Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 422:422

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:09:51
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Vẻ mặt đầy khinh thường. Nếu nàng thật sự chung tình với Phó Tiêu như , thì bỏ mặc khi Phó Tiêu xảy chuyện năm đó, ngược còn tìm trai lơ vui vẻ.

Phúc Tuệ công chúa thản nhiên : “Ta đúng là từ bỏ ý định, ai bảo trai như .” Sau đó, nàng tủm tỉm : “Không ngờ mấy năm trôi qua, Phó Tiêu vẫn như , phong thái vẫn như xưa, quả nhiên là mỹ nam tử hiếm đời.”

Phúc Tuệ công chúa thích mỹ nam là chuyện ai cũng , chỉ cần là đàn ông trai, nàng đều thiên vị.

Lần cũng là tin từ Tam hoàng tử rằng Phó Tiêu sẽ xuất hiện, nên mới cố tình đến xem.

nàng định gì, ngược là Ngũ hoàng tử chờ , công khai gây khó dễ, suýt chút nữa đắc tội với đám sách, đúng là ngu như heo.

Phúc Tuệ công chúa cũng trách : “Ngũ hoàng , não thì bớt kích động . Ban nãy suýt nữa thì đắc tội với đám sách, hại thanh danh của cũng liên lụy. Ta bọn họ ghét …”

Ngũ hoàng tử khinh thường: “Ngươi thì thanh danh gì? Thanh danh tìm đàn ông ?”

Phúc Tuệ công chúa để bụng: “Đàn ông các ngươi tìm đàn bà , thì đàn bà chúng tìm đàn ông thì ?”

“Thật liêm sỉ!”

“Huynh cái gì? Huynh lặp nữa xem? Ta sẽ với phụ hoàng, mắng nữ nhi của liêm sỉ!”

“Ngươi… Đừng chuyện gì cũng mách phụ hoàng!”

“Ta cứ mách đấy!”

Anh quốc công thế tử đó yên lặng uống , coi như thấy màn cãi vã ấu trĩ của cặp long tử phượng nữ .

Thấy bọn họ càng cãi càng lố, mới mở miệng: “Hai vị điện hạ, đừng cãi nữa. Chúng nên ?”

Thân phận của Anh quốc công thế tử tầm thường, Ngũ hoàng tử và Phúc Tuệ công chúa vẫn nể mặt vài phần.

Chỉ là cứ thế mà , Ngũ hoàng tử chút cam lòng, Phúc Tuệ công chúa cũng thấy ngứa ngáy, cả hai đều quyết định tiếp tục tìm đám cử nhân, để gặp Phó Văn Tiêu.

Phúc Tuệ công chúa : “Phó Tiêu bây giờ tên là Phó Văn Tiêu, tên thật.”

Ngũ hoàng tử lạnh một tiếng, giọng âm dương quái khí: “Ngươi đừng mơ tưởng. Nghe cưới một nữ tử nông thôn ở phương nam vợ… Thật ngờ, Phó Tiêu cũng ngày hôm nay, cưới một nữ tử nông thôn vô danh tiểu vợ. Nữ tử nông thôn đó chắc chắn thô thiển kệch cỡm, mắt của kiểu gì nữa. Nghe còn ăn, đúng là một cái thùng cơm!”

Phúc Tuệ công chúa kinh ngạc: “Hắn thật sự thành ?” Sau đó nàng thở dài: “Thật đáng tiếc.”

Nếu năm đó Phó gia xảy chuyện, thật nàng cũng gả cho Phó Tiêu.

Phó Tiêu dung mạo đỉnh cao, gia thế xuất chúng, tài hoa hơn , còn là hồng nhân bên cạnh thánh nhân… Biết bao nữ tử kinh thành đều coi là lang quân như ý, mơ cũng gả cho .

“Còn nữa, là thùng cơm thì liên quan gì đến ?” Phúc Tuệ công chúa liếc xéo , “Bản cũng là thùng cơm ?” Hắn lấy tư cách mà khác?

Ngũ hoàng tử tức giận: “Ngươi dám lấy bổn điện hạ so với một nữ tử nông thôn hạ tiện?”

“Đó là thê tử của Phó Tiêu, nàng như , cẩn thận ngày Phó Tiêu tay tát đấy.” Phúc Tuệ công chúa nhắc nhở .

Nghe , đống mỡ Ngũ hoàng tử run lên, nhưng miệng vẫn cứng: “Bổn hoàng tử mà sợ chắc?”

Miệng thì , nhưng giọng nhỏ ít, cuối cùng cũng chịu im lặng.

Đối với các hoàng tử trong cung, cái tên Phó Tiêu chính là một cơn ác mộng. Hắn tồn tại dường như chỉ để nền, cho thấy các hoàng tử tầm thường đến mức nào, khiến phụ hoàng của họ thất vọng .

Thậm chí họ còn chỉ một thánh nhân cảm thán rằng, Phó Tiêu là đứa trẻ giống ngài nhất.

Một con của công chúa, hoàng đế cảm thán là giống , đây là cái lý gì?

Phó Tiêu dù giống đến , cũng chỉ là con của công chúa, chứ hoàng tử.

Tuy hiểu rõ đạo lý , nhưng cũng vì sự coi trọng của hoàng đế dành cho Phó Tiêu mà họ càng thêm kiêng kỵ, oán hận, hận thể để biến mất.

