Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 371
Cập nhật lúc: 2025-10-23 07:48:22
Lượt xem: 105
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thi Hương, còn gọi là kỳ thi mùa thu, cứ ba năm tổ chức một .
Phần lớn các tú tài ở hẻm Sơ Ảnh đều chọn tham gia kỳ thi Hương , trừ phi thật sự cảm thấy đủ trình độ, rèn giũa thêm.
Dù , vẫn ít chọn thi thử, dù đỗ cũng thể tích lũy chút kinh nghiệm, tóm chuyện .
Các tú tài nô nức kéo đến nhà họ Phó bái phỏng, ngoài việc rủ Phó Văn Tiêu cùng tỉnh thành, cũng là thỉnh giáo học vấn của .
Trong lòng họ, Phó Văn Tiêu, đỗ tiểu tam nguyên, là ứng cử viên sáng giá nhất. Học vấn của vô cùng uyên thâm, ngay cả Uông cử nhân cũng hết lời khen ngợi. Chỉ cần tương lai đắc tội với quý nhân nào chèn ép, tiền đồ chắc chắn sẽ xán lạn hơn tất cả .
Mọi cùng ở hẻm Sơ Ảnh, đó là duyên phận, ai cũng tạo mối quan hệ với .
Ngay cả những đây từng vì chuyện Úc Ly g.i.ế.c heo mà bất hòa với , cảm thấy Phó Văn Tiêu điều, bắt đầu xa lánh, thì khi đỗ đầu kỳ thi Viện, suy nghĩ đó đều tan biến.
Đây chính là tiểu tam nguyên, chỉ cần ngốc, sẽ chẳng ai trở mặt với .
Trước đây ngại dám đến nhà họ Phó, nhân dịp kỳ thi Hương sắp đến, họ quyết định gạt bỏ sĩ diện, mặt dày đến bái phỏng.
Thậm chí, còn đặc biệt đến xin Úc Ly.
Đối với những thành khẩn nhận , Phó Văn Tiêu cuối cùng cũng tỏ dễ chịu hơn một chút, đuổi thẳng họ ngoài.
* Chiều tối, khi tiễn hết khách, nhà họ Phó đóng cửa ăn cơm tối.
Chu thị hỏi: "Tiêu ca nhi, con định khi nào tỉnh thành?"
Mấy ngày gần đây, ngày nào khách đến cũng ít, Chu thị họ đến tìm Tiêu ca để cùng tỉnh thành, trong lòng bà cũng canh cánh chuyện .
"Ngày ạ," Phó Văn Tiêu , "Con hẹn với Tống tú tài, Nghiêm tú tài và , ngày cùng tỉnh thành."
Chu thị gật đầu, hỏi: "Ly Nương cùng ?"
Úc Ly đang ăn cơm ngẩng đầu lên, thấy đều đang .
Nàng chớp mắt, : "Đi chứ ạ, Kim Nương định mở cửa hàng mới ở tỉnh thành, con qua xem ."
Thật nàng cũng ngờ tốc độ mở cửa hàng mới của Úc Kim nhanh như . Chắc là do dạo em rủng rỉnh tiền bạc, thêm phụ giúp, nên mới nóng lòng mở rộng thị trường.
Thật cũng sai, chỉ cần vốn liếng đủ, nhân lực đủ, mở bao nhiêu cửa hàng cũng .
chị, ít nhiều vẫn chút yên tâm, quyết định qua tỉnh thành xem thử.
Chu thị , tỏ vẻ hiểu, : "Vậy , ngày mai thu xếp hành lý cho các con." Rồi bà , "Giờ Tiêu ca nhi khỏe , cần chăm sóc nữa, cứ tưởng Ly Nương ."
Lúc câu , bà đặc biệt liếc Phó Văn Tiêu.
Phó Văn Tiêu cúi mắt đó, như thấy bà gì. Khi Úc Ly đầu , mới mỉm với nàng.
Tối khi ngủ, Úc Ly đang định lên giường thì ôm lấy từ phía .
"A Ly," Giọng đàn ông ôm nàng trầm thấp, ấm áp vang lên trong đêm tối, khiến vành tai nàng ngưa ngứa. Nàng bất giác nghiêng đầu, khẽ , "Ta cứ tưởng em để ý đến nữa."
Úc Ly ngẩng đầu, khó hiểu : "Sao nghĩ ?"
