Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 418:418

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:34:53
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Lời vô cùng thật thà, Nguyên An trưởng công chúa bất giác thấy buồn .

Làm nhận , tính tình nàng con dâu đơn thuần thẳng thắn, giống như một tiểu cô nương, sở thích cũng đơn giản, những thứ khác quan tâm, chỉ chú trọng mỗi chuyện ăn uống.

Bà thật sự nghĩ , rốt cuộc cảnh nào mới thể nuôi dưỡng một cô nương như , thật khiến yêu mến.

Bất kể Nguyên An trưởng công chúa hỏi gì, Úc Ly đều trả lời, thật thà vô cùng.

Đợi nàng ăn xong, Nguyên An trưởng công chúa hỏi: “Có no ? Có ăn thêm chút nữa ?”

“Không cần ạ!” Úc Ly bưng bát canh cuối cùng thong thả uống, thấy vẻ mặt quan tâm của bà, phảng phất như thấy Phó Văn Tiêu, nàng : “Mẫu , cần lo lắng, nhiều nhất là nửa năm, sức khỏe của sẽ hồi phục thôi.”

Tình trạng cơ thể của bà hơn Phó Văn Tiêu lúc nhiều, nên trị liệu cũng nhanh hơn.

Nguyên An trưởng công chúa an tĩnh đó, chỉ đôi đồng tử khẽ run rẩy mới cho thấy nội tâm bà hề bình tĩnh.

Một lúc lâu , bà nở một nụ thanh thản, vỗ vỗ tay nàng, ôn tồn : “Con ngoan, vất vả cho con . Có thích ăn gì, cứ với Ngọc Trúc.”

Úc Ly vui vẻ đồng ý.

Ăn uống no đủ, cơn buồn ngủ bắt đầu ập đến.

Chúc Nguyên An trưởng công chúa ngủ ngon, Úc Ly liền về thiên điện nghỉ ngơi.

Nằm một giường, nàng đột nhiên cảm thấy chút quen, cảm thấy sưởi sàn (địa long) trong điện đốt quá nóng, nhiệt độ quá cao, nàng thấy khô miệng khô lưỡi. Nàng xoay xuống giường, đến bàn rót mấy chén nước uống cạn.

Trở giường, Úc Ly tuy mệt rũ rượi, nhưng vẫn thấy nóng chịu .

Nàng sờ soạng trong chăn một hồi, cuối cùng tốc chăn quá nửa, lúc mới mơ màng ngủ .

Ngày hôm , Úc Ly tỉnh dậy sớm, là nóng đến tỉnh.

Nàng đưa tay sờ trán, quả nhiên đẫm mồ hôi nóng, lưng cũng ướt đẫm, cổ họng khô khốc, đành xuống giường tìm nước uống.

Ngọc Trản ở phòng ngoài thấy động tĩnh, đẩy cửa bước , thấy nàng đang rót nước uống, vội : “Phu nhân, nước nguội cả , nô tỳ đổi cho ngài ấm nước nóng.”

“Không .” Úc Ly tiếp tục rót nước, “Vừa đang khát.”

Đang nóng đến toát mồ hôi, uống một ngụm nước mát là thích hợp nhất.

Ngọc Trản vội vàng ngăn nàng , dịu dàng : “Phu nhân, tiết trời thể uống nước lạnh, sẽ đau bụng. Hơn nữa, cô nương trẻ tuổi, nhất nên uống nhiều nước lạnh, cho khoang bụng của nữ hài chúng .”

Ngọc Trản tuổi tác nhỏ hơn Ngọc Trúc một chút, nhưng cũng lớn hơn Úc Ly mười mấy tuổi.

Trong lòng bà, phu nhân tuổi còn nhỏ, hiểu những điều là bình thường.

Úc Ly hiểu ý bà, bởi vì Chu thị cũng thường xuyên nhắc nhắc như . Nghe nhiều, nàng cũng hiểu nữ hài tử nên uống nước đá, nước lạnh, đặc biệt là trong những ngày nhạy cảm.

điều thật sự ảnh hưởng đến nàng.

Úc Ly tiện giải thích với bà, đành ngoan ngoãn uống bát nước ấm mà Ngọc Trản bưng tới.

Ngọc Trản : “Thời gian vẫn còn sớm, phu nhân ngủ thêm một lát nữa?”

“Đã tỉnh , ngủ .” Úc Ly thuận miệng đáp.

Thư Sách

Ngọc Trản liếc nàng một cái, đoán đây là lý do thật, nhưng cũng hỏi nhiều, cho gọi hầu hạ nàng rửa mặt, chải đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-418418.html.]

Cung nhân khéo tay chải cho nàng một búi tóc xinh , cài lên trâm hoa đính trân châu, điểm xuyết giữa mái tóc đen như mây.

Tiếp theo, họ đeo cho nàng vài món trang sức bằng trân châu, những viên trân châu óng ánh tôn lên vẻ thanh quý thoát tục, mỹ lệ linh động của nàng.

Ngọc Trản mỉm , dịu dàng : “Phu nhân thật là .”

