Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 431
Cập nhật lúc: 2025-10-27 10:13:06
Lượt xem: 93
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phía giữa sông một chiếc thuyền hoa xa hoa, trong nước mấy đang giãy giụa, thuyền hoa đều đang la hét hốt hoảng cứu .
Trời giá rét, thời tiết thế mà rơi xuống nước thì dễ chịu chút nào.
Động tĩnh sông cũng thu hút sự chú ý của ít bờ. Vừa lúc đó ít thuyền hoa và thuyền nhỏ chen chúc gần , còn kẻ cố tình quấy rối, khiến cho việc cứu viện trông chút hỗn loạn.
Người bờ thấy , đều chút lo lắng cho rơi xuống nước.
Úc Ly quan sát một lúc, với Phó Văn Tiêu một tiếng, lao từ bên bờ.
Nàng đạp lên những chiếc hoa đăng đang trôi nổi sông, lướt mặt nước, đáp xuống một chiếc thuyền nhỏ giữa sông.
Người thuyền nhỏ đang cầm dây thừng định cứu , đột nhiên phát hiện gì đó, ngạc nhiên đầu , thấy thuyền thêm một cô nương đeo mặt nạ. Ông đang định há miệng, thì cô nương giật lấy dây thừng trong tay ông .
“Cô…”
Úc Ly quăng dây thừng xuống sông, sợi dây lập tức quấn lấy một nữ tử đang giãy giụa, kéo thốc đó lên khỏi mặt nước. Tiếng nước vang lên ào ào, sông bay thẳng về phía thuyền nhỏ.
Úc Ly đưa tay, đỡ lấy eo nọ, đặt lên thuyền nhỏ.
Nước từ nữ tử văng ướt quần áo nàng, nhưng nàng để ý, tiếp tục cứu .
Tiếp đó, nàng dùng dây thừng quăng xuống cứu một nữ tử khác, cũng kéo lên thuyền y như .
Thấy cảnh tượng , xung quanh đều sững sờ, quên cả phản ứng. Ngay cả thuyền nhỏ cũng ngây tại chỗ, cản nàng cứu nữa, ngược còn nép sang một bên, để nàng tiện tay cứu lên.
Úc Ly lượt cứu hết mấy nữ tử sông lên, nước văng tung tóe, nhanh quần áo nàng ướt sũng.
Sau khi cứu xong, Úc Ly trả dây thừng cho chủ thuyền nhỏ, chuẩn rời . Nào ngờ một bàn tay ướt sũng vươn tới, nắm chặt lấy vạt váy của nàng.
Nàng đầu, về phía đang níu vạt áo , lập tức nhận .
Là Phúc Tuệ công chúa.
Chiếc thuyền hoa bên cũng , thuyền gọi “Công chúa” về phía bên .
Phúc Tuệ công chúa ướt sũng, chật vật thuyền nhỏ, quần áo dính sát . Gió lạnh thổi qua, nàng lạnh run cầm cập. nàng vẫn nắm chặt vạt áo Úc Ly, run rẩy : “Ngươi, ngươi… đừng .”
Úc Ly thể gạt tay nàng , nhưng thấy bộ dạng ướt như chuột lột đáng thương, liền nhịn xuống.
Thuyền hoa nhanh cập tới, thuyền vội ôm áo choàng bọc lấy Phúc Tuệ công chúa, luống cuống tay chân đưa nàng lên thuyền hoa.
Trong suốt quá trình đó, Phúc Tuệ công chúa vẫn buông tay, cứ nắm chặt lấy Úc Ly.
Úc Ly đành theo lên thuyền hoa, đưa một khoang thuyền.
Thư Sách
Không lâu , một nha bưng một bộ quần áo sạch sẽ , : “Cô nương, quần áo ngài ướt , ngài tạm bộ .” Sau đó, nha với vẻ mặt cảm kích: “Vừa đa tạ ngài cứu công chúa của chúng .”
