Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 379

Cập nhật lúc: 2025-10-24 08:28:06
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Hôm , trời còn sáng hẳn, Úc Ly đ.á.n.h thức Phó Văn Tiêu, đưa đến trường thi.

Có lẽ vì tối qua ngủ ngon, nên tinh thần Phó Văn Tiêu trông khá . Lúc trường thi, so với đám sĩ tử mặt mày phờ phạc khác, trông như chẳng hề ảnh hưởng chút nào.

Không ít đều với ánh mắt ngưỡng mộ.

Tống tú tài đến chào hỏi , : "Phó , tinh thần thật đấy, chắc là tối qua nghỉ ngơi lắm hả?"

Hôm qua chiều tối, các sĩ tử từ trường thi trở về, ăn cơm, tắm rửa qua loa ngủ.

Tuy ngủ giường tử tế, nhưng mấy ai ngủ ngon . Người thì canh cánh chuyện thi cử, thì giam trong trường thi ba ngày, nhất thời vẫn quen , một đêm căn bản đủ để hồi phục.

Chỉ nghỉ ngơi một đêm, trời còn sáng hẳn dậy, vội vã đến trường thi tiếp tục lượt thi tiếp theo, thời gian căn bản đủ để các sĩ tử hồi sức.

Thế nên tinh thần vẫn lắm.

Phó Văn Tiêu khẽ mỉm , gật đầu nhẹ: " là nghỉ ngơi ."

Chỉ cần dáng vẻ của tâm trạng hiện tại . Tống tú tài ngưỡng mộ : "Chắc hẳn là nhờ chăm sóc ."

Phó Văn Tiêu cúi mắt, đáp một tiếng.

Trong các sĩ tử tham gia kỳ thi Hương , Phó Văn Tiêu là nổi bật nhất, nhất cử nhất động của đều chú ý.

Rất nhiều đều để ý thấy, mỗi Phó Văn Tiêu đến trường thi, đều một tiểu nương tử trẻ trung, xinh đưa đón. Chỉ cần hỏi thăm qua là đó là thê tử của .

Đàn ông vợ chăm sóc đúng là khác hẳn.

Tống tú tài trong lòng tự nhiên là ngưỡng mộ, thầm nghĩ nếu nương tử của cũng ở đây thì mấy.

Tiếc là chi phí ở tỉnh thành quá đắt đỏ, Tống nương tử tính toán, tiền đáng tiêu tuyệt đối tiêu thêm một xu, nên cũng theo lên tỉnh thành.

Những sĩ tử một lên tỉnh thành như Tống tú tài nhiều. Lúc thi, họ đều thuê ở khách điếm đưa đón. Những thuê tự nhiên thể chu đáo bằng nhà.

Mọi đều ngưỡng mộ Phó Văn Tiêu nghỉ ngơi , đồng thời cũng ngưỡng mộ tâm thái vững vàng của .

Thật họ đều , kỳ thi Hương , khả năng Phó Văn Tiêu đỗ là lớn.

Học vấn , tâm thái vững, nghỉ ngơi đầy đủ... Chỉ cần xảy vấn đề gì, chắc chắn tên sẽ bảng vàng.

**

Đưa Phó Văn Tiêu đến trường thi xong, Úc Ly về ngủ bù.

Tỉnh dậy, nàng hiếm khi ngoài mà ở trong sân luyện thể thuật. Luyện đến mồ hôi đầm đìa, nàng liền tắm rửa, quần áo sạch sẽ.

Thấy sắp đến trưa, nàng cho dọn cơm. Ăn cơm xong, nàng dài trong phòng tiểu thuyết.

Mạc Ngọc Thiền tặng nàng ít tiểu thuyết. Quả hổ là bảo bối của Mạc Ngọc Thiền, chất lượng tiểu thuyết cao, nội dung vô cùng phong phú. Úc Ly vốn chỉ định để g.i.ế.c thời gian, nào ngờ cuốn hút lúc nào .

Tốc độ tiểu thuyết của nàng nhanh, cả ngày cũng chỉ một quyển.

