Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:11:46
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Nhờ sự giúp đỡ của nhóm Ngô gầy, căn nhà ở Hẻm Tụ Tài dọn dẹp nhanh, thời gian mở cửa hàng cũng sớm hơn dự định.

Vào ngày cửa hàng khai trương, trời đổ mưa.

Chợ sáng ở bến tàu thể họp, nên đành bán ở cửa hàng. Chỉ vì trời mưa, việc buôn bán thuận lợi lắm, chỉ vài vội vã ngang qua, tiện tay mua một cái ăn lót vội vàng rời .

Úc Kim thất vọng, nhưng cũng quá buồn bã.

Buôn bán cũng xem thời tiết, mà thời tiết đổi thế nào, thường thật sự thể nào đoán . Đâu thể nào vì cảm thấy sắp tới thể trời mưa, mà cứ thế chờ mưa tạnh mới chọn một ngày khai trương ?

Nàng với Tôn Phương Nương và Liễu thị: “Mấy hôm nay thấy trời âm u là kiểu gì cũng sẽ mưa, mưa hôm nay thì cũng mai hoặc mốt, ngày nào cũng khả năng, cũng chẳng khác gì .”

Đằng nào cũng mưa, cần gì chọn lựa thời gian.

Liễu thị : “Thật chọn một ngày lành tháng để khai trương chứ.”

Đâu ai như con gái , nhà dọn dẹp xong lúc nào thì mở hàng lúc đó, thèm tìm thầy bói xem ngày nào để khai trương. Dù hiểu buôn bán, bà cũng ít điều kiêng kỵ, thật sự lo cho việc ăn của con gái.

Úc Kim gạt , “Mấy ông thầy bói chẳng tính đúng .” Nàng tin thầy bói. Nếu họ thật sự tính chuẩn, thì bản họ phát tài từ lâu .

Liễu thị thấy cái vẻ quan tâm của con gái, liền đau đầu, sang Tôn Phương Nương, nhờ nàng khuyên nhủ, bảo việc chú trọng một chút, những chuyện nên tin thì cứ tin.

Tôn Phương Nương kẹt giữa hai con, cảm thấy khó xử. Nàng thấy lời Liễu thị lý, buôn bán thì tìm thầy bói xem ngày lành khai trương quả thật hơn, nhưng nàng thích thái độ lạc quan của Úc Kim, tự tạo nhiều áp lực cho , chỉ cần cố gắng .

May lúc , Úc Ly cầm ô tới.

“Chị cả!”

“Ly Nương!”

Cả ba đều vui vẻ reo lên, hỏi nàng tới đây.

Úc Ly thu ô , đặt một góc, : “Hôm nay bên khai trương, tới xem thử.”

Úc Kim cho nàng một cái cơm nắm thật to và chắc, còn cho nhiều thịt kho, cùng với đậu nghiền mịn màng. Món đậu nghiền là chị nàng thích ăn, nàng rõ sở thích của chị .

Vì bán ở trong tiệm, đốt bếp lò, cơm nắm thể đặt bếp giữ ấm liên tục, lúc xong vẫn còn nóng hổi, chỉ ấm tay mà còn ấm bụng. Trời lạnh, cơm nắm ăn nóng mới ngon.

Úc Ly rửa tay sạch, xuống, cầm cơm nắm ăn.

Thấy nàng ăn ngon lành như , Tôn Phương Nương đột nhiên cũng cảm thấy đói.

Úc Kim cũng cho Tôn Phương Nương một cái cơm nắm, rằng hễ ai thấy chị nàng ăn gì cũng sẽ kìm ăn theo, nàng kinh nghiệm lắm.

Trời âm u, mưa tí tách rơi, tạo thành một màn mưa bên ngoài cửa hàng.

Liễu thị màn mưa bên ngoài, : “Đợi trận mưa tạnh, thời tiết sẽ thực sự trở lạnh.”

Năm nào cũng thế, khi đông mấy trận mưa rét, đúng như câu ‘một cơn mưa thu, một lạnh’.

