Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 472:472

Cập nhật lúc: 2025-10-29 09:14:06
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Dù quy củ của nàng , cũng ai chỉ trích gì. Rốt cuộc phía nàng còn Trấn Quốc công Phó Tiêu, vị chính là trong lòng của thánh nhân, đối nghịch với kết cục gì.

Không ai ngốc đến mức gây sự với Trấn Quốc công, gây khó dễ cho thê tử của .

Người trong cung thông minh nhiều, đều nên thế nào.

Hoàng Hậu : “Trấn Quốc công phu nhân quả nhiên là một mỹ nhân hiếm , chẳng trách Trấn Quốc công động lòng.”

“Còn .” Các phi tần bên cạnh nhao nhao phụ họa, “Đứa trẻ dáng vẻ cũng thật , chúng mà trong lòng cũng thích vô cùng.”

“Trấn Quốc công thật là phúc khí.”

“…”

Úc Ly yên lặng lắng những khen , cảm thấy trong cung thật chuyện, sắp khen nàng thành một đóa hoa gặp yêu .

Hoàng Hậu nương nương ôn hòa, hỏi nàng một vài vấn đề đơn giản, cho bưng điểm tâm lên cho nàng.

Úc Ly cũng khách khí, yên lặng ăn. Nàng cảm thấy điểm tâm trong cung Hoàng Hậu cũng tệ lắm, nhưng bằng chỗ chồng công chúa, vẫn là điểm tâm do ngự trù bên đó ngon hơn.

Nhìn Trấn Quốc công phu nhân hề khách khí ăn điểm tâm, các phi tần mặt đều trầm mặc.

Các bà vẫn là đầu tiên thấy thể ở nơi như thế , chút kiêng dè mà ăn uống. Rốt cuộc trong cung nhiều quy củ, lỡ như lát nữa y phục vệ sinh thì tiện.

Đa cung đều là nước dính môi, để tránh thất thố.

nàng ăn trông cũng thật ngon miệng, các vị phi tần vốn dĩ khẩu vị gì, lúc đột nhiên cũng cảm thấy chút thèm, hình như cũng đói bụng .

Hoàng Hậu thấy nàng ăn ngon lành, cho bưng tới một hộp điểm tâm nữa, thêm vài .

Úc Ly vẫn ăn như thường.

Mọi : “…” Nàng ăn nhiều quá ?

Hoàng Hậu , nhất thời cũng tính tình của cô nương rốt cuộc thế nào.

Hôm qua thánh nhân đến đây, đặc biệt dặn dò bà, bảo bà giúp xem xét tính tình của Trấn Quốc công phu nhân . Không cần cũng , thánh nhân đây là sợ Trấn Quốc công phu nhân , ủy khuất Trấn Quốc công.

Hoàng Hậu cảm thấy ngài điều thừa. Đây là thê tử do chính Trấn Quốc công Phó Tiêu chọn lựa, dù nhiều điểm , chỉ cần Phó Tiêu tự thích là .

Là trưởng bối, nếu quá nhiều, ngược còn khiến khó chịu.

lão hoàng đế việc luôn theo ý , Hoàng Hậu tự nhiên sẽ đối nghịch với ngài, nên thế nào thì cứ thế đó.

Thời gian cũng còn sớm, Hoàng Hậu cũng giữ Úc Ly ở lâu, cho đưa nàng rời .

Rời khỏi Phượng Nghi Cung, vì vội, Úc Ly chút chậm, đ.á.n.h giá cảnh sắc hoàng cung.

Cung điện nguy nga, các cung nhân ngang qua đều vội vã, ít khi .

Tất cả đều thể hiện sự uy nghiêm túc mục của tòa hoàng cung .

Người bình thường cung đều dám tùy ý ngó lung tung, Úc Ly băn khoăn . Nàng xem nghiêm túc, dáng vẻ nhàn nhã, khiến gần như tưởng rằng nàng đang dạo hậu hoa viên nhà .

Đột nhiên, cách đó xa vang lên một trận ồn ào, còn tiếng kinh hô của .

Úc Ly đầu qua, phát hiện một con hổ lớn từ xông . Cung nhân ven đường kêu la liên tục, sợ đến mức chân mềm nhũn, bệt xuống đất.

May mắn là con hổ lớn đó tạm thời ý định hại . Nó dạo khắp nơi, nhảy tới nhảy lui, nơi nào nó qua là một trận gà bay ch.ó sủa.

“Trời ơi, hổ ?”

“Là từ vườn Trân Cầm bên !”

“Sao nó chạy ?”

“Mau, chạy mau …”

“…”

Các cung nhân gần đó kêu la liên tục, sợ đến mặt còn giọt máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-472472.html.]

Bất kể thế nào, đó đều là mãnh thú, là loài ăn thịt . Nhìn thấy một con hổ lớn như , ai mà sợ hãi chứ?

Các cung nhân mặt ở đây gần như đều dọa vỡ mật, nhất thời cũng nghĩ , tại mãnh thú trong vườn Trân Cầm chạy ngoài.

Con hổ di chuyển nhanh, mắt thấy sắp lẻn đến chỗ Úc Ly, Ngọc Trản sợ đến mức nắm chặt lấy nàng, dắt nàng bỏ chạy.

