Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 356:356

Cập nhật lúc: 2025-10-22 07:26:43
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

Đến bến tàu, cả nhóm bước lên thuyền hàng của nhà họ Úc.

Úc Kim cũng ở thuyền, nàng định theo thuyền đến tỉnh thành lấy hàng. Thấy họ, nàng sững sờ, ngạc nhiên hỏi: "Chị cả, rể, hai ..."

Úc Ly : "Kim Nương, bọn chị đến tỉnh thành, nhờ thuyền của em."

Úc Kim cũng hỏi nhiều: "Vâng, để em bảo thu xếp mấy phòng khách cho hai ."

Sau khi thuyền nhổ neo, Úc Kim qua tìm Úc Ly, tiện thể cũng thấy Phó Liệt Vân và .

Nàng nhận hai thuộc hạ theo Phó Liệt Vân, chính là hai vệ sĩ mà Phó Văn Tiêu gửi đến cửa hàng . Giờ thấy họ cung kính lưng Phó Liệt Vân, nàng ý thức phận đàn ông tầm thường.

phận Phó Liệt Vân đặc thù, khi đến huyện Sơn Bình, vẫn luôn ở nhà họ Phó dưỡng thương, ít khi lộ diện.

Vừa dạo mấy chị em Úc Kim đều bận, mấy khi qua nhà họ Phó nên từng gặp mặt Phó Liệt Vân, hôm nay là đầu tiên.

Úc Ly giới thiệu cho họ: "Kim Nương, đây là trưởng của Tiêu ca – Phó Liệt Vân."

Úc Kim , vội vàng chào hỏi .

Phó Liệt Vân cũng đáp lễ, khách khí : "Làm phiền ."

"Không phiền phiền, dù thuyền của em cũng đến tỉnh thành, tiện đường mà," Úc Kim , "Hơn nữa là đại ca của rể, đây là chuyện nên ."

Sau khi khách sáo chào hỏi, Úc Kim bảo họ nghỉ ngơi cho khỏe, rời . Nàng tin tưởng chị cả, nên dù rể đột nhiên lòi một trưởng, nàng cũng nghi ngờ gì.

Tuy nhiên, lúc riêng tư, Úc Kim vẫn tò mò: "Chị cả, đại ca của rể... là cha của Yến Hồi ạ?"

Năm đó nhà họ Phó với bên ngoài, cha của hai em Phó Yến Hồi là trưởng của Phó Văn Tiêu.

"Không ," Úc Ly , "Huynh là đại ca, cha của Yến Hồi và Yến Sanh xếp thứ hai."

Úc Kim "" một tiếng, hỏi: "Vậy cha của các cháu thật sự..."

"Ừ, qua đời ."

Úc Kim xong, khỏi thở dài, quyết định qua nhà họ Phó sẽ mang thêm đồ chơi và đồ ăn cho hai đứa nhỏ, dỗ chúng nó vui.

Hai ngày , thuyền hàng thuận lợi cập bến tỉnh thành.

Úc Kim tiễn họ rời thuyền, hỏi: "Chị cả, khi nào chị với rể về? Có cùng thuyền của em ?"

"Chưa chắc nữa," Úc Ly với em gái, "Chắc một thời gian nữa, em cần đợi bọn chị."

Úc Kim cũng gì thêm, theo họ bước lên một chiếc thuyền hàng khác rời .

Chiếc thuyền đó về hướng tỉnh Thanh Giang.

**

Sau khi đổi sang một thuyền hàng khác, khí thuyền bắt đầu trở nên nặng nề.

Đặc biệt là khi rời khỏi địa phận tỉnh Nam Quận, Mạnh Hành Thuyền và đều căng thẳng tột độ, bất cứ động tĩnh gì cũng khiến họ cảnh giác.

Đêm đó, thuyền đang lướt dòng sông tăm tối.

Đột nhiên, một mũi tên lửa b.ắ.n vút tới thuyền hàng, rơi xuống boong thuyền, "oành" một tiếng, lửa bùng lên.

Người thuyền vội vàng dập lửa, đồng thời các hộ vệ cầm vũ khí sẵn sàng chiến đấu.

Úc Ly và Phó Văn Tiêu từ khoang thuyền , thấy một chiếc thuyền lớn trong đêm tối phía , xung quanh còn thuyền nhỏ nấp trong bụi lau sậy. Trên thuyền nhỏ, nào nấy lăm lăm vũ khí, đang tiến về phía thuyền hàng.

Nhìn là kẻ mai phục sẵn ở đây để chặn đ.á.n.h họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-356356.html.]

