Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 333

Cập nhật lúc: 2025-10-19 14:44:32
Lượt xem: 135

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Qua Rằm tháng Giêng, Phương Bích Hạc báo với nhà họ Phó rằng chuẩn rời .

Lúc đó đang ăn cơm, đều đầu .

"Vậy ." Chu thị hồn, chút lo lắng : "Ngươi định về... lên phương bắc ? Thời tiết bây giờ lắm, đúng lúc tuyết tan, e rằng đường dễ."

Phương Bích Hạc : "Không ạ, cháu là đàn ông con trai, gọn nhẹ, cũng chậm trễ gì."

Chu thị thấy cũng gì thêm.

Hai em Phó Yến Hồi thì lưu luyến, hỏi: "Chú Phương ơi, chú còn đến nhà chúng cháu nữa ạ?"

Chúng quý chú Phương, chú chỉ chuyện thú vị mà còn chơi cùng chúng. Hai em dần quen với sự mặt của , đột nhiên , dĩ nhiên nỡ.

Phương Bích Hạc xoa đầu chúng: "Có lẽ sẽ đến đây nữa, nhưng chúng sẽ còn gặp , đến lúc đó cùng chơi nhé."

"Dạ."

Hai đứa trẻ hiểu lắm ý , nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp lời.

Ngày Phương Bích Hạc rời , thời tiết lắm, trời âm u, mưa tuyết, lạnh bất thường.

Hắn cầm ô đường, bên cạnh hai vệ theo.

Một vệ nhỏ giọng : "Hầu gia, thuyền chuẩn xong, thể xuất phát bất cứ lúc nào."

Đi ngang qua khu phố đông của huyện thành, Phương Bích Hạc thấy một cửa hàng ven đường tên là "Phấn son họ Úc". Cửa hàng đang mở, thể thấy đang bận rộn bên trong.

Hắn với vệ: "Các ngươi đợi ở đây, mua ít đồ."

Nói , thẳng cửa hàng đó.

Vừa qua Tết, cửa hàng khá vắng vẻ, chỉ một Úc Kim trông coi. Cô đang quầy lật xem sổ sách.

Thấy , cô ngẩng đầu lên, miệng : "Kính chào quý khách..."

Khi bước , Úc Kim chút kinh ngạc, hỏi: "Phương lang quân, ngài đến đây? Muốn mua đồ ạ?"

Phương Bích Hạc quanh cửa hàng, chia hai khu vực. Một bên bán quần áo, trang sức theo mốt ở tỉnh thành, bên còn là các loại son phấn, sáp thơm.

Trong góc còn vài món đồ chơi nhỏ xinh xắn, dễ thu hút phụ nữ hoặc trẻ em.

Hàng hóa trong tiệm bày biện gọn gàng, ngăn nắp, qua là thấy ngay.

Sau khi lướt qua cửa hàng, Phương Bích Hạc : "Ta mua ít son phấn cho và em gái, phiền Úc chưởng quỹ giới thiệu giúp."

Úc Kim , hỏi rõ sở thích của và em gái giới thiệu một vài loại.

Phương Bích Hạc rành về son phấn, cũng loại nào , liền mua hết mấy loại cô giới thiệu.

Thư Sách

Úc Kim: "..."

Người đúng là nhiều tiền chỗ tiêu.

Lúc tính tiền, Phương Bích Hạc đột nhiên : "Úc chưởng quỹ, ."

Úc Kim ngạc nhiên , : "Chúc Phương lang quân thượng lộ bình an."

"Cảm ơn, nhờ lời của cô."

Phương Bích Hạc tươi rói, cầm lấy gói son phấn gói kỹ lưỡng bước khỏi cửa hàng, hòa màn mưa gió mà rời .

Úc Kim trong tiệm ngẩng đầu theo một thoáng cúi đầu tiếp tục tính sổ, thỉnh thoảng ghi chú vài điều cần lưu ý khi mở trường nữ thục.

