Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 389
Cập nhật lúc: 2025-10-25 07:43:10
Lượt xem: 100
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai con Trần thị tìm Úc Ly khi, nàng đang một đám bà thím vây quanh.
Các bà thím kéo tay nàng trò chuyện, nụ mặt nhiệt tình thiện, coi nàng như con gái nhà , khen ngợi ngớt.
Thấy cảnh tượng đó, lòng Trần thị chút khó chịu.
Trước đây, đám phụ nữ vây quanh khen ngợi luôn là bà và con gái bà . Họ khen bà là con gái nhà tú tài, khác hẳn đám nhà quê , khen con gái bà nuôi dạy , nhất định thể gả nhà giàu, hưởng vinh hoa phú quý hết.
Con gái bà đúng là gả nhà giàu, nhưng nhà giàu đó là đồ keo kiệt.
Còn về phần con gái của bà , bì với Úc Ly, vợ của cử nhân?
Nghĩ đến đây, Trần thị khỏi oán trách Úc lão đại. Đều tại ông cố gắng, đến cái bằng đồng sinh cũng thi đậu. Giờ bà vì tiền đồ của con trai, mặt dày tìm đứa cháu gái chẳng thiết gì.
Theo ý của Trần thị, bà căn bản đến đây.
Thư Sách
hễ nghĩ đến cảnh Phó Văn Tiêu, vị cử nhân lão gia hôm nay phong quang đắc ý, nhà nhị phòng nhờ con rể mà khen ngợi, lòng bà ao ước khôn nguôi.
Làm vợ cử nhân thì bà dám mơ, nhưng nếu thể của cử nhân thì cũng tệ.
Trần thị ho khẽ một tiếng, kéo con gái tới, nở nụ , gọi Úc Ly: "Ly Nương."
Úc Ly ngước mắt qua, vẻ mặt lạnh nhạt, chủ động chào hỏi.
Tuy hành động chút bất lịch sự, nhưng những mặt chẳng hề cảm thấy gì đúng.
Bây giờ trong thôn ai mà nhận , nhà Úc đại phòng và nhị phòng hẳn là trở mặt từ lúc chia gia tài .
Thật cũng lạ. Nghĩ đến những ngày tháng khi nhà họ Úc chia gia tài, mấy chị em nhà Úc nhị phòng sống thế nào, là thể hiểu nỗi ấm ức chua xót của các cô, trở mặt với đại phòng là chuyện bình thường.
Nếu là ở nhà bá tánh bình thường, chuyện cũng chẳng gì, trở mặt thì trở mặt, chẳng ảnh hưởng gì.
khổ nỗi khi chia gia tài, nhị phòng đột nhiên phất lên, mấy đứa con gái nhà nhị phòng ai nấy đều giỏi giang như , vực dậy cả một gia đình, thậm chí còn một con rể cử nhân.
Đó chính là cử nhân lão gia đấy!
Nghe cử nhân lão gia tư cách quan, tuy nhất định thể quan, nhưng cũng thể thông qua con đường nào đó để nhậm chức.
Xem hôm nay ngay cả huyện lệnh lão gia cũng đặc biệt đến uống rượu mừng, là vị cử nhân lão gia lợi hại đến mức nào.
Nhà Úc nhị phòng một con rể cử nhân như , đối lập với đại phòng vẫn chẳng gì, tự nhiên lập tức trở nên khác biệt.
Dù họ trở mặt, cũng sẽ ai điều mà gì.
Tình hình bây giờ, chỉ cần nhà Úc đại phòng ngốc, đều nên mau chóng tìm nhị phòng cầu hòa mới đúng. Còn nhị phòng chấp nhận , thì xem ý của mấy chị em Úc Ly thế nào.
Lúc , thấy Trần thị dẫn Úc Cầm đến, mấy bà thím mặt mắt lộ vẻ thương cảm.
Không là họ định đến tìm Ly Nương cầu hòa đấy chứ?
Trần thị thấy ánh mắt của đám bà thím đó, lòng chút bực bội, sắc mặt cũng lắm.
bà cũng , lúc lúc hành động theo cảm tính. Bà lấy bình tĩnh, gượng gạo : "Ly Nương, chút việc tìm con, con rảnh ?"
Úc Ly đáp: "Không rảnh."
Trần thị: "..."
Mặt Trần thị lập tức đỏ bừng, ngờ nàng trò mặt , hề nể nang chút nào.
Dù thế nào, bà cũng là trưởng bối mà? Sao thể chuyện với trưởng bối như ?
Úc Cầm thì bất ngờ. Nàng tiếp xúc với Úc Ly nhiều hơn , đương nhiên tính cách Úc Ly thế nào. Nàng chuyện việc đều thẳng thắn, sẽ vì bà là trưởng bối quan hệ họ hàng gì mà nhượng bộ.
