Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 363

Cập nhật lúc: 2025-10-22 07:46:32
Lượt xem: 112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Mạnh Hành Thuyền bưng bát t.h.u.ố.c giải độc tới thì họ bảo chuẩn xuất phát.

"Xuất phát?" Anh vội hỏi, "Tướng quân, Thế tử, hai vị định ?"

Phó Văn Tiêu : "Đến biệt viện Cao gia ở Tây Giao."

Biệt viện Cao gia ở Tây Giao?

Đó là...

Mạnh Hành Thuyền chợt hiểu , kinh ngạc họ, thì thấy Phó Văn Tiêu gọi quản sự đến sắp xếp xe ngựa, chuẩn ngoài.

Úc Ly cũng về phòng một bộ y phục gọn gàng, tiện cho việc hành động.

Tiếp đó, Phó Liệt Vân gọi tất cả vệ trong nhà cùng xuất phát.

Bóng đêm là vỏ bọc nhất, thời điểm qua thể đ.á.n.h úp đối phương một trận bất ngờ. Phó Liệt Vân Úc Ly đúng, hành động càng sớm càng .

"Tướng quân, khoan ," Mạnh Hành Thuyền gọi Phó Liệt Vân , nhắc nhở, "Thứ 'Thần Tiên Say' trong ngài vẫn giải..."

Phó Liệt Vân khựng bước.

Thật , bây giờ cơ thể khỏe, tinh thần cũng tệ, còn cảm giác bủn rủn và nóng bức như lúc uống "Thần Tiên Say", đầu óc cũng vô cùng tỉnh táo, còn hỗn loạn nữa.

Hắn bát t.h.u.ố.c Mạnh Hành Thuyền đang bưng, toả mùi vị hăng hắc.

Phó Liệt Vân nhận lấy bát thuốc, uống một cạn sạch, đó đặt bát xuống, bước nhanh ngoài.

Quản sự chuẩn xong xe ngựa. Úc Ly và Phó Văn Tiêu lên một chiếc, Phó Liệt Vân dẫn các thuộc hạ lên chiếc xe phía .

Rất nhanh, mấy chiếc xe ngựa rời khỏi dinh thự, về phía cổng thành.

* Vùng Giang Nam xưa nay vốn phồn hoa, đặc biệt là tỉnh thành càng náo nhiệt, thường thì buổi tối cũng cấm . Không ít phường thị vẫn đèn đuốc sáng trưng, tiếng ồn ào náo động văng vẳng truyền đến trong đêm.

Xe ngựa chạy đường phố tối mịt, phát tiếng lộc cộc.

Vào ban đêm, xe ngựa là chuyện hết sức bình thường, hề gây chú ý. Giờ thường sẽ các thiếu gia nhà giàu tìm hoa hỏi liễu, hoặc dự yến tiệc đêm trở về, nên dù sai dịch tuần tra ban đêm thấy cũng sẽ chặn hỏi han.

Nghe tiếng vó ngựa lộc cộc bên ngoài, Mạnh Hành Thuyền lo lắng hỏi: "Tướng quân, ngài thấy trong thế nào?"

Nghĩ đến việc tướng quân uống cả vò "Thần Tiên Say", lúc về trông t.h.ả.m hại thế nào, kìm lo lắng, sợ cố gượng.

Phó Liệt Vân : "Không ."

"Thật ?" Mạnh Hành Thuyền vô cùng kinh ngạc, "Lẽ nào bát t.h.u.ố.c giải độc thể áp chế độc của 'Thần Tiên Say'?"

Anh nhớ những binh sĩ trong Phó gia quân từng uống "Thần Tiên Say", chỉ cần nghĩ đến bộ dạng điên cuồng của họ lúc phát độc, trong lòng khỏi lạnh gáy.

Thứ "Thần Tiên Say" thật sự quá ác độc, thể biến một hán tử thiết huyết thành một con ác quỷ.

Mạnh Hành Thuyền sợ tướng quân cũng chịu đựng nỗi đau . Anh tin tưởng ý chí của tướng quân, chắc chắn sẽ phát điên như những đó, nhưng thứ sẽ tổn hại cơ thể .

Lúc thấy tướng quân uống "Thần Tiên Say", tim như nhảy ngoài, theo bản năng ngăn cản, hoặc uống , nhưng ánh mắt của tướng quân ngăn , cuối cùng đành bất lực .

