Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 31:chương 31

Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:21:06
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Nụ mặt Úc Kim thu vài phần, Úc Ngân thì im lặng ăn quả, chỉ Úc Châu vui vẻ : “Cha, , hai mau đây ăn quả , là chị cả mang về đấy ạ.”

Vợ chồng ông hai Úc   chút gượng gạo, thấy quả bàn cũng chút kinh ngạc.

“Ly Nương, con sâu trong núi ?”  Liễu thị lo lắng hỏi. “Không chuyện gì chứ?”

Úc Ly đáp: “Không ạ.”

Ngoài thêm gì.

, vợ chồng ông hai Úc  cũng gì.

Ngày thường hai vợ chồng đều bận rộn, việc hết, một ngày việc về mệt lả, căn bản nhiều tâm trí dành cho bốn cô con gái, càng đến chuyện trò chuyện với chúng.

Ngày qua tháng , hai vợ chồng và các con gái gì để , cũng thiết. Chỉ Úc Châu nhỏ tuổi còn tình cảm quyến luyến, tương đối gần gũi với cha .

Úc Ly chia một nửa quả cho ba chị em, những thứ khác cô thu , chuẩn rời .

Úc Kim hỏi: “Chị cả, chị ăn chút gì hẵng ? Em cho chị…”

Nghe em , vợ chồng ông  hai Úc  mấp máy môi, gì đó im lặng.

Trong bếp còn gì ăn, qua phòng bà cả lấy lương thực. Với tính cách keo kiệt của bà, chuyện quả thực là lấy mạng bà.

mà, bây giờ con gái cả trở nên chủ kiến, bà cả dù mắng cũng chẳng nhỉ?

“Không cần ,” Úc Ly lắc đầu. “Muộn quá , mất thời gian, chị về nhà họ Phó ăn, bên đó để phần cơm cho chị.”

Úc Kim mặt lộ vẻ áy náy: “Chị cả, chị núi, em sẽ để phần cơm cho chị.”

Hôm nay các em chị cả xuống núi qua đây , nên nghĩ đến việc để phần cơm. Nào ngờ cô về muộn như , chắc chắn đói cả ngày .

Úc Ly “ừm” một tiếng, đeo gùi lên, ôm thùng rời .

Không lâu khi cô , cửa phòng chính bên mở , bà  nội  Úc bước , thấy mấy chị em Úc Kim đang ôm đồ về gian nhà phía tây, bèn hỏi: “Con Ly Nương ?”

“Chị cả tặng đồ cho chúng  con ạ,” Úc Ngân lí nhí đáp.

Bà nội  Úc , lập tức hứng thú, nghển cổ qua xem. Thấy ông Úc hai đang xách một cái thùng, bà la lên: “Cá ở thế?”

“Là chị cả bắt ạ,” Úc Châu đáp, mắt em đảo một vòng, là bắt ở .

Em đều trong hồ núi nhiều cá, lỡ như ai cũng núi bắt cá thì ?

Bà  nội  Úc mà đỏ cả mắt. Cá trông tươi. Gần đây bận rộn nhổ lạc, phơi lạc, ai cũng mệt lả, ngày mai thể ăn một bữa cá bồi bổ.

Khi thấy mấy chị em đang ôm quả trong lòng, bà lập tức : “Đưa đây cho tao! Một lũ con gái chúng mày, ăn quả gì? Ăn nhiều cũng là đồ ăn hại, đừng lãng phí!”

“Không , đây là chị cả cho chúng con!” Úc Kim lớn tiếng . “Bà mà lấy , ngày mai con sẽ với chị cả!”

Lời của em cũng là cho mấy em họ bên tam phòng . Đứa nào dám cướp đồ của  họ, họ sẽ mách chị cả.

Lời , bà  nội Úc còn dám đòi nữa.

Miệng bà lẩm bẩm chửi rủa, tức giận về phòng.

Mấy chị em liếc , đều nhịn rộ lên, chỉ là tiếng. vẫn thể thấy niềm vui trong đôi mắt lấp lánh của các em.

Vợ chồng ông Úc hai chút bối rối, bà Liễu nhỏ giọng : “Các con đừng cãi trưởng bối.”

Gương mặt sầu khổ của bà dường như càng thêm sầu não, sợ các con gái đồn là bất hiếu, tương lai khó mà tìm tấm chồng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-31chuong-31.html.]

Con gái cả thì họ quản nữa, may mà nó gả . Dù chủ nhà họ Phó sức khỏe , nhưng dù cũng một nơi chốn. Ba cô con gái vẫn nơi chốn.

Nụ mặt Úc Kim cứng , em liếc cha một cái, gì mà buồn bã về phòng.