Chẳng lẽ nàng gì khiến nghĩ để ý đến ?
Úc Ly luôn cho rằng, vợ chồng nên thấu hiểu lẫn , mâu thuẫn gì thì thẳng là , đồng thời cho đối phương sự tin tưởng và cảm giác an tuyệt đối.
Chẳng lẽ nàng cho đủ cảm giác an ?
"Vì cơ thể khỏe ," Phó Văn Tiêu thở dài, "Giờ cần A Ly lo lắng trông chừng nữa, cũng cần em cùng thi cử nữa..."
Nói đến đây, vẻ mặt lộ rõ sự mất mát, giọng điệu cũng buồn buồn.
Úc Ly cuối cùng cũng hiểu ý . Ý nghĩ đầu tiên là: May quá, lạnh nhạt với là .
Ý nghĩ thứ hai: Người đúng là dính , một khắc cũng rời xa.
"Cơ thể khỏe , đương nhiên cần lúc nào cũng kè kè bên cạnh như nữa," Úc Ly , " mà, nếu em cùng, cứ thẳng là . Em rảnh rỗi thì đương nhiên sẽ cùng ."
Nàng hôn lên má , tiếp: "Chúng là vợ chồng, vợ chồng bầu bạn với là chuyện nên mà!"
Mặt Phó Văn Tiêu rạng rỡ hẳn lên. Chàng vòng tay ôm chặt nàng, cúi đầu dụi mặt má nàng: "A Ly, em quá! Ta đương nhiên hy vọng em thể cùng đến tỉnh thành, em ở bên, mới yên tâm..."
Chàng thật lòng cảm ơn nàng giống những nữ tử bình thường e thẹn, gì nấy.
Chàng cũng đặc biệt yêu thích sự thẳng thắn, bạo dạn của nàng, đồng thời đối với cách hành xử nguyên tắc của nàng, thật sự yêu vô cùng.
Nghe , Úc Ly chẳng hề bất ngờ, quả nhiên nàng ở bên, mới thể yên tâm.
Nàng vỗ nhẹ vai : "Được , em sẽ cùng ."
Cho bạn đời cảm giác an là trách nhiệm của nửa mà.
Phó Văn Tiêu vui sướng ôm nàng ngủ . Trước khi ngủ, kìm mà sờ sờ bụng nàng.
"Làm gì ?" Úc Ly rụt , tay lành lạnh, đặt lên bụng nàng tuy thoải mái nhưng nhột.
Phó Văn Tiêu ngập ngừng : "A Ly, em... khám đại phu ?"
"Khám đại phu gì chứ? Em bệnh !" Úc Ly nhanh, sợ uống thứ t.h.u.ố.c đắng khủng khiếp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-371.html.]
Chàng vội : "A Ly, em bệnh, chỉ là cơ thể em..."
"Cơ thể em mà."
" mà..."
Úc Ly thấy ấp úng, liền thẳng dậy, nghiêm túc hỏi: "Tiêu ca, rốt cuộc gì?"
Tại bảo nàng khám đại phu?
Phó Văn Tiêu cũng dậy theo, má ửng hồng, ánh mắt chút mơ hồ: "A Ly, với , nếu cơ thể em gì khỏe, nhất định khám đại phu."
Thư Sách
Nghe , Úc Ly càng thêm khó hiểu: "Sao với mà với em?"
Phó Văn Tiêu thầm nghĩ, dù là chồng, chuyện cũng khó mà thẳng với con dâu ? Lỡ nàng hiểu lầm chồng hài lòng về thì ?
Cho nên chuyện đương nhiên rơi xuống đầu chồng.
Tuy Phó Văn Tiêu cũng hiểu nỗi lo của Chu thị, nhưng so với những chuyện đó, quan tâm đến sức khỏe của nàng hơn.
Phó Văn Tiêu hít một thật sâu, ghé sát tai nàng, thì thầm một câu.
Nói xong, nắm lấy tay nàng: "A Ly đừng sợ, nếu thật sự vấn đề gì, thì tìm đại phu kê đơn, bồi bổ cơ thể cho ."
Úc Ly ngẩn , theo bản năng : "Em uống t.h.u.ố.c ."
"A Ly..." Chàng càng thêm lo lắng, nàng sợ uống t.h.u.ố.c đến mức nào, lòng khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ bấy lâu nay nàng khám đại phu là vì sợ uống t.h.u.ố.c ?