Ngũ hoàng tử cũng từng sống ít ngày cái bóng của Phó Tiêu. Đã từng c.h.ế.t một cung nữ, Phó Tiêu bắt gặp. Hắn trực tiếp cho lôi Ngũ hoàng tử ngoài, tự quất cho một trận nền tuyết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-422422.html.]

Ngũ hoàng tử chịu trận đòn đó, hận Phó Tiêu đến thấu xương.

Điều khiến suy sụp hơn nữa là, đó thánh nhân chuyện, những trách Phó Tiêu một câu, mà ngược còn khen Phó Tiêu .

Điều khiến hận Phó Tiêu cho ?

Nhìn thấy Phó Tiêu gặp nạn, đầu tiên vỗ tay reo hò. Nghe Phó Tiêu sẽ xuất hiện ở đây, cũng vội vã chạy tới, chính là sỉ nhục Phó Tiêu mặt .

Bây giờ Phó Tiêu chỉ là một cử nhân từ phương nam tới, còn là Trấn Quốc công thế tử, cũng Chỉ huy sứ của Hoàng Thành Ti lúc , là một hoàng tử, chẳng lẽ còn xử lý nổi ?

**

Các cử nhân tin đám Ngũ hoàng tử sắp rời , bất giác thở phào nhẹ nhõm, vội vàng kéo cung tiễn.

Phó Văn Tiêu cũng ở trong đó.

Ánh mắt của đám Ngũ hoàng tử đều dán chặt Phó Văn Tiêu.

Giữa bao nhiêu như , vẫn thể khiến liếc mắt một cái là thấy . Dường như bất kể , trong cảnh nào, cũng thể che giấu phong thái đó.

Gò má Phúc Tuệ công chúa ửng đỏ, nàng vốn dĩ thích mỹ nam, nhiều năm như , nàng gặp qua ít mỹ nam, nhưng một ai thể so sánh với gương mặt của Phó Tiêu, thật sự quá .

Nhìn thấy gương mặt đó, Ngũ hoàng tử thật sự nhịn , há mồm định hét: “Phó…”

Đột nhiên, thể tê rần, “bùm” một tiếng, ngã nhào.

Có lẽ vì quá béo, nên mỗi ngã đều nghiêm trọng, gãy thêm một chiếc răng, chuyện lọt gió càng thêm lợi hại.

Người xung quanh đều kinh hãi. Sao Ngũ hoàng tử cứ ngã suốt ?

Vừa ngã lúc ghế thì còn đổ tại cái ghế , lúc cũng ngã, lẽ thể vấn đề gì? béo như , vấn đề cũng là bình thường.

Phúc Tuệ công chúa và Anh quốc công thế tử cũng cho ngây , vội vàng cho đỡ Ngũ hoàng tử dậy.

Thấy Ngũ hoàng tử m.á.u mũi chảy ròng ròng, sợ ngã mệnh hệ gì, Phúc Tuệ công chúa : “Được , mau đưa Ngũ hoàng về, mời thái y đến khám cho .”

Bọn thị vệ cũng lo Ngũ hoàng tử xảy chuyện thì sẽ phạt, còn dám nán . Mấy thị vệ khỏe mạnh khiêng Ngũ hoàng tử vội vã rời .

Phúc Tuệ công chúa và Anh quốc công thế tử cũng vội vàng theo.

Thấy đám quý nhân , các cử nhân trong vườn cuối cùng cũng an tâm, lục tục cáo từ về.

Từ biệt vợ chồng Uông cử nhân xong, Úc Ly và Phó Văn Tiêu cũng lên xe ngựa rời .

Trên đường về, Phó Văn Tiêu Úc Ly, kéo tay nàng, nhịn : “A Ly, ban nãy cảm ơn nàng.”

Thư Sách

“Cảm ơn chuyện gì?” Úc Ly , “Ta .”

Phó Văn Tiêu vẻ mặt tỉnh bơ của nàng, lòng mềm nhũn, : “Ừ, A Ly gì cả.”

Hắn nàng đang bảo vệ .

Tuy rằng nàng ở đó, cũng sợ Ngũ hoàng tử. Nếu Ngũ hoàng tử thật sự gây sự, cũng cách trị .

Úc Ly ho khẽ một tiếng, đó hỏi : “Ngũ hoàng tử thù oán với ?”

“Là thù oán.” Phó Văn Tiêu bình thản , “Hắn thích ngược đãi cung nhân. Trước đây từng bắt gặp một , c.h.ế.t một cung nữ, liền tự tay đ.á.n.h một trận…”

“Đáng đ.á.n.h lắm!” Úc Ly , chút hối hận: “Sớm , ban nãy khiến ngã nặng hơn một chút.”

Tốt nhất là ngã gãy chân luôn.

Phó Văn Tiêu dựa thành xe, nghiêng đầu với nàng.

Úc Ly phản ứng , đầy lý lẽ: “Là đó, thì nào? Ta cũng ức h.i.ế.p kẻ yếu.”

Gen chiến binh tồn tại là để bảo vệ nhân loại, chứ để phá hoại, nàng vẫn luôn ghi nhớ điểm .

Phó Văn Tiêu kéo nàng lòng, cằm tựa lên vai nàng, giọng dịu dàng: “Ừ, A Ly ức h.i.ế.p kẻ yếu, Ngũ hoàng tử tính là kẻ yếu.”

“Đó là đương nhiên, còn ỷ mạnh h.i.ế.p yếu!”

Úc Ly nhíu mày. Vốn dĩ nàng cảm xúc gì với Ngũ hoàng tử, lúc thích ngược đãi khác, trong lòng khỏi dâng lên sự chán ghét.

Loading...