Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 433
Cập nhật lúc: 2025-10-27 11:07:41
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện Nguyên An trưởng công chúa hồi kinh cũng gây gợn sóng gì quá lớn ở kinh thành.
Chỉ mấy ngày , chuyện liền lắng xuống. Hơn nữa năm nay lúc là năm thi Hội, hạ tuần tháng Giêng, các cử nhân từ khắp nơi nô nức kinh dự thi, kinh thành bắt đầu náo nhiệt.
Cuối năm ngoái, cử nhân kinh nhiều. Đa họ đều ở những nơi xa xôi, gia cảnh khá giả, đủ sức trang trải chi phí ở kinh thành, nên mới lựa chọn nhập kinh sớm.
Nhiều cử nhân hơn lựa chọn Tết mới kinh.
Sau khi kinh, ngoài một gia cảnh giàu , sẵn nhà ở kinh thành, đại đa đều chọn ở hội quán (chuyên dành cho sĩ tử dự thi), thể tiết kiệm một khoản chi phí.
Uông cử nhân đặc biệt đến tìm Phó Văn Tiêu, rủ cùng đến hội quán bái phỏng bằng hữu.
Những bạn ngoại trừ đồng hương, còn nhiều Uông cử nhân quen khi du ngoạn đây. Ông giao du rộng rãi, bạn bè khắp nơi, thể là bằng hữu bốn bể đều .
Đương nhiên, bạn mà Uông cử nhân coi trọng nhất vẫn là Phó Văn Tiêu.
Uông cử nhân ngần ngại giới thiệu những bạn cho Phó Văn Tiêu quen, ông cảm thấy với văn tài và học thức của Phó hiền , chỉ cần ai gặp qua đều sẽ dẫn tri kỷ.
Như cũng thuận tiện giúp Phó Văn Tiêu tạo dựng danh tiếng.
Đối với chuyện , Uông cử nhân vô cùng nhiệt tình, Phó Văn Tiêu cũng đón nhận ý của ông.
Khi Phó Văn Tiêu bận rộn đến hội quán bái phỏng bằng hữu, thì Úc Ly cũng đến công chúa phủ.
Nay Nguyên An trưởng công chúa hồi kinh, việc con dâu đến bái kiến chồng là lẽ đương nhiên. Hơn nữa, đa ở kinh thành đều rõ phận của Phó Văn Tiêu, nên cũng cần kiêng dè gì.
Úc Ly mỗi ngày đều sẽ đến công chúa phủ, trị liệu cho Nguyên An trưởng công chúa, thuận tiện ở ăn ké một bữa cơm.
Có lúc nàng ở công chúa phủ lâu, lúc trị liệu xong liền rời , tùy xem ngày hôm đó việc gì .
Hiện giờ còn ai theo dõi, nàng hành động cũng tự tại hơn.
Từ khi Nguyên An trưởng công chúa hồi kinh, đám theo dõi cũng rút .
Úc Ly còn thấy kinh ngạc, mãi đến khi Phó Văn Tiêu , bởi vì hoàng đế tự phái Vũ Lâm Quân đón Nguyên An trưởng công chúa về kinh, đây cũng là một cách ngầm cho thấy thái độ của ngài, nên những kẻ đó tự nhiên dám phái theo dõi nữa.
Bởi vì cũng cần thiết, thái độ của thánh nhân bày ở đó, việc Phó Văn Tiêu khôi phục phận chỉ là vấn đề thời gian.
Úc Ly , cũng hiểu phần nào.
Xem tâm tư của vị lão hoàng đế trong cung thật khó đoán.
Tuy khỏi tháng Giêng, thời tiết vẫn lạnh buốt, thỉnh thoảng còn đổ tuyết, nhưng trong phủ công chúa là một mảng xanh mướt, đình đài lầu các, cảnh vô cùng tuyệt và thanh nhã.
Úc Ly qua nhiều nơi, nhưng nàng cảm thấy công chúa phủ là tòa phủ xinh nhất mà nàng từng thấy.