Vì thế ngày hôm , nàng vẫn tiếp tục lì trong phòng tiểu thuyết, hết cả ngày.

Đến ngày thứ ba, Úc Ly cuối cùng cũng khỏi cửa, định đến trường thi đón Phó Văn Tiêu.

Lúc cửa, nàng gặp Uông cử nhân ở cổng.

Uông cử nhân trông vẻ lo lắng, thôi: "Đệ , cô yên tâm , thật học vấn của Phó hiền , tâm thái cũng vững, sẽ xảy vấn đề gì , cô cần lo lắng cho ..."

Mấy ngày nay, Uông cử nhân Úc Ly cứ ở lì trong phòng, mấy khi ngoài, khỏi nghĩ ngợi lung tung.

Ông Úc Ly xưa nay là chịu yên, luôn thích chạy ngoài, thích dạo phố, hoặc đến cửa hàng của em gái xem qua. Ông cho rằng con gái là ru rú trong nhà, cửa lớn , cửa tới, đặc biệt là những phụ nữ buôn bán ngoài chợ, nếu cứ yêu cầu họ như thì đúng là " ăn thịt thì ăn cháo" (ý đòi hỏi vô lý).

Huống chi là một cô nương lợi hại như Úc Ly, cũng là lẽ thường tình.

Khi nàng liên tục mấy ngày khỏi cửa, Uông cử nhân cảm thấy sự việc chút nghiêm trọng.

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ thể cho rằng lẽ nàng đang lo lắng cho Phó Văn Tiêu ở trường thi, nên mới thái độ khác thường, đến cả ngoài cũng chẳng còn hứng thú.

Hôm nay Uông cử nhân liền đặc biệt qua đây, định bụng an ủi nàng vài câu.

Úc Ly chớp mắt, : "Uông đại ca,    mà."

"Vậy thì ," Uông cử nhân thấy sắc mặt nàng bình tĩnh, khỏi thở phào nhẹ nhõm, , "Cô định đón Phó hiền ? Ta phiền cô nữa, cô ."

Úc Ly lễ phép chào từ biệt ông, lên xe ngựa cửa.

Đến khu vực trường thi, Úc Ly trong xe ngựa đợi một lát, cuối cùng cũng chờ các thí sinh .

Lượt thi thứ hai của kỳ thi Hương kết thúc, trạng thái của đám thí sinh trông càng tệ hơn, thậm chí khỏi cổng trực tiếp ngã quỵ, nhà đến đón vội vàng đỡ lấy, cuống quýt đưa lên xe ngựa.

Úc Ly liếc mắt một cái nhận Phó Văn Tiêu trong đám đông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-379.html.]

So với những thí sinh , trạng thái của vẫn , bước chân vững vàng, quần áo chỉ nhăn một chút, cả trông vẫn sạch sẽ, gọn gàng, hề vẻ nhếch nhác.

Lúc Úc Ly đến gần, vẫn chút tự nhiên, theo bản năng giữ cách với nàng, sợ nàng ngửi thấy mùi lạ .

Chàng hy vọng trong lòng nàng, luôn luôn sạch sẽ.

Úc Ly cho lùi xa, mạnh mẽ nắm lấy tay , tiên truyền cho chút dị năng, đó kéo lên xe ngựa.

Trong xe ngựa chuẩn sẵn nước ấm, nàng đưa nước cho uống, hỏi: "Có mệt ?"

"Cũng tạm," uống xong nước, với nàng.

Úc Ly sự mệt mỏi nơi đáy mắt , trông mệt hơn lúc khỏi lượt thi đầu tiên, nhưng vì luyện thể thuật hơn nửa năm, thể lực của bây giờ hơn thường, nên tình hình đúng là tệ.

So với đám sĩ tử lảo đảo sắp đổ , thể tinh thần đến mức đáng kinh ngạc.

Xem luyện thể thuật đúng là uổng công.

Trên đường về, Phó Văn Tiêu vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, nhưng cho nàng đến gần, hai cứ thế nắm tay, duy trì một cách.

Về đến dinh thự, Phó Văn Tiêu vẫn là tắm rửa , tắm đến ba mới chịu .