“Mẹ, lúc đó chúng mua ít bông về quần áo và chăn ,” Úc Kim . “Ruột chăn bông trong nhà cứng đến nỗi giũ bung , giữ ấm nữa.”

Hơn nữa, cái chăn khó giữ ấm cả nhà dùng mấy năm , luôn tiền mới.

Mấy năm còn cách nào, tiền  trong tay Úc lão thái thái, mua gì cũng .

Năm nay chia  nhà họ tự chủ, nàng chắc chắn may thêm quần áo mùa đông và chăn bông cho trong nhà. Ít nhất buổi tối cần lạnh mà tỉnh giấc nữa, mấy chị em ôm ngủ thành một cục mà vẫn thấy lạnh.

Liễu thị nghĩ ruột chăn bông trong nhà thật sự cứng, : “Vậy con mua , nhưng mua sớm sẽ rẻ hơn, đừng đợi trời lạnh mới mua, lúc đó họ sẽ tăng giá.”

“Thế thì , mấy ngày nay  con rảnh rỗi là mua ngay.”

Nghe hai con đối thoại, Úc Ly chợt nhớ .

Hiện tại nàng luyện thể thuật, thể ngày càng khỏe, cũng cảm thấy lạnh lắm, nhưng cũng đạt tới trình độ lạnh nóng thể xâm phạm. Nếu thời tiết quá lạnh, nàng vẫn sẽ cảm thấy lạnh. Lát nữa nàng sẽ mua vải và bông về nhà.

Đang chuyện, vài đột ngột rẽ ngõ nhỏ, thẳng hướng chỗ .

Họ đều đến mua cơm nắm.

Úc Kim, Liễu thị và Tôn Phương Nương ngừng chuyện, bắt đầu bận rộn.

Những đến mua cơm nắm vốn dĩ chỉ định mua một cái ăn thử, nhưng khi thấy Úc Ly đang ăn, họ kìm , mua thêm mấy cái.

Mỗi mua thêm vài cái, lập tức bán hơn chục cái cơm nắm.

Nhóm rời , một nhóm khác tới.

Rõ ràng là ngày mưa, việc buôn bán trong ngõ đều tệ, nhưng cửa hàng bán cơm nắm khách tới liên tục, cứ như đều cố ý chạy đến đây mua cơm nắm.

Chủ các cửa hàng xung quanh khỏi tò mò dòm ngó, cực kỳ khó hiểu, thậm chí nghi ngờ chăng là quen thích của chủ quán cơm nắm cố ý tới ủng hộ? Dù là thích bạn bè, nhiều đến thế?

Ngay cả Úc Kim và những khác cũng thấy khó hiểu, việc buôn bán đột nhiên đến ?

Chẳng lẽ thật sự là chị nàng ở đây giữ tài lộc, kéo hết tài lộc về đây?

Úc Ly ăn xong mấy cái cơm nắm, thấy việc buôn bán tệ, liền định rời .

“Ta đây,” Nàng với ba .

Úc Kim vội vàng : “Chị cả, bên ngoài vẫn còn mưa, cẩn thận kẻo ướt.”

Liễu thị cũng dặn dò thêm một câu. Dù con gái lớn luôn lạnh lùng, ít , cần bà quan tâm, nhưng bà vẫn bù đắp một chút.

Úc Ly cầm lấy ô, rời khỏi cửa hàng.

Thư Sách

Vừa khỏi ngõ nhỏ, nàng liền thấy nhóm Ngô gầy đang chạy mưa về phía , suýt chút nữa thì va nàng.

“Các gì đấy?” Úc Ly vươn tay kéo Ngô gầy , kẻo ngã.

“ Ly lão đại!” Thấy nàng, nhóm Ngô gầy nhanh chóng ngoan ngoãn thẳng, thèm để ý việc mưa ướt.

Úc Ly họ, đột nhiên hỏi: “Là các bảo tới mua cơm nắm ?”

