Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 350:350

Cập nhật lúc: 2025-10-21 07:20:13
Lượt xem: 103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Lúc , Úc Ly đột nhiên : "Tuyên thiếu gia, để tiễn ngài."

Vẻ mặt Tuyên Hoài Khanh khựng một chút, : "Vậy phiền Úc cô nương."

Phó Liệt Vân và Phó Văn Tiêu đều là thông minh, nàng hẳn là chuyện riêng với Tuyên Hoài Khanh, nên ý cùng.

Úc Ly tiễn Tuyên Hoài Khanh và Đồ lão đại cửa.

Trời tối, trong hẻm mấy qua , đều về nhà nghỉ ngơi. Chiếc đèn lồng treo mái hiên hắt ánh sáng le lói, mờ ảo chiếu sáng sân nhỏ cửa.

"Úc cô nương, cần tiễn nữa , cô về nghỉ ngơi ." Tuyên Hoài Khanh .

Úc Ly ở cửa, thẳng vấn đề: "Tuyên thiếu gia, ngài phận của Phó Văn Tiêu từ khi nào?"

 

 

 

 

 

 

"Từ năm ngoái, lúc thấy Phương tiểu hầu gia." Tuyên Hoài Khanh ngượng ngùng , "Thật nhiều năm lúc lên kinh, tình cờ gặp Phương tiểu hầu gia một . Tuy qua mấy năm, nhưng vẫn nhận ... Còn về Phó thế tử, lúc rời kinh tuổi còn nhỏ, đó tiếp xúc nhiều với , nên nhận ."

Hắn về phía Úc Ly, nghiêm túc : "Úc cô nương, cô yên tâm, về phận của Phó thế tử, chúng đều sẽ vờ như , sẽ can thiệp chuyện của hai vị."

Hiện tại Phó Văn Tiêu chỉ là một tú tài ở huyện Sơn Bình, liên quan gì đến Thế tử Trấn Quốc Công Phó Tiêu chứ?

Kể cả kẻ vin cớ để công kích Trấn Nam quân, cũng thể lý lẽ đàng hoàng mà phản bác.

Úc Ly bừng tỉnh, thảo nào đây Tuyên Hoài Khanh hề nhắc tới phận của Phó Văn Tiêu, lúc gặp Phương Bích Hạc cũng vờ như .

Hơn nữa, lời của cũng hé lộ một chút thông tin. Hắn dường như nghĩ rằng, nàng phận của Phó Văn Tiêu, thấy nàng đề cập, nên cũng như .

Tuyên Hoài Khanh hỏi: "Úc cô nương còn chuyện gì ạ?"

Úc Ly lắc đầu: "Không gì, ngài về ."

Tuyên Hoài Khanh chào từ biệt nàng, dẫn Đồ lão đại rời .

Trên đường, cẩn thận nhớ câu hỏi của Úc Ly, bừng tỉnh : "Đồ thúc, Úc cô nương đây phận của Phó thế tử."

"Cái gì?" Đồ lão đại cũng giật , "Thật ?"

Thật , khi Phó Văn Tiêu con trai một kẻ bán dạo, mà là Thế tử Trấn Quốc Công phủ, ông cũng kinh ngạc thôi.

Ông ngờ, một ngôi làng hẻo lánh như làng Thanh Thạch ẩn giấu một nhân vật như .

tấm gương là "kỳ nhân dị sĩ" Úc Ly đó, nên ông đối với phận thật của Phó Văn Tiêu kỳ thực cũng quá sốc.

Tuyên Hoài Khanh : "Úc cô nương là kỳ nhân dị sĩ, bản lĩnh lớn như , vẫn luôn cho rằng cô phận của Phó thế tử..."

Những kỳ nhân dị sĩ bản lĩnh đặc biệt, tự nhiên sẽ rõ chuyện thiên hạ.

, cũng định kiến từ , cho rằng Úc Ly , nên cũng tiện vạch trần phận của Phó Văn Tiêu mặt nàng.

Nào ngờ .

Tuyên Hoài Khanh chút buồn bực, hỏi Đồ lão đại: "Đồ thúc, nếu Úc cô nương đây , chẳng đồng lõa với Phó thế tử lừa gạt cô ?"

Thế , so với Phó Văn Tiêu, càng coi trọng bản lĩnh của Úc Ly.

Sao thể lừa gạt Úc cô nương ? Thế tử Trấn Quốc Công Phó Tiêu quả nhiên là kẻ âm hiểm, ngay cả thê tử của cũng lừa gạt.

Đồ lão đại : "Thiếu gia, ngài đừng nghĩ nhiều quá. Ta thấy Ly Nương chỉ là tiện miệng hỏi thôi, cô để ý mấy chuyện đó ."

"Thật ?"

"Đương nhiên, tính Ly Nương mà. Nếu cô mà để ý, đuổi thẳng ngài khỏi cửa , còn riêng rẽ chuyện với ngài, tiễn ngài tận cửa?" Đồ lão đại thấy nghĩ nhiều . Tính tình Ly Nương thế nào, chỉ cần từng tiếp xúc với cô đều .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-350350.html.]