Qua tháng Giêng, cửa hàng sẽ bắt đầu tuyển , đồng thời cô cũng thương lượng với phu nhân huyện lệnh về việc mở trường. Đến lúc đó e rằng cô sẽ bận đến mức thể trông coi cửa hàng, đành nhờ Tôn Phương Nương để ý nhiều hơn.

**

Qua Tết, Úc Ly cũng tất bật trở , cùng Trương Phục các làng hoạn heo.

Năm ngoái nàng giúp các làng lân cận hoạn heo, đều nhớ tay nghề của nàng, tin tưởng. Năm nay ít tìm Trương Phục hỏi xem thể mời nàng đến hoạn heo nữa .

Úc Ly chuyện, vui vẻ đồng ý.

Lúc đó Phương Bích Hạc nàng hoạn heo cho , vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, trong kinh ngạc xen lẫn chút kỳ quái.

Chờ Úc Ly mang theo bộ d.a.o hoạn heo rời , nhịn chạy hỏi Phó Văn Tiêu: "Ngài thật sự sợ ?"

Một cô nương lợi hại như , c.h.é.m như c.h.é.m rau, chỉ mổ heo mà còn cả hoạn heo, Phó thế tử thật sự sợ ? Lỡ ngày nào đó chuyện gì với nàng, chắc chắn sẽ nàng coi như heo mà "xử lý".

Phó Văn Tiêu lười đáp , : "Chẳng qua cũng chỉ là một nghề kiếm sống, gì mà sợ? Hay là ngươi chuyện gì khinh nam bạc nữ nên mới sợ hãi?"

Nói , Phương Bích Hạc đầy ẩn ý, như thể tìm bằng chứng chuyện cho vợ .

Tính Ly Nương thẳng thắn, ghét nhất là đàn ông ỷ mạnh h.i.ế.p yếu. Nếu , nàng ỷ sức mạnh của để "xử lý" bọn họ, chắc cũng nhỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-333.html.]

Phương Bích Hạc dọa sợ, cảm thấy tên thật sự đáng ghét, để Úc Ly coi như heo mà "xử lý".

Hắn vội vàng thanh minh: "Ta là tuân thủ pháp luật, ngươi đừng vu oan cho !"

Chu thị lúc đó bưng đến, cuộc đối thoại, suýt nữa thì rơi khay .

Sau bà nghĩ, Phương Bích Hạc vội vã rời như , lẽ cũng là chuyện hoạn heo cho kinh sợ.

Đối với chuyện , bà cũng gì hơn.

Chờ Phương Bích Hạc dọa chạy mất, Chu thị đặt lên bàn, ngập ngừng : "Tiêu ca, con đừng dọa như ."

Nhìn Phương tiểu hầu gia kìa, dọa thành bộ dạng gì ? Lỡ thấy Ly Nương tránh như tránh tà...

Phó Văn Tiêu sang với bà: "Mẹ, con chỉ dọa chút thôi, phản ứng của thú vị lắm."

Chu thị chút bất đắc dĩ, cảm thấy giống như chỉ dọa suông. Nếu Phương tiểu hầu gia thật sự là kẻ ác ôn khinh nam bạc nữ, cần Ly Nương tay, cũng sẽ cho trói giao cho thợ hoạn heo "xử lý".

Chuyện như ... đây từng .

* Úc Ly hoạn heo xong trở về, liền thấy Phó Văn Tiêu bưng một chiếc tráp tới.

Chàng : "Đây là của Phương Bích Hạc gửi cho nàng và nhị ."

Úc Ly mở tráp , thấy một xấp ngân phiếu bên trong, khỏi .

Phó Văn Tiêu : "Phương Bích Hạc gửi quà cảm ơn các nàng, cộng thêm tiền ăn ở nhà trong thời gian qua đều ở trong ."

Đã ăn nhờ ở đậu nhà họ Phó, dĩ nhiên trả chút tiền cơm.

Úc Ly ngạc nhiên: "Sao đưa nhiều tiền thế?"

Nàng nhẩm tính, hơn một vạn lượng, nhà giàu đến ?