Nghe công chúa phủ vốn là phủ của một vị vương triều , lúc đó tốn ít tiền bạc và tâm tư, tu sửa vô cùng xa hoa lộng lẫy.
Khi tiên đế còn tại thế, ngài ban nó cho vị đích nữ duy nhất là Nguyên An trưởng công chúa, để phủ công chúa của bà.
Mấy năm nay, tuy Nguyên An trưởng công chúa lánh về hành cung, nhưng trong phủ công chúa vẫn hạ nhân cần mẫn trông coi, bảo trì, dù chủ nhân ở đây, cũng hề hư hỏng.
Úc Ly ở công chúa phủ chơi cả ngày, mãi đến khi Phó Văn Tiêu đến đón nàng.
Lúc đến, Úc Ly đang cùng Nguyên An trưởng công chúa chơi cờ, bên cạnh bày mấy khay điểm tâm, còn một bình nóng.
Úc Ly nghiêng một bên, chơi cờ, thỉnh thoảng bốc một miếng điểm tâm bỏ miệng.
Đối diện nàng là Nguyên An trưởng công chúa, dáng đoan chính nhưng vẫn toát lên vẻ thong thả ưu nhã, tay cầm quân cờ đen, mỉm nàng con dâu, thấy dáng lười nhác của nàng, bà cũng gì, mặt lộ rõ vẻ dung túng.
Thấy cảnh tượng , Phó Văn Tiêu khỏi chút trầm mặc.
Mẫu xưa nay là chú trọng lễ nghi, đều khuôn phép, ngày thường vô cùng coi trọng quy củ. những quy củ đó, khi gặp Ly Nương, dường như cũng vứt sang một bên.
Nếu là , mẫu tuyệt đối sẽ cho phép đ.á.n.h cờ ăn điểm tâm, dáng như .
Ngọc Trúc thấy im lặng, bèn che miệng , nhỏ giọng : “Thế tử phu nhân dạo mỗi ngày đều đến đây trò chuyện với điện hạ, điện hạ trong lòng vui lắm.” Nghĩ đến điều gì, bà : “Kỳ thực, điện hạ một cô con gái.”
Phó Văn Tiêu , liền hiểu ý bà, xem mẫu đang xem Ly Nương như con gái mà nuôi nấng.
Như cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-433.html.]
Nghe vấn đề chồng nàng dâu xưa nay luôn đau đầu, ít chồng nào xem con dâu như nhà mà đối đãi. ở chỗ , xem là vấn đề chồng nàng dâu .
Ly Nương thì cần , ít thể ghét nàng. Nếu ai đó thích nàng, khẳng định là đó vấn đề.
Mẫu là lý trí và khắc chế, sẽ để cảm xúc lấn át lý trí, bà loại chồng cay nghiệt, nay luôn tôn trọng lựa chọn của con trai . Nếu đó là thê tử chọn, mẫu cũng sẽ chấp nhận, tự nhiên sẽ khó dễ nàng.
Phó Văn Tiêu ở ngoài cửa, kiên nhẫn chờ họ đ.á.n.h xong ván cờ, mới bước .
Thư Sách
Nhìn thấy Phó Văn Tiêu, Úc Ly gọi , giọng điệu vui vẻ: “Tiêu ca nhi, đến , đây ăn bánh hoa hồng , món ngon lắm.”
Phó Văn Tiêu tiên thỉnh an Nguyên An trưởng công chúa, đó xuống, chờ nha bưng nước tới rửa tay xong, mới nhận lấy miếng bánh hoa hồng nàng đưa.
Chàng vốn coi trọng chuyện ăn uống, nhưng thấy nụ rạng rỡ của nàng, vẫn gật đầu : “Ngon lắm.”
“ ?” Nàng vui vẻ , “Đây là đầu bếp trong phủ công chúa đấy, dạo thích ăn món .”
Nguyên An trưởng công chúa nhận lấy tách nha đưa tới, uống một ngụm, : “Thích thì ăn nhiều một chút, lát nữa bảo gói cho con mang về.”