Ngay khi còn cách các nàng mấy trượng, con hổ đột nhiên gầm lên một tiếng, lông mao dựng , xoay bỏ chạy, chạy nhanh như bay.

Đám Ngọc Trản còn chút ngơ ngác, tại con hổ đột nhiên bỏ chạy, thì thấy Úc Ly đuổi theo.

“Phu nhân!” Ngọc Trản vội vàng kêu lên, xách váy đuổi kịp.

Tốc độ của Úc Ly vô cùng nhanh, rõ ràng đang mặc một bộ y phục gò bó, hề ảnh hưởng gì, ngay cả trâm cài đầu cũng mấy lung lay.

Nếu là ngày thường, Ngọc Trản nhịn mà khen một tiếng phu nhân dáng vẻ thật , nhưng lúc bà chỉ mau chóng gọi phu nhân .

Úc Ly theo con hổ đang bỏ chạy, nhanh liền phát hiện ngoài con hổ , còn báo, sư tử, gấu… các loài động vật khác, đều chạy ngoài.

Từ tiếng kinh hô của các cung nhân đó, nàng những động vật là do vườn Trân Cầm trong cung nuôi dưỡng. Còn về lý do chúng chạy ngoài, thì thể .

Lo lắng mãnh thú hại , nàng tự nhiên thể yên mặc kệ, quyết định qua đó xem thử.

Úc Ly theo con hổ , con hổ sợ đến mức gầm rú liên tục, chạy càng nhanh hơn, đến mức chạy cả tàn ảnh*.

(*Tàn ảnh: hình ảnh mờ ảo còn lưu do vật thể di chuyển quá nhanh)

Không chỉ con hổ, mà các mãnh thú khác cũng như gặp thiên địch, thấy Úc Ly là đầu bỏ chạy, con còn hoảng loạn chọn đường.

Trong mắt , những mãnh thú chạy dường như hưng phấn đến mức gầm rú liên tục, hung tính quá độ, thật là đáng sợ.

lúc , phía xuất hiện một đám .

Dẫn đầu chính là lão hoàng đế trong bộ y phục màu vàng sáng. Bên cạnh lão hoàng đế còn hoàng tử, triều thần… Úc Ly liếc mắt một cái liền thấy Phó Văn Tiêu đang theo bên cạnh lão hoàng đế.

Khi thấy đám mãnh thú xuất hiện, còn đang chạy về phía họ, sắc mặt những mặt ở đây đại biến.

Thư Sách

Mọi hét lên: “Hộ giá!”

Trong phút chốc, khung cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn, tiếng la hét thất thanh vang lên liên tiếp. Đặc biệt là khi thấy một con báo sắp sửa bổ nhào về phía lão hoàng đế, tim như nhảy khỏi lồng ngực.

Sắc mặt Phó Văn Tiêu biến đổi, rút thanh bội đao của thị vệ bên cạnh, c.h.é.m về phía con báo đang lao tới.

Con báo nhanh nhẹn né tránh.

Bên , những mãnh thú cũng xông đến mặt nhóm . Nhóm đang ở giữa đường, cản đường của chúng, chúng cũng sẽ nhường đường cho loài , trực tiếp lao tới.

“Dừng !” Úc Ly quát một tiếng, cũng nhanh chóng chạy tới.

Lần nàng hề kiềm chế tốc độ, nhanh đến cực điểm, cuối cùng cũng đến mặt nhóm .

Đám mãnh thú cả cứng đờ, đó cứ thế rạp xuống. Có mấy con thậm chí va đám lão hoàng đế, đè bẹp họ xuống thành đệm thịt.

Trong nháy mắt, hiện trường chìm trong sự im lặng đến nghẹt thở.

Cung nhân hét lên: “Thánh nhân!”

“Mau cứu giá!”

“…”

Chỉ là nhiều mãnh thú như , ai dám cứu giá, sợ sẽ chúng nó c.ắ.n một miếng.

Tuy lúc chúng nó an tĩnh rạp ở đó, cũng hề vùng dậy hại , nhưng sự kinh hoàng, căn bản kịp phản ứng, chỉ cảm thấy cảnh tượng tim họ như nổ tung.

Úc Ly chạy tới, xắn tay áo, khiêng con sư tử đầu tiên lên, để lộ lão hoàng đế đè phía .

Lão hoàng đế hình như ngất .

Nàng chút chột , vội vàng dọn dẹp những mãnh thú khác. Đám mãnh thú nuôi béo mập mạp, cân nặng nhẹ, chúng nó đè như , chỉ sợ cơm tối qua cũng ép ngoài.

Âm thanh tại hiện trường dần dần tắt ngấm.

Mọi trợn mắt há hốc mồm cảnh tượng , thậm chí còn quên cả việc tìm hiểu tại những mãnh thú đó lúc ngoan ngoãn rạp ở đó, đến cả tiếng kêu cũng .

Cảnh tượng vượt quá nhận thức của họ.

Khi Úc Ly khiêng một con báo lên, để lộ Tam hoàng tử con báo đè phía .

Tam hoàng tử mê man tỉnh , khi mở mắt , thấy Úc Ly đang khiêng con báo, bốn mắt , cuối cùng cũng ngất .

Trước khi hôn mê, cảm thấy đây chắc chắn là một cơn ác mộng.

Loading...