Thấy những tới mua cơm nắm , phần lớn là dân bình thường, quần áo còn ướt, liền là từ chỗ khác tới, một quãng đường ngắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-201.html.]

Nhóm Ngô gầy ngại ngùng.

Cao Sinh : "Ly  lão đại, cơm nắm của em gái chị thịt rau, hương vị quả thật ngon. Một cái bằng lượng một chén mì thịt thái sợi ở chỗ , còn rẻ hơn mì thịt thái sợi, ai ăn qua cũng đều thấy hời. Tụi em liền với những hàng xóm xung quanh rằng ở đây bán cơm nắm kẹp thịt kho, hôm nay khai trương sẽ rẻ hơn một đồng, thế là họ đều tới...”

Vừa đúng lúc trời mưa, nhiều ngoài việc, ai cũng ở nhà nghỉ ngơi, rảnh rỗi , liền tới mua cơm nắm ăn thử. Theo nguyên tắc rẻ đồng nào đồng nấy, còn thịt, tới đương nhiên ít.

Úc Ly chợt hiểu , đây chẳng là quảng cáo miễn phí ?

Tuy rằng nàng ít tiếp xúc với những chuyện , nhưng đây thỉnh thoảng về thành phố nghỉ ngơi cũng thấy đường tờ rơi quảng cáo, về chuyện cửa hàng nào đó khai trương đại hạ giá, khuyến mãi gì đó.

Úc Ly khen ngợi: “Tốt lắm, các vất vả . Các qua chỗ A Kim, bảo em cơm nắm cho các ăn .”

Cả nhóm toe toét, trông cực kỳ vui vẻ. Ôi chao, Đại tỷ Ly họ vất vả, xem nàng cảm thấy họ .

Cả nhóm hớn hở ngõ nhỏ.

Úc Ly cũng cầm ô, về phía tiệm vải.

Giữa đường, nàng gặp quan nha dịch đang tuần tra, Chu nha dịch và Bành nha dịch.

Thấy Úc Ly, họ chào nàng hỏi: “Ly lão đại, cửa hàng của  Úc Kim cô  nương hôm nay khai trương, buôn bán thế nào ? địa chỉ ở đây với những hàng xóm xung quanh, bảo họ cũng đến nếm thử.”

Lúc tuần tra phố, họ cũng nhân tiện nhắc đến với quen mà họ gặp.

Úc Ly ngờ, đến cả họ cũng giúp quảng cáo miễn phí. Nàng cảm ơn hai , : “Khá , nhiều qua mua cơm nắm.”

Hai chút ngạc nhiên, vội vàng gì, họ chỉ thuận miệng với khác chứ hề ép buộc họ mua.

Sau khi Úc Ly rời , hai cũng quyết định qua đó mua cơm nắm ăn thử, coi như ủng hộ việc ăn của Úc Kim, tiện thể tuần tra xung quanh một chút, để tránh lũ vô công rỗi nghề điều thấy cửa hàng mới khai trương, nhân cơ hội tới gây sự.

Thật , loại chuyện xảy . Một chủ cửa hàng ngày đầu buôn bán gặp xui xẻo, chỉ thể bỏ tiền để tránh tai vạ.

*

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Úc Ly một tiệm vải, mua vải để may quần áo mùa đông, và khá nhiều bông.

Chờ nàng mua đủ đồ, lúc mưa cũng tạnh. Nhân lúc trận mưa tiếp theo tới, nàng nhanh chóng mang vải và bông về thôn, kẻo mưa ướt.

Về đến nhà, Chu thị thấy nàng mang vải và bông về, : “Thời tiết ngày càng lạnh, đang định may thêm quần áo mùa đông cho các con thì ngờ con mua vải về .”

Bà xem xét đống vải và bông, cân nhắc xem nên may kiểu áo quần nào cho họ. Ly Nương quần áo mùa đông, cần may thêm cho nó vài bộ mới .

Úc Ly đó uống bát mì nước nóng hổi.