“Cảm ơn mẫu .” Úc Ly ngọt ngào .
Nàng đối với tất cả những ai chủ động cung cấp đồ ăn cho đều tràn ngập hảo cảm.
Ngồi một lát, trời cũng còn sớm, Úc Ly và Phó Văn Tiêu dậy cáo từ.
Trước khi rời , Úc Ly truyền một ít dị năng trị liệu cho Nguyên An trưởng công chúa.
Nguyên An trưởng công chúa tự tiễn họ cửa, lặng lẽ họ rời , mãi cho đến khi gió lạnh nổi lên, bà mới để Ngọc Trúc dìu về phòng nghỉ ngơi.
Trong phòng ánh sáng tối, một mảnh yên tĩnh.
Ngọc Trúc thầm thở dài, dường như thế tử phu nhân , cả phủ công chúa rộng lớn trở nên quạnh quẽ.
Như ma ma trong lòng cũng thấy khó chịu, âm thầm lau nước mắt, với mấy nha lớn: “Điện hạ từ nhỏ tính tình như , quá mức đoan trang trầm tĩnh. Trước Quốc công gia bầu bạn còn đỡ, nay Quốc công gia còn, ngài một cô đơn bao… Tuy điện hạ , nhưng trong lòng ngài buồn…”
Nếu Nguyên An trưởng công chúa và Trấn Quốc công Phó Tông Tự tình cảm thì còn đỡ, đằng hai từ nhỏ cùng lớn lên, là thanh mai trúc mã, phu thê tình thâm, một , một ở .
Người ở mới là thống khổ.
Như ma ma thật sự đau lòng cho công chúa của bà.
Ngọc Trúc thấy bà thương tâm, đành an ủi: “Vẫn còn thế tử và thế tử phu nhân mà, điện hạ thích thế tử phu nhân, bảo phu nhân thường xuyên đến bầu bạn với công chúa là .”
Như ma ma lau nước mắt, cũng tỉnh táo : “Nói cũng .”
May mắn thế tử phu nhân là , nguyện ý đến bầu bạn với công chúa, hơn nữa tính tình nàng cũng , công chúa thích nàng, nàng bầu bạn, công chúa cũng đỡ cô đơn hơn.
**
Phủ công chúa cách Liễu Văn hẻm một đoạn đường, hai đều xe ngựa trở về.
Trên xe, Phó Văn Tiêu ôm lấy Úc Ly, đem mặt nhẹ nhàng tựa vai nàng, giọng dịu dàng: “Ly Nương, cảm ơn nàng đến bầu bạn với mẫu .”
Úc Ly chớp mắt: “Không cần cảm ơn, chỗ mẫu nhiều đồ ăn ngon, thích.”
Phó Văn Tiêu bật , đưa tay khẽ vuốt tóc nàng, chuyển chủ đề, kể chuyện hôm nay đến hội quán bái phỏng, gặp những ai.
Úc Ly mở hộp điểm tâm, ăn bánh hoa hồng , một lắng trung thành.
Chờ xong, nàng đưa một miếng bánh hoa hồng cho , cổ vũ tiếp.
Phó Văn Tiêu: “…”
Hai về đến nhà, liền thấy Chu thị đang bận rộn sắp xếp đồ đạc.
Úc Ly hỏi: “Mẹ, đang gì ?”
Chu thị : “Giờ là cuối tháng , đầu tháng Tiêu ca nhi thi Hội, bắt đầu chuẩn hành lý cho nó. Thi Hội thi tận chín ngày, trời lạnh thế , chuẩn thêm nhiều quần áo giữ ấm chống lạnh mới , nếu đông cứng luôn mất.”
Thi Hội ba năm một , còn gọi là kỳ thi Mùa Xuân, tổ chức đầu tháng Hai.
Tháng Hai ở kinh thành, thời tiết vẫn còn vô cùng rét buốt, dấu hiệu ấm lên. Nghe nhà cửa ở trường thi vô cùng sơ sài, chỉ ngăn cách bằng mấy tấm ván, căn bản thể chống lạnh.