Phó Văn Tiêu : "Mạng của chỉ đáng giá một vạn lượng. Sợ các nàng nhận nên mới để khi ."

Úc Ly "ồ" một tiếng, nhịn liếc , nghi ngờ gì đó nên Phương Bích Hạc mới hào phóng như ?

Cuối cùng nàng vẫn nhận lấy tiền .

Nếu Phương Bích Hạc còn ở đây, nàng chắc chắn sẽ nhận, dù nhận cũng nhận nhiều như . , cũng cách nào trả .

Vừa Úc Kim đang cần nhiều tiền để ăn, cho tiền thì cứ nhận .

Hôm , Úc Ly mang chiếc tráp tiền đến đưa cho Úc Kim, cho cô đây là quà cảm ơn của Phương Bích Hạc, cảm ơn ân cứu mạng của các cô.

"Nhiều ?" Úc Kim cũng kinh ngạc kém, "Nhà giàu đến thế ?"

Tuy thể Phương Bích Hạc bình thường, nhưng tay là một vạn lượng quà cảm ơn, vẫn khiến một thường dân như cô dọa sợ.

Úc Kim lập tức chút hối hận: "Sớm hào phóng như , hôm qua lúc đến mua đồ, thu tiền của ."

Lúc , cô đối với Phương Bích Hạc tràn đầy hảo cảm, như Thần Tài.

Người chỉ mang đến cho cô một chiếc thuyền mà còn tặng một vạn lượng quà cảm ơn, đúng là tri ân báo đáp, cứu như lỗ chút nào.

Dĩ nhiên, những t.a.i n.ạ.n bất ngờ như gặp Phương Bích Hạc nhất vẫn nên ít thì hơn.

Úc Kim gặp chuyện tương tự, thật sự quá kích thích. Lần là vì chị cả ở đó mới giải quyết êm xuôi, nghĩa là nào cũng may mắn như .

Có thêm một vạn lượng , tiền Úc Kim thể tùy ý sử dụng càng nhiều, việc thể cũng nhiều hơn.

phấn khích, kéo tay Úc Ly tíu tít kể về kế hoạch năm nay của , thành lập một đội buôn riêng, đến tỉnh Thanh Giang giàu nhất để nhập hàng.

Úc Ly kiên nhẫn lắng , chờ cô xong tiếp tục cổ vũ một phen.

Những ngày tiếp theo, Úc Ly tiếp tục cùng Trương Phục các làng hoạn heo.

Mỗi dân làng từng thấy nàng hoạn heo đều tin tưởng tay nghề của nàng, cảm thấy giao heo con nhà cho nàng yên tâm. Kết quả cũng chứng minh, heo con do nàng hoạn đều đau nhiều, con nào cũng sống sót khỏe mạnh, nhanh chóng hồi phục tinh thần, trông tràn đầy sức sống.

Thoắt cái đến tháng Hai.

Vào trung tuần tháng Hai, Tuyên Hoài Khanh đến tìm Úc Ly, mời nàng đến trang trại ở phủ thành để chỉ điểm thể thuật cho các cô nương và binh lính ở đó.

Luyện tập thể thuật đến giai đoạn giữa chừng, thường sẽ gặp vấn đề . Có nhận , , những lúc như , vẫn cần Úc Ly đến hỗ trợ chỉ điểm.

Thực mời Úc Ly đến doanh trại Trấn Nam quân, nhưng sợ gây phiền phức cần thiết cho nàng, cuối cùng quyết định đến trang trại ở phủ thành, đưa cả những binh lính Trấn Nam quân qua đó.

Ở trang trại, cần lo lắng khác phát hiện.

Úc Ly vui vẻ nhận lời, cùng Phó Văn Tiêu phủ thành.

Tuyên Hoài Khanh đợi họ ở phủ thành. Nhìn thấy Phó Văn Tiêu cũng cùng, chút bối rối, nên xưng hô với vị thế nào.

Từ khi xác nhận phận của Phó Văn Tiêu, Tuyên Hoài Khanh lúc nào cũng cảm thấy ý .

 

 

 

 

 

 

Loading...