nếu lão hoàng đế cho phép, nàng dám đây ăn uống.

Từ đó thể thấy, Thánh nhân dung túng nàng đến mức nào.

Sự dung túng còn sâu sắc hơn Phó Tiêu năm đó. Các triều thần cảm thấy còn đỡ, chứ các hoàng tử thật sự nhịn mà ghen ghét tột độ.

Mọi đè nén cảm xúc trong lòng, tiên thỉnh an lão hoàng đế, hỏi thăm thánh thể ngài an khang .

Lão hoàng đế dùng đôi mắt âm trầm bọn họ, lạnh lùng : “Trẫm tự nhiên an khang, Tiêu Nhi và tức phụ của Tiêu Nhi ở đây mà.”

Các hoàng tử , trong lòng liền nghẹn , khó chịu vô cùng.

Trước bọn họ thường xuyên ghen ghét Phó Tiêu đế sủng sâu sắc, rõ ràng hoàng tử, nhưng phụ hoàng đối xử với Phó Tiêu còn sủng ái hơn cả con ruột. Không ngờ hiện tại, bọn họ còn ghen tị với cả thê tử của Phó Tiêu. Bọn họ đường đường là hoàng tử, trong lòng phụ hoàng ngay cả một nữ nhân cũng bằng.

Lại sắc mặt lão hoàng đế, e là ngài đang nghi ngờ chuyện ám sát hôm nay liên quan đến bọn họ.

Bọn họ cảm thấy oan uổng. Ai hôm nay Thánh nhân nhất thời nổi hứng, vi hành dân gian, vui cùng dân chứ? Cho dù họ gì đó, cũng thời gian sắp xếp.

Các triều thần cũng mặc kệ các hoàng tử nghĩ gì, xác nhận hoàng đế là cuối cùng cũng yên tâm, quan tâm một phen, đó lên án đám tặc tử dám cả gan hành thích.

Thư Sách

Lão hoàng đế lạnh lùng : “Trẫm lệnh cho Uy Viễn hầu tra xét việc .”

Vị đế vương già nua lộ vẻ lạnh lùng, cả cung điện rộng lớn rơi tĩnh lặng, im như ve sầu mùa đông.

Một lúc lâu , các triều thần thức thời cáo lui, quấy rầy lão hoàng đế nghỉ ngơi, sôi nổi cầu nguyện trong lòng, Uy Viễn hầu nhất nên nhanh chóng tìm kẻ chủ mưu ám sát hoàng đế, để Thánh nhân nguôi giận.

Các hoàng tử thì ở hầu bệnh.

Lão hoàng đế hôm nay tập kích, kinh hãi nhỏ, tuy long thể ngài thế nào, nhưng là con trai, tự nhiên biểu hiện một phen, tròn hiếu đạo.

“Được , nơi cần các ngươi.” Lão hoàng đế : “Trẫm uống tiên đan, thể khỏe hơn nhiều.”

Nghe , các hoàng tử đều hiểu.

Lão hoàng đế tín nhiệm quốc sư, vẫn luôn uống tiên đan do quốc sư luyện , thể sống lâu trăm tuổi.

Có thật là sống lâu trăm tuổi thì họ , nhưng gương mặt già nua của lão hoàng đế, các hoàng tử đều kiên nhẫn chờ đợi.

Có lẽ cũng cần bao lâu nữa…

Các hoàng tử quan tâm thêm vài câu, lúc mới rời .

Rời khỏi hoàng cung, sắc mặt bọn họ cũng gì.

Tam hoàng tử gọi mấy , hỏi: “Các ngươi thấy chuyện hôm nay là ai sai khiến?”

“Ta ?” Lục hoàng tử nhạt một tiếng, dùng giọng điệu âm dương quái khí : “Tam hoàng hỏi thật buồn , đang nghi ngờ chúng đấy chứ?”

Tam hoàng tử nổi giận: “Lão lục, ngươi dám chuyện với như ?”

Thái Tử qua đời, Nhị hoàng tử giam cầm, hiện tại là hoàng tử lớn tuổi nhất, mấy nên tôn trọng , chứ luôn đối nghịch, năng quái gở như .

Lục hoàng tử , chỉ trợn mắt coi thường.

Hắn xưa nay coi thường Tam hoàng tử. Chỉ cần hành động của Khang gia - nhà Tam hoàng tử - là đủ thấy trơ trẽn, càng cần đến những việc Tam hoàng tử ngấm ngầm , từng chuyện một, đều chuyện gì. Nếu tương lai thật để đăng cơ, e rằng sẽ là hạng hôn quân, bạo chúa.

 

 

 

 

 

Loading...