Những khác cũng sôi nổi khen ngợi.

Úc Ly họ khen đến chút ngượng ngùng.

Đến khi Nguyên An trưởng công chúa thấy nàng, cũng khen: “Ly Nương thật , Tiêu Nhi phúc khí lắm.”

Úc Ly mặt bà, : “Thật con cũng phúc khí.”

Nguyên An trưởng công chúa: “…”

Các cung nhân hầu hạ trong điện nhịn cúi đầu, hai vai run rẩy, cố nhịn vô cùng vất vả. Ngay cả Nguyên An trưởng công chúa cũng thấy buồn , đứa trẻ thật thà quá.

Dị năng hồi phục, Úc Ly nhân lúc đỡ Nguyên An trưởng công chúa dậy dùng bữa, truyền dị năng cho bà.

Truyền xong dị năng, đúng lúc đói lả, bữa sáng liền thể ăn nhiều hơn một chút.

Hai con dùng xong bữa sáng, Ngọc ma ma bưng tới một bát thuốc. Ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c bắc đắng ngắt, Úc Ly nhịn nhíu mày.

Thấy chồng công chúa mặt đổi sắc bưng bát t.h.u.ố.c uống một cạn sạch, Úc Ly thật sự bội phục trong lòng. Nàng đưa cho bà một viên mứt hoa quả, cũng tự bỏ một viên miệng , : “Mẫu , ăn chút mứt hoa quả . Tiêu ca nhi đây uống t.h.u.ố.c cũng như , đều ăn mứt hoa quả.”

Nguyên An trưởng công chúa cầm viên mứt, chút ngẩn : “Tiêu Nhi uống t.h.u.ố.c ăn mứt hoa quả ?”

ạ.” Úc Ly thuận miệng đáp, tiếp tục bỏ mứt miệng.

Mứt hoa quả trong hành cung khá ngon, ngon hơn nhiều so với bên ngoài . Nàng coi nó như đồ ăn vặt, cứ một miếng một miếng, ăn vui vẻ.

Ngọc Trúc thấy thế, mang tới mấy hũ mứt hoa quả nữa, bảo nàng cứ ăn thoải mái.

Úc Ly cao hứng, ngọt xớt: “Cảm ơn Ngọc Trúc cô cô, cô cô cũng ăn , ngon lắm.”

Ngọc Trúc mứt hoa quả vị thế nào, cũng bình thường thôi, nhưng thấy nàng ăn từng miếng một, vẻ ngon miệng thật, cũng thấy thèm.

Nguyên An trưởng công chúa bỏ viên mứt miệng, vị đắng của t.h.u.ố.c trong miệng nhanh chóng vị ngọt của mứt át .

Bà thầm nghĩ, con trai bà chắc thích ăn mứt hoa quả, mà là vì chính nàng dâu thích ăn, tự đưa cho nó, nên nó mới ăn.

Nghĩ đến đây, bà khẽ mỉm .

Ban ngày, Úc Ly dạo quanh Thanh Tiêu điện, thấy con mèo béo tên Bạch Phỉ Thúy. Ngay khi nó kịp bỏ chạy, nàng tay nhanh như chớp, một tay tóm lấy con mèo, ôm lòng.

Nàng ôm mèo vuốt ve.

Con mèo trắng cứng đờ bẹp trong lòng nàng, vuốt thành một cái bánh mèo, dám kêu một tiếng nào.

Nguyên An trưởng công chúa ngủ trưa tỉnh dậy, thấy nàng ôm Bạch Phỉ Thúy tới, chỉ liếc qua là bà thấy buồn .

Bạch Phỉ Thúy là bà nuôi, con mèo đức hạnh thế nào, bà tự nhiên rõ ràng. Lúc bộ dạng nửa sống nửa c.h.ế.t của nó, cứng đờ bẹp dí ở đó, ngay cả một tia phản kháng cũng dám.

Úc Ly ôm mèo xuống bên cạnh chồng công chúa, nhân lúc đưa con mèo cho bà, nàng thuận thế nắm lấy tay bà, truyền dị năng.

Bây giờ nàng thật sự chỉ hận thể ngay khi dị năng hồi phục là lập tức trị liệu cho bà, lãng phí một phút một giây nào. Nhân lúc còn ở hành cung, trị liệu cho chồng công chúa nhiều hơn một chút, như thể sớm ngày trở về kinh thành.

Trị liệu xong, bụng đói, Úc Ly liền bên cạnh chồng công chúa ăn điểm tâm.

Nguyên An trưởng công chúa nhân lúc tinh thần còn , cầm lấy tin tức thuộc hạ đưa tới xem xét, thuận miệng hỏi Ngọc Trúc một vài chuyện.

Ngọc Trúc nghiêm trang, bẩm báo với bà.

Nghĩ đến điều gì, Ngọc Trúc : “Nghe , vị Tam hoàng tôn do Khang trắc phi trong phủ Tam hoàng tử sinh gãy chân, Tam hoàng tử dạo gần đây đang gây khó dễ cho Thái Y Viện, là nhất định chữa khỏi chân cho Tam hoàng tôn.”

Loading...