Phó Liệt Vân mặt đổi sắc : "Có lẽ do cơ thể xưa nay vốn , uống 'Thần Tiên Say' cũng nhiều, đầu tiên, nên canh giải độc thể áp chế ."

Nghe , Mạnh Hành Thuyền cảm thấy cũng lý.

trong lòng vẫn lo, quyết định chờ trời sáng sẽ tìm đại phu xem cho tướng quân.

Nói xong chuyện , Mạnh Hành Thuyền hỏi: "Tướng quân, biệt viện Cao gia ở ngoài thành, giờ cổng thành chắc đóng, chúng khỏi thành ?"

Trong thành tuy cấm ban đêm, nhưng đến giờ thì cổng thành vẫn đóng.

Cổng thành một khi đóng thì cấm , trừ phi thủ dụ của tuần phủ, mới thể mở cổng thành ban đêm.

Chuyến của họ là bí mật nam hạ, phận của tướng quân thể tùy tiện tiết lộ, huống chi Thế tử trong mắt đời là " c.h.ế.t", cũng thể để lộ phận.

Trong tình huống đó, họ thể bắt lính canh mở cổng thành cho ngoài?

Chẳng lẽ Thế tử hoặc tướng quân định liên hệ với quan viên ở đây nhờ giúp đỡ?

Thật , lúc họ nam hạ, Phó Liệt Vân để ở đây điều tra tin tức về "Thần Tiên Say". Qua mấy ngày điều tra, cũng chút manh mối.

Hôm nay Phó Liệt Vân mạo hiểm uống "Thần Tiên Say", cuối cùng xác nhận nơi bọn chúng chế tạo thứ đó, chính là một biệt viện ở ngoại ô của phú thương Cao gia tại tỉnh thành.

Giang Nam thương mại phát triển, phú thương nhiều vô kể, Cao gia chỉ là một trong đó, cũng mấy nổi bật.

cũng nhiều , thứ quan trọng như "Thần Tiên Say" chế tạo ở một biệt viện của Cao gia.

Biệt viện đó thật sự gì bắt mắt, ai mà ngờ chứ.

Mạnh Hành Thuyền nghĩ đến tin tức tra hôm nay, lòng nặng trĩu.

Bỏ qua những chuyện khác, vụ "Thần Tiên Say" liên lụy rộng, huống chi còn dính dáng đến Phó gia quân, một khi động thủ, e rằng sẽ là một trận chiến cam go.

Chỉ bấy nhiêu bọn họ, e là đủ. Liệu thật sự đột nhập biệt viện Cao gia để tìm chứng cứ, hủy diệt thứ hại đó ?

Mạnh Hành Thuyền trong lòng bất an, cảm thấy là để mai hãy động thủ, dù cũng vội một đêm.

Ngày mai, ban ngày họ kín đáo khỏi thành sẽ chú ý, đến lúc đó thời gian chuẩn đầy đủ, chờ tối đến động thủ sẽ thuận lợi hơn.

cũng hơn là hành động vội vàng như bây...

Phó Liệt Vân gì, ánh mắt rơi xuống tấm rèm cửa xe đang đung đưa đối diện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-363.html.]

Thật cũng để khỏi thành, nhưng nếu Thế tử nhắc đến, hẳn là cách, cần bận tâm.

Chỉ cần tin tưởng Thế tử là .

Mạnh Hành Thuyền thấy đáp, cũng đoán suy nghĩ của , đành mang tâm trạng thấp thỏm và nghi hoặc, im lặng chờ đợi.

Một lúc , xe ngựa dừng , cả nhóm xuống xe.

Họ phát hiện, xe ngựa dừng ở ngay cạnh một bức tường thành.

Nơi u ám, tĩnh mịch, dù là ban ngày cũng mấy ai qua , huống chi là đêm hôm. Cách đó xa treo một ngọn đèn, ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn lồng hắt qua, càng khiến nơi thêm tối tăm, tĩnh lặng.

Mạnh Hành Thuyền và đều ngơ ngác, đầu Phó Văn Tiêu, Thế tử cho xe chạy đến đây, nơi còn cách cổng thành một đoạn.

Ngay cả Phó Liệt Vân cũng đoán ý của Phó Văn Tiêu.