Lúc Úc Ly ở sạp thịt, Đồ lão đại càng tiếp xúc càng thấy cô tính tình , kìm chiếu cố thêm một chút.

**

Tiễn Tuyên Hoài Khanh , Úc Ly thấy Phó Văn Tiêu và Phó Liệt Vân đang chuyện trong thư phòng, nên phiền.

Nàng chuyện với Chu thị một lát, đó rửa mặt nghỉ ngơi.

Về đến phòng, nàng thấy Phó Văn Tiêu ở đó, lẳng lặng trong phòng, dường như đang suy tư điều gì. Mãi đến khi nàng bước đến, mới hồn.

Chàng cầm lấy khăn lau tóc cho nàng, ánh đèn, mày mắt hiền hòa, khóe môi ngậm một nụ .

Thư Sách

Chàng ôn tồn hỏi: "Ly Nương, em gì với Tuyên tiểu tướng quân ?"

Úc Ly cầm chiếc quạt, phẩy lấy lệ. Vừa từ phòng tắm về, nước hun cho nóng nực, quần áo cũng ẩm.

Nàng thản nhiên đáp: "Hỏi phận của từ khi nào."

Tay Phó Văn Tiêu khựng , trầm ngâm : "Thật ngay đầu gặp mặt, nghi ngờ phận của . Sau đó thấy Phương Bích Hạc, mới dám chắc chắn."

Úc Ly "ồ" một tiếng: "Hắn cứ nghĩ là em chuyện của , thấy em nhắc, nên cũng vạch trần."

Chỉ riêng điểm , Tuyên Hoài Khanh cũng là lòng.

Phó Văn Tiêu khẽ mỉm , lau khô tóc cho nàng, nhặt một lọn tóc lên đưa đến mũi ngửi nhẹ. Mái tóc hương hoa quế thanh thanh, dìu dịu, hợp với nàng.

"A Ly," Phó Văn Tiêu đột nhiên , "Liệt ca dự định mấy hôm nữa sẽ ."

Úc Ly ngẩng đầu : "Nhanh ?"

"Không nhanh ." Phó Văn Tiêu thả tóc nàng xuống, kéo nàng lòng ôm, "Liệt ca thể ở bên lâu quá, Bắc Cương còn cần trấn giữ. Hơn nữa, nếu đến đây..."

Úc Ly hiểu ý hết, hỏi: "Là ai đuổi g.i.ế.c ?"

Ánh mắt Phó Văn Tiêu lộ vẻ lạnh lùng: "Cũng là đám đó thôi. Bọn họ Liệt ca nam hạ gặp , sợ liên lạc với Phó gia quân..."

Úc Ly "ồ" một tiếng.

Phó Văn Tiêu : "Còn nữa, vẽ bộ sơ cấp thể thuật đó, giao cho Liệt ca ."

Úc Ly khẽ "ừ" một tiếng, dựa lòng ngáp, dụi mặt cổ .

Người cứ thích ôm ôm ấp ấp nàng. Có điều, nhiệt thấp, như một khối ngọc lạnh, trời nóng dựa thoải mái, nên nàng cũng từ chối.

Phó Văn Tiêu nàng cọ cho mặt đỏ bừng, ho khẽ một tiếng, cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng, kéo nàng lên giường ngủ.

Nằm giường, Úc Ly cũng " qua ", rướn hôn lên má .

Chỉ là nàng ngờ, lúc đó đầu , thế là nụ hôn rơi trúng môi .

Cả hai đều sững sờ.

Phó Văn Tiêu mặt đỏ tai hồng, ngón tay run, "A Ly..."

Úc Ly , chống tay lên vai , dứt khoát rướn tới, hôn lên môi một cái nữa.

Hôn xong, nàng liền xuống ngủ.

Phó Văn Tiêu: "..."

Phó Văn Tiêu nàng cho hết buồn ngủ, nghiêng , im lặng chằm chằm nàng.

Bị chằm chằm như , Úc Ly thể vờ như , nàng nghĩ một lát hỏi: "Không hôn ?"

Trước hôn má một chút thì , nhưng hôn môi, phản ứng của lớn. Lẽ nào hôn như ?

"Đương nhiên !" Phó Văn Tiêu vội vàng , "... Ta vui."

Úc Ly thấy mặt đỏ bừng, xác nhận là vui, bèn quyết định vui hơn một chút. Nàng vươn tay kéo áo , hôn xuống một nữa.

Thấy mặt càng đỏ hơn, trong lòng nàng đột nhiên dâng lên cảm giác hỉ nộ ái ố của đều khống chế.

Hóa ... chuyện thể vui đến ?

Phó Văn Tiêu thật sự chịu nổi nữa, xốc chăn lên trùm kín cả hai , khẽ : "A Ly, hôn như ..."

Trong chăn tối, khí cũng nhanh chóng cạn kiệt, chỉ còn thở nóng rực dần lên của hai .

"Cái gì?" Nàng thốt câu hỏi, một thứ mềm mại lấp ...

**

Hôm , nhà họ Phó đều cảm nhận , tâm trạng hôm nay của Phó Văn Tiêu .

Trừ Chu thị trong lòng hiểu rõ, những khác đều ngơ ngác, xảy chuyện gì mà khiến vui vẻ đến .

Loading...