Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 368:368

Cập nhật lúc: 2025-10-23 07:43:03
Lượt xem: 112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Đám rõ ràng sơn phỉ.

Tuy cách thức hành động giống sơn phỉ, nhưng luồng khí hung tàn, lạnh lẽo chúng, tay là sát chiêu, rõ ràng cầu tài, mà là lấy mạng.

Mạnh Hành Thuyền và đám hồn, vội xem xét những kẻ đất.

Rất nhanh, họ tìm thấy một vài vật đám , trầm mặt : "Tướng quân, đúng là của bộ tộc Bắc Địch."

Những dò xét xung quanh cũng trở về báo: "Bọn chúng mai phục sẵn ở đây để chặn đ.á.n.h chúng ."

Vẻ mặt Phó Liệt Vân bình tĩnh, hề bất ngờ.

Lúc ở phương nam, kẻ chặn đ.á.n.h họ phần lớn là vạch trần phận của Phó Liệt Vân, nên mới chọn hợp tác với thủy tặc, tự mặt.

Giờ sắp địa phận phía bắc, kẻ chặn đ.á.n.h biến thành đám Bắc Địch trộn Đại Khánh .

Phó Liệt Vân đầu với Phó Văn Tiêu: "Chắc chắn kẻ giúp đỡ chúng, để chúng thể nắm hành tung của chúng , nhất là g.i.ế.c tại đây, đến lúc đó đổ tội cho kẻ khác."

Thủ đoạn đơn giản, thô bạo nhưng hữu hiệu.

Hắn là thống soái Phó gia quân, một khi xảy chuyện, Bắc Địch sẽ bớt một kẻ địch khó nhằn, còn phe Đại Khánh cũng thể vin cái c.h.ế.t của để loạn. Đến lúc đó, triều đình một phen rung chuyển vì việc ai sẽ tiếp quản Phó gia quân.

Phó Văn Tiêu gì, chỉ bảo: "Giải quyết bọn chúng , tiếp tục lên đường."

Nói , kéo Úc Ly lên xe ngựa.

Chờ giải quyết xong đám Bắc Địch, Phó Liệt Vân đến bên xe ngựa, : "Đệ , cảm ơn em."

Rèm cửa xe vén lên, lộ khuôn mặt Úc Ly: "Không cần cảm ơn, gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi."

Phó Liệt Vân nghẹn lời, xác nhận nàng là sự thật.

Đối với nàng mà , đúng là chuyện nhỏ tốn sức.

Lúc lên đường trở , tâm trạng rõ ràng khác.

Không ít đều len lén liếc xe ngựa. Tuy cách vách xe chẳng thấy gì, nhưng hiểu , vẫn khiến họ thấy mệt mỏi.

Đây là đầu tiên họ tận mắt thấy Thế tử phu nhân tay giữa ban ngày ban mặt, cảm giác khác, tâm trạng kích động đó khó bình tĩnh .

* Sau khi địa phận phía bắc, các vụ chặn đường, ám sát cũng ngày càng nhiều.

Đáng tiếc, thường thì họ còn kịp giao thủ, đám sát thủ tập kích Úc Ly giải quyết xong. Đến cuối cùng, đều bình tĩnh lưng ngựa, im lặng tính thời gian xem nàng dùng bao nhiêu để giải quyết.

Phó Liệt Vân đầu tiên thẳng sự cường đại của Úc Ly. Sự cường đại của nàng vượt qua sức tưởng tượng của đời, căn bản phàm nhân thể , càng giống như là...

Đến một phủ thành ở phía bắc, họ dừng nghỉ ngơi.

Buổi tối lúc dừng chân, Phó Liệt Vân và Mạnh Hành Thuyền đến gian phòng của hai .

Phó Liệt Vân nghiêm mặt : "Nơi cách Bắc Cương gần, ba ngày đường là thể đến nơi. Tiêu , , cần hai tiễn chúng nữa."

Chuyến bắc thượng , Phó Liệt Vân vốn định ở tỉnh Thanh Giang là để họ về, cần họ tiễn đến tận bắc địa.

Vừa vụ "Thần Tiêu Say" bùng nổ, thu hút sự chú ý của ít , họ thể lặng lẽ bắc thượng, cũng gây quá nhiều chú ý.

Vì Úc Ly thật sự yên tâm, nên mới tiễn đến tận đây.

So với an nguy của bản , Phó Liệt Vân càng hy vọng Phó Văn Tiêu và Úc Ly bình an.

bây giờ vũ lực của Úc Ly mạnh đến mức nào, vốn còn lo lắng Phó Văn Tiêu về kinh tình cảnh sẽ , giờ mới phát hiện, căn bản cần lo lắng.

lo lắng. Đệ sức mạnh thần bí như , vũ lực cường đại đến thế, đời kẻ thể tổn thương nàng e là .

Ngay cả , cũng chắc nếu mang theo thiên quân vạn mã vây khốn nàng, liệu thể giữ chân nàng .

E rằng những vây khốn , mà ngược còn nàng lấy thủ cấp giữa vạn quân? Dù nàng g.i.ế.c , cũng thể dễ dàng đ.á.n.h thương, tàn phế.

