Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 336:336
Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:38:22
Lượt xem: 120
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Úc Kim , mặt lộ nụ , “Ra là .” Sau đó , “Chị cả của chị là mềm lòng, chỉ cần gặp khó khăn, chị đều sẵn lòng giúp một tay.”
Có lẽ khác sẽ sợ rước phiền phức , gặp chuyện còn do dự nên giúp , chứ Úc Ly thì bao giờ do dự.
Cho nên việc đưa sản phụ ngã đến y quán cũng bình thường.
Úc đại cô đang giúp khiêng lương thực , cũng hùa theo: “ , Ly Nương là một đứa trẻ .”
Trong lòng bà cũng vô cùng cảm kích Úc Ly.
Thật bà lên huyện thành, đối với nhà quê mà , ruộng đồng chính là mạng sống, từ bỏ việc đồng áng. Sau nếu con gái tiệm của Úc Kim thật sự thiếu , mà thuê ngoài thì yên tâm, bà mới chịu đến giúp, cũng là nhiều việc hơn để báo đáp mấy chị em Úc Kim.
Hơn nữa bây giờ họ tiền, năm ngoái Úc đại cô đưa Tôn Chính đến y quán khám chân.
Đáng tiếc là, họ đến quá muộn.
Đại phu chân của Tôn Chính hồi nhỏ thương nhưng chữa trị kịp thời, nên cái chân cách nào chữa khỏi, chỉ thể cố gắng giúp bớt khập khiễng, chứ như bình thường là thể.
Nghe thầy lang , trong lòng Úc đại cô hối hận lời nào tả xiết.
May mắn là, tuy chữa khỏi , nhưng cũng thể giúp Tôn Chính bớt đau đớn phần nào.
Trước mỗi khi trời trở âm u mưa, cái chân của Tôn Chính đau nhức vô cùng, bây giờ qua chữa trị, ít nhất cũng giảm bớt tật chân đau của .
Úc Kim họ khen chị , trong lòng cũng vui lây.
Chuyển lương thực xong, nàng tạm biệt Tôn Chính và đại cô, sang cửa hàng bên khu phố Đông xem .
Úc Kim đến khu phố Đông, liền thấy một gã đàn ông từ trong tiệm nhà bay thẳng ngoài, ngã sõng soài đất.
Không đúng, là đ.á.n.h bay ngoài.
Úc Kim cảm thấy chuyện , vội vàng chạy tới. Vừa đến gần thấy một gã đàn ông khác đ.á.n.h bay , nàng vội né sang một bên.
Người đ.á.n.h là Tôn Phương Nương và Úc Châu.
Hai cô nương chỉ vài ba chiêu đ.á.n.h bay hai gã đàn ông to con ngoài, khiến cho chỉ khách trong tiệm mà cả đường bên ngoài cũng đều kinh ngạc sững sờ.
“Phương Nương, Châu Nhi, chuyện gì ?” Úc Kim bước tới hỏi.
Nhìn thấy Úc Kim, Tôn Phương Nương và Úc Châu đều vui, hai vội với nàng: “Hai gã đến tiệm chúng gây rối, đập phá đồ đạc.”
“ , bọn họ còn c.h.ử.i bới lung tung, dọa khách của chúng sợ.”
Nghe , Úc Kim nheo mắt hai gã đàn ông đang đất.
Hai gã đàn ông ăn mặc trông hệt như đám du côn lưu manh, nhưng loại thường chỉ dám bắt nạt mấy gánh hàng rong nhỏ lẻ để đòi chút tiền bảo kê, chứ dám đến các cửa hàng ở khu phố Đông gây sự.
Những thể mở tiệm ở khu phố Đông, ai mà chút bản lĩnh và thế lực, là hạng họ thể đắc tội.
Úc Kim lạnh một tiếng, bước tới giẫm một chân lên lưng gã đàn ông đang định bò dậy, đè gã sấp trở .
Úc Châu thấy , cũng học theo chị , giẫm lên gã còn , đè chặt xuống đất.
Rõ ràng là hai gã đàn ông to con, nhưng hiểu hai cô nương giẫm chân đè bẹp dí mặt đất, thế nào cũng bò dậy nổi, trông như hai con rùa đen đang úp sấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-336336.html.]
Người xung quanh thấy cảnh , ai nấy đều âm thầm nuốt nước bọt.
