Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 163:chương 163
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:20:59
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuyên Hoài Khanh cố ý nán bên ngoài lầu Tri Vị một lát để tránh Úc Ly hổ, đó mới cùng Đồ lão đại bước .
Tiểu nhị nhiệt tình chào đón, hỏi họ đại sảnh phòng riêng?
Tuyên Hoài Khanh liếc đại sảnh, thấy bóng dáng Úc Ly, liền với tiểu nhị: “Chúng hẹn , là một nam một nữ mới . Không họ ở phòng riêng nào?”
Tiểu nhị chạy bàn thường trí nhớ về khách , là ai.
“Họ ở phòng riêng lầu ạ.”
Nhận câu trả lời, hai lên lầu hai, về phía khu phòng riêng.
Họ đến gần, liền thấy một giọng giận dữ vọng từ một căn phòng, trong đó cả tên Úc Ly.
Lầu Tri Vị cách âm rõ ràng , bên trong chuyện, chỉ cần lớn tiếng một chút, ngoài qua cũng thể .
Tuyên Hoài Khanh , cho rằng bắt nạt Úc Ly. Hắn thể nhịn , lập tức tung một cú đá cửa phòng.
Chỉ là họ ngờ, khi đá cửa xông , cảnh tượng mắt như thế .
Úc Ly đang một chiếc ghế ở giữa phòng, mặt nàng là ba đàn ông công sai ấn quỳ đất.
Ba đàn ông vô cùng giận dữ, giãy giụa dữ dội nhưng công sai ghì chặt, thể thoát . Một trong đó gào lớn tố cáo nàng.
Cảnh tượng ngoài dự đoán. Cả hai sững sờ tại chỗ.
Những trong phòng cũng ngẩn . Ba tên công sai ngờ đá cửa xông , nhất thời quên cả phản ứng.
Ngay cả ba Úc Kính Đức đang giãy giụa kịch liệt cũng bất đắc dĩ dừng . Sau đó, hai mắt họ sáng lên.
“Vị đài , phiền ngươi mau báo quan!” Úc Kính Đức lớn giọng : “Bọn càn, cưỡng bức chúng quỳ xuống, còn hành hung...”
Nam nhi gối vàng, chỉ quỳ trời, quỳ đất, quỳ cha . Làm thể quỳ một phụ nữ?
Hơn nữa, phụ nữ là em họ của họ. Nàng dựa mà bắt họ quỳ?
Họ thấy Tuyên Hoài Khanh tướng mạo đường hoàng, mặc cẩm y hoa phục, dân thường. Trên toát một luồng chính khí, khiến nảy sinh thiện cảm, nên họ tự nhiên hướng về phía cầu cứu.
Còn về Đồ lão đại, cái vẻ ngoài thổ phỉ khiến ba dễ dàng bỏ qua, cho rằng là thị vệ hầu của Tuyên Hoài Khanh.
Nhiều tử gia tộc lớn đều gia nhân hoặc thị vệ theo, điều gì lạ.
Đồ lão đại nhanh chóng đóng cửa , đề phòng khác qua thấy cảnh .
Dù rõ tình hình, nhưng họ tin tưởng bản năng Úc Ly. Họ cảm thấy chắc chắn uẩn khúc bên trong, thể dễ dàng kết luận chỉ qua cảnh tượng mắt.
Tuy nhiên, cảnh rõ ràng cho thấy Úc Ly đang bắt nạt khác, chứ khác bắt nạt nàng.
Còn chuyện Úc Kính Đức bảo họ báo quan, hai để tâm.
Báo quan gì chứ? Trong phòng ba tên công sai là của quan phủ, chuyện báo quan mặt họ, chẳng thấy buồn ?
Đương nhiên, nếu xuất của ba hiển hách, đến cả quan phủ cũng kiêng nể, thì báo quan còn lý một chút.
Đồ lão đại nhận em Úc Kính Đức, nhanh chóng hiểu đây hẳn là chuyện nhà của họ Úc. Trần Trọng Tuân từng gặp, chắc là bạn đồng môn hoặc của họ Úc.
Tóm , là bối cảnh gì.
Chỉ là hiểu, tại ba tên công sai dính .
Chẳng lẽ Ly Nương bảo ba tên công sai ấn họ quỳ xuống mặt ? Với tính cách của nàng, nàng chắc chắn chuyện cố ý nhục khác như .
Trừ phi bọn chúng chọc giận nàng.
Chỉ qua, Đồ lão đại gạt Úc Ly khỏi khung cảnh gây hấn. Hắn tin rằng dù nàng bắt nạt khác, thì chắc chắn đó sai .
Thư Sách
Tuyên Hoài Khanh cũng nghĩ như .
Hắn hỏi thẳng: “Có chuyện gì ?”
Nhìn thấy , Cát công sai sợ đến mức suýt mềm chân quỳ xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-163chuong-163.html.]
Bành công sai và Chu công sai rõ nguyên nhân. Họ là những công sai cấp thấp nhất trong nha môn, ngay cả Bộ đầu cũng , tự nhiên vinh dự gặp Tuyên Hoài Khanh, cũng phận . Thấy hai xông , họ vô cùng căng thẳng.
Úc Ly hề hoảng hốt, chậm rãi dậy, chỉ em Úc Kính Đức : “Hai là họ của . Vì ấm ức chuyện nhà họ Úc chia nhà, họ thuê công sai hù dọa , bắt quỳ xuống xin Đại bá.”
Nghe , Tuyên Hoài Khanh khỏi tức giận, sắc lạnh chằm chằm em Úc Kính Đức.