Nghĩ đến đây, khỏi tự trách, cảm thấy đủ quan tâm nàng, ngay cả cơ thể nàng vấn đề thế cũng để ý.
Úc Ly thấy bộ dạng lo lắng của , hiểu lầm, cũng vòng vo nữa, thẳng thắn : "Em dị năng sinh mệnh, thể khống chế kỳ sinh lý."
Phó Văn Tiêu: "..."
Sự thẳng thắn của nàng nữa khiến đỏ mặt tía tai, giọng hiếm khi chút mất tự nhiên: "Vậy... ... Thật sự là bệnh ?"
"Đương nhiên !" Úc Ly thẳng thừng cho , "Em chỉ là đến kỳ thôi, vì phiền phức... Thật đây em cũng như ."
Lời mơ hồ, nhưng Phó Văn Tiêu hiểu.
Có lẽ ở thế giới của nàng, những như nàng thể kiểm soát việc đến kỳ . Nếu cần thiết, thì đúng là cần đến.
Tuy vẻ khó tin, nhưng nghĩ đến lai lịch của nàng, cùng với dị năng và vũ lực cường đại mà nàng sở hữu, cảm thấy hợp lý.
Nếu phụ nữ ngay cả chuyện cũng thể kiểm soát, lẽ ở thế giới của nàng, giữa nam và nữ còn gì khác biệt, đạt đến sự bình đẳng thực sự.
Thảo nào nàng bao giờ cho rằng phụ nữ yếu đuối, luôn trao cho phụ nữ nhiều cơ hội hơn.
Phó Văn Tiêu : "Vậy thì , cứ tưởng em bệnh, mãi thấy em..."
Chàng là đàn ông, đây để ý đến mấy chuyện , cũng là do Chu thị khéo léo nhắc nhở, mới giật nhận .
Là đầu ấp tay gối, rõ nàng quả thực bao giờ đến kỳ.
Úc Ly "" một tiếng, để tâm : "Bảo đừng lo lắng nhé, em thật sự bệnh."
Chàng đáp, trong lòng thầm tính xem nên dối Chu thị thế nào. Nếu cơ thể nàng , thì chắc chắn cần khám đại phu.
họ sống chung một mái nhà, Chu thị chắc chắn cũng thể nhận điều bất thường, cho bà một lời giải thích mới .
Úc Ly yên tâm ngủ , bận tâm chuyện nữa.
Lúc mới đến thế giới , cơ thể nguyên chủ , khi đó kỳ sinh lý cũng đến. Sau nàng thức tỉnh dị năng, cảm thấy thứ phiền phức, nên khi chữa khỏi cơ thể, tự nhiên cũng khống chế cho nó đến.
Dù thì bây giờ nàng cũng định sinh con sớm, nên tự nhiên cần nó đến.
**
Hôm , Úc Ly sáng sớm đến Ngân Châu Thêu Phường ở Tây thành, ở nhà.
Vì Phó Văn Tiêu đồng ý cùng, đám sách đến cửa nữa, mà tất bật chuẩn hành lý. Phó gia cuối cùng cũng yên tĩnh trở .
Chu thị thu dọn xong hành lý, bưng một ấm đến thư phòng tìm Phó Văn Tiêu.
Thấy Phó Văn Tiêu đang sách, bà tới, đặt ấm xuống, thôi.
Thấy bộ dạng của bà, Phó Văn Tiêu mặt đổi sắc: "Mẹ, chuyện gì ạ?"
Mặt Chu thị nóng lên, ngập ngừng hỏi: "Tiêu ca, con hỏi Ly Nương ? Có cần đưa nó khám đại phu ... Con gái mà... cho sức khỏe , vẫn là nên bình thường thì hơn."
Bà thầm nghĩ, Ly Nương năm nay mười chín tuổi , mà kỳ nguyệt san vẫn đến, e là cơ thể vẫn khỏe hẳn?
Nếu kỳ nguyệt san, thì cũng thể mang thai...
Phó Văn Tiêu : "Mẹ yên tâm, cơ thể Ly Nương , vấn đề gì ạ."
" mà..."
"Thể chất của em tương đối đặc thù, cho nên sẽ đến muộn hơn một chút."
Chu thị sững sờ: "Vậy... ?" Bà thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì , cứ tưởng cơ thể Ly Nương vẫn khỏe hẳn."