Phó Văn Tiêu gật đầu: "Vậy , Liệt ca, chúng tiễn nữa."

Úc Ly cũng ý kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-368368.html.]

Nơi cách địa bàn của Phó Liệt Vân gần, chắc ai dám cả gan chặn g.i.ế.c ở đây nhỉ? cần hộ tống nữa.

Sau khi chuyện thêm một lát, Phó Liệt Vân dậy cáo từ, dặn họ nghỉ ngơi cho .

Phó Văn Tiêu tiễn ngoài.

Sau khi phủ thành, vì đông , họ thuê thẳng một căn nhà sân vườn để ở.

Phó Văn Tiêu và Phó Liệt Vân sân trong. Mạnh Hành Thuyền ý cách một chút, canh gác gần đó.

Đêm khuya tĩnh lặng, mái hiên hành lang treo đèn lồng, ánh sáng dịu nhẹ hắt trong sân.

"Thế tử," Giọng Phó Liệt Vân vang lên trong đêm tĩnh lặng, "Thế tử phu nhân nàng..."

Mỗi khi chính thức gọi họ là "Thế tử" và "Thế tử phu nhân", điều đó cho thấy phận của lúc .

Giờ đây là gia thần của Phó gia, chứ trưởng của họ.

Phó Văn Tiêu thản nhiên : "Huynh thể coi nàng như một kỳ nhân dị sĩ."

"Kỳ nhân dị sĩ?" Phó Liệt Vân rũ mắt, "Giống như quốc sư ?" Vừa xong, liền thấy đối diện sắc mặt lạnh băng, lộ vẻ tức giận.

Phó Văn Tiêu trong lòng vui: "Liệt ca, đừng đem hạng mua danh chuộc tiếng đó so sánh với nàng."

Đó là sự sỉ nhục đối với nàng.

Phó Liệt Vân lời xin , cũng cảm thấy lời đúng.

Hắn thấp giọng hỏi: "Tiêu , chắc chứ? Nếu nàng thật sự là..."

Phó Văn Tiêu bình tĩnh : "Đương nhiên chắc chắn. Thật trong lòng Liệt ca chẳng ? Cần gì hỏi nữa?"

Phó Liệt Vân thất thần, bất giác nhớ đêm uống "Thần Tiêu Say".

Hắn chuẩn sẵn tâm lý "Thần Tiêu Say" ăn mòn cơ thể, thậm chí là gắng gượng chống chọi lúc phát độc. cuối cùng, chẳng gì xảy , cơ thể cũng chút khác thường nào.

Hắn đúng là tự trải nghiệm sự thần kỳ đó, thứ sức mạnh thần kỳ thể giải cả hàn độc trong Phó Văn Tiêu.

Hồi lâu , Phó Liệt Vân : "Tiêu , nếu ..."

Lời kế tiếp , chỉ vươn tay vỗ vai Phó Văn Tiêu.

Phó Văn Tiêu , ánh mắt hai giao trong đêm tối, đều hiểu ý . Chàng : "Liệt ca, hứng thú với vị trí đó."

Phó Liệt Vân sâu mắt : "Tiêu , chỉ cần Phó gia quân còn tồn tại, bất kể tương lai ai lên ngôi, đều sẽ yên tâm."

Phó Văn Tiêu "ừ" một tiếng: "Ta ."

"Vậy ..."

"Để hãy ," Vẻ mặt Phó Văn Tiêu lạnh nhạt, "Chuyện tương lai, ai mà ?"

Phó Liệt Vân sững , gật đầu tỏ vẻ hiểu.

Cuối cùng, hiếm khi mỉm , : "Được , về với ."

Vẻ mặt Phó Văn Tiêu trở nên dịu dàng, với một câu ngủ ngon, về gian phòng bên .

Thư Sách

Phó Liệt Vân theo bóng rời , trong sân tối, ngẩng đầu bầu trời đêm.

Sao trời lấp lánh, ngày mai chắc sẽ là một ngày trời.

"Tướng quân..." Mạnh Hành Thuyền tới, , "Thời gian còn sớm, ngài cũng nghỉ ạ."

Phó Liệt Vân "ừ" một tiếng, đạp bóng đêm rời .

* Hôm , Úc Ly và Phó Văn Tiêu ngoài thành tiễn Phó Liệt Vân và .

Phó Liệt Vân lưng ngựa, với Úc Ly: "Đệ , hoan nghênh hai đến Bắc Cương chơi. Thịt dê bò ở Bắc Cương ngon, còn rượu sữa ngựa và thịt khô..."

Nhắc đến ăn uống, Úc Ly liền tỉnh táo hẳn, sảng khoái : "Được chứ, với Tiêu ca rảnh sẽ cùng đến Bắc Cương tìm các chơi."

Phó Văn Tiêu lòng vui khôn tả, thích câu "cùng Tiêu ca " của nàng.

Hóa trong lòng nàng, dù , nàng đều cùng , chứ chỉ một .

Sau khi từ biệt, Phó Liệt Vân sâu mắt họ một cái, thúc ngựa dẫn vệ rời .

Úc Ly và Phó Văn Tiêu đó, theo bóng họ khuất xa, mãi đến khi còn thấy nữa, mới lên xe ngựa về thành.

Loading...