Tuy nguyên nhân nhà họ Úc chia nhà nhưng họ là em họ, thương tiếc em họ đành, còn thuê công sai hù dọa nàng, bắt nàng quỳ xin khác. Quả thật vô đạo đức, đê tiện.
Cha họ đức độ gì mà bắt Úc cô nương quỳ? là mơ tưởng!
“Không như thế!” Úc Kính Lễ tức đến khó thở. Hắn quên hết chuyện nhà nên phơi bày, lớn tiếng biện bạch: “Nhà chúng vẫn luôn êm ấm, ông nội, bà nội vẫn còn đó, lẽ nào chia nhà? Chính nàng cưỡng bức phụ quỳ xuống, ép ông nội bà nội chia nhà, cha mất hết danh dự, từ đó đổ bệnh... Chúng con cái, lẽ nào tức giận, bắt nàng xin ? Vốn dĩ là nàng sai!”
Đã là con gái lấy chồng, chuyện nhà đẻ liên quan gì đến nàng?
Nàng quả thật là tinh quái phá hoại gia đình, khiến nhà đẻ yên , ngỗ nghịch trưởng bối, bất hiếu bất đễ.
Người phụ nữ như , gạch tên khỏi gia phả là may .
Cát công sai cuống, vội vàng : “Tuyên... Công tử, thật chuyện hôm nay là tụi . Họ Ly lão đại quỳ xin , tụi thấy , nên dẫn họ đến đây, bắt họ tạ tội với Ly lão đại.”
Ba Trần Trọng Tuân xong, trừng mắt giận dữ họ.
Họ cảm thấy ba tên công sai chắc chắn thỏa thuận gì đó với Úc Ly, nếu lời nàng như , thậm chí còn ấn họ quỳ xuống?
Cả Chu công sai nữa, dám phản, hùa theo Úc Ly giúp kẻ (ý chỉ Úc Ly).
Nghe xong lời , Tuyên Hoài Khanh và Đồ lão đại đều hiểu rõ tình hình.
Chuyện nhà họ Úc chia nhà lẽ thật sự do Úc Ly khởi xướng, dẫn đến em bất mãn, liền trả thù nàng, tìm công sai hù dọa.
Nếu Úc Ly chỉ là một cô gái bình thường, e rằng kế hoạch của họ thành công. cố tình nàng thường. Tự nhiên nàng để họ gì thì . Hơn nữa, Cát công sai lúc tuyệt đối lời Úc Ly, càng thể để khác nhục nàng. Thế nên, chỉ thể là bọn họ nhục những , bắt họ xin Úc Ly.
Còn chuyện Úc Kính Lễ Úc Ly cưỡng bức cha quỳ xuống, họ khỏi liếc Úc Ly, thấy nàng thần sắc bình tĩnh, quyết định hỏi nàng .
Mặc kệ thế nào, so với ba Úc Kính Đức, họ quen thuộc với Úc Ly hơn, tin tưởng nhân phẩm nàng.
Đương nhiên họ chọn về phía nàng.
Tuyên Hoài Khanh lạnh lùng : “Cho dù là , các ngươi cũng nên tìm công sai hù dọa nàng. Các ngươi trưởng, hề yêu thương tỷ trong nhà, lấy tư cách gì mà báo quan? Nếu báo quan, e rằng Huyện thái gia cũng sẽ mắng các ngươi bất hiếu bất đễ.”
Hắn kết luận về chuyện .
Đã do trưởng bối quyết định chia nhà thì nên nuôi ý định trả thù, nghi ngờ quyết định của trưởng bối –– đó là bất hiếu. Đối với tỷ hề yêu thương –– đó là đễ.
Hơn nữa, ý định trả thù của họ đủ sức hủy hoại một cô gái, thật sự ác độc, đo lượng nhỏ hẹp, đạo quân tử.
Nghe , ba Úc Kính Đức cuối cùng cũng nhận họ cũng là cùng phe với Úc Ly, nên mới bênh vực nàng.
Điều khiến họ giận nhục, nghiến chặt răng, gương mặt run rẩy.
Cát công sai hiểu Tiểu tướng quân Tuyên đang bênh vực Úc Ly, thì còn vấn đề gì. Anh quát ba : “Các ngươi còn xin Ly lão đại ! Mau xin !”
Bành công sai và Chu công sai cũng hối thúc họ xin .
Thời thế mạnh hơn , dù ba muôn vàn , cũng thể thoát .
Họ mặt mày khuất nhục, mặt đỏ bừng. Gân xanh trán giật thình thịch. Họ cảm thấy bao giờ trong đời nhục nhã đến mức .
Hóa cảm giác đè xuống quỳ khó chịu đến .
“Xin, xin ...” Trần Trọng Tuân cuối cùng cũng cúi đầu, thều thào một câu.
Chu công sai đang ấn về phía Úc Ly. Thấy nàng ý kiến gì, liền buông tay .
Thực , chuyện là đại sự gì. Nếu họ nhất quyết dạy cho Úc Ly một bài học, thậm chí đưa yêu cầu bắt nàng quỳ xin Đại bá, còn thuê công sai hù dọa nàng, e rằng Úc Ly cũng cố ý gây chuyện với họ.
Thấy Trần Trọng Tuân mở lời xin , em Úc Kính Đức đều kinh ngạc vô cùng.
Họ há hốc mồm, thấy trong phòng là bênh vực Úc Ly. Họ hôm nay nếu xin , chắc chắn rời .
Cuối cùng, hai chỉ còn cách mặt mày khuất nhục mà xin .