Đây cũng là lý do nàng đến tìm Úc Ly.
Lúc vì chuyện Thành ca, nàng suýt nữa thì Ly Nương đ.á.n.h ở Cẩm Hoa Tú Trang, chuyện khiến nàng ấn tượng sâu sắc.
Úc Ly xong câu " rảnh", thêm: "Bên còn việc."
Bên nàng đúng là việc thật, dù thì mấy bà thím đến , thể bỏ mặc các bà để chuyện với Trần thị ?
Úc Ly nay luôn phân rõ đạo lý .
Trần thị tuy hổ bực bội, nhưng cũng rời , kéo con gái đợi bên cạnh.
Mấy bà thím cũng ý, thấy hai con Trần thị một bên, rõ ràng là việc tìm Úc Ly, liền nhanh chóng kết thúc câu chuyện, chào từ biệt Úc Ly.
Đợi hết, Trần thị mới kéo con gái qua, nở nụ , hòa nhã hỏi: "Ly Nương, con ở đây một ? Phó cử nhân ?"
Úc Ly đáp: "Chàng cùng trưởng thôn tiễn khách ."
Tiệc rượu kết thúc, các tân khách rời , Phó Văn Tiêu tự nhiên tiễn một đoạn.
Trần thị thấy nàng hỏi gì đáp nấy, kinh ngạc.
Tuy câu " rảnh" lúc vô cùng lạnh nhạt, nhưng đó nàng bổ sung một câu, vẻ lễ phép.
Bà tiếp xúc với Úc Ly nhiều, ngoài lúc chia gia tài từng xảy xung đột, ngày thường thật sự mấy khi chuyện với nàng, đối với tính cách Úc Ly thật sự hiểu rõ.
Còn về khi chia nhà bà đối với Úc Ly càng ấn tượng gì. Trong trí nhớ là một đứa cháu gái chỉ cắm đầu việc, giống như vợ chồng Úc lão nhị, ở nhà họ Úc chính là con bò già, vô hình, ba gậy đ.á.n.h một tiếng rắm, tự nhiên cũng sẽ đặc biệt chú ý đến nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-389.html.]
Trần thị đột nhiên phát hiện, ấn tượng của về Úc Ly, là bắt đầu từ lúc chia gia tài.
Lúc đó Úc Ly một tay xách Úc lão đại lên, đó ấn xuống bắt quỳ mặt vợ chồng Úc lão gia tử, cảnh tượng đó khiến bà cả đời khó quên, từ đó cũng dám coi thường nàng nữa.
Thấy thái độ Úc Ly cũng tạm , Trần thị cũng thả lỏng hơn nhiều, cuối cùng rõ mục đích đến: "Ly Nương, Phó cử nhân khi nào rảnh, cái đó... thể nhờ chồng cháu giúp chỉ điểm học vấn cho hai đứa họ con một chút ..."
Nói đến cuối cùng, mặt bà chút đỏ lên, như lửa đốt.
Từ khi Phó Văn Tiêu học vấn cực , thậm chí một tú tài từng chỉ điểm, mà cũng đỗ trong kỳ thi Hương năm nay, tâm tư Úc lão đại liền d.a.o động.
Ông cũng nhờ Phó Văn Tiêu chỉ điểm học vấn cho hai đứa con trai .
Trong lòng Úc lão đại, Phó Văn Tiêu là con rể nhà họ Úc, em Úc Kính Đức coi như là vợ cả của , nhờ giúp chỉ điểm học vấn, đó là chuyện nên .
Dù nhà họ Úc chia nhà một nét bút cũng hai chữ Úc.
Đại phòng và nhị phòng thì gì khác , chẳng đều là nhà họ Úc ? Nếu hai đứa con trai của tương lai thể thi đỗ công danh, chẳng cũng thể giúp đỡ ? Có mối quan hệ nào bền chặt, đáng tin cậy hơn quan hệ vợ cả và em rể chứ?
Chỉ là Úc lão đại tuy nghĩ , nhưng bảo ông tự đến cửa tìm Phó Văn Tiêu, ông tuyệt đối hạ cái mặt đó.
Không chỉ là ông , mà hai em Úc Kính Đức cũng hạ mặt.
bọn họ thật sự Phó Văn Tiêu chỉ điểm, càng thi đỗ công danh, trở thành tú tài, thậm chí cử nhân, tiến sĩ đời kính trọng.
Ba đàn ông hạ mặt, cuối cùng chỉ đành để Trần thị mặt.
Trần thị trong lòng vui, nhưng bà cũng để ý đến tiền đồ của con trai, chỉ đành mặt dày đến tìm Úc Ly.
Chờ bà xong, Úc Ly mở miệng: "Tiêu ca sẽ chỉ điểm bọn họ ."