Sắc mặt Úc Ngân cũng trở nên ảm đạm, cũng im lặng .

Chỉ Úc Châu bĩu môi, chu mỏ : “Chúng con cãi ạ…”

**

Úc Ly trở về nhà họ Phó, quả nhiên nhà họ Phó để phần cơm cho cô.

Thấy cô mang cá và quả dại về, hai em Phó Yến Hồi đều vui mừng, bám theo Úc Ly như cái đuôi nhỏ. Cô chúng đấy, cô ăn cơm, chúng liền chống cằm cô, mặt mày đầy vẻ sùng bái.

Thím út giỏi quá, thể bắt cá, còn hái nhiều quả như nữa.

Chu thị lấy những quả dại Úc Ly mang về , bỏ những quả dập, còn rửa sạch sẽ, đặt lên đĩa. Một đĩa đặt bàn cho Úc Ly và hai đứa nhỏ ăn, một đĩa mang phòng cho Phó Văn Tiêu nếm thử.

Phó Văn Tiêu những quả dại chín mọng, đều là những loại .

“Đây là quả mơ, đây là lê dại, đây là nho núi… Đều là những loại quả dại thường thấy núi bên . Cứ đến mùa hè là chúng mọc nhiều, là món ăn vặt của trẻ con nông thôn. Tiêu ca nhi cũng nếm thử ,” Chu thị .

Bà từng lớn lên ở thôn Thanh Thạch. Trẻ con nông thôn gì ăn vặt, thèm ăn là mò lên núi tìm đồ ăn.

nhiều năm trôi qua, Chu thị phát hiện vẫn còn nhớ những thứ .

Phó Văn Tiêu đưa tay cầm một quả mơ, cho miệng, một vị chua ngọt lan tỏa, vô cùng kích thích.

Sắc mặt khẽ biến, nhưng nhanh kiềm chế , một bộ dạng điềm đạm như gì.

Chu thị mà buồn , : “Tiêu ca nhi, con vẫn ăn chua . Thực quả mơ ngọt.” Rồi bà : “Ly Nương mắt tinh thật, hái những quả chín mọng, chỉ một chút vị chua thôi, đủ ngọt .”

Phó Văn Tiêu uống một ngụm nước để át vị chua trong miệng, gì.

Khi Úc Ly về phòng, thấy đĩa quả bàn đầy ắp, dường như hề động đến, bèn hỏi: “Anh ăn ?”

Phó Văn Tiêu đang nhắm mắt dưỡng thần, liền mở mắt cô.

“Ngon lắm,” Úc Ly , cầm một quả cho miệng, thưởng thức hương vị chua ngọt, mọng nước, vị quả đậm đà lan tỏa trong miệng, thật sự quá ngon.

Thấy cô chân thành mời , Phó Văn Tiêu đáp: “Cảm ơn, thích ăn chua.”

“Chua ? Sao thể chứ? Rõ ràng là ngọt mà.” Úc Ly cảm thấy chút vị chua đó chẳng là gì, vị ngọt trung hòa.

Cô lựa trong đĩa, chọn một quả ngọt đưa qua: “Quả ngọt .”

Bắt gặp đôi mắt sáng ngời của cô, Phó Văn Tiêu nhận lấy, cho miệng.

Quả quả thực ngọt, cô lừa .

“Ngọt ?” Úc Ly tủm tỉm hỏi.

Ăn đồ ngon, cô liền cảm thấy vui vẻ, cũng nghĩ rằng chắc cũng vui vẻ như .

Anh khẽ gật đầu: “Rất ngọt.”

Úc Ly ăn quả, : “Ngày mai sẽ tìm cho ít quả ngọt, đảm bảo chút vị chua nào.”

Đĩa quả gần như đều bụng cô, chỉ còn vài quả ngọt để dành cho Phó Văn Tiêu.

Phó Văn Tiêu thấy cô ăn ngừng nghỉ, đĩa quả cũng ít, khỏi : “Trước khi ngủ đừng ăn nhiều quá, cho tiêu hóa.”

“Nhiều ạ?” Úc Ly chớp mắt, chậm rãi . “ mà  vẫn no…”

Phó Văn Tiêu im lặng một lát, : “… Sau sẽ bảo nấu thêm cơm, nếu ăn đủ no cứ với bà.”

Úc Ly lập tức vui vẻ hẳn lên: “   Được ,.” Cô , chân thành : “Phó… Tiêu ca nhi, thật.”

Chu thị gọi như , liền cũng gọi theo.

Thư Sách

Mí mắt Phó Văn Tiêu giật, khỏi sững .

Như ?

Đây là đầu tiên, , chứ chửi là đồ lòng lang sói, m.á.u lạnh vô tình…

Loading...