Mì là Chu thị tự tay cán, dai ngon. Nước dùng là nước hầm xương ống, hầm từ tối qua đến giờ, đậm đà, thơm ngon. Bên trong còn cho thêm mộc nhĩ, rong biển, thịt xé, rau xanh, nguyên liệu thêm vô cùng phong phú.

Bát mì ngon hơn cả mì bán ở ngoài, lượng cũng nhiều. Úc Ly ăn thỏa mãn.

Ăn uống no đủ, nàng liền rửa mặt, đó về phòng nghỉ ngơi.

Phó Văn Tiêu thấy nàng bước cửa với lạnh , hỏi: “Ly Nương, lạnh ?”

“Không lạnh .” Úc Ly thật thà trả lời, “Ta luyện thể thuật, cũng thể chống lạnh phần nào.”

Phó Văn Tiêu lấy khăn lau tóc cho nàng, nhớ hôm nay cửa hàng của Úc Kim ở huyện thành mở hàng, liền hỏi về tình hình trong tiệm. Biết chuyện nhóm Ngô gầy , cũng lấy lạ, thậm chí mỉm .

Úc Ly nghi hoặc , “Anh gì đấy?”

Phó Văn Tiêu từ tốn : “Không gì, chỉ là nghĩ, Ly Nương nàng coi như cho họ một tấm gương , giúp họ lên con đường chính đạo, coi như cho họ một kết cục ...” Cuối cùng, chậm rãi : “Ly Nương đối với họ ơn lớn đấy.”

Người sống đời, cầu chẳng qua là một cuộc sống sống yên , an cư lạc nghiệp. Đây là điều mà nhiều dân bình thường mong , nhóm Ngô gầy cũng ngoại lệ.

Nếu gặp Úc Ly, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành những kẻ vô , chuyện ác, cuối cùng chẳng kết cục .

Úc Ly chống cằm, cũng để tâm lắm. Nàng : “Chỉ cần họ tái phạm là . Nếu họ phạm nữa, thì đành tự tay giải quyết họ.”

Mạng đáng quý, nàng sẽ cho một cơ hội sửa sai, nhưng thứ hai thì còn nữa. Cơ hội chỉ một, thứ hai, đây là nguyên tắc của nàng.

Phó Văn Tiêu khẽ mỉm . Hắn nhận nàng bao giờ dễ dàng lấy mạng , bất kể đối phương là bọn thổ phỉ đủ chuyện ác bọn côn đồ sòng bạc tay dính máu, nàng vẫn nguyện ý cho họ một cơ hội sống, sẽ trực tiếp lấy mạng họ. Cùng lắm là giao cho quan phủ, để quan phủ định đoạt. Nàng dường như đang giữ một ranh giới, một ranh giới dễ dàng g.i.ế.c .

*

Vào lúc Úc Ly mặc quần áo mới Chu thị may, thời tiết cũng càng lúc càng lạnh.

Hôm nàng từ huyện thành trở về, ngang qua cổng làng thì bà cô đang tán gẫu gốc cây gọi nàng .

: “Ly Nương, làng định tổ chức núi xua đuổi thú dữ, cháu sức mạnh lớn, cùng núi ? Trưởng thôn , chỉ cần đăng ký núi là sẽ thưởng đấy.”

Người bên cạnh : “Bà gì thế? Sao rủ Ly Nương ? Việc thường là đàn ông chứ, con gái nhà lành nào ?”

“Chẳng thấy Ly Nương sức mạnh lớn , chắc chắn giúp việc.”

“So với việc lên núi, thấy bằng nhờ Ly Nương giúp g.i.ế.c heo. Trời lạnh, sắp sửa bắt đầu thịt khô, lạp xưởng . Làng thợ g.i.ế.c heo, năm nào cũng sang làng bên mời , chi bằng  để Ly Nương tới .”

“Cái , Ly Nương cũng g.i.ế.c heo mà.”

“Ly Nương, heo nhà thím sắp xuất chuồng, cháu thời gian giúp thím g.i.ế.c ? Đến lúc đó thím mời cháu ăn cơm mổ heo.”

...

 

 

 

 

Loading...