Lúc , họ thấy Phó Văn Tiêu bảo phu xe về.

Chờ mấy chiếc xe ngựa biến mất trong bóng đêm, về phía Úc Ly, hỏi: "A Ly, ?"

"Được chứ," Úc Ly , "Một em mang hai ."

Nghe hai chuyện, Phó Liệt Vân và đám còn hiểu chuyện gì, thì thấy Phó Văn Tiêu đầu : "Liệt ca, chúng bắt đầu thôi."

Bắt đầu cái gì?

Phó Văn Tiêu tiếp: "Vượt tường thành ngoài."

Mọi : "..."

Đùa chắc?!!

Ngay khoảnh khắc đó, ngay cả Phó Liệt Vân cũng đờ . Bọn họ bất giác lên bức tường thành cao sừng sững, hai , vẻ mặt nên lời.

Chỉ đến khi thấy cả hai đều nghiêm túc, giống đang đùa, bọn họ mới im lặng.

Giữa lúc cả nhóm còn đang im lặng, Úc Ly lên tiếng: "Tiêu ca, em đưa với Liệt ca nhé."

Phó Văn Tiêu mỉm đồng ý.

Dù là đầu tiên, nhưng hề tỏ bối rối, khiến đều nghĩ, chuyện Thế tử của họ quen , ngược là bọn họ đủ bình tĩnh, như trải sự đời.

mà... loại "sự đời" , họ đúng là từng thấy bao giờ!

Phó Liệt Vân cẩn thận hỏi: "Đệ , em định thế nào?"

"Đương nhiên là mang các trèo tường ."

Úc Ly xong, liền vươn tay nắm lấy cánh tay hai đàn ông, mang theo họ nhảy vọt lên. Chân đạp lên vách tường thành, hình thoăn thoắt như chim yến trong đêm, bay lượn lên cao, vài ba nhún thấy bóng dáng.

Những bỏ : "..."

Thật... thật sự vượt tường thành á?!!!

Không đúng, phu nhân thật sự mang theo Thế tử và tướng quân bay qua tường thành !

Khi hai chân chạm đất, cả Phó Văn Tiêu và Phó Liệt Vân đều im lặng.

Úc Ly buông tay họ , : "Hai ở đây chờ, em đưa những khác qua."

Nói , nàng thoăn thoắt nhảy lên tường thành, biến mất ở phía .

Phó Liệt Vân và Phó Văn Tiêu yên lặng tại chỗ.

Hồi lâu , Phó Liệt Vân mới lên tiếng: "Hóa thật sự là vượt tường... Tiêu , ?"

"Biết," Phó Văn Tiêu trấn tĩnh đáp, " đây cũng là đầu tiên nàng mang theo vượt tường."

Phó Liệt Vân hít một , chờ Úc Ly mang tốp thứ hai qua, bình tĩnh trở .

Dưới chân tường thành tối, tuy thấy rõ vẻ mặt của đám vệ, nhưng qua tiếng thở dốc nặng nề của họ, cũng hai đang kinh hồn bạt vía.

Thư Sách

Hắn đột nhiên thấy buồn .

"Tiêu ," Phó Liệt Vân , "Ta bao giờ , hóa còn cả vượt tường..."

Nàng rốt cuộc là ai, mà bức tường thành cao như cũng thể tùy tiện lật qua, còn thể mang theo ...

Khoảnh khắc đó, Phó Liệt Vân cảm thấy nhận thức của về Úc Ly mới thêm một nữa.

Trước đây chỉ nàng lợi hại, nhưng lợi hại đến mức , vượt tường thành cũng dễ như trở bàn tay.

, nàng thậm chí còn cứu sống Phó Tiêu, ngay cả khi thái y phán vô phương cứu chữa, nhưng nhờ nàng, Phó Tiêu vẫn còn sống.

Nàng giống như tia sinh cơ của nhà họ Phó lúc kề bên tuyệt cảnh, giúp nhà họ Phó tuyệt tự.

Trời cao cuối cùng cũng bạc đãi nhà họ Phó.

Phó Văn Tiêu : "Liệt ca, nàng còn nhiều lắm, vượt tường thành chẳng là gì ."

Nghĩ đến việc đây nàng bảo cố gắng luyện trung cấp thể thuật, luyện đến mức thể vượt tường thành, thấy buồn .

 

 

 

 

 

 

Loading...