Úc Ly bộ quần áo, chất vải , là đồ mới tinh, ai mặc qua.
Nàng chậm rãi nhận lấy quần áo, tấm bình phong để . Bộ quần áo , phần n.g.ự.c chật, eo rộng, vạt áo cũng ngắn một đoạn.
Chờ nàng đồ xong , nha qua, chút hổ, vội : “Cô nương, ngài chờ một lát, nô tỳ tìm một bộ khác mang tới.”
Bộ quần áo là của Phúc Tuệ công chúa, tự nhiên là mới tinh, mặc nào.
Lúc thấy vóc dáng cô nương cao hơn Phúc Tuệ công chúa một chút, cũng mảnh khảnh hơn, nên ngờ quần áo đến .
Hơn nữa quần áo mới chuẩn sẵn thuyền phần lớn đều là của Phúc Tuệ công chúa, chất vải cực , thể nào lấy đồ khác mặc qua đưa cho nàng.
Rất nhanh, nha tìm tới một bộ quần áo khác. Lần chất vải bằng, nhưng hơn, chỉ là phần eo vẫn rộng. Úc Ly cũng để ý, lấy đai lưng thắt chặt là .
Nha thấy nàng vẫn đeo mặt nạ, gì đó nhịn xuống, cung kính : “Cô nương, công chúa gặp ngài.”
Úc Ly chỉnh tay áo: “Đi thôi.”
Nha nhịn liếc nàng một cái, đó dẫn nàng đến một khoang thuyền khác.
Trong khoang thuyền ấm áp, Phúc Tuệ công chúa đang ở bên trong, một đám đang vây quanh nàng .
Phúc Tuệ công chúa quần áo sạch sẽ, một đầu tóc đen xõa tung lưng, sắc mặt tái nhợt ở đó, môi lạnh đến xanh tím, trông uể oải, vẫn hồn.
Một nha bưng canh gừng đút cho nàng , hai nha khác thì hong khô tóc, bên cạnh còn nha đang xoa bóp tay chân cho nàng . Chỉ riêng hầu hạ đến năm sáu .
Nhìn thấy Úc Ly, mắt Phúc Tuệ công chúa sáng lên, nàng gạt nha đang đút canh gừng , tự dậy đón.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-431.html.]
Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Úc Ly, hai mắt chằm chằm, hỏi: “Ngươi đến , lạnh ?”
Sau đó, nàng bảo nha bưng canh gừng, bình nước nóng và lò sưởi tay tới, sợ Úc Ly lạnh.
Úc Ly quen lạ lôi kéo như , khéo léo dùng sức, liền rút tay về.
Nào ngờ Phúc Tuệ công chúa là sắc mặt, thấy đưa tay qua, nắm tay nàng, mà chuyển sang níu lấy ống tay áo của Úc Ly.
Úc Ly chằm chằm bàn tay đó, gì.
Phúc Tuệ công chúa liền vui vẻ kéo tay áo nàng.
Úc Ly liếc nàng một cái: “Không việc gì thì …”
Lời còn xong, liền thấy nha , bẩm báo: “Công chúa, kẻ hại ngài rơi xuống nước bắt ạ. Tam hoàng tử điện hạ và Lục hoàng tử điện hạ đều phái đến hỏi thăm ngài, ngài …”
“Không cần để ý đến!” Ánh mắt Phúc Tuệ công chúa sắc lên, “Bảo bọn họ cút hết , cần bọn họ giả nhân giả nghĩa!”
Nha nhận lệnh, liền xoay ngoài.
Phúc Tuệ công chúa đầu Úc Ly, sắc mặt đổi sang vẻ đáng thương vô cùng: “Cô nương , ngươi khoan hẵng , ngươi cứu , còn cảm tạ ngươi mà.”
Úc Ly lắc đầu: “Không cần.”