Úc Ly thì cho dọn cơm cho . Thật cũng cần thu xếp gì nhiều, chỉ cần ngoài một tiếng là mang đồ ăn .

Phó Văn Tiêu vẫn khẩu vị lắm, ăn cũng nhiều.

Ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lát, Úc Ly liền đuổi ngủ, bảo dưỡng đủ tinh thần, ngày mai còn thi lượt cuối cùng.

Một giấc ngủ đến canh ba, Phó Văn Tiêu nữa đ.á.n.h thức.

Tỉnh dậy, theo bản năng ôm chặt trong lòng, vùi mặt cổ nàng, trông vẻ lười biếng, dậy chút nào.

Úc Ly khỏi lo lắng: "Sao ? Ngủ ngon ?"

Không nên thế chứ, tối qua nàng lên giường xong là ôm lòng, ngủ một mạch đến sáng, hề trở , trông ngủ say sưa.

"Ngủ ngon," ngẩng đầu với nàng, "Có A Ly bên cạnh, ngủ ngon, chỉ là... sắp ba ngày gặp A Ly..."

Nghe , Úc Ly quen thói vỗ nhẹ vai .

Quả nhiên bắt đầu dính .

Nàng mà, thích quấn lấy nàng, chỉ cần nàng ở bên, mới thể yên tâm.

Phó Văn Tiêu ôm nàng một lúc, cuối cùng cũng dậy, vén mái tóc rối lưng, : " thật, chỉ cần A Ly ở bên cạnh, thể yên tâm ngủ."

Thư Sách

Tuy chỉ thể về nghỉ ngơi một đêm, nhưng vì ôm nàng ngủ, nên ngủ ngon.

Úc Ly liền yên tâm.

Đưa đến trường thi, nàng cổ vũ: "Tiêu ca, là lượt cuối cùng , chỉ cần thi xong là kết thúc thi Hương thôi."

Chàng cũng cần trường thi chịu khổ nữa.

Phó Văn Tiêu gật đầu, nghĩ đến điều gì, đột nhiên : "Ngày mai là Tết Trung Thu, xem năm nay thể cùng em đón Trung Thu ."

Lúc câu , mí mắt rũ xuống, trông vài phần mất mát.

Úc Ly an ủi: "Không , cũng thể cùng đón mà."

Tuy , nhưng trông hình như vẫn buồn, nàng cũng an ủi thế nào, cuối cùng đành kéo tay , truyền cho chút dị năng, để tỉnh táo hơn.

Tay nàng lúc nào cũng ấm áp như , sự ấm áp đó khiến quyến luyến.

Phó Văn Tiêu nắm lấy tay nàng, chút bất đắc dĩ. Thật nàng truyền dị năng cho , chỉ là chạm nàng nhiều hơn một chút.

Dù chỉ ba ngày... cũng vô cùng nỡ.

**

Ngày Tết Trung Thu, Úc Ly xách theo hộp bánh trung thu do đầu bếp nhà họ Uông đặc biệt , đến cửa hàng ở Nam thành, cùng Úc Kim và các cô nương trong tiệm đón Trung Thu.

Tuy là Trung Thu, nhưng cửa hàng vẫn mở cửa buôn bán bình thường, đều bận rộn.

Chỉ Úc Ly là rảnh rỗi duy nhất.

Nàng chủ động nhận việc chợ mua đồ ăn. Dù Trung Thu là ngày đoàn viên, ngoài ăn bánh trung thu, cũng chuẩn một mâm cơm thịnh soạn, khao thưởng sự vất vả của .

Úc Ly một mua nhiều đồ.

Sức nàng khỏe, thể tự ôm về hết, chỉ là đồ đạc quá nhiều, chất thành đống cao, che khuất cả mặt nàng. Đi dọc đường, trông như một đống đồ đang di động, thu hút ít sự chú ý.

Có một công tử mặc áo gấm ngang qua, khỏi thêm vài . Thấy nàng ôm nhiều đồ như đường, che cả mặt, nghi ngờ chẳng lẽ nàng sợ đ.â.m tường ?

 

 

 

 

 

Loading...