Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 464:464

Cập nhật lúc: 2025-10-29 08:00:18
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Ba hoảng sợ nàng, con nha đầu c.h.ế.t tiệt cũng sức lực lớn như , lẽ cũng giống như Ly Nương, đến cả cột nhà cũng thể đập gãy?

“Kim, Kim Nương, con đặt cái bàn xuống .” Úc lão thái thái run rẩy , “Chúng hôm nay là đến xem các con sống , ý gì khác…”

Úc lão đại rụt đầu , trốn lưng hai lão nhân, cổ họng cũng dám hắng một tiếng.

Úc Kim khinh thường liếc một cái, chậm rãi đặt bàn xuống, tâm bình khí hòa : “Ra là , nếu các xem xong , thể rời .”

Ba : “…”

Trước khi tới, ba còn định tìm vợ chồng Úc lão nhị mặt, hướng Phó Văn Tiêu đòi chút lợi ích, rốt cuộc đó là con rể của họ.

So với mấy đứa con gái , vợ chồng Úc lão nhị tính tình mềm yếu, dễ nắm bắt, tìm bọn họ chắc chắn sai.

Nào ngờ , Úc Kim con nha đầu c.h.ế.t tiệt hai lời lật bàn, mắng đập, thật là dọa c.h.ế.t .

Cuối cùng ba cũng xám xịt rời .

Úc Kim với họ: “Bất kể các tìm tỷ phu gì, đều là thể nào , đừng tới nữa!”

Ba cũng dám hé răng, phía như quỷ đuổi theo.

Chờ ba rời , Úc Kim vẫy tay gọi Úc Châu, dặn dò nàng vài câu.

Úc Châu gật đầu, theo cửa, tìm theo dõi thôn Thanh Thạch, đỡ những đó định dựa quan hệ với tỷ phu để mưu lợi, chuyện phép xảy .

Tuy nhiều đều mấy phòng nhà họ Úc hòa thuận, nhưng khó tránh khỏi kẻ lấy lòng Phó quốc công phủ, trực tiếp tìm đến những khác nhà họ Úc, hứa hẹn lợi ích.

Úc Kim và Úc Ngân thu dọn đồ đạc đổ vỡ, với cha đang ngây : “Sau nếu bọn họ đến, cũng đừng cho họ cửa.”

“Chuyện lắm ?”

“Có gì mà ? Có thể dẫn đến quán bên uống , chuyện gì cứ bảo họ giữa ban ngày ban mặt, xem họ mặt mũi đó .”

“…”

Vợ chồng Úc lão nhị bộ dạng bình tĩnh của con gái, dám cãi lời nàng.

Tính tình hai vợ chồng chính là như , khác càng mạnh mẽ, họ liền càng mềm yếu, càng lời.

Trong nhà , tính tình mạnh mẽ nhất kể đến Úc Kim, hơn nữa nàng năng lực cực cường. Úc Kim quản bọn họ dễ bảo, dù họ cảm thấy , cũng dám phản kháng, chỉ yếu ớt đồng ý.

**

Từ khi con hắc mã , Úc Ly mỗi ngày đều đến chuồng ngựa bồi dưỡng tình cảm với nó, chỉ cho nó ăn cỏ khô, mà còn tắm rửa thể cho nó, thuận tiện dắt nó ngoài dạo.

Hầu như tất cả công việc chăm sóc con hắc mã đều do một tay nàng đảm nhiệm.

Không còn cách nào khác, con hắc mã tính tình vô cùng hung dữ, khác chỉ cần đến gần một chút, nó liền sẽ đá hậu. Nếu thật sự nó đá trúng, là chuyện đùa.

Không chỉ như thế, nó còn vô cùng bá đạo. Sau khi mang về quốc công phủ, bộ chuồng ngựa đều là địa bàn của nó, xung quanh con ngựa nào khác ở gần, dù là ngựa cái cũng .

À đúng , nó là một con ngựa đực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-464464.html.]

Các hạ nhân hầu hạ bên chuồng ngựa cũng dám đến gần nó.

Người duy nhất thể đến gần, cũng chỉ Úc Ly.

Mỗi khi Úc Ly đến gần, bất kể con hắc mã hung dữ đến , đều sẽ lập tức an tĩnh . Nếu đến gần hơn chút nữa, còn thể phát hiện tứ chi nó đang run rẩy, miễn cưỡng chống đỡ chịu quỳ xuống.