Phúc Tuệ công chúa nắm c.h.ặ.t t.a.y áo nàng, kéo tuột nàng đến xuống chiếc giường nhỏ bên .
Nha trong khoang thuyền ý, bước tới hầu hạ, bưng canh gừng đến đút cho hai , một đút cho Phúc Tuệ công chúa, một đút cho Úc Ly.
Úc Ly đưa tay ngăn : “Ta cần.”
“Uống một chút .” Phúc Tuệ công chúa , “Vừa nãy quần áo ngươi cũng ướt, uống chút canh gừng cho ấm , nếu sẽ bệnh đấy.”
Úc Ly lắc đầu, nàng thích vị canh gừng, cảm thấy cần uống thứ .
Thấy Úc Ly uống, Phúc Tuệ công chúa xua tay bảo nha lui , cũng miễn cưỡng nàng.
Nàng Úc Ly chằm chằm, đưa tay gỡ mặt nạ của nàng.
Úc Ly nghiêng đầu, rõ ràng là cho nàng động mặt nạ của . Phúc Tuệ công chúa cũng giận, : “Vị cô nương , ban nãy đa tạ cứu giúp, nếu ngươi, e là còn chịu khổ nước.”
Úc Ly “ừ” một tiếng, phản ứng lãnh đạm.
Nàng cứu quen , cũng cảm thấy gì to tát, bây giờ chỉ rời , kẻo Phó Văn Tiêu ở bờ chờ sốt ruột.
Phúc Tuệ công chúa thấy , cảm thấy nàng ham hư danh, phận của mà cũng đưa yêu cầu gì, cái vẻ bình tĩnh , ngược thấy an tâm.
Vừa mới thoát nạn, nàng ai cũng thấy như kẻ , hại mạng . Chỉ cô nương cứu đây mới thể cho nàng cảm giác an .
Lúc , nha tới, : “Công chúa, bên ngoài một vị lang quân tới, là đón nương tử của ngài …”
“Lang quân nào?” Phúc Tuệ công chúa nhất thời phản ứng kịp.
Ngược Úc Ly lên: “Là đến đón .”
Thấy Úc Ly sắp , Phúc Tuệ công chúa vội theo ngoài.
Ra đến boong thuyền, liền thấy một nam tử đang chiếc thuyền đối diện, tay cầm một chiếc hoa đăng hình con thỏ, xa xa sang. Phía là dãy đèn lồng uốn lượn ven bờ, dáng cao ráo thẳng tắp, như gió mát trăng thanh, thong dong mà đến.
Chàng đeo mặt nạ, tuy thấy rõ khuôn mặt, nhưng vóc dáng và khí độ thong dong đó, cũng khiến bất giác kính trọng vài phần.
Khi thấy , Phúc Tuệ công chúa khỏi sững .
Không chờ nàng gì, Úc Ly nhảy lên lan can thuyền, bay về phía chiếc thuyền đối diện.
Mọi kinh hô một tiếng, liền thấy nàng đáp xuống thuyền đối diện một cách vững vàng, thuyền đỡ lấy. Tiếng la của lập tức nghẹn trong cổ họng.
Khoảng cách giữa hai chiếc thuyền cũng gần, nhưng hình nàng nhẹ bẫng, như một con chim yến duyên dáng, uyển chuyển nhẹ nhàng đáp xuống thuyền đối diện, khiến xem mà ngẩn ngơ.
Đỡ , Phó Văn Tiêu liếc về bên một cái, bảo chèo thuyền rời .
Thuyền , liền một chiếc thuyền hoa khác cập tới, thuyền chính là Tam hoàng tử và Lục hoàng tử, cả hai đều đến để quan tâm Phúc Tuệ công chúa rơi xuống nước.
Vừa họ cũng thấy chiếc thuyền rời . Đó là một chiếc thuyền bình thường, nhưng bóng dáng của nam tử boong thuyền khiến họ cảm thấy chút quen thuộc, và bất giác thấy chán ghét vài phần.