Xem tin tức Phó Liệt Vân bắc thượng vẫn lộ.

Trong đêm tối, từng mũi tên lửa liên tiếp rơi xuống thuyền, ánh lửa rực sáng cả mặt sông.

Đối phương rõ ràng là chuẩn từ . Trên thuyền hàng còn chở ít vải vóc và hàng hóa, đều là vật dễ cháy. Một khi để tên lửa b.ắ.n khoang, e rằng cả con thuyền sẽ chìm trong biển lửa.

Phó Văn Tiêu siết chặt quai hàm, vẻ mặt lạnh lùng, cầm lấy cung tên, giương cung.

Trong bóng tối, mũi tên của như băng lao về phía đối diện. Chỉ một tiếng hét thảm, kẻ "tủm" một tiếng rơi xuống nước.

Chàng nhanh chóng rút tên từ ống tên, mũi nào cũng chính xác.

Lúc cách giữa hai thuyền còn khá xa, chỉ thể tấn công tầm xa, thể cận chiến.

Những khác vội vàng cầm khiên và vũ khí, che chắn những mũi tên đang bay tới.

Úc Ly khẽ nheo mắt, những chiếc thuyền nhỏ đang lao từ bụi lau sậy, nàng vớ lấy một cây trường thương lao ngoài.

Trong khoang thuyền chuẩn ít vũ khí, dùng hơn cây gậy trúc đây nhiều.

"Phu nhân, nguy hiểm..."

Thấy nàng lao khỏi khoang thuyền, nghênh đón đám tên lửa, Mạnh Hành Thuyền và hốt hoảng hét lên, gọi nàng .

ngay đó, họ liền im bặt.

Chỉ thấy Úc Ly tay cầm trường thương, nơi nàng qua, tất cả mũi tên b.ắ.n tới đều chặn , một mũi nào lọt qua lớp phòng thủ của nàng. Cây trường thương trong tay nàng múa lên kín như bưng.

Chặn xong một đợt tên, nàng nhảy thẳng khỏi thuyền. Bóng hình thoăn thoắt như chim yến trong đêm, đạp lên những chiếc thuyền nhỏ trôi nổi sông, lao thẳng đến chiếc thuyền lớn.

Chỉ trong nháy mắt, nàng như quỷ mị đáp lên thuyền đối phương, bắt đầu xông .

Trong đêm tối, từ chiếc thuyền đối diện vang lên từng tiếng kêu la t.h.ả.m thiết, mà rợn tóc gáy.

Những kẻ thuyền nhỏ kinh hãi tột độ, còn tâm trí nào tấn công thuyền hàng, vội vàng đầu cứu viện.

Người thuyền hàng trợn mắt há mồm cảnh , ngờ, chỉ trong chớp mắt, nàng nhảy sang thuyền địch.

Chỉ Phó Văn Tiêu là chút bất ngờ, thậm chí còn khẽ mỉm .

Rất nhanh, bên thuyền còn động tĩnh gì, đám từ thuyền nhỏ trèo lên cũng giải quyết gọn lẹ.

Từ lúc tập kích đến lúc kết thúc, còn đầy mười lăm phút.

Mạnh Hành Thuyền và đám dập lửa xong vẻ mặt mờ mịt, hình như... họ còn kịp giao chiến?

Một lúc , hai chiếc thuyền cập sát , ván bắc qua.

Phó Liệt Vân và bước qua thuyền đối diện, chỉ thấy thuyền la liệt , tuy c.h.ế.t, nhưng ai nấy đều thương nhẹ.

Ngay lập tức, ánh mắt họ Úc Ly khác.

Phó Văn Tiêu bước lên thuyền, vội vàng hỏi: "Ly Nương, em chứ?"

"Em ," Úc Ly lắc đầu, xuống chiếc thuyền chân, "Tiếc thật, Kim Nương ở đây, nếu thể lấy luôn thuyền cho em ."

Mọi : "..."

Mạnh Hành Thuyền và đám nên bày biểu cảm gì.

Họ hình như hiểu , vì thế tử phu nhân xông lên thuyền đó đầu tiên, hóa là để... chiếm thuyền?

Chỉ Phó Văn Tiêu là thấy buồn , góp ý: "Chờ đến bến tàu tiếp theo, chúng thể 'xử lý' nó ."

Úc Ly gật đầu: "Cũng đúng."

Thư Sách

Đến lúc đó lấy tiền bán thuyền cũng thể mua thuyền mới.

 

 

 

 

 

Loading...