Nghĩ , hai cô nương chỉ vài ba chiêu đ.á.n.h bay hai gã đàn ông to con ngoài, đó giẫm một chân khiến họ ngóc đầu dậy nổi...
Mấy cô nương của “Phấn mặt phường Úc thị” ai cũng khỏe ? Chẳng trách họ dám mở tiệm ở đây.
Úc Kim mặc kệ khác nghĩ gì, hỏi hai tại đến gây rối.
Hai dĩ nhiên chối bay, la lối rằng họ gây rối, mà là đến mua đồ. Sau đó tố cáo mấy cô nương trong tiệm quá hung dữ, rằng đ.á.n.h họ bay ngoài.
Úc Châu : “Nói bậy, bọn họ chính là đến gây rối, còn bắt chúng nộp tiền ‘bảo kê’, nếu sẽ gọi em của chúng đến đập nát tiệm.” Nàng đầu trong tiệm, “Rất nhiều khách hàng đều thấy.”
Các khách hàng trong tiệm đều gật đầu, xác nhận lời Úc Châu là đúng.
Vẻ mặt của hai gã lúc nãy thật sự đáng ghét, mở miệng là lời bẩn thỉu, khiến chán ghét.
họ cũng đắc ý bao lâu, thấy Tôn Phương Nương và Úc Châu đ.á.n.h bay họ ngoài, các nữ khách thật hả hê.
Lúc , đám lính tuần tra của nha môn tới, thấy cảnh , vội hỏi xảy chuyện gì.
Chị em Úc Kim nhấc chân , với lính tuần tra rằng hai gã gây rối trong tiệm họ. Hai gã vội bò dậy, lớn tiếng kêu oan, họ , vu cáo của tiệm đ.á.n.h họ.
Lính tuần tra liếc hai gã đàn ông to con mặt mũi bầm dập, chị em Úc Kim.
Cảnh tượng hai chị em mỗi giẫm một chân lên lưng họ ban nãy khiến đám lính tuần tra ấn tượng sâu sắc, nhất thời cũng ai thật ai dối.
thể mở tiệm ở khu phố Đông , chắc chắn là bản lĩnh, họ cũng đắc tội.
Vì trong tiệm khách hàng chứng, cuối cùng đám lính tuần tra áp giải hai gã đàn ông , nhốt theo quy định.
Thấy còn gì để hóng, qua đường xung quanh liền tản .
Chị em Úc Kim tiệm, thấy các khách hàng trong tiệm đang họ với ánh mắt đầy tò mò.
Úc Kim áy náy với các khách hàng trong tiệm: “Vừa phiền quý vị, hôm nay tất cả các món hàng quý vị mua trong tiệm đều giảm giá một nửa.”
Trong tiệm đều là khách nữ, tuy quả thực chút hoảng sợ, nhưng vì Tôn Phương Nương và Úc Châu phản ứng kịp thời, nên đều cảm thấy gì to tát.
Có lẽ vì Tôn Phương Nương và chị em Úc Kim, Úc Châu đều dung mạo xinh , dáng thon thả, nên dù thấy họ tay đ.á.n.h lưu manh, các nữ khách cũng hề thấy sợ hãi, ngược còn thấy phấn khích một cách khó hiểu.
Tiễn những vị khách đang kích động , sắc mặt Úc Kim liền trầm xuống.
Tôn Phương Nương hỏi: “Kim Nương, ? Em vẫn đang nghĩ chuyện ?”
Úc Kim “Ừ” một tiếng, “Em cứ thấy hai gã đó gì đó , bọn họ chắc chắn là cố ý đến gây rối, hẳn là sai khiến.”
Các cửa hàng ở khu phố Đông ít khi du côn lưu manh đến gây sự, hai gã đó lấy lá gan? Chẳng lẽ bọn họ ngốc đến mức tình hình ở khu phố Đông ?
Nếu ai sai khiến, nàng nhất định tin.
Chỉ là ai sai khiến bọn họ, và mục đích là gì?
Tôn Phương Nương suy đoán: “Chẳng lẽ là đối thủ cạnh tranh sai họ tới?”
Từ khi “Phấn mặt phường Úc thị” mở bán, việc ăn vẫn luôn , hàng hóa trong tiệm đều vận chuyển từ tỉnh thành về, chủ yếu đ.á.n.h mác hàng tỉnh thành, nhiều mẫu mã, thu hút ít khách hàng.