Điều cho các hạ nhân âm thầm lấy kỳ lạ, thật sự hiểu, tại con hắc mã chỉ an tĩnh mặt phu nhân. Phu nhân trông nhỏ nhắn gầy gò, cũng hung dữ gì, đáng lẽ đến mức dọa ngựa mới đúng.

Có đôi khi Phó Văn Tiêu ở nhà, cũng sẽ cùng nàng đến chuồng ngựa xem xét.

Úc Ly bận rộn tắm rửa cho con hắc mã, liền giúp ôm ít cỏ khô đến cho ngựa ăn.

Chỉ là khi đặt cỏ khô mặt con hắc mã, con hắc mã khinh thường liếc , một chân liền đá tung đống cỏ khô chuẩn , phát tiếng hí khì khì nào đó, một cái mặt ngựa cao ngạo ngẩng lên.

Phó Văn Tiêu: “…”

“Làm gì đó?” Úc Ly vỗ con hắc mã, “Đây là cỏ khô Tiêu ca nhi ôm tới, ăn thì nhịn đói !”

Nàng cũng mặc kệ đối tượng là ai, quý trọng đồ ăn, dù là ngựa cũng .

Con hắc mã hí khì khì một tiếng, dùng chân gạt đống cỏ khô nó đá tung trở về, cúi đầu yên lặng ăn.

Phó Văn Tiêu xem mà buồn , quả nhiên ngựa dữ ác trị.

Không đúng, Ly Nương nhà ác, là một cô nương lời lẽ , đời cô nương nào nguyên tắc mạnh mẽ hơn nàng.

Con hắc mã tính tình hung dữ nóng nảy, thích đến gần.

Phó Văn Tiêu cũng là ỷ Úc Ly ở đó, chỉ đến gần nó, mà còn đưa tay sờ nó. Chàng cũng là yêu ngựa, đối với con hắc mã thấy mà thèm, nếu là mấy năm , chừng còn sẽ cố gắng thuần phục con ngựa dữ .

Cảm nhận sự bài xích của con hắc mã đối với , cũng để ý, với Úc Ly: “Ly Nương, thể cứ để một nàng chăm sóc nó mãi , là phái thêm mấy thị vệ luyện qua thể thuật đến đây?”

Thị vệ Phó gia khá nhiều luyện qua thể thuật, đây là do Úc Ly dạy họ khi ở tỉnh thành tỉnh Thanh Giang, những đều là vệ hiện tại của Phó Văn Tiêu.

Tuy thời gian luyện tính là dài, nhưng chỉ cần luyện hơn nửa năm, cũng coi như là chút thành tựu.

Với thủ của những thị vệ , thể tránh sự tấn công của con hắc mã.

“Không cần .” Úc Ly , “Ta một thể , cũng tốn công phu gì.”

Những thị vệ đó đều việc riêng của , bảo họ đến đây hầu hạ một con ngựa, khó tránh khỏi là đại tài tiểu dụng*.

(*Dùng tài việc nhỏ)

Úc Ly cũng cảm thấy tự hầu hạ một con ngựa vấn đề gì. Có lẽ trong mắt ngoài, thể thống gì, mất phận, nhưng những điều trong mắt nàng là chuyện bình thường vô cùng.

Phó Văn Tiêu miễn cưỡng: “Cũng đúng, nếu cần, nàng cứ việc tìm bọn họ.”

Úc Ly tùy ý “ừ” một tiếng.

Tắm rửa cho ngựa xong, Úc Ly dắt nó ngoài dạo một vòng.

Đương nhiên là con ngựa tự chạy, nàng chỉ bên cạnh xem.

Trấn Quốc công phủ lớn, cũng một trại ngựa, nhưng trại ngựa tự nhiên thể so với trại ngựa ở ngoại ô, con hắc mã chạy cũng ghiền.

Thư Sách

Chờ nó chạy xong, Úc Ly vỗ vỗ cổ nó: “Chờ ngày nào đó ngươi thể chở , sẽ dẫn ngươi ngoại ô chạy.”

Cơ bắp con hắc mã run rẩy, cố nhịn xuống ý né tránh, cứng đờ ở đó.

Phó Văn Tiêu bật , xem con hắc mã chở nàng, còn thích ứng một thời gian ngắn nữa.

Loading...