"A?" Trần thị theo bản năng hỏi, "Tại ?"
Úc Ly bình tĩnh bà : "Vì chỉ điểm bọn họ!"
Trần thị: "..."
Trong phút chốc, Trần thị nghẹn họng trân trối nàng, nên lời.
Úc Cầm cúi mắt, đối với kết quả cũng bất ngờ.
Từ khi gả , nàng liền hiểu , đám chị em họ bên nhị phòng là vĩnh viễn sẽ cùng đại phòng hòa giải. Đại phòng thế nào, đều liên quan đến các cô, các cô tuyệt đối sẽ đến cầu xin đại phòng điều gì, đại phòng cũng đừng mơ tưởng nhờ vả các cô.
Trần thị phản ứng , chút tức giận: "Ly Nương, con thể như ? Bọn họ là họ con, các con là m.á.u mủ ruột rà, chẳng lẽ con thể mong họ lên ?"
Úc Ly : "Bọn họ , liên quan đến . nếu Tiêu ca chỉ điểm học vấn cho họ, thì thể nào." Không đợi Trần thị mở miệng, nàng , "Còn về lý do, đại bá mẫu, chính bá mẫu trong lòng hẳn là rõ ràng."
Trần thị hé miệng, gượng gạo : "Ta... rõ."
Chỉ cần vẻ mặt né tránh của bà , là trong lòng bà thật hiểu rõ.
Úc Ly cũng để ý bà gì, khẽ gật đầu với hai con, xoay bỏ .
Nàng sẽ cùng họ vạch trần những chuyện cũ, vì cần thiết. nàng tuyệt đối sẽ ngược ý nguyện của nguyên chủ và các chị em, cho nhà Úc đại phòng bất cứ lợi ích gì.
Giống như hôn lễ của Úc Cầm, nàng ngay từ đầu định tham dự.
Trần thị thấy nàng định , khỏi chút gấp, há miệng định gọi nàng , Úc Cầm ngăn .
"Mày gì ?" Bà bực bội . Vì hài lòng, một cơn tức giận trực tiếp trút lên con gái, "Mày cái con bé c.h.ế.t tiệt , cảm thấy gả , tao liền gì mày ? Mày đừng quên, tao là mày, tao đ.á.n.h mày mắng mày, mày đều chịu đựng cho tao! Cầm Nương, mày lập tức tìm Ly Nương, bất kể thế nào, đều để nó đồng ý cho Phó cử nhân chỉ điểm học vấn cho Đức ca bọn nó..."
"Mẹ!" Úc Cầm ngắt lời bà , khó chịu , "Mẹ mắng con thì ích gì? Con sẽ tìm Ly Nương , tìm chị còn chẳng , con tìm thì ích lợi gì? Mẹ nghĩ con ở chỗ chị thể lời gì ? Đừng quên, đây con đối với Ly Nương các nàng cũng gì, thậm chí còn bắt nạt các nàng..."
Nói đến đây, nàng liền khó chịu đến nấc lên.
Trước đây tuổi còn nhỏ, hiểu chuyện, cũng ít bắt nạt đám chị em họ bên nhị phòng. Chỉ là ngờ phong thủy luân chuyển, báo ứng đến nhanh như , mới mấy năm thời gian, đám chị em họ bên nhị phòng đều biến thành đối tượng mà nàng thể với tới.
Nói hối hận là dối.
Úc Cầm thật sự hận thể lúc còn nhỏ, tạo mối quan hệ với đám chị em họ bên nhị phòng, chừng nàng ở nhà họ Dương cũng sẽ sống khó khăn như .
Đương nhiên, điều khiến nàng đau khổ hơn, vẫn là thái độ của cha và em.
Bọn họ căn bản coi nàng là con gái và em gái, chỉ nàng từ nhà họ Dương vơ vét lợi ích cho họ. Nếu nhà họ Dương thu lợi ích, liền sẽ ghét bỏ nàng vô dụng.
Trần thị thấy nàng , cũng tiện mắng thêm gì.
Bà trong lòng cũng vô cùng hối hận, đáng tiếc bây giờ hối hận cũng vô dụng, nhị phòng đúng là tiền đồ, nhưng nhị phòng cũng định qua với đại phòng.
Trần thị dẫn con gái trở về, trực tiếp với Úc lão đại: "Ly Nương từ chối ."
"Cái gì? Nó từ chối?" Úc lão đại vẻ mặt dám tin, "Nó tại từ chối? Vậy bà tìm Phó cử nhân với ? Bà gì cũng là trưởng bối, Phó cử nhân là sách, chắc chắn thể diện!" Nghĩ đến điều gì, ông , "Phó cử nhân là con rể nhà họ Úc chúng , bảo chỉ điểm học vấn cho các vợ , là chuyện nên ?"