Dần dà, đa khách hàng đều đến tiệm của họ mua đồ, ít khi đến các tiệm khác.
Thư Sách
Úc Kim để tâm đến chuyện , nàng cửa hàng của quả thực cướp ít mối ăn của khác, nhưng kinh doanh mà, đều dựa bản lĩnh của , thể vì ngươi nghề bán son phấn mà khác , đúng ?
Nếu những đó cố tình nhắm , nàng chắc chắn thể bỏ qua.
Nếu lỡ họ coi là "quả hồng mềm", chẳng ai cũng thể đến tiệm của nàng gây rối ? Thế thì còn ăn gì nữa?
Úc Kim còn kịp điều tra thì chạng vạng tối, Ngô Gầy và Cao Sinh tìm tới.
“Úc chưởng quỹ.” Ngô Gầy hỏi một cách thần bí, “Gần đây cô đắc tội với ai ?”
Úc Kim ngạc nhiên: “Không mà.”
Ngô Gầy , hỏi: “Vậy là... chị Ly đắc tội với khác?”
Nhắc tới Úc Ly, Ngô Gầy và Cao Sinh đều chút do dự, cảm thấy khả năng chị Ly đắc tội với khác là lớn, nhưng nghĩ đến thủ đoạn của chị Ly, cho dù chị đắc tội với ai, e rằng đối phương cũng dám trả thù, đúng ?
Cho nên họ khó hiểu, rốt cuộc là ai trong hai chị em nhà họ Úc đắc tội với .
Úc Kim lập tức hiểu điều gì đó, hỏi: “Hai chuyện gì ?”
Từ khi lên huyện thành ăn, nàng dần trở nên quen với đám Cát nha dịch và Ngô Gầy, đương nhiên là quen ngầm, bề ngoài qua nhiều.
Ngày thường nếu việc gì, Cát nha dịch và đám Ngô Gầy cũng sẽ cố ý tìm đến.
Ngô Gầy thẳng: “Bọn hôm nay đến tiệm của cô gây rối, bọn quen bọn họ.”
“Các quen họ?”
“Phải.” Nói đến đây, Ngô Gầy chút ngượng ngùng, úp mở: “Trước đây mấy em bọn khá là lông bông, gặp Ly lão đại, mới quyết định cải tà quy chính, đàng hoàng.”
Cao Sinh tiếp: “Hồi đó lúc còn lêu lổng bên ngoài, bọn quen ít đám du thủ du thực và côn đồ lưu manh trong thành. Hai gã hôm nay gây rối , thực chính là đây từng lêu lổng chung với bọn ...”
Ở huyện thành ít côn đồ lưu manh, ngày thường ăn .
Cao Sinh và Ngô Gầy đây lêu lổng ở huyện thành, nên quen thuộc với đám côn đồ . Giống như họ, những kẻ thuộc tầng lớp đáy xã hội là những thạo tin nhất.
Ngô Gầy nhỏ: “Hai gã đến tiệm các cô quấy rối hôm nay là xúi giục, cho chúng tiền, sắp xếp cho chúng đến đây.”
Vẻ mặt Úc Kim nghiêm , hỏi: “Các là ai sai khiến bọn họ ?”
Hai tiên lắc đầu, đó : “Bọn hỏi thăm , hỏi sẽ báo tin cho cô.”
Úc Kim : “Vậy chuyện phiền hai .”
Nói nàng lấy một lạng bạc đưa cho họ, bảo họ cầm uống rượu.
Hai dám nhận, vội đẩy trở , mặt mày khổ sở : “Nếu để Ly lão đại bọn cầm bạc của cô, chị chắc chắn sẽ đ.á.n.h bọn .”
Úc Kim : “Sẽ , bảo chị đ.á.n.h các .”
Bọn họ giúp đỡ dò la tin tức, tiền chuẩn ? Từ khi bắt đầu kinh doanh, Úc Kim việc cũng ngày càng khéo léo, hiểu nhiều quy tắc ngầm.
Có họ giúp đỡ, cũng đỡ cho nàng nhiều công sức.
Ngô Gầy và Cao Sinh , vui vẻ nhận lấy bạc, cũng hứa với nàng, chỉ cần ngóng tin tức, họ sẽ báo cho nàng ngay lập tức.