Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 374:374

Cập nhật lúc: 2025-10-23 07:50:34
Lượt xem: 103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Úc Ly nhanh chóng tìm hiểu tình hình, hóa tú tài uống say quá chén, bắt đầu loạn, cẩn thận xô mấy khác rơi xuống sông.

Gã tú tài say xỉn đó cũng tự ngã xuống theo.

Nàng mấy tú tài vớt lên, cơn say của họ tỉnh, lúc mặt mày đỏ bừng, hổ giấu mặt .

Uông cử nhân vội cho dìu họ về phòng tắm rửa, dặn thủy thủ đoàn nấu canh gừng cho họ.

Tuy đầu tháng bảy trời vẫn còn nóng, nhưng sách thể yếu ớt, đột nhiên rơi xuống nước thế , chừng sẽ bệnh.

Đám , Uông cử nhân ngượng ngùng với Úc Ly và Phó Văn Tiêu: "Phó hiền , , phiền hai ! Lần may mà ở đây, nếu bọn họ còn ngâm sông, sẽ xảy chuyện gì."

Thư Sách

Lúc đám tú tài tụ tập boong uống rượu ngâm thơ, Uông cử nhân cũng quản.

Ông là từng trải, tuy năm đó tham gia thi Hương mấy lo lắng, nhưng đám tú tài thực sự căng thẳng, khó tránh khỏi tìm chút thú vui để giải tỏa.

Nào ngờ, giải tỏa một hồi, say rượu rơi xuống sông.

Thấy bên việc gì, Úc Ly và Phó Văn Tiêu trở về phòng nghỉ ngơi.

Về đến phòng, Phó Văn Tiêu trêu chọc: "A Ly lợi hại thật, chỉ vớt cá, mà còn vớt cả ."

Úc Ly điềm nhiên đáp: "Có gì , em còn thể thả bay lên trời như diều , tin ?"

Phó Văn Tiêu: "..."

Thấy im lặng, nàng lập tức hài lòng, : "Chàng yên tâm, em định thả như diều ."

Trêu , ai mà ?

Phó Văn Tiêu bật , vòng tay ôm nàng lòng, cúi đầu hôn nàng, : "Ừm, tin, sẽ cố gắng để A Ly thả như diều."

Úc Ly vòng tay qua vai , lí nhí: "Xem biểu hiện của ."

* Hôm , mấy tú tài tối qua Úc Ly vớt từ sông lên đặc biệt đến cảm ơn nàng.

Úc Ly tỏ vẻ gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Mấy tú tài hổ vô cùng, cảm ơn nàng xong liền vội vàng rời , chút giấu mặt , cả ngày trốn trong phòng ngoài.

Chiều tối, cuối cùng cũng đến tỉnh thành.

Sau khi xuống thuyền, chào tạm biệt ở bến tàu.

Úc Ly và Phó Văn Tiêu lên chiếc xe ngựa do nhà họ Uông phái tới, cùng Uông cử nhân về dinh thự của Uông gia ở tỉnh thành.

Lần thi Viện , họ ở dinh thự của Uông gia. Lần Uông cử nhân cũng cùng, nên cần khách khí gì nữa, vẫn đến dinh thự Uông gia ở thôi.

Với tính cách của Uông cử nhân, họ càng khách khí, ông càng vui.

dinh thự Uông gia một đêm, hôm liền bắt đầu bận rộn.

Phó Văn Tiêu đến nha môn ghi danh, còn Úc Ly thì tìm em gái Úc Kim đang mở cửa hàng ở tỉnh thành.

Lúc ăn sáng, Phó Văn Tiêu : "Nghe cửa hàng của nhị ở khu Nam thành, cách đây khá xa, lát nữa em xe ngựa qua đó nhé."

Úc Ly gật đầu, tỏ ý .

Tình hình của Úc Kim ở tỉnh thành họ cũng rõ lắm, nên khi đến tỉnh thành, họ chọn đến ở dinh thự của Uông gia .

Chờ Phó Văn Tiêu cửa, Úc Ly cũng lên chiếc xe ngựa do Uông gia chuẩn , về phía Nam thành.

Tỉnh thành lớn, khu Nam thành càng náo nhiệt, nơi đây cửa hàng san sát, phố lớn ngõ nhỏ đều cửa tiệm buôn bán, còn cả những sạp hàng nhỏ ven đường, qua kẻ tấp nập, một khung cảnh thịnh thế phồn vinh.

Xe ngựa dừng ở đầu phố, phu xe : "Phó nương tử, bên đông quá, xe ngựa khó ạ."

Úc Ly tỏ vẻ : "Ta bộ ."

Chào tạm biệt phu xe, Úc Ly hòa dòng đông đúc đường cái, ngắm từng cửa hàng, nhanh liền thấy cửa tiệm "Úc Thị Phấn Diện Phường".

Mặt tiền cửa hàng rộng rãi, bên trong hàng hóa bày biện ngăn nắp. Các cô nương mặc đồng phục đang giới thiệu son phấn cho khách, nụ thiện, đào tạo bài bản, vô cùng chuyên nghiệp.

Úc Kim cũng ở trong đó, còn hai cô nương lanh lợi do Phó gia phái tới.

Úc Ly bước , liền một cô nương đón: "Thưa khách, ngài mua gì ạ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-374374.html.]

Lúc Úc Kim cũng thấy Úc Ly, mừng rỡ kêu lên: "Chị cả!"

Cô vội vàng chạy , vui vẻ hỏi: "Chị cả, chị đến đây? Đến tỉnh thành lúc nào ?"

Úc Ly : "Tiêu ca đến tỉnh thành ghi danh thi Hương, chị qua xem em thế nào."

Nghe , Úc Kim vui mừng rộ lên, kéo nàng sân chuyện.

Cửa hàng diện tích lớn hơn cửa hàng ở huyện thành, sân cũng nhỏ.

Úc Kim kéo Úc Ly xuống trong sân, mang bánh từ trong phòng , sợ chị đói.

Úc Ly quanh sân , : "Kim Nương, em ở bên việc thuận lợi chứ?"

"Rất thuận lợi ạ," Úc Kim tươi, "Người rể phái tới giúp em nhiều, cũng dạy em nhiều điều, các chị thật sự lợi hại..."

Nói đến đây, Úc Kim tự đáy lòng cảm khái.

Cô luôn điểm yếu của , đặc biệt là khi việc kinh doanh ngày càng lớn mạnh, trải qua nhiều chuyện, càng nhận sự thiếu sót của bản .

Dù cô cố gắng học hỏi, cũng thể bù đắp những thiếu sót đó trong thời gian ngắn.

Những cô nương lợi hại, cô khiêm tốn học hỏi từ họ, thỉnh giáo họ, nỗ lực phong phú bản , mong một ngày nào đó cũng sẽ lợi hại như họ.

Úc Ly : "Em gái cũng lợi hại."

Úc Kim chút ngượng ngùng, mím môi , đó với nàng về chuyện kinh doanh.

Tuy Úc Ly rành mấy chuyện , nhưng vẫn nghiêm túc lắng , tiếp tục rót vốn ủng hộ em gái là .

Việc mở cửa hàng ở tỉnh thành của Úc Kim thuận lợi, chủ yếu cũng vì việc kinh doanh của cô hiện tại vẫn còn nhỏ lẻ, gây chú ý đặc biệt, hơn nữa cô sự chuẩn ở tỉnh thành, nên tạm thời ai chèn ép.

Biết những điều đó, Úc Ly liền yên tâm.

Hai chị em chuyện kinh doanh xong, Úc Kim hỏi nàng hai tháng qua ở tỉnh Thanh Giang , nàng kể chuyện ở tỉnh Thanh Giang, mặt cô khỏi lộ vẻ ao ước.

"Nghe tỉnh Thanh Giang là nơi náo nhiệt nhất Giang Nam, em cũng qua đó ăn."

Cô siết chặt nắm tay, sớm muộn gì cũng ngày, cô đưa việc kinh doanh của đến tận nơi đó.

Hai chị em trò chuyện hồi lâu, Úc Ly tiện thể ăn trưa luôn tại cửa tiệm.

Buổi chiều, lúc Úc Ly rời , em gái dúi cho ít đồ, đều là đồ ăn, đồ dùng.

Úc Kim hỏi: "Chị cả, em thuê một căn nhà nhỏ ở tỉnh thành, chị với rể qua đó ở ?" Rồi ngượng ngùng gãi đầu, "Chỉ là đồ đạc trong nhà vẫn sắm sửa đầy đủ, thể đơn sơ."

Đến tỉnh thành hai tháng nay, cô bận rộn với việc mở cửa hàng, thậm chí lúc mệt quá còn ngủ luôn tại tiệm.

Thế nên căn nhà nhỏ thuê ít khi về.

Thật cô cũng tốn khoản tiền , nhưng nghĩ thể sẽ đến tỉnh thành nhiều hơn, thậm chí Tôn Phương Nương và cũng sẽ qua, thể cứ để họ ở tiệm mãi ? Thế là liền thuê một căn nhà.

Úc Ly : "Không cần , bọn chị đang ở chỗ Uông cử nhân, chỗ đó gần trường thi hơn."

Nghe đến "gần trường thi", Úc Kim liền gì thêm.

Có một rể sắp tham gia khoa cử, cô cũng tìm hiểu qua quy trình, rằng ở gần trường thi đương nhiên sẽ hơn.

Rời khỏi cửa hàng của Úc Kim, Úc Ly dạo quanh một vòng, mãi đến khi trời sắp tối, nàng mới về dinh thự của Uông gia.

Trở dinh thự, Phó Văn Tiêu cũng về.

Việc ghi danh tốn nhiều thời gian, buổi chiều về .

Thấy Úc Ly ôm ít đồ về, dậy đón, giúp nàng xách đồ, : "Sao em mua nhiều đồ ?"

Úc Ly : "Không em mua, là Kim Nương đưa cho em."

Thấy nàng mồ hôi nhễ nhại, Phó Văn Tiêu cho bưng nước tới cho nàng rửa mặt.

Chờ nàng rửa mặt xong, rót cho nàng một ly giải nhiệt, thấy nàng uống liền mấy ly, thể thấy đúng là khát khô cả cổ.

Uống xong, Úc Ly cũng thấy sảng khoái, bên cạnh kể cho tình hình cửa hàng của Úc Kim ở tỉnh thành.

"Kim Nương lợi hại thật, em xem qua , việc kinh doanh trong tiệm , dáng lắm . Dù em tỉnh ngoài mở cửa hàng, chỉ cần duy trì mô hình , chắc sẽ vấn đề gì ."

Phó Văn Tiêu mỉm lắng . Chàng kinh doanh đơn giản như , rõ ràng nàng hiểu gì về mấy chuyện , chỉ thấy bề ngoài.

Đương nhiên, nàng cũng cần hiểu.

Phó gia nhiều thuộc hạ giỏi kinh doanh, những chuyện cần chủ tử bận tâm. Nàng kiếm tiền, tự khắc phía kiếm tiền cho nàng tiêu.

Phó Văn Tiêu : "Nhị đúng là thiên phú kinh doanh, em học hỏi nhanh."

Nghe , mặt nàng rạng rỡ hẳn lên, chút tự hào: "Đó là đương nhiên, em là em gái em mà."

Ba cô em gái mỗi một vẻ, đều là những cô nương . Các em nỗ lực sống, nỗ lực trưởng thành, khi bản năng lực, cũng ngần ngại giúp đỡ những gặp khó khăn, phẩm chất